Lúc này tất cả mọi người đều nhìn về phía vị dẫn đầu kia.
Vị dẫn đầu kia im lặng một lát mới mở miệng nói:
"Đúng, nhưng cũng không đúng."
Những người khác nghẹn lời, nhưng vẫn chờ đợi phần tiếp sau.
"Tinh Ti Tiên Quân chắc hẳn đã nhìn được không ít, nhưng chắc chắn còn chưa giải được nửa phần sau, cho nên chúng ta không nhìn thấy được.
Cũng may Tinh Ti Tiên Quân truyền về một ít tin tức cùng với một vật." Vị dẫn đầu kia mở miệng nói.
"Nội dung là gì vậy?" Cao Viễn hỏi.
Vị dẫn đầu kia thở dài, nói:
"Cũng không phải là tin tức tốt. Có khả năng còn có người thứ hai, chúng ta cần phải tìm ra đối phương."
Những người khác đều ngạc nhiên, lại thêm một người?
Nửa phần trên một người, nửa phần dưới cũng là như thế?
"Đương nhiên, không loại bỏ khả năng là có thể để chúng ta sử dụng, nói chung tìm được người này trước rồi lại nói sau." Vị dẫn đầu kia nói.
"Vậy phải làm sao mới tìm được người này?" Thính Vân Tích hỏi.
"Tinh Ti Tiên Quân truyền về hai từ, một từ Mộ và một từ Đường."
"Có thể đối chiếu nửa phần đầu không?"
"Nhưng hơn nửa phần đầu và nửa phần dưới có thể giống nhau sao?"
"Không có bất kỳ manh mối nào, vậy cứ theo cách xem phần đầu là được rồi."
"Như vậy người này là họ Mộ hay là họ Đường?"
"Trong Tu chân giới có gia tộc họ Mộ, gia tộc họ Mộ Dung cũng có, họ Đường cũng có, hơn nữa đối phương còn có thể là người bình thường. Vậy căn bản không thể nào tìm được."
Quả thật không tìm được.
Điều này đúng là mò kim đáy biển, hơn nữa không hề có đặc điểm nhận biết gì, cho dù tìm được cũng không có khả năng biết đối phương rốt cuộc có đúng hay không.
Vị dẫn đầu kia không nhanh không chậm nói:
"Cho nên Tinh Ti Tiên Quân còn truyền về một vật, chỉ cần người kia tới gần vật này, như vậy sẽ có thể biết đối phương là ai.
Cho nên cần các vị xếp người vào trong những gia tộc này.
Chúng ta phải ra tay với các gia tộc trước, sau đó sẽ điều tra tông môn và khu vực bình thường."
Đám người Cao Viễn hơi bất ngờ, lại có thể trực tiếp xác nhận người được chọn là ai à?
Điều này lại hoàn toàn khác với nửa phần đầu.
"Vật này có chính xác không vậy? Có tác dụng với Lục gia không?" Cao Viễn hỏi.
Vị dẫn đầu kia lắc đầu:
"Ta cũng không biết, về phần có tác dụng với Lục gia hay không cũng khó nói lắm.
Tinh Ti Tiên Quân cũng không cho thấy nguyên nhân tại sao phải làm vậy.
Nhưng thật ra có thể cầm tới gần Lục Thủy để thử xem."
Chuyện này đúng là chỉ có thể thử.
Có thể tiến thêm một bước xác nhận xem Lục Thủy có phải là người được Dự Ngôn Thạch Bản nhắc tới hay không.
Nếu không phải cũng xem như là một chuyện tốt.
Nếu phải, vậy có thể hoàn toàn thay đổi kế hoạch.
"Ngoại trừ Lục gia thì sao? Nơi thứ hai cần thử là chỗ nào?" Có người hỏi.
"Các ngươi thấy thế nào?" Vị dẫn đầu kia hỏi.
"Mộ gia." Cao Viễn nói.
"Mộ gia liên hôn với Lục gia à?" Thính Vân Tích hỏi.
Mộ gia không nổi danh, rất khó lọt được vào tầm mắt của bọn họ. Nếu không phải vì Lục Thủy, bọn họ còn không biết Mộ gia là gia tộc gì.
Cao Viễn gật đầu:
"Đúng vậy, nhà này gần với Lục gia nhất, có lẽ cũng có khả năng lớn nhất."
"Vậy thì Mộ gia đi. Cứ điều tra rõ ràng tình hình của Mộ gia trong thời gian gần đây. Nếu có hoạt động tập thể lại càng tốt, đến lúc đó có thể trực tiếp biết được tình hình." Vị dẫn đầu kia nói.
"Vậy ngày hôm nay dừng ở đây thôi, các vị đều tự mình làm việc đi."
Vào lúc hừng đông, Lục Thủy khép Thiên Địa Trận Văn lại.
Sức mạnh của Thái Dương Thần đã bị hấp thu gần hết, không gian nơi này cũng bắt đầu tán loạn.
Không bao lâu sau, Lục Thủy đã lại giẫm lên mặt đất của Nam Thành.
Mặt trời ló rạng từ đường chân trời.
“Cảnh sắc không tồi, đáng tiếc Mộ Tuyết không có ở bên người.” Lục Thủy nhìn mặt trời mọc, im lặng tự nói.
Mà vào lúc này, hắn đột nhiên cảm giác được điện thoại di động đang rung lên.
Mới sáng sớm mà ai đã gửi tin cho hắn?
Rất nhanh Lục Thủy đã thấy được, là tin nhắn của Mộ Tuyết.
Điều này càng làm cho hắn nghi ngờ, Mộ Tuyết sẽ gửi cho hắn cái gì?
Lục Thủy ấn vào.
Nhìn qua liền thấy là ảnh chụp Mộ Tuyết nằm nhoài trên mặt bàn ngủ say, đúng là rất đẹp. Nhưng mà hai cánh tay của Mộ Tuyết đều đặt ở đó, thế thì ai chụp?
Đông Phương Tra Tra?
Tuy nhiên, nếu như là Đông Phương Tra Tra chụp, tại sao lại dùng điện thoại của Mộ Tuyết?
Do dự một chút, Lục Thủy gửi một tin ra ngoài.
Phía đối diện trả lời rất nhanh. Nhìn thấy tin này, khóe miệng Lục Thủy lộ ra một nụ cười.
Lúc trở về có cái để chế nhạo Mộ Tuyết rồi.
Thật sự là một chuyện làm cho người ta rất vui vẻ.
—— ——
Mộ Tuyết nhíu mày, sau đó mở mắt.
Nàng phát hiện trên người đã được phủ chăn lông, chắc là do Đinh Lương làm.
Nhưng khi nàng thức dậy thì phát hiện Trà Trà đã tỉnh lại, lúc này đang ăn điểm tâm.
Lúc này Trà Trà không đeo bịt mắt. Ở Lục gia nàng không cần đeo nó, nếu như có đeo thì sẽ là vì thói quen.
“Chị dâu, chị đã tỉnh?” Đông Phương Trà Trà nhìn Mộ Tuyết, sau đó hỏi.
Sau đó đưa đồ ăn cho Mộ Tuyết.
Mộ Tuyết nhận lấy điểm tâm, vốn đang định ăn.
Nhưng vừa nghĩ tới trước đó Lục Thủy hỏi nàng có đánh răng hay không, nàng cảm thấy vẫn nên đánh răng trước thì hơn.
“Đúng là không thể hiểu nổi biểu đệ Lục Thủy.” Đông Phương Trà Trà nhìn điện thoại rồi nói.
Mộ Tuyết có chút hiếu kỳ:
“Làm sao lại không thể hiểu nổi?”
“Biểu đệ Lục Thủy đột nhiên hỏi ta có động đến điện thoại của chị dâu hay không.” Đông Phương Trà Trà trả lời.
Mộ Tuyết nghe được câu này, đột nhiên hơi sửng sốt, sau đó hỏi lại:
“Trà Trà trả lời như thế nào?”
"Đương nhiên nói là không có rồi! Hương Dụ nói không có việc gì thì không nên tùy tiện cầm điện thoại của người khác, nhất là không được xem trộm.
Mặc dù chị dâu không phải người khác, nhưng vẫn không thể cầm.
Hương Dụ nói đúng, có lần ta cầm điện thoại của đệ đệ muội muội trong tộc để chụp ảnh, sau đó bọn hắn lại chạy đến cáo trạng với cha ta." Đông Phương Trà Trà nói.
Mộ Tuyết nghe vậy thì ngây người, cũng không phải vì chuyện Trà Trà cầm điện thoại rồi bị giáo dục, mà là chuyện Trà Trà trả lời là không có.
Vấn đề này lớn rồi! Sau đó Mộ Tuyết nhanh chóng cầm lấy điện thoại ở một bên, hôm qua nàng gửi ảnh chụp qua, chắc chắn Lục Thủy sẽ trả lời lại.
Quả nhiên, Mộ Tuyết phát hiện có tin trả lời của Lục Thủy.
Lúc cầm điện thoại di động lên, Mộ Tuyết hơi đắn đo. Do dự một chút, nàng mở tin nhắn của Lục Thủy ra, bên trong là một câu và một icon mặt cười:
“Kỹ thuật chụp ảnh của Mộ tiểu thư rất bình thường. Đương nhiên, ảnh chụp rất đẹp mắt, chủ yếu vẫn là do Mộ tiểu thư thiên sinh lệ chất. (Cười)”
Nhìn thấy tin nhắn này, Mộ Tuyết cảm giác mình đang bị cười nhạo, nàng xấu hổ đến mức muốn tìm một cái lỗ để chui vào.
-----
Dịch: MB_Boss