Đạo Lữ Hung Mãnh Của Ta Cũng Trùng Sinh ( Dịch Full )

Chương 1325 - Chương 1325: Tiểu Tiểu Tranh Cuối Cùng Cũng Biết Lưu Hỏa Là Ai (2)

Chương 1325: Tiểu Tiểu Tranh cuối cùng cũng biết Lưu Hỏa là ai (2) Chương 1325: Tiểu Tiểu Tranh cuối cùng cũng biết Lưu Hỏa là ai (2)

Tiểu Tiểu Tranh cuối cùng cũng biết Lưu Hỏa là ai (2)

Một bước bước ra, liền biến mất ở tại chỗ.

Nhìn thấy tiểu nữ hài này biến mất, ma tu Thời Hạ giật giật chân, sau đó phát hiện chân của mình tốt rồi.

Không biết vì cái gì, trong lúc nhất thời hắn có chút cảm động.

Thế mà bình yên vô sự.

Lục gia quả thật có chút đáng sợ.

Không hiểu sao liền gặp được người này.

Mạnh mẽ đến cực điểm, hoàn toàn không phải là đối thủ.

Vẫn là điệu thấp một chút mới tốt.

Tu vi của hắn rõ ràng đã tính đỉnh tiên Tu Chân giới, thế nhưng ở đây, sao lại cảm giác không đủ dùng?

Không dễ chọc, không dễ chọc.

Lúc lấy lại tinh thần, ma tu Thời Hạ phát hiện trước gian hàng của hắn có một con chó đen đang đứng.

"Đi, đi sang một bên." Ma tu Thời Hạ vì hòa khí sinh tài, khách khí nói.

Vừa mới bị hù dọa, chính mình thế mà khách khí với một con chó?

Ai.

"Ngươi đang kỳ thị bản đại gia sao?" Âm thanh Cẩu Tử truyền vào ma tu lỗ tai Thời Hạ.

Một giây này, âm thanh như vô tận sóng lớn, lăn lộn trong tai ma tu Thời Hạ, như là lôi đình gào thét.

Trong lúc nhất thời, ma tu Thời Hạ thế mà thất thần.

Khi hắn lấy lại tinh thần, Cẩu Tử đã rời đi.

Chỉ là pháp bảo nào đó của hắn nhiều một cỗ mùi khai.

"..."

Ma tu Thời Hạ hiểu ra.

Thì ra nơi này ngay cả chó cũng không thể trêu vào.

Đại điện Lục gia.

Tam Trưởng lão ngồi trên đại điện, chân mày hơi nhíu lại.

Hắn cảm thấy được một khí tức tương đối quen thuộc.

"Có ma tu đi vào tiểu trấn Thu Vân?"

Giờ khắc này Tam Trưởng lão đứng lên, phía sau đổ mồ hôi lạnh.

Thậm chí cảm giác xung quanh đều có hàn ý.

"Không thể để lại, cần phải đi xử lý một chút."

Bất kể như thế nào, hắn muốn đi nhìn một lần người này, có thể để hắn rời đi tự nhiên tốt nhất.

Không thể rời đi…

Liền nghĩ cách tiễn hắn rời đi.

Nghĩ như vậy, hắn liền một bước phóng ra, biến mất tại chỗ.

Chỉ là khi hắn đi vào công viên, cảm giác xung quanh có một chút lực lượng quen thuộc.

"Nhị Trưởng lão từng tới rồi?"

Điều này khiến hắn có chút kinh hãi không thôi.

Nhưng hắn không rời đi, mà dự định nhìn ma tu này một chút đột nhiên đi vào tiểu trấn Thu Vân.

Cũng không phải là nói Nhị Trưởng lão từng tới, hắn sẽ không sao.

Cũng có khả năng nhất định, Nhị Trưởng lão để hắn đến xử lý.

Hắn đã là Tam Trưởng lão, Nhị Trưởng lão hoặc nhiều hoặc ít sẽ cho hắn một chút mặt mũi.

Nhưng nếu hắn không xử lý tốt…

Chút mặt mũi này khả năng không dùng được.

Rất nhanh hắn liền thấy, một vị ma tu ngồi một bên quầy hàng, có chút tuyệt vọng.

Người này chính là ma tu Thời Hạ.

Tam Trưởng lão đi vào trước gian hàng ma tu Thời Hạ, nói:

"Không bán đồ vật sao?"

Ma tu Thời Hạ cúi thủ lĩnh thở dài:

"Tùy ý chọn, tùy tiện nhìn, hài lòng thì mua.

Không hài lòng buông xuống là được rồi."

Hắn bị mài rơi góc cạnh.

Cường giá tiểu trấn Thu Vân kỳ thật không có nhiều như vậy, chỉ là vận khí của hắn không tốt.

"Ma tu làm ăn đến tận tiểu trấn rồi?" Tam Trưởng lão nhìn ma tu Thời Hạ, âm thanh có chút trầm thấp.

Ma tu Thời Hạ ban thủ lĩnh cúi thủ lĩnh, luôn cảm thấy giọng nói này có chút quen thuộc.

Tò mò ngẩng thủ lĩnh nhìn lại.

Nhìn xong hắn liền sửng sốt.

Có chút không dám tin.

Hắn dụi mắt một cái, một lần nữa nhìn về phía người trung niên trước mắt.

Phát hiện chính mình không hoa mắt.

"Thủ lĩnh? Ngươi, ngươi còn sống?" Ma tu Thời Hạ đứng lên, ngữ khí có chút kích động.

Bao nhiêu năm, thế mà có thể ở đây nhìn thấy thủ lĩnh.

Hắn vẫn cho là thủ lĩnh bị tồn tại cường đại nào đó âm thầm đánh giết.

Khi đó danh tiếng của thủ lĩnh bay cao, thiên tư mạnh, ma tu cường giả rõ như ban ngày.

Nhưng lại đột nhiên biến mất.

Rất nhiều người đều cho rằng, là cường giả nào đó đã sớm giết thủ lĩnh của bọn họ.

Thế nhưng không có bất kỳ chứng cớ nào.

Không có bất kỳ vết tích đánh nhau.

Ma tu Thời Hạ cũng cho là như vậy, nhưng cho đến nay hắn cũng không biết là ai ra tay.

Nhưng hôm nay, hắn lại nhìn thấy.

Thủ lĩnh biến mất vô số năm, sống sờ sờ đứng ở trước mặt hắn.

"Thủ lĩnh, những năm này ngài đi thủ lĩnh vậy? Có phải ngài muốn ngóc thủ lĩnh trở lại hay không?" Ma tu Thời Hạ kích động khó tự kiềm chế.

Nhưng Tam Trưởng lão lại nhíu mày, ngóc thủ lĩnh trở lại?

Hắn ra được Lục gia sao?

"Lão, không có suy nghĩ này." Tam Trưởng lão ngay lập tức cho thấy lập trường.

Xác thực cũng không có ý nghĩ này, khi đó còn nhỏ, hăng hái, có chút suy tưởng là chuyện tự nhiên.

Hiện tại, việc hắn để ý là chuyện mở thưởng.

"Thủ lĩnh, hiện tại ngươi là tu vi gì?" Ma tu Thời Hạ thu thập đồ đạc đi đến bên cạnh Tam Trưởng lão hỏi.

"Giống như ngươi." Tam Trưởng lão nói.

"Nói như vậy thủ lĩnh và ta chia năm năm?" Ma tu Thời Hạ thử hỏi.

Hắn một thân thiên phú, chia năm năm không quá đáng?

Sau đó hắn liền cảm thấy khí tức ngập trời, khí tức này trấn áp mà đến, làm hắn có chút thở không nổi.

Sau đó khí tức biến mất:

"Sáu bốn đi."

Tam Trưởng lão tùy ý nói.

Ma tu Thời Hạ: "..."

Sao hắn cảm giác chính mình kém chút bị giây?

Thủ lĩnh, ngài đặt hống ai?

"Đúng rồi thủ lĩnh, sao ngài lại tới nơi này?" Ma tu Thời Hạ hỏi.

"Ngươi lại làm sao tới nơi này?" Tam Trưởng lão mở miệng hỏi.

"Ta nhận được thiệp mời Lục Thiếu gia, vẫn là nhờ có đồ đệ của ta." Ma tu Thời Hạ mở miệng nói.

Đúng là nhờ có ma tu Cát An.

Bằng không thì hắn không có khả năng tiếp xúc được với tồn tại kinh khủng như Lưu Hỏa.

Dù sao không phải đồ đệ hắn bán vé bảo hộ, Lưu Hỏa cũng không biết hắn có vé bảo hộ.

"Chỉ là tới tham gia hôn lễ?" Tam Trưởng lão đối với chuyện này ngược lại nhẹ nhàng thở ra.

Chỉ là Lục Thủy có thể tiếp xúc được với ma tu Thời Hạ, ngược lại khiến người ta ngoài ý.

Chẳng qua hôn lễ Lục Thủy, có gì tốt mà tham gia?

"Thủ lĩnh." Ma tu Thời Hạ nhỏ giọng cẩn thận nói:

"Ta nói với ngươi một chuyện, không biết ngươi có biết hay không."

"Chuyện gì?" Tam Trưởng lão hơi nghi hoặc một chút.

Sau đó ma tu Thời Hạ mang theo Tam Trưởng lão đi đến địa phương khác:

"Thủ lĩnh, chúng ta đi địa phương khác nói."

Tò mò, Tam Trưởng lão một đường đi theo.

"Là chuyện gì?"

"Có quan hệ với Lục gia, Lục gia so với những gì bên ngoài biết đến còn kinh khủng hơn."

Điều này khiến Tam Trưởng lão hơi nghi hoặc một chút.

Sau đó bọn họ đi đến cạnh không có ai.

"Lục gia khủng bố, là chỉ Đại trưởng lão Lục gia?" Tam Trưởng lão dò hỏi.

Lục gia còn có chỗ nào khủng bố khác mà hắn không biết sao?

Nhìn chung quanh, sau khi xác định không có ai, ma tu Thời Hạ mới nói với vị lãnh đạo cũ của mình:

"Thủ lĩnh, Lục gia khủng bố cũng không phải bề ngoài.

Đại trưởng lão Lục gia quả thực phi thường lợi hại, thế nhưng người đáng sợ nhất Lục gia cũng không phải là Đại trưởng lão Lục gia ."

"Không phải Đại trưởng lão Lục gia?" Tam Trưởng lão có chút ngoài ý muốn.

"Không phải, thật ra Lục gia có cường giả ẩn mình." Lúc Ma tu Thời Hạ nói, hắn lại nhìn chung quanh, dáng vẻ phi thường sợ hãi:

"Thủ lĩnh, ngài cảm thấy Tu Chân giới hiện nay, ai có thanh danh thịnh nhất?"

Tam Trưởng lão nhíu mày.

"Thiếu Tông chủ Ẩn Thiên tông, Lưu Hỏa?"

Nếu như là Lưu Hỏa, như vậy ma tu Thời Hạ cũng cảm thấy Lưu Hỏa ở Lục gia?

Kiều Vô Tình cũng suy đoán Lưu Hỏa ở Lục gia.

Nhưng Kiều Vô Tình cũng không biết cụ thể, mà ma tu Thời Hạ tựa như biết cụ thể.

"Đúng, Ẩn Thiên tông Thiếu Tông chủ Lưu Hỏa." Ma tu Thời Hạ lại nhìn chung quanh nói:

"thủ lĩnh kia, ngươi đối với Lưu Hỏa hiểu rõ nhiều không?

Chẳng hạn như thân phận chân thật của hắn, chẳng hạn như tuổi của hắn, chẳng hạn như tình cảnh trước mắt của hắn."

"Ngươi biết?" Tam Trưởng lão nhìn Ma tu Thời Hạ.

Trong chớp nhoáng này, hắn cảm giác chính mình có khả năng biết Lưu Hỏa rốt cuộc là ai.

Đối phương vô cùng cường đại, ngạo thị thiên hạ.

Loại người này, không có người nào không muốn biết hắn là ai.

"Thủ lĩnh, ngài nói vì sao ta lại tới hôn lễ này?

Thanh danh bên ngoài của Lục thiếu gia cũng không tốt.

Lục gia ta cũng không dám tùy ý trêu chọc.

Có thể ta chính là bị hấp tấp đến.

Còn sớm nhiều ngày như vậy." Ma tu Thời Hạ lấy ra thiệp mời nói với Tam Trưởng lão:

Bình Luận (0)
Comment