Bằng ta đủ sao? (3)
Trong đêm.
Lục Thủy cũng không để ý những cái khác, hắn vẫn đang trấn áp thần lực của thần quyến Aiz, đối phương không tính là sôi nổi, hẳn là đang tích lũy sức mạnh, chuẩn bị giãy dụa tiếp.
Đối với việc này, Lục Thủy tỏ ra là đã hiểu.
Bởi vì bên ngoài đã có người chuẩn bị xong, thời gian đến khi công kích cũng không nhiều.
Tiếp tục như vậy nữa, một khi hắn chịu ảnh hưởng, vậy sẽ là thời cơ tốt để đối phương xuất thủ.
Đáng tiếc…
Hắn không phải chiến đấu một mình.
Lục Thủy đang nghiên cứu thần huyết, có chút thu hoạch, có điều vẫn còn khá xa mới đủ.
“Nhân loại, ngươi đang nghiên cứu vật Lục để lại sao?” Aiz đã nhìn chằm chằm Lục Thủy một ngày, có thể nhìn ra đối phương đang phân tích thần huyết.
Nàng có thể quấy rầy tiến độ của đối phương, nhưng nàng cần tiết kiệm sức lực.
Giờ chưa phải thời điểm.
Có điều việc đối phương phân tích thần huyết khiến nàng hơi kinh ngạc.
Bất kể như thế nào, một giọt thần huyết này cũng có quyền năng độc nhất, làm sao có thể dễ dàng phân tích như vậy được?
Còn nữa, bên trong còn có thủ đoạn của Lục, khó càng thêm khó.
Mà đối phương lại làm được.
Chuyện này không có khả năng lắm.
Trừ khi có truyền thừa loại này, như vậy mới có thể làm được tới loại tình trạng này.
Hơn nữa, thủ đoạn của Lục… bọn nàng cũng không dám tùy ý động vào.
Nhất thời nàng có cảm giác, đối phương có lẽ thật sự là thần quyến đệ nhất, nhưng vì sao?
Người này dựa vào cái gì mà làm thần quyến đệ nhất?
Người nàng công nhận là thần quyến đệ nhất trong lòng, hẳn chỉ có duy nhất vị tối hôm qua kia.
“Ngươi biến Chân Thần Duy Nhất?” Lục Thủy cũng không có ý định trả lời.
Chỉ là hỏi về những gì nghe được tối hôm qua.
Hắn có chút bất ngờ, có điều khi đó cũng sẽ không đếm xỉa tới, bây giờ đã có chút thu hoạch, ngược lại có thể hỏi một chút.
“Chân Thần Duy Nhất sao?” Giọng nói thần thánh của thần quyến Aiz vang lên từ trong ánh sáng:
“Ngươi biết lai lịch của nàng ta sao?”
“Trong cuốn nhật ký của Minh Nguyệt có đề cập tới, nói nàng là người bên cạnh Lục.” Lục Thủy mở miệng đáp.
Thật ra Lục Thủy cũng không xác định đó có phải Chân Thần Duy Nhất hay không, nhưng cứ trực tiếp xem như là thế đi, xem có thể từ thần quyến Aiz có được đáp án khác hay không.
“Đúng thế.” Giọng nói của thần quyến Aiz vang lên từ trong ánh sáng:
“Chúng ta mặc dù chưa từng gặp qua nàng, nhưng chúng ta biết có một vị như thế tồn tại.
Sau độc nhất mới có duy nhất.
Ta chưa bao giờ nhìn thấy nàng, nhưng sau khi ta gặp nàng, ta cảm thấy nàng mới có tư cách làm thần quyến đệ nhất.
Phía dưới độc nhất, quyền năng duy nhất.
Thần quyến đệ nhất.
Còn ngươi… nhìn thấy nào cũng không giống thần quyến đệ nhất.”
Lục Thủy nhíu mày, đối phương nói nhiều như vậy, vẫn không nói tới lai lịch của Chân Thần Duy Nhất.
Có điều có thể chắc chắn, Lục từng mang theo Chân Thần Duy Nhất.
Còn nữa, Chân Thần Duy Nhất là thần quyến?
Nàng không phải Chân Thần sao?
Quyền năng duy nhất so ra thì kém hơn quyền năng độc nhất, nhưng đối phương đúng là Chân Thần danh xứng với thực.
Điều khiển thần lực thật sự.
Không hề kém hơn sức mạnh thiên địa của hắn.
Thần lực của Aiz, không thể nào so sánh với sức mạnh thiên địa.
“Ngươi có biết, thần lực mà Chân Thần Duy Nhất và Cửu nắm giữ là giống nhau, các nàng không thể tính là đồng cấp, nhưng cũng không trở thành một sức mạnh phụ thuộc.” Lục Thủy mở miệng dò hỏi.
“Ngươi có chỗ hiểu lầm đối với thần quyến.” Thần quyến Aiz nhìn ra sau lưng Lục Thủy một cái, không nói gì.
Nàng cảm thấy lại sắp có người tiến vào.
Là vị duy nhất kia.
Lục Thủy cũng đã nhận ra, Mộ Tuyết đang trên đường tới.
Bên ngoài.
Mộ Tuyết và Chân Thần Duy Nhất đi về phía một cái đài cao.
Chân Thần Duy Nhất vươn tay, nói với Mộ Tuyết:
“Phàm nhân e ngại sự hỗn loan nơi này, ta thân là Chân Thần, chính là người sẽ xua đuổi nỗi sợ hãi đó.
Cho ngươi mượn tay ta nắm.”
Mộ Tuyết cười cười, dắt tay Chân Thần Duy Nhất, hiếu kỳ hỏi:
“Nếu như là Trà Trà, Chân Thần Duy Nhất có trợ giúp nàng không?”
“Đương nhiên, nhân loại ngu xuẩn, cũng là nhân loại.” Chân Thần Duy Nhất vẻ mặt uy nghiêm nói.
Không bao lâu sau, hai người đã đi tới trước thần huyết, sau khi đi vào, liền nghe thấy giọng nói của Chân Thần Aiz:
“Thần quyến cũng không phải là phụ thuộc, mà là được Chân Thần Độc Nhất Thiên Địa chiếu có.
Không có bất kỳ quan hệ gì khác ngoài cái này.
Bình đẳng, hay là đối địch.
Độc nhất cao hơn duy nhất, nói duy nhất được độc nhất chiếu có, cũng không phải quá phận.
Duy nhất trở thành thần quyến đệ nhất của độc nhất, cũng là bình thường.”
Chân Thần Duy Nhất là thần quyến của Chân Thần Độc Nhất?
Mộ Tuyết có chút nghi hoặc nhìn thiếu nữ bất lương bên cạnh.
Lúc này, thiếu nữ bất lương đang nhìn chằm chằm mặt đất, mắt sáng lên, cũng không có nghe được câu nói vừa rồi.
Mộ Tuyết ngưng tụ ra cái bàn, nói:
“Ăn đi.”
Chân Thần Duy Nhất nghe thấy câu này, lập tức bắt đầu đi ăn đồ vật xung quanh.
Lục Thủy nhìn thoáng qua, cảm thấy Cửu đúng là mắt mù.
Nhân lúc này, thần quyến Aiz sử dụng chút thủ đoạn nhỏ.
Ầm!
Sức mạnh hội tụ, công kích Aiz.
Nháy mắt phá vỡ lời truyền ra ngoài của Aiz, Lục Thủy đứng trên biển máu, nhìn Aiz, khẽ cười nói:
“Ngươi thật giống như cũng không phải rất để ý Chân Thần Duy Nhất, ngược lại…
Càng để ý ta hơn.”
Lục Thủy bất lấy một chùm sáng, là âm thanh Chân Thần Aiz định truyền ra ngoài.
Bên trong không có lời nào thừa thãi, chỉ có ba chữ: Con thứ nhất.
Lục Thủy không nhiều lời nữa, sức mạnh thiên địa phun trào, sức mạnh thần huyết lại lần nữa bộc phát.
Lợi dụng sức mạnh của đối phương, dò đường cho hắn.
Nhìn một chút xem gông xiềng Lục để lại ở chỗ nào.
Ngay lúc đó.
Ở bên ngoài, bảy luồng ánh sáng rơi xuống.
Hội tụ sức mạnh, hoàn thành.
Sức mạnh cường đại bao phủ cả bầu trời Cổ thành Họa Loạn.
Nữ Thần Băng Hải chậm rãi bay lên, nàng cố định giữa không trung, nhìn qua Cổ thành Họa Loạn, nhìn qua biển máu ngập trời kia.
Không chần chừ chút nào, truyền ra thần dụ:
“Bắt đầu thẩm phán.”
Cộp!
Quyền trượng đập vào không gian.
Sức mạnh phun trào.
Âm thanh vang vọng.
“Thất Điện hội tụ, thẩm phán Chư Thần.
Hàng thần phạt.”
Giọng nói của tất cả mọi người vang lên từ Thất Điện, sức mạnh vô cùng cường đại sinh sôi từ trong trận pháp, công kích biển máu ngập trời.
Ầm!!!
Sức mạnh đánh vào biển máu, màu máu lóe lên, bắt đầu đọ sức với thần phạt.
Nữ Thần Băng Hải không chút do dự, một bước đi tới không trung trên Cổ thành, có hải vực Vô Tận hỗ trợ nàng, sức mạnh như sóng lớn hủy thiên diệt địa tràn về phía Cổ thành.
“Mấy vị, còn chưa động thủ sao?”
Răng rắc!
Sức mạnh cường đại của Nữ Thần Băng Hải trực tiếp khiến huyết quang trấn áp vỡ vụn.
Nhưng còn chưa đủ.
Nàng trực tiếp cầu viện Tiên Đình và Phật Môn.
Tiên Quân Thái Nhất, Tiên Quân Tử Vi, Tâm Hỏa Cổ Phật, cũng không hề do dự, ba người cất bước đi tới phía trên Cổ thành.
Đại Đạo hoàn thành, sức mạnh xuyên qua bầu trời.
Tiên Quân Thái Nhất chỉ một ngón tay lên không trung, khí thế bàng bạc.
Tiên Quân Tử Vi huy kiếm, tập trung sức mạnh tinh thần.
Tâm Hỏa Cổ Phật chắp tay trước ngực, tuyên một câu phật hiệu.
Pháp tướng Cổ Phật hiện ra.
Giờ phút này, ba người cùng nhau động thủ.
Ba luồng sức mạnh trực tiếp công kích Cổ thành Họa Loạn.
Ầm!!!
Huyết quang vốn sắp vỡ nát, trong chốc lát hoàn toàn vỡ nát.
Sức mạnh vô cùng cường đại bắt đầu tràn vào biển máu.
Giờ phút này, biển máu phun trào.
Như bão táp trên biển lớn, quấy lên sóng lớn, cuốn lên gió giật.
“Tiếp tục.”
Trong một giây này, Nữ Thần Băng Hải lại lần nữa nghe thấy tiếng nói.
Giờ phút này, Nữ Thần Băng Hải kích động.
Không sai.
Là giọng nói của Chân Thần, quả nhiên không có chọn sai nơi.
“Thần dụ hạ xuống, tiếp tục.”
Giọng nói của Nữ Thần Băng Hải vang lên, Thất Điện Thẩm Phán lại lần nữa phát động.
Sức mạnh cường đại tràn vào biển máu.
Ầm!
Bỗng nhiên, một sức mạnh dâng lên từ trong Cổ thành, dường như đang đối kháng với Thất Điện Thẩm Phán.
Nhưng có chút lực bất tòng tâm.
Nữ Thần Băng Hải liếc mắt một cái, nhìn thấy phía dưới có người xuất thủ.
Nàng nhăn mày lại:
“Các ngươi đã bị hạn chế ở Cổ thành, không thể chạy thoát.
Chỉ dựa vào các ngươi, không thể nào ngăn cản được chúng ta.”
Không cần phải nhiều lời, những người này muốn động thủ, nàng sẽ trực tiếp trấn áp.
Sức mạnh thẩm phán lại lần nữa va chạm với biển máu, bốn vị Đại Đạo Thiên Thành trực tiếp dùng sức mạnh Đại Đạo càn quấy biển máu.
Dường như muốn đánh vỡ cân bằng.
Đúng lúc này, một ánh sáng màu tím lóe lên từ trong biển máu, một giọng nói linh hoạt kỳ ảo vang lên giữa trời đất:
“Bọn hắn bị hạn chế ở Cổ thành Họa Loạn, quả thật không có cách nào ngăn cản các ngươi.
Không biết, bằng ta thì có đủ không?”
Giờ phút này, tử quang kéo dài, gió mây dũng động, tử khí ngập tràn.