Vô địch thế gian, thiên thượng hay thiên hạ đều vô địch (1)
Lục Thủy thấy Cửu phất tay, hắn cảm giác người này tới là để quấy rối.
Có điều, hắn cũng không thèm quan tâm tới đối phương.
Dù đối phương có hỏi hay không, hắn đều không để ý tới.
Trực tiếp từ chối trả lời là được.
Sau đó, những câu hỏi liên tiếp được đặt ra.
Nhưng mà, hắn khá là tò mò, không biết Đại trưởng lão và Nhị trưởng lão sẽ hỏi cái gì.
Lỡ đâu biết bí mật gì đó thì phải làm sao bây giờ?
Như thế có phải là không tôn trọng trưởng bối hay không?
Lỡ như ngày nào đó bị phát hiện, có bị trừng phạt hay không?
Bình thường thì hắn không thể nào từ chối sự trừng phạt từ nhà được.
“Ta muốn hỏi một chút về tiểu tử Lục gia sắp thành hôn, chôn hắn ở nơi nào ở sau núi thì khó bị phát hiện.”
Câu hỏi này đột nhiên truyền vào trong tai của hắn.
Lục Thủy nhìn qua.
Là Cửu…
Người này có phải cho rằng chỉ cần mình ở bên cạnh Nhị trưởng lão, thì hắn sẽ không dám động thủ hay không?
Được rời, đúng là như thế.
Nhưng mà tại sao Cửu cũng có quyền đặt câu hỏi?
Nàng tham gia việc xây dựng tế đàn à?
Hay là mượn danh nghĩa ai đó?
Nhưng mà, rất nhanh sau đó hắn lại nghe thấy câu hỏi của Đại trưởng lão:
“Ta muốn biết thân phận thực sự của Thiếu tông chủ Ẩn Thiên Tông.”
Lục Thủy:
“...”
“Ta muốn biết mối quan hệ giữa Cửu và Lục gia.”
Nhị trưởng lão hỏi.
Lục Thủy:
“...”
Tổ tông à, không thể hỏi câu nào bình thường một chút được sao?
“Nếu như trả lời không được, thì ta sẽ đổi thành câu hỏi khác.
Ta muốn biết rằng khi nào thì Lục Thủy và Mộ Tuyết sẽ có em bé.”
Nhị trưởng lão hỏi một lần nữa.
Lục Thủy:
“...”
Hắn cảm thấy Nhị trưởng lão không đáng yêu một xíu nào cả.
Toàn là câu hỏi gì đâu không.
“Làm cách nào ta mới có thể trở thành vô địch thiên hạ?”
Đông Phương Tra Tra cảm giác mình đã trở nên thông minh hơn, không hỏi khi nào mới trở thành vô địch thiên hạ, mà hỏi làm cách nào mới có thể trở thành vô địch thiên hạ.
“Ta có một đề toán cao cấp, muốn hỏi đáp án của nó.”
“Người ta thích không thích ta, ta phải làm gì thì nàng mới thích ta?”
“Phu nhân của ta và mẫu thân của ta không hợp nhau, ta phải làm sao để mối quan hệ giữa họ có thể tốt hơn?”
“Con trai của ta không muốn tìm đạo lữ, ta phải làm như thế nào thì mới khiến cho hắn đi tìm đạo lữ được?”
“Con đầu lòng của Sơ Vũ và Kiếm Lạc là nam hay nữ?”
“Ta có một đề toán…”
Lục Thủy:
“...”
Tại sao người tu chân lại đi hỏi câu hỏi về toán học?
Chăm chỉ tu luyện không tốt à?
Tại sao lại muốn đi học bài?
Dù hắn rõ rành mạch Đại Đạo, khai thác được không gian mệnh lý.
Nhưng mà, hắn cũng chẳng phải là toàn tri…
Hắn không phải là người của lĩnh vực này.
Sau đó, Lục Thủy nhìn về phía của Nhị trưởng lão.
Ánh mắt rơi xuống Cửu, không phải ở đây có một vị toàn tri hay sao?
Nếu đã vậy thì…
Để người chuyên nghiệp làm đi.
Hắn chỉ trả lời câu hỏi của một số người là được rồi, ví dụ như là hỏi về tu vi chẳng hạn.
Hắn có thể trả lời hết.
Cho nên, thay đổi mệnh lý chân thân.
Rất nhiều người đưa ra câu hỏi cho Lưu Hỏa.
Nhưng có rất nhiều người không có được câu trả lời chắc chắn, chỉ có những người hỏi về vấn đề tu vi mới có được câu trả lời hoàn chỉnh.
Những người kia rơi vào trầm tư, hơi hiểu ra vấn đề rồi.
Kiều Vô Tình chính là một trong những người đó.
Kiếm Nhất Phong, Đạo Tông cũng thế.
Ngoài ra, còn có rất nhiều người không nhận được đáp án.
Ví dụ như Kiều Thiến, nàng không có được câu trả lời chắc chắn.
Nhưng mà, hình như Lưu Hỏa xảy ra vấn đề gì đó.
Bởi vì, bọn họ thấy thân ảnh của hắn xuất hiện biến hóa.
“Vấn đề của ta làm khó Lưu Hỏa rồi ư?”
Đông Phương Tra Tra nghi hoặc mà nhìn thân ảnh to lớn của Lưu Hỏa, bộ dạng của hắn rất giống đang muốn chạy đi.
Nàng lập tức sợ hết hồn, vội vàng nhỏ giọng nói:
“Ta có thể đổi sang một câu hỏi khác, ngươi đừng có kích động.”
Ngay lúc này, tất cả mọi người đều thấy thân ảnh của Lưu Hỏa dần biến mất, thay vào đó là một tiểu nữ hài.
Trên người nàng tỏa ra ánh sáng dịu dàng, vô cùng thoải mái dễ chịu.
Như là cam lộ rơi xuống giữa thiên địa vậy.
Đa số mọi người đều khiếp sợ, người này là ai?
Nhưng mà không biết tại sao, bọn họ đều không chất vấn.
Khi thấy được nàng, mọi người đều cảm thấy người này đại biểu cho hết thảy, là thiên địa, là vạn vật, là cội nguồn.
Không đáng sợ giống như Lưu Hỏa.
Tâm trạng e sợ kia cũng trực tiếp biến mất.
Sự hòa hợp bắt đầu xuất hiện.
Hắc Ám Nữ Thần vốn dĩ đang sợ hãi cũng thở phào nhẹ nhõm.
Lúc nãy nàng không dám mở miệng đặt câu hỏi, trong lòng cứ có cảm giác có thể chết bất cứ lúc nào.
Nhưng mà khi Cửu xuất hiện, tất cả đều thay đổi, nàng biết rằng mình không còn nguy hiểm nữa.
Trong vô thức nàng cảm thấy rằng Cửu sẽ không hại bất kỳ ai cả.
Chiến Thần và Diệu Tôn Cổ Phật vốn dĩ không thể nào nhúc nhích được cũng thở phào nhẹ nhõm.
An toàn rồi sao?
Nhưng mà, không gian ở đây hình như đã xảy ra sự thay đổi nghiêng trời lệch đất.
“Các ngươi có phải rất tò mò ta là ai không?”
Giọng nói của Cửu vang lên.
Nàng không hề bất ngờ về việc mình bị bắt lên đây thay cho Lưu Hỏa.
Cho dù là lên đây để trả lời câu hỏi, nàng cũng tiếp nhận.
“Ta chính là Chân Thần Độc Nhất Thiên Địa, người toàn trí toàn năng.
Các ngươi có thể gọi ta là Cửu.”
Giọng nói của Cửu truyền vào trong tai của phần lớn mọi người.
Ngoại trừ một vài người hỏi về tu vi và đã nhận được câu trả lời.
Đông Phương Tra Tra:
“...”
Tại sao lại là Cửu thế?
Lưu Hỏa là do Cửu biến ra sao?
Phát hiện bí mật lớn.
Kiều Thiến nhìn lên bầu trời, khi thấy Cửu, nàng cũng thở phào nhẹ nhõm.
Nói chuyện phiếm với Cửu có thể biết được rất nhiều điều, có thể đưa ra rất nhiều ý kiến.
Kiều Ngọc nhìn người này, trong lòng cũng vô thức mà cảm thấy an tâm, đúng thực là kỳ diệu.
Hứa Phương nhìn người này, cảm thấy có chút nghi hoặc, nhưng mà không biết tại sao, hắn cũng cảm nhận được rằng đối phương có thể trả lời được vấn đề của mình.
Đông Phương Dạ Minh, Mộc Cận, Kiếm Khởi, Danh Dữ Trọng, Kiều Càn, cô gái mập mạp, Đạo Tông, Kiếm Nhất Phong, Xảo Vân Toong đều nhìn Cửu.
“Được rồi, ta có thể trả lời tất cả câu hỏi của các ngươi.
Ta giỏi làm đề toán nhất, có thể khó hơn được không?
Để ta bổ túc cho các ngươi một giờ.”
Cửu nói.
“...”
Kiếm Lạc vốn dĩ đang định hỏi đề toán lập tức không muốn hỏi nữa.
Cửu thực sự sẽ bổ túc cho nàng một tiếng đồng hồ.
Lục Thủy:
“...”
Cửu thực sự biết làm à?
Quyền năng độc nhất khủng bố tới thế ư?
Sau đó, Lục Thủy nhìn những người không được chuyển qua chỗ của Cửu.
Phần lớn những người này đều hỏi về tu vi.
Hắn khá mạnh về vấn đề này.
Đông Phương Tra Tra, Hương Dụ, Nhã Lâm, Nhã Nguyệt, tất cả đều được hắn chuyển sang chỗ của Cửu.
Chỉ có Chân Thần Duy Nhất là không được chuyển đi, ở lại đây đối mặt với Lục Thủy.
Chân Thần Duy Nhất và Chân Thần độc Nhất không thể nào gặp mặt nhau theo cách bình thường được.
Cho nên, Chân Thần Duy Nhất chỉ có thể ở lại bên phía hắn mà thôi.
Lục Thủy hiếu kỳ hỏi một câu:
“Ngươi muốn hỏi cái gì?”
Chân Thần Duy Nhất nhìn Lục Thủy, chạm chạm ngón tay, có hơi khẩn trương nói:
“Là như thế này, trước đó có một tên nhân loại rất dung dữ hỏi ta một câu hỏi, nhưng mà ta lại không trả lời được, cho nên ta muốn hỏi ngươi.
Câu hỏi là như thế này:
Chứng minh:
Một hình tứ diện đều sẽ có năm khối cầu khác nhau, mỗi khối cầu đều tiếp xúc với sáu cạnh hoặc phần kéo dài của sáu cạnh tứ diện.
Ngược lại, nếu như trong một hình tứ diện có năm khối cầu như này, thì nó chính là tứ diện đều!
Câu hỏi là như thế đó, ngươi có thể nói cho ta nghe đáp án được không?”
Lục Thủy:
“???”
Tại sao cái đề này nghe quen quá vậy?
Sau đó, hắn lập tức nhớ ra.
Chân Thần này cố ý đúng không?
Không, đối phương là một Chân Thần đàng hoàng.
Cho nên, Lục Thủy cảm thấy mình nên chỉ dẫn cho đối phương hướng đi và con đường chính xác, giọng nói uy nghiêm của hắn vang lên:
“Tất cả mọi thứ trên đời này quá mức hư ảo, ngươi không nên trầm mê vào trong đáp án của câu hỏi này, ngươi nên đi tới nơi cao hơn, đi về phía Thần Điện mới đúng.
Rút đi Thần Lực nhỏ yếu, nhận được quyền năng vô thượng.
Đến lúc đó, ngươi sẽ biết được tất cả đáp án.”
Chân Thần Duy Nhất cảm thấy hắn nói rất có lý, rất hay.
Nhưng mà, tại sao câu nói này nghe quen quá vậy?
Hình như nàng từng nghe qua ở đâu đó rồi thì phải.
Nhưng mà nàng cũng không quá xoắn quýt với vấn đề này, mở miệng hỏi:
“Vậy đáp án là cái gì?”
Lục Thủy:
“...”
“Có phải ngươi không biết hay không?”
Chân Thần Duy Nhất cảm giác bản thân mình bị loài người lừa.
“Ngươi có điện thoại không?”
Lục Thủy đột nhiên hỏi.
“Hả?”
Chân Thần Duy Nhất nghi hoặc một chút.
Lục thủy vung tay lên, một chiếc điện thoại di động xuất hiện trên tay hắn, sau đó hắn đưa nó qua cho Chân Thần Duy Nhất, nói:
“Tới đây, ta dạy ngươi cách sử dụng, rất nhanh ngươi sẽ biết được đáp án.”
Lục Thủy mở không gian mệnh lý ra để cho tín hiệu có thể đi vào.
Sau đó, mở công cụ tìm kiếm lên.
Giây phút này, một cánh cổng mới vừa mở ra trước mặt của Chân Thần Duy Nhất, nàng khiếp sợ như đang gặp phải thiên nhân.
Giải quyết xong!