Tinh Ti nhìn về phía Lục Thủy rồi nói:
"Các hạ rất tự tin?"
"Ta cảm giác ngươi muốn mở mắt, mở mắt là để nhìn trộm một vài thứ gì đó sao?" Sau khi Lục Thủy xác định đám người Lạc Phong đã rời đi, tiếp tục nói:
"Ta khuyên ngươi một câu, trên đời này có vài thứ không thể nhìn thẳng, có đôi khi thấy thứ không nên nhìn thấy sẽ mang tới tai họa ngập đầu cho ngươi."
Tuy Lục Thủy không biết đối phương cụ thể muốn làm gì, nhưng hắn vẫn luôn biết đối phương đang trì hoãn thời gian.
Chỉ là Lục Thủy có lòng tin tuyệt đối sẽ chạy khỏi nơi này, cho nên không định ngăn cản mà thôi.
Nhưng đối phương thả đám người Lạc Phong đi sảng khoái như vậy, hắn cũng đặc biệt nhắc nhở đối phương một chút.
Về phần Tinh Ti này muốn lựa chọn thế nào, hắn không để ý.
Tinh Ti Tiên Quân khẽ cười nói:
"Các hạ nói đùa rồi. Tuy giữa chúng ta không có mối thù truyền kiếp, nhưng lập trường khác nhau. Ngươi đã xem thứ quan trọng của Tiên Đình ta, như vậy ta tất nhiên cần phải giữ các hạ lại. Đây là chuyện tất nhiên. Không quan tâm các hạ đặc biệt tới mức nào, ta đều phải cố hết hết sức ứng phó."
Sau đó Tinh Ti Tiên Quân tháo miếng vải đen trước mắt hắn xuống, mở miệng nói:
"Để cho ta xem thử, nhìn các hạ sẽ có ánh sáng như thế nào."
Tinh Ti Tiên Quân biết đối phương đặc biệt, cho nên hắn dự định dốc hết sức, chỉ cần để cho hắn thấy rõ toàn cảnh của đối phương, hắn sẽ có thể vĩnh viễn giữ đối phương ở lại trong tinh không, hoàn toàn giết chết đối phương.
Nghĩ như vậy, Tinh Ti lại chậm rãi mở mắt ra. Hắn có chút kích động cũng có chút chờ mong.
Ánh sáng của vạn vật không giống nhau, có đôi khi là ánh sáng cực kỳ rực rỡ, có đôi khi là ánh sáng vặn vẹo.
Nhìn càng nhiều càng có thể mang đến cho hắn đủ lợi ích.
Cho nên Lục Thủy vốn đặc biệt, càng làm cho hắn càng thêm chờ mong.
Lục Thủy nhìn Tinh Ti, hắn chỉ yên tĩnh nhìn, không tránh né cũng không hề có động tác gì.
Hắn nhìn thấy dưới mí mắt của Tinh Ti không có tròng mắt, có chỉ là một tia sáng mờ, trong ánh sáng nhạt có một ngôi sao.
Ngôi sao này thuộc về cực hạn tinh không của Tinh Ti, tinh không này là vô tận, nhưng cũng có giới hạn.
Dần dần, Lục Thủy cảm giác mình đã hoàn toàn bị ánh mắt đối phương bao phủ.
Đối phương nhìn thấy hắn.
Tinh Ti mở mắt ra, hắn lập tức có thể nhìn thấy ánh sáng của người trước mắt này.
Đó là một ánh sáng cực hạn, ánh sáng này chói lòa không tỳ vết, rực rỡ lóa mắt.
Sau đó Tinh Ti phát hiện ánh sáng này chiếu sáng hắn, chiếu sáng khắp tinh không của hắn.
Khi phát hiện ra cảnh tượng này, Tinh Ti lập tức sửng sốt, hắn có chút khó tin, bởi vì ánh sáng này. Không, tinh không của hắn không chứa được ánh sáng này.
Ánh sáng này hoàn toàn vượt qua tinh không của hắn, vượt qua phạm vi hắn chịu được.
"Làm sao có thể như vậy được?" Tinh Ti có chút chấn động, lại có chút luống cuống.
Nhưng hắn lập tức lựa chọn nhắm mắt lại trước, đóng lại tinh không của mình.
Nhưng hắn kinh ngạc phát hiện ra mình không đóng được, hoàn toàn không đóng được.
Ánh sáng cực hạn chói lòa đang không ngừng chiếu sáng qua, càng lúc càng sáng, càng lúc càng nóng, giống như một mặt trời đang không ngừng tới gần hắn, không ngừng phát ra ánh sáng.
Khi ánh sáng càng đến gần, nhiệt độ lại càng nóng hơn.
Không bao lâu, Tinh Ti Tiên Quân cảm giác tinh không này đã bị nhiệt độ chiếm lấy, hắn nhỏ bé dưới ánh sáng cùng sức nóng này, hoàn toàn không có năng lực phản kháng.
"Không, không thể qua đây."
Tinh Ti vận dụng tất cả lực lượng, muốn làm cho những ánh sáng kia rời xa hắn nhưng không làm được, căn bản không có cách nào phản kháng.
Khi hắn còn đang giãy giụa, một nguồn ánh sáng đột nhiên chiếu qua.
Khi Tinh Ti nhìn thấy ánh sáng kia, hắn lại lập tức biết được đây là trung tâm ánh sáng, đây là nơi phát ra tất cả.
Nhưng khi hắn nhìn thấy ánh sáng này, hắn vốn đã mù lại một lần nữa mất đi thị giác.
Từ trong mắt hắn xuất hiện ánh lửa bắt đầu thiêu đốt, trong phút chốc hắn cảm giác ánh sáng chiếu lên trên người mình, sau đó toàn thân đều xuất hiện ánh lửa.
Toàn thân hắn bị thiêu đốt.
Đau đớn xuyên qua ánh mắt, xuyên qua cơ thể, xuyên qua nội tạng, xuyên qua tất cả mọi thứ của hắn.
"A a a a a."
Đau khổ không thể chịu đựng được làm Tinh Ti kêu lên thảm thiết.
Lúc này, Tinh Ti cuối cùng đã hiểu rõ lời Lục Thủy nói, có vài thứ không thể nhìn, nhìn sẽ mang đến hủy diệt.
Nhưng dù thế nào hắn cũng không ngờ được mình sẽ nhìn thấy cảnh tượng đáng sợ như thế.
Hắn không có cách nào tưởng tượng được, thế giới này sẽ có người có tiềm lực đáng sợ như thế.
Thế giới này chứa chấp nổi đối phương sao?
"Nàng nói rất đúng, con mắt của ta có thể dẫn ta đi về phía đỉnh tiên lộ, cũng có thể dẫn ta đi về phía vực sâu hủy diệt. Con người có lòng nghi ngờ, kính sợ, tiên cũng vậy, tùy ý nhìn trộm ánh sáng của vạn vật thì tất nhiên sẽ bị diệt vong. Đáng tiếc, ta hiểu ra đã quá muộn."
Đúng vậy, quá muộn, loại chuyện như vậy không có bất kỳ cơ hội nào quay đầu.
Hiểu ra lại có nghĩa đã bị hủy diệt.
Lục Thủy nhìn Tinh Ti bị thiêu đốt gần như không còn, tò mò nói:
"Nàng, là ai?"
Tinh Ti cảm nhận sự đau khổ, cười gượng nói:
"Nàng nói, nàng là Chân Thần độc nhất trong thiên địa. Lần đầu tiên nhìn thấy nàng, nàng chỉ là một bé gái thoạt nhìn rất bình thường. Lần thứ hai nhìn thấy nàng, nàng nói cho ta biết con mắt của ta sẽ mang đến diệt vong cho mình. Nàng cho ta một quyển công pháp, nói cho ta biết có thể làm suy yếu con mắt của ta, do đó tránh được diệt vong. Nhưng ta lại vứt bỏ công pháp. Buồn cười làm sao?"
"Cửu sao?" Lục Thủy mở miệng hỏi.
Tinh Ti nhìn Lục Thủy, cuối cùng gật đầu:
"Hóa ra ngươi biết nàng."
"Nàng thật sự là Chân Thần độc nhất sao? Nếu như ta nhớ không nhầm, Thần Chúng chắc hẳn có một người tên là Chân Thần Độc Nhất chứ?" Lục Thủy nhìn Tinh Ti, nói.
Sau này Lục Thủy lại nhớ tới, Chân Thần Độc Nhất là tên gọi của cảnh giới Thần Chúng.
Tuy gọi thần nhưng chỉ là những kẻ thần kinh tự xưng là Thần linh mà thôi.
Mà Cửu này lại rất đặc biệt.
Khi Đau Răng Tiên Nhân gặp phải nàng, nàng là một bé gái. Khi Tinh Ti gặp nàng, nàng cũng là bé gái.
Hơn nữa đối phương còn giải quyết vấn đề giúp những người này.
Nếu nói không có mục đích là không thể nào.
"Không giống nhau." Tinh Ti lắc đầu nói:
"Sau này Thần Chúng mới xuất hiện, Chân Thần Độc Nhất sáng lập ra hệ thống Thần Chúng kia không phải là Cửu."
Lục Thủy thản nhiên gật đầu.
Tinh Ti bị đau lại kêu lên một tiếng, sau đó khó nhọc nói:
"Là ta không biết tự lượng sức mình nhìn trộm các hạ, kết quả này là do ta tự tìm lấy, có thể chết ở dưới tay người như các hạ cũng xem như là có kết cục tốt đối với ta. Chỉ là ta có một vấn đề nhỏ, muốn thỉnh giáo các hạ."
-----
Dịch: MB_Boss