"Chưởng môn Thiên Nữ tông. Mà người sau lưng các nàng, chính là một người tên Tử Y Thần Nữ.
Nghe nói trước đó không lâu Tử Y Thần Nữ mới xuất hiện, vừa xuất hiện đã dẫn theo Thiên Nữ tông chiếm đoạt Thiên Linh phong, về sau tông môn xung quanh đó muốn cướp đoạt tài nguyên của Thiên Linh phong, cuối cùng bị Tử Y Thần Nữ dùng thủ đoạn thiết huyết thu làm phụ thuộc.
Dù là Ẩn Thiên tông cũng không dám xung đột với Thiên Nữ tông.
Nhưng nghe Lạc Phong nói, Tử Y Thần Nữ đã bị đưa lên bí giám.
Đại khái chính là như vậy."
Lục Thủy nghe thế thì hơi nhăn mày.
Thu Thiên Nữ tông, chiếm đoạt Thiên Linh phong, quét ngang tông môn xung quanh.
Nghe có vẻ rất lợi hại.
Tất cả mọi người đều trùng sinh, mà còn là vợ chồng, vì sao Mộ Tuyết đã có được thế lực của mình, mà hắn vẫn còn đang phải mạo danh Thiếu tông chủ của thế lực nào đó?
Chênh lệch quá xa.
Nhưng mà Thiên Nữ tông kia, hình như hắn từng nghe qua.
“Trước đó chúng ta và Thiên Nữ tông có xảy ra xung đột?” Lục Thủy hỏi.
“Là lúc ở Đảo Mê Vụ.” Chân Võ trả lời.
Lục Thủy gật đầu. Khó trách, khó trách nhất định phải đoạt lấy An Kỳ Quả.
Ngừng một chút, Lục Thủy lại hỏi:
“Tử Y Thần Nữ xếp hạng bao nhiêu trên Ẩn Thiên Bí Giám?”
Nghe được câu hỏi này, Chân Võ hơi ngoài ý muốn. Hắn còn cho rằng tin tức này không quan trọng, cho nên vừa nãy không nói tới.
Nhưng không ngờ thiếu gia lại chú ý đến:
“Lúc đầu nằm ở vị trí hai mươi, nhưng hôm nay đột nhiên nâng lên thứ mười.”
Lục Thủy gật đầu, chắc là do hôm nay xảy ra xung đột với những người khác.
Trên đường trở về, Chân Võ nói cho hắn biết chuyện xảy ra ở Họa Loạn Cổ Thành.
Bao gồm việc tử khí lại xuất hiện lần nữa.
Nhưng mà Mộ Tuyết đã top 10, mà hắn thì sao, còn đang nhảy nhót ở vị trí năm mươi.
Có phải nên nghĩ biện pháp để vượt qua?
Chuyện này vẫn nói sau đi.
Sau đó Lục Thủy tiếp tục lật xem Thiên Địa Trận Văn. Chuyến này hao hụt rất nhiều sức mạnh thiên địa, cần nhanh chóng bù lại.
Không chỉ phải bù lại, mà còn phải ít dùng sức mạnh thiên địa ở bên ngoài.
Như vậy mới có khả năng từ hôn.
Mặc dù bây giờ Mộ Tuyết rất lợi hại, nhưng hắn cảm thấy mình vẫn có hy vọng.
—— ——
Lúc này Mộ Tuyết đã về tới chỗ ở của mình.
Tất nhiên Trà Trà cũng bị đưa trở về.
Còn Thành Thần Chi Thư vẫn ở chỗ của nàng, chủ yếu là chưa xem hết.
Nàng để Hương Dụ nói cho Trà Trà, ngày mai tới lấy sách.
Đương nhiên, để Trà Trà tự mình tới, chủ yếu là vì bàn giao lại một số việc có liên quan tới quyển sách này.
Nàng lo lắng Trà Trà thường xuyên xem sách, gây ra gánh nặng quá lớn với con mắt của nàng.
Có hại không lợi.
Sau đó Mộ Tuyết không suy nghĩ thêm nữa, tiếp tục mở sách ra xem.
Nàng đã thấy phần cuối cùng:
Hôm nay đi tới thành phố lớn, nghe nói Ma Thú phía ngoài đều là loài rồng cấp cao nhất, đánh một con tương đương với một vạn con Ma thú bình thường.
Ta đã tính toán qua, chỉ cần đánh 200 con là đủ trả nợ, thuận tiện đến học viện Thành Thần.
Đến lúc đó ta nhất định có thể thành Thần.
Ta chính là Thần tuyển.
Hôm nay sẽ đi săn giết Thiên Thanh Long. Ta đã điều tra qua, nhược điểm của nó là độc.
Chỉ cần bôi độc lên trên vũ khí, quẹt nhẹ làm nó bị thương là có thể đánh giết nó.
Rất đơn giản.
Lúc đi mua độc dược, ta phát hiện cửa hàng này lại đang có hoạt động, mua một được hai.
Đúng là trời cũng giúp ta. Vì để thành công nên ta đã mua không ít, trên đường trở về rất vui vẻ.
Đến chỗ ở, ta cẩn thận từng li từng tí bôi độc lên vũ khí.
Dao găm ta lúc nào cũng mang theo được bôi cuối cùng.
Đây là đòn sát thủ của ta, chắc chắn có thể lập công.
Vừa nghĩ tới dao găm sắp giúp ta rút ngắn khoảng cách thành Thần, ta liền mừng rỡ liếm nó một cái, thể hiện sự yêu thích của ta đối với nó.
Sau đó cất kỹ dao găm, chờ đợi đến lúc săn giết Thiên Thanh Long.
Nhưng vừa mới cất dao găm, ta đã cảm thấy cổ có chút khó chịu
Hình như có hơi nóng bỏng. Tiếp đó ta cảm thấy phần bụng cũng bắt đầu khó chịu, giống như đang bị vặn chặt.
Có người đánh lén ta?
Ta cảm thấy rất khó chịu, cả người ngã xuống mặt đất.
Ta vùng vẫy rất lâu.
Cuối cùng ngừng giãy dụa, thuận tiện nhắm mắt lại.
Ta chết đi.
...
Mộ Tuyết: “...”
“Đây là khủng bố sao? Kết thúc kinh sợ như vậy.”
“Tự truyện như thế thích hợp không?”
Mộ Tuyết lắc đầu, cuối cùng khép sách lại.
“Ngày mai phải căn dặn thêm Trà Trà hai câu, thứ đã bôi độc đừng có liếm.”
“Không đúng, phải nói đừng có thói quen xấu liếm vũ khí.”
Tiếp đó Mộ Tuyết định đi ngủ.
Tỉnh ngủ, sẽ gần lúc Lục Thủy trở về thêm một ngày.
Sẽ có thể bớt nghĩ đến hắn một ngày.
—— ——
Trời đã dần sáng lên, Lục Thủy ngẩng đầu nhìn một chút rồi nói:
“Mặt trời mọc ở nơi này, thật đúng là... Một lời khó nói hết.”
“Hình như thành phố lớn đều là như thế.” Chân Võ ở bên cạnh tiếp lời.
Tối hôm qua hắn đã nói về hành trình trong hai ngày này cho Chân Linh, người sau nghe hết thì rất sửng sốt.
Bỏ qua Họa Loạn Cổ Thành của Bất Tử Tộc, làm cho nàng cảm thấy rất đáng tiếc.
Nàng thấy lần sau không nên bế quan một mình thì tốt hơn, chỉ hai ngày mà đã làm cho nàng có cảm giác tựa như bị thế giới bỏ lại.
Những thứ gặp được trên hành trình của thiếu gia đều quá thần kỳ.
Lục Thủy khép sách lại, nói:
“Trở về thôi.”
Trời đã sáng, cũng nên có xe.
Sau đó Lục Thủy rơi xuống mặt đất của chung cư, hắn phải đón xe đến nhà ga.
Loại chuyện đón xe này hắn vẫn rất quen thuộc, trước kia lúc ra ngoài từng làm rồi.
Đi ra khỏi chung cư, vốn Lục Thủy định đón xe, nhưng rất nhanh hắn đã tự cắt ngang bản thân.
Thời đại thay đổi rồi, lúc này hình như là nên dùng di động gọi xe.
Vẫn còn may, thiếu chút nữa đã làm ra trò mèo.
Sau đó Lục Thủy quay đầu nhìn về phía Chân Võ, nói:
“Gọi xe đi.”
“Vâng.” Chân Võ lập tức gật đầu.
Mặc dù không biết vừa rồi thiếu gia định làm gì, nhưng mà hắn cũng không dám hỏi nhiều.
Còn việc gọi xe thì hắn biết, lúc trở về đã hỏi Sơ Vũ rồi.
Thân là tùy tùng, thứ bọn hắn không biết thì phải nhanh chóng học được.
Đây là chuyện tất nhiên.
Rất nhanh Chân Võ đã gọi được xe.
Lục Thủy âm thầm quan sát, chỉ cần cho hắn biết quá trình là được, những thứ khác có thể trở về tra.
Đến lúc đó mang theo Mộ Tuyết ra ngoài dạo chơi, Mộ Tuyết phải dựa vào hắn rồi.
Ừm, suy nghĩ kỹ một chút thì ở kiếp trước Mộ Tuyết vẫn luôn dựa vào hắn.
Có phải hắn đã bị Mộ Tuyết bạch chơi rồi hay không?
—— ——
Cùng ngày, Kiếm Lạc đi theo Kiếm Khởi về Kiếm Nhất Phong.
Tối hôm qua trong lòng Kiếm Khởi có cảm giác, cho nên ra ngoài luyện kiếm.
-----
Dịch: MB_Boss