Đạo Lữ Hung Mãnh Của Ta Cũng Trùng Sinh ( Dịch Full )

Chương 1092 - Chương 1092: Thời Khắc Rực Rỡ 4

Chương 1092: Thời Khắc Rực Rỡ 4 Chương 1092: Thời Khắc Rực Rỡ 4

Thời Khắc Rực Rỡ 4

Giờ phút này, sức mạnh bộc phát.

Ngũ giai Kiều Thành trực tiếp bị một bàn tay của Kiều Càn nhấc sang một bên:

“Cha, mời ngài đứng sang một bên, được không?”

Giờ phút này, Kiều Càn đứng đó, không còn mềm yếu, không còn tự ti, không còn nhỏ bé.

Kiều Thành nhìn Kiều Càn, ánh mắt không dám tin, trong lòng dấy lên một cơn sóng lớn.

Người trước mắt này là con của hắn?

Một tay đã có thể xách hắn sang một bên?

Giống như người lớn xách bé con như vậy?

Cái này sao có thể?

Kiều Thành cảm thấy lạ lẫm, cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.

Những người khác cũng vậy.

Bọn hắn nhìn Kiều Càn, nhìn sức mạnh cường đại kia đang khuếch tán, như thiên phương địa đàm.

Lúc này, Kiều Càn nhìn Kiều Vô Tình, Khuynh Thiên Minh Thần bị hắn dùng đến cực hạn, tấm thẻ kia cũng hoàn toàn dung nhập vào trong bóng người to lớn.

Giờ phút này, sức mạnh của hắn dần nở rộ, hiển lộ ra.

Nhị giai, Tam giai, Tứ giai, Ngũ giai, Lục giai, Thất giai, Bát giai.

Đỉnh phong Bát giai.

Sức mạnh cực kỳ cường đại hiển lộ rõ ràng.

Kiều Càn đứng ở đó, giống như ngọn núi không thể vượt qua, không thể nhìn thấy biên giới.

Sự cường đại của hắn chiếu rọi cả quảng trường Kiều gia.

Trấn áp tất cả mọi người.

Nhìn Kiều Càn mạnh mẽ như thế, Kiều Ngọc kinh ngạc, đây là con trai của nàng.

Con trai của nàng không phải đã thành phế vật sao?

Nó giả vờ sao?

Giờ phút này, Kiều Ngọc đột nhiên cảm thấy đứa con trai này của mình, đúng là đã lớn rồi.

Lớn thật nhanh.

Nhanh đến mức bọn họ không thể nhận thấy rõ.

Kiều Thiến cũng chăm chú nhìn, hóa ra anh trai của nàng lại mạnh như vậy.

Như này phải làm sao mới đuổi kịp anh trai đây?

Đây cũng không còn là lóa mắt nữa, nó đã vượt ra khỏi tầm hiểu biết của Kiều gia.

Quá mức đáng sợ.

Kiều Dịch giật mình, hắn phát hiện một người vẫn luôn bị gọi là phế vật, thật ra không phải phế vật.

Mà còn có thể tranh phong thiên chi kiêu tử ở tu chân giới?

Mình ở Kiều gia theo đuổi sự sáng chói, mà người này lại ở Kiều gia làm rác rưởi?

Một người bị hắn ức hiếp, trên thực tế lại vô cùng cường đại, có thể một tay che trời?

Cái này, làm sao có thể chứ?

Kiều Uẩn và Kiều Triển cùng nhìn Kiều Càn đang đứng trước Kiều Vô Tình kia, phát hiện hai bên đã có thể nói chuyện ngang hàng.

Đây là Kiều Càn?

Thiếu gia phế vật tham sống sợ chết, lá gan nhỏ sợ phiền phức kia?

Cái này hoàn toàn không nằm trong nhận biết của bọn hắn.

Sao một chút đã biến thành dạng này rồi?

Quá hoang đường.

Kiều Càn không để ý những cái khác, lúc hắn nắm trong tay thẻ bài sức mạnh thì trực tiếp lao về phía Kiều Vô Tình, giọng nói hữu lực vang lên:

“Mong Tiên tổ chỉ giáo.”

Khí tức sức mạnh khuếch tán, trực tiếp mang Lâm Hoan Hoan và cha mẹ hắn sang một bên.

Sức mạnh của hắn đối đầu trực diện với Kiều Vô Tình.

Kiều Vô Tình nhìn Kiều Càn, vẻ ngoài tuy có vẻ bình tĩnh, nhưng trong lòng hắn đã dậy lên sóng lớn.

Đây là Kiều Càn?

Sức mạnh đỉnh phong Bát giai.

Khí tức sức mạnh chưa từng thấy qua.

Hóa ra Thiếu gia phế vật ngay từ đầu đều là giả.

Sau khi trở về từ Thiên Trì Hà, hắn giả trang phế vật, khiến cho tất cả mọi người coi hắn là phế vật.

Biến mất trong mắt mọi người.

Nếu như hôm nay không phải vì hắn muốn đến tông môn phù tu, chạm tới ranh giới của Kiều Càn, có lẽ sẽ không bao giờ biết được.

Mười năm, trăm năm, thậm chí là ngàn năm.

“Tuổi còn nhỏ đã giấu thật sâu, nếu muốn khiêu chiến, vậy Kiều mỗ liền cho ngươi biết, cả gan làm loạn sẽ phải trả giá như thế nào.”

Giờ phút này, trên người Kiều Vô Tình bộc phát sức mạnh của Bát giai Vấn Đạo .

Mấy người còn lại xung quanh trực tiếp bị hắn đưa sang chỗ khác.

Tiếp đó, hắn bước ra một bước.

Động thủ trước.

Kiều Càn không chần chừ, không hề xem thường, dùng toàn lực để điều khiển sức mạnh Khuynh Thiên Minh Thần.

Lúc này, hắn để bóng người khổng lồ dung nhập với hắn, để hắn khống chế sức mạnh tốt hơn.

Trên lý thuyết, không ai có thể điều khiển sức mạnh như vậy.

Nhưng vì sức mạnh không bám trên người hắn, cho nên hắn có khả năng điều khiển được.

Đây thật ra thuộc sức mạnh của Cửu giai, hắn không có khả năng thi triển tất cả.

Như này đã gần như nằm ngoài tầm kiểm soát.

Có điều chỉ trong chớp mắt, sức mạnh của Kiều Vô Tình đã lao về phía Kiều Càn.

Kiều Càn giật giật thân mình, phóng ra sức mạnh quét sạch tất cả.

Sức mạnh khổng lồ khiến mặt đất chấn động, như phong ba bão tố bắt đầu càn quét ra phía ngoài.

Nếu như để sức mạnh tùy ý khuếch tán, vậy toàn bộ Kiều gia sẽ bị hai luồng sức mạnh đáng sợ này nghiền nát.

Ầm!!

Ngay lúc sức mạnh khuếch tán ra khắp quảng trường, đột nhiên có một sức mạnh khác xuất hiện, trực tiếp phong bế toàn bộ quảng trường.

Khiến người bên trong không thể ra ngoài, người bên ngoài không thể vào trong.

Người bên ngoài chỉ có thể nhìn thấy đại khái tình huống bên trong, tuyệt đối không cách nào biết được tình huống cụ thể.

Đám người Kiều Thành bị đặt ở gần đó.

Bọn hắn e sợ trong lòng.

Sức mạnh này, căn bản không phải thứ bọn hắn có thể hiểu được, có thể chống lại được.

Mà bên trong, có một người là con của hắn.

Đứa con trai lúc trước được hắn ký thác hy vọng, về sau lại khiến hắn tuyệt vọng.

Hắn không thể nào tưởng tượng nổi con hắn đã trải qua những gì, mới có thể trở thành như bây giờ.

Chói mắt như vậy, lại cam nguyện làm phế vật.

Rất nhanh sau đó, bọn hắn bị giam cầm lại.

“Không cho phép rời khỏi nơi đây, không cho phép liên hệ với người bên ngoài, không cho phép truyền âm.

Kẻ trái lệnh, sẽ xử lý như phản tộc.”

Giọng nói trầm thấp không biết của ai vang lên trong đầu bọn họ.

Bình Luận (0)
Comment