Trùng Cốc cướp bóc Lục Thủy 3
Một hồi lâu sau, Chưởng môn Thiên Nữ rời khỏi Trùng Cốc.
Trước khi đi, Cố Chính Phong còn vỗ ngực nói với nàng rằng chuyện này có thể tin tưởng giao cho Trùng Cốc bọn hắn, chắc chắn sẽ hoàn thành tốt những thứ này.
Hơn nữa, toàn bộ tông môn sẽ toàn lực phối hợp.
Chờ Chưởng môn Thiên Nữ rời đi hẳn, nụ cười trên mặt Cố Chính Phong mới dần dần biến mất:
“Các ngươi có gì muốn nói?”
“Lưu Hỏa và Tử Y Thần Nữ đứng chung một chỗ, cường cường liên thủ, có chút đáng sợ.” Có người lập tức nói.
“Lưu Hỏa rõ ràng là muốn đối phó với tam đại thế lực, chúng ta vừa mới cầm chỗ tốt từ Tiên Đình bên kia, hiện tại lại lấy chỗ tốt từ Lưu Hỏa ở đây, thật sự không có vấn đề gì sao?” Lại có người nói.
“Ta cảm thấy, thêm lần này nữa, chúng ta có thể thoát khỏi khủng hoảng tài chính.” Nghe được câu này, không ai nói thêm gì nữa.
Có làm hay không?
Đương nhiên làm.
“Chúng ta kiếm tiền bằng bản lĩnh, bọn hắn cũng không đặt hạn mức cao nhất, tìm phiền toái tất nhiên đều là mượn cớ.” Cố Chính Phong nhìn tất cả mọi người, bình tĩnh nói:
“Nên tới trước sau cũng sẽ tới, hợp tác với một bên, cũng tức là hướng về một bên, hợp tác với hai phe, chúng ta liền đứng ở trung lập.
Sẽ có nhiều lựa chọn hơn.
Bên nào muốn xuất thủ, tức là ngay từ đầu đã không dung được chúng ta.
Cho nên không cần phải để ý.
Phân phó toàn tông môn, đi tìm nơi xây dựng tế đàn.
Sau khi xây xong, bắt đầu điều động cường giả tuần tra, bảo đảm tế đàn hữu hiệu.”
Cố Chính Phong nói xong, những người khác cũng không có ý kiến gì nữa, bắt đầu hành động.
Đây cũng là một đại công trình của Trùng Cốc.
— —
Buổi chiều hôm đó.
Lục Thủy vẫn đang đọc sách, hôm nay hắn cũng không có chuyện quan trọng gì.
Mộ Tuyết có vẻ như vẫn luôn ở chỗ dì Đường bên kia, không biết đang thương lượng cái gì.
‘Không biết nàng có biết chuyện hôn lễ bị đẩy lên sớm hơn không.’
Lục Thủy có chút tò mò trong lòng, nhưng nghĩ lại, hẳn là có biết.
Dù sao thì Mộ Tuyết trở về cũng là vì phát thiếp mời, bây giờ lại sửa đổi, còn không có thông tin chính xác, thiếp mời không phát ra được, nói cách khác, dì Đường chắc chắn sẽ nói với Mộ Tuyết cái này.
‘Mộ Tuyết không biết có vui vẻ không?’
Lục Thủy không biết, có điều hắn biết Mộ Tuyết chắc chắn đang chờ nhìn hắn làm trò cười.
Thở dài một tiếng, Lục Thủy cảm thấy bản thân cứ tiếp tục mạnh lên là tốt.
Đêm nay lại đi vả mặt trực giác, rồi sẽ có một ngày thành công.
Đến lúc đó chính là lúc hắn tấn thăng Thất giai.
Chỉ là hắn đang đọc sách,Chân Võ Chân Linh đột nhiên lại tới.
Lần này vẻ mặt mang theo u sầu.
Lục Thủy cảm thấy có chút kỳ quái, chuyện đính hôn ảnh hưởng tới bọn hắn rồi sao?
Cảm giác còn để ý hơn hắn.
“Thiếu gia, xảy ra chuyện.” Chân Võ lập tức nói.
“Là chuyện gì?” Lục Thủy khép lại Thiên Địa Trận Văn, hỏi.
Hóa ra là xảy ra chuyện.
Tam đại thế lực động rồi?
Nếu là như vậy, quả thật có chút phiền phức.
“Vừa rồi nhận được tin tức, nói Hải Yêu và người của Trùng Cốc đồng ý phối hợp, chỉ là…” Chân Võ có chút do dự.
“Có vấn đề gì.” Lục Thủy có chút tò mò.
Cái này có thể có vấn đề gì.
Chân Võ dừng lại, giải thích:
“Mấy vạn đệ tử Trùng Cốc, mấy chục vạn trùng linh, đã tràn vào Đại Sơn Vô Tận, định xây dựng mấy triệu tế đàn.
Mà bọn hắn cũng nói thẳng, muốn linh thạch đan dược, sẽ không hỏi vấn đề.
Một cái tế đàn đại khái năm viên linh thạch Lục phẩm, mấy triệu tế đàn, cái này…”
Chân Võ nhất thời không dám nghĩ.
Đây là tới cướp bóc sao?
Lục Thủy nghe cũng có chút không thông, Trùng Cốc điên rồi sao?
Bọn hắn đang làm gì?
Cá diếc sang sông?
Hàng mấy chục, mấy trăm vạn, đây là được bao nhiêu linh thạch chứ?
Có nhiều núi cho bọn hắn xây như vậy sao?
“Còn có Hải Yêu.” Chân Linh tiếp lời, nói:
“Số lượng Hải Yêu bên kia không hề kém so với Trùng Cốc, các nàng chiếm vô số biển, mà có một nửa nói thẳng rằng muốn đồ vật tu luyện, sẽ không hỏi vấn đề.
Các nàng giống như vì muốn chơi vậy, rất tùy hứng.”
Lục Thủy: “...”
Cũng không phải Lục gia không có nhiều linh thạch như vậy, chỉ là hắn không có nhiều linh thạch như vậy.
Những người này đều điên rồi.
Sớm biết có nhiều người như vậy, hắn phí một đống công phu tìm nhiều thế lực như thế làm gì?
Trực tiếp tìm Hải Yêu hợp tác là được.
Nhưng việc đã đến nước này, chỉ có thể thêm chút mục đích.
Xem ba vị kia có tới hay không.
Đương nhiên, tìm tới cũng không có tác dụng gì.
Một tháng sau, hắn nhiều nhất là Thất giai Nhập Đạo, tìm được cũng không thể tạo thành thương tổn gì cho ba vị kia.
Hắn bị gọt, cũng không có uy năng lớn như vậy.
‘Ừm, nếu như dùng tốt, có lẽ có thể tìm được vị trí chính xác của Minh, cái này khá quan trọng.’ Lục Thủy khẽ gật đầu trong lòng.
Sau đó hắn bị kéo lại hiện thực.
Đó chính là, đào đâu ra nhiều linh thạch như vậy.
Suy tư một lúc, Lục Thủy nhìn về phía Chân Võ Chân Linh:
“Với quyền hạn của ta, có thể lấy nhiều linh thạch như vậy không?”
Chân Võ Chân Linh liếc nhìn nhau, dường như đang trao đổi.
“Thiếu gia, trên lý thuyết thì có thể.” Chân Võ nói khẽ:
“Chúng ta đã nghĩ qua, chỉ cần có đủ lý do, nhà kho sẽ đưa ra.
Nhưng số lượng quá lớn sẽ dễ đến tai Tộc trưởng.”
“Nói cách khác, chỉ cần không ai cho cha ta biết, khả năng lớn là có thể lấy ra?” Lục Thủy hỏi.
Chân Võ gật đầu, nói khẽ:
“Có khả năng này, thế nhưng số lượng rất lớn, dù Thiếu gia có tự mình nói, cũng phải chờ xét duyệt.
Chủ yếu là sợ Thiếu gia bị lừa.
Tuy nhiên, nếu không lấy quá nhiều cùng một lúc, có lẽ sẽ không phải làm quá nhiều thủ tục.
Còn một tháng nữa, cứ cách hai ngày dùng một lý do lấy một lần.
Vậy đại khái là được rồi.
Có điều ta và Chân Linh, một người cần phải trở về trực tiếp lấy, cần phải được thuật pháp xác minh, đảm bảo là đang vì Thiếu gia làm việc.”
“Các ngươi không có lý do?” Lục Thủy hỏi.
Chân Võ Chân Linh khẽ gật đầu.
Lý do bọn hắn không nghĩ ra được.
“Trực tiếp nói với bọn hắn, ra ngoài, ta muốn đi mua lễ vật cho Mộ Tiểu thư.
Còn muốn mua đồ cho người nhà Mộ Tiểu thư.
Cần phải phát thiếp mời, mà đến nhà phát thiếp mời không mà quà theo không thích hợp, tặng lễ mới có thể khiến bọn họ nể tình.
Cứ như vậy, mỗi ngày lấy tên một người.
Kiếm Khởi, Sơ Vũ, Kiều Dã, những người này đều nói ra.
Con gái thì đừng có nói.”
Như vậy đại khái liền không có vấn đề gì.
Chân Võ Chân Linh cảm thấy những lý do này… dường như rất phù hợp.
Chỉ là hạn mức có hơi lớn.
Còn tưởng rằng lần này Thiếu gia lại muốn mua Thần Thú để ăn.
Nhưng đồng thời lại cảm thấy có chút hoang đường, Thiếu gia mời người, ai dám không nể mặt mũi
Hoặc là nói, có biết bao người muốn có một tấm thiếp mời này chứ?
Thiếu Tông chủ Ẩn Thiên Tông, Lưu Hỏa, tự mình mời tới.
Vinh hạnh đặc biệt cỡ nào.
Hơn nữa còn có thể hỏi Thiếu gia một vấn đề, đối với biết bao nhiêu người mà nói, đây là chuyện cầu không được.
Nhưng hết lần này tới lần khác, Trùng Cốc đều không cần.