Đạo Lữ Hung Mãnh Của Ta Cũng Trùng Sinh ( Dịch Full )

Chương 1292 - Chương 1292: Lục Thiếu Gia, Ta Nghe Ngươi Cho Ta Biên? (1)

Chương 1292: Lục Thiếu gia, ta nghe ngươi cho ta biên? (1) Chương 1292: Lục Thiếu gia, ta nghe ngươi cho ta biên? (1)

Lục Thiếu gia, ta nghe ngươi cho ta biên? (1)

Minh Vũ Thanh Y kinh ngạc nhìn phía trước, khó tin.

Khí Tiên Thiên, là công pháp đặc biệt để vận chuyện những sinh linh khác, từ đó ngưng tụ ra một sợi khí.

Khi hội tụ tất cả những sợi khí ngưng tụ từ sinh linh vào một chỗ, sẽ tạo thành khí Tiên Thiên.

Nghe nói khí Tiên Thiên kém nhất cũng là do 36 đạo khí ngưng tụ thành, thứ yếu cũng là do 72 đạo khí ngưng tụ thành.

Khí Tiên Thiên lợi hại nhất, chất lượng tốt nhất, là do 108 đạo khí hội tụ thành.

Trước đó, nàng từng có lần cho rằng khí Tiên Thiên của Lưu Hỏa là do 36 đạo khí ngưng tụ thành.

Loại phương pháp này không có ai biết, hơn nữa, nghe nói độ khó còn cực cao.

Dù chỉ có 36 đạo cũng đã là cực kỳ cao minh.

Lúc trước nàng muốn loại chất lượng tốt một chút, hy vọng có khí Tiên Thiên được ngưng tụ thành từ 72 đạo khí.

Vậy mà bây giờ thứ nàng nhìn thấy, căn bản không phải thứ nàng coi là khí Tiên Thiên, là tầm mắt nàng quá kém, là nàng quá mức ngu dốt.

Khó trách Lưu Hỏa không đồng ý cho nàng khí Tiên Thiên tốt hơn.

Bởi vì không có khí Tiên Thiên nào tốt hơn cái này.

Khí Tiên Thiên Thái Sơ.

Loại khí Tiên Thiên chỉ tồn tại trong truyền thuyết.

Nàng nằm mơ cũng không nghĩ tới, loại khí Tiên Thiên Lưu Hỏa đồng ý đưa cho nàng lại là cái này.

Giờ phút này nàng mới cảm nhận được rõ ràng, chỗ đứng của hai người căn bản không cùng một đẳng cấp.

Tầm hiểu biết của đối phương đã vượt xa nhận biết của nàng.

Loại khí Tiên Thiên nàng cảm thấy tốt, trong mặt đối phương có lẽ chẳng là cái gì.

Khí tức tràn vào, Miêu Đồng cảm thấy có thứ gì đó bao trùm lấy huyết mạch thân thể nàng, một loại cảm giác kỳ lạ bừng lên.

Nhưng cụ thể là cái gì, nàng nhất thời không rõ.

Khí tức tràn xuống, Lục Thủy thu tay lại.

“Được rồi, khí Tiên Thiên đã đưa cho ngươi, đối với việc tu luyện sau này của ngươi hẳn là sẽ có ít trợ giúp.” Lục Thủy nói.

“Đông Phương đạo hữu, khí Tiên Thiên là…” Minh Vũ Thanh Y thử hỏi.

Nàng muốn hỏi Lưu Hỏa một chút, khí Tiên Thiên này lấy ở đâu ra.

“Một sợi khí tức tùy tiện rút ra từ Thái Sơ chi địa thôi, có vấn đề gì không?

Chất lượng quá kém sao?” Lục Thủy tò mò hỏi.

Hắn từ đầu đến cuối vẫn không rõ, chỗ nào còn có khí Tiên Thiên chất lượng tốt hơn?

Thứ này ngoại trừ Thái Sơ chi địa, còn chỗ nào khác có sao?

Hắn đã xem qua rất nhiều sách, nhưng chưa từng nghe nói qua.

Hắn từng thấy có người ngưng tụ được khí Tiên Thiên, nhưng đó cũng chỉ tính là khí Tiên Thiên giả.

Quan trọng là, quá phiền phức.

Nào có đơn giản bằng trực tiếp đến Thái Sơn chi địa rút một sợi.

“Không, không có, chỉ là hơi tò mò, Thái Sơ chi địa không phải chỉ là truyền thuyết thôi sao?” Minh Vũ Thanh Y nói khẽ.

“Cũng không phải là truyền thuyết, chỉ là không vượt qua Đại Đạo thì đi vào có chút khó khăn.” Lục Thủy trả lời.

Không xoắn xuýt chuyện này.

Dù sao hắn cũng không cảm thấy khó khăn gì.

Minh Vũ Thanh Y không nói gì thêm.

Còn có thể nói cái gì?

Khí Tiên Thiên, đến Thái Sơ chi địa tùy tiện rút một sợi là được… được.

Cái này, không nằm trong nhận biết của bọn nàng.

“Thù lao đã thanh toán, vậy không quấy rầy nữa.” Nói rồi, Lục Thủy định vượt không gian rời đi.

Chỉ là vừa định rời đi lại đột nhiên nghĩ tới cái gì.

Sau đó lấy ra một tấm thiếp mời đưa cho Miêu Đồng.

“Cầm lấy.”

Miêu Đồng và Minh Vũ Thanh Y có chút ngạc nhiên, đây là thiếp cưới mà?

Sao lại đột nhiên đưa cái này cho bọn họ?

Rất nhanh sau đó, hai người liền hiểu ra, nghe đồn Thiếu gia Lục gia sắp thành hôn, không nghĩ tới cũng sẽ mời bọn họ.

Minh Vũ Thanh Y lúc này mới hiểu được, Lục gia rốt cuộc khủng bố tới cỡ nào.

Mà thứ kinh khủng thật sự ở Lục gia không phải là ba vị Trưởng lão, mà là người bị gọi là Thiếu gia phế vật, Lục Thủy.

Ai mà nghĩ tới được?

Ai dám nghĩ như vậy?

Hoàn toàn không phải người cùng một đẳng cấp, Lưu Hỏa chính là Lục Thủy, nói ra người khác cũng sẽ cảm thấy là đang nói đùa.

Lúc Miêu Đồng nói cho nàng biết, nàng cũng không tin, bây giờ không tin cũng không được.

Bởi vì khi Miêu Đồng mở thiếp mời ra, trên đó viết hôn lễ của Lục Thủy và Mộ Tuyết.

“Đa tạ Lục Thiếu gia đã mời, chúng ta nhất định sẽ đến đúng giờ.” Miêu Đồng lập tức nói.

Loại chuyện này đương nhiên phải đi.

Hơn nữa còn có thể được nghỉ ngơi một hồi đi?

Uống nhiều rượu một chút, có thể giả say, sau đó an tâm đi ngủ…

Nghĩ đến đây, mặt Miêu Đồng tái nhợt, lại như hồng lên một chút.

Lục Thủy không ở lại nữa, quay người biến mất tại chỗ.

Hắn lại về tới Cổ thành Họa Loạn, bây giờ đã không còn chuyện gì cần làm.

Ngồi xem sách, trời tối đến Thần Vực của Nha Thần một chuyến, đi gặp Nha Thần trong truyền thuyết.

Người lần trước nhìn thấy là Nha Thần giả, lần này dù nói thế nào cũng phải gặp Nha Thần thật.

Có điều cũng cần để những phù văn để lại trước đó phản ứng, như vậy bọn họ mới biết được rốt cuộc bản thân có tư cách hỏi vấn đề hay không.

Sau đó triển khai sức mạnh, căn bản không cần mượn dùng sức mạnh thiên địa, là hắn có thể trực tiếp mở ra mệnh lý.

Tiếp đó khuếch tán nhân quả vạn vật.

Chỉ cần có một phần ba công xây dựng cũng có tư cách hỏi vấn đề.

Giờ phút này, rất nhiều người ở tu chân giới đều cảm nhận được.

Mộ gia.

“Phù văn của ta sáng lên rồi, Hương Dụ, của ngươi có sáng lên không?” Lúc này, Đông Phương Trà Trà hưng phấn nói.

“Có sáng.” Hương Dụ cũng chấn kinh.

Hóa ra thật sự có thể.

“Ta đi hỏi Nhã Nguyệt và Nhã Lâm một chút.” Đông Phương Trà Trà vốn định xuống dưới núi thám hiểm lập tức chạy về phía chỗ ở của Nhã Lâm Nhã Nguyệt.

Hương Dụ có chút không rõ, hai vị tiểu thư kia, thật sự sẽ có sao?

Sau đó, nàng sợ ngây người.

“Của ta cũng sáng lên, oa oa!” Nhã Lâm lập tức ôm lấy Thủy Vân Thú nhảy cẫng lên, vô cùng hưng phấn.

Thủy Vân Thú: “...”

Chủ nhân, nhẹ nhàng một chút.

Nhã Nguyệt cũng chấn kinh, thật sự có thể.

Mộ Tuyết tỷ tỷ làm sao làm được?

Mộ Tuyết nhìn mấy người này, khóe miệng hơi ngoẻn lên.

Lúc này, Chân Thần Duy Nhất đáp xuống bên cạnh Mộ Tuyết, dường như không mấy vui vẻ.

“Tay.” Mộ Tuyết khẽ nói:

“Ta muốn Chân Thần Duy Nhất giúp ta đi hỏi một vấn đề, đây là nguyện vọng nhỏ của ta.”

Chân Thần Duy Nhất ngẩng đầu, ánh mắt lóe lên sự thương hại:

“Vậy ta sẽ thỏa mãn ngươi.”

Sau đó, nàng đưa tay ra.

Tiếp đó, trên tay Chân Thần Duy Nhất có thêm một đạo phù văn.

Phù văn phát sáng lên.

Nàng cũng có tư cách.

Đinh Lương ở phía sau nhìn các vị Tiểu thư vui vẻ, cũng không có cảm giác gì.

Vấn đề duy nhất nàng muốn hỏi, có thể hỏi Tiểu thư.

Chỉ là không biết nên hỏi lúc nào.

Nàng cúi đầu nhìn Tiểu thư, rất muốn hỏi Đại Tiểu thư của mình một câu, thành hôn có muốn mang nàng theo hay không.

Tiếp tục làm một thị nữ cho Băng Phương ăn cũng tốt.

Nhưng cũng không thể.

Bình Luận (0)
Comment