Đạo Lữ Hung Mãnh Của Ta Cũng Trùng Sinh ( Dịch Full )

Chương 308 - Chương 308: Bênh Vực Kẻ Yếu

Chương 308: Bênh Vực Kẻ Yếu Chương 308: Bênh Vực Kẻ Yếu

Lục Thủy nhíu mày, xa, thật sự quá xa.

Điều này nói nên rằng phạm vi Thiên Tỉnh bao phủ rộng lớn phi thường, so với Thiên Tỉnh bình thường rộng hơn không biết bao nhiêu lần.

“Càng là Thiên Tỉnh rộng lớn thì sức ảnh hưởng càng lớn, nhưng dù sao ở khu vực biên giới cũng sẽ không có vấn đề gì lớn.” Lục Thủy thầm nghĩ trong lòng.

Thấy Lục Thủy không nói chuyện, Chân Võ tò mò hỏi:

“Thiếu gia vừa thấy được tấm màn đen trên bầu trời hay sao?”

Vừa rồi mặc dù trời tối, nhưng tấm màn đen kia đen kịt, vốn đêm tối cũng không thể so sánh được với nó.

Cho nên phần lớn mọi người chỉ cần liếc mắt là nhìn ra.

“Đó chính là Thiên Tỉnh, hoặc là nói nó là một góc nào đó của Thiên Tỉnh.” Lục Thủy trả lời.

Nghe được lời nói của Lục Thủy, Chân Võ Chân Linh lập tức sững sờ.

Đó là Thiên Tỉnh?

Đây là điều bọn họ không hề nghĩ tới.

Đây hoàn toàn không phải là khái niệm về Thiên Tỉnh mà họ vẫn luôn tưởng tượng.

Chân Linh lúc này cũng hỏi:

“Thiếu gia, nếu có người đang ở vị trí của Thiên Tỉnh thì sẽ ra sao?”

Lục Thủy quay đầu nhìn về phía Chân Linh, hỏi:

“Ai đang ở Độ Thiên Lĩnh?”

“Hình như là An Ngữ và vài người khác đang ở đó, họ đang làm nhiệm vụ.” Chân Linh đáp.

Bọn họ biết An Ngữ, ba chị em Hoa Quý cũng biết họ.

Cho nên mới muốn xác định xem có nguy hiểm hay không, dù sao trước đó Lục Thủy có nói, cố gắng tránh xa ra.

Lục Thủy suy nghĩ một chút rồi nói:

“Đau Răng Tiên Nhân cũng ở đó?”

“Hẳn là vậy, ta đã liên hệ với Đau Răng Tiên Nhân, nhưng cũng không biết bọn họ đang ở đâu.” Trả lời vấn đề là Chân Võ.

“Vậy thì để Đau Răng Tiên Nhân vào lúc cần thiết thì chiếu cố họ một chút, có thể rời đi thì cố gắng rời đi sớm nhất có thể.” Lục Thủy nói.

“Đa tạ thiếu gia.” Chân Võ Chân Linh tạ ơn.

Có lời này của Lục Thủy chẳng khác nào giúp cho An Ngữ bọn họ tìm được vệ sĩ.

Đau Răng Tiên Nhân và Ma Binh Cẩu Tử, ở tu chân giới ai có thể mời được vệ sĩ cấp bậc này cơ chứ?

Một nửa cũng chẳng ai mời được.

“Nói một chút về chuyện Mộ gia đi, có tra ra điều gì không?” Lục Thủy hỏi.

Vấn đề đề này là ưu tiên hàng đầu. Hắn phải tìm ra biện pháp giải quyết đã.

“Mộ gia chỉ có sự kiện lớn là tế tổ này thôi, còn quá trình tế tổ thì cũng không tra ra có vấn đề rõ ràng nào, điểm khác biệt duy nhất chính là có thêm đại hội bắn pháo hoa. Nhưng ta đã kiểm tra, đại hội bắn pháo hoa cũng không phải là lần đầu tiên xuất hiện, hơn nữa cũng không có quy luật thời gian cố định, tất cả tùy vào có dư thừa tài liệu hay không. Về những vấn đề khác, đúng là không kiểm tra được vấn đề gì.” Chân Võ đáp lại.

Đối với chuyện này, hắn gần như không thu hoạch được điều gì.

Lục Thủy cũng không bất ngờ, thời gian ngắn như vậy, để điều tra xem có vấn đề nào xảy ra hay không quả thật có hơi khó khăn.

“Tổ địa Mộ gia bây giờ đang trong trạng thái mở đúng không?” Lục Thủy hỏi tiếp.

“Đang tạm thời ở trạng thái mở ra, nhưng ngoại trừ rất ít trưởng bối của Mộ gia được vào, còn lại ai cũng không thể vào được.” Chân Võ nói.

Người khác có thể vào hay không Lục Thủy không thèm để ý, đối với hắn chỉ cần đang mở là đủ rồi.

Cha Mộ Tuyết nếu không cho bọn họ đi vào, như vậy chắc hẳn vấn đề xảy ra là ở bên trong.

Lục Thủy muốn đi vào tổ địa Mộ gia, nhưng phải cần một thời cơ tốt.

Ví dụ như thừa dịp Mộ Tuyết xuống núi.

Cũng không phải lo lắng sẽ bị Mộ Tuyết phát hiện khi sử dụng sức mạnh thiên địa. Lấy thực lực của hắn, muốn lặng yên không tiếng động tiến vào tổ địa Mộ gia, đúng là không cần đến sức mạnh thiên địa.

Chỉ cần không xung đột với cường giả, hắn cũng có thể vào tổ địa Mộ gia mà không ai biết.

Đương nhiên, có sức mạnh thiên địa thì sẽ dễ dàng hơn.

Mà phiền toái duy nhất ở trong đó chính là, hắn không biết lúc nào Mộ Tuyết sẽ tới tìm hắn.

Nếu như bị Mộ Tuyết phát hiện bản thân không có mặt, Chân Võ Chân Linh còn lại không giải thích rõ được, thế thì cơ bản là xong rồi.

Sau đó Lục Thủy không nghĩ nhiều nữa, mà vẫn tiếp tục đọc sách.

Trước khi tế tổ bắt đầu chính là thời gian của hắn, nếu như không có cơ hội, vậy thì chế tạo cơ hội.

Ngồi yên không để ý đến luôn có cảm giác sẽ không thể nào làm cho Mộ Tuyết vui vẻ.

—— ——

Mộ Tuyết ở trong phòng nhìn Chưởng môn Thiên Nữ đang quỳ trong tử quang phía đối diện, thở dài nói:

“Không tra được sao?”

Nàng để cho người ta điều tra chuyện của Mộ gia, nhưng thật đáng tiếc, hoàn toàn không tra được gì.

“Đã làm Thần Nữ đại nhân thất vọng rồi.” Chưởng môn Thiên Nữ cúi đầu nói.

Mộ Tuyết không nói gì thêm, không tra được là rất bình thường.

Thời gian quá ngắn.

“Không vội vã nhất thời, từ từ là được.” Mộ Tuyết nói.

“Cảm ơn Thần Nữ đại nhân.” Chưởng môn Thiên Nữ lập tức dập đầu nói cám ơn.

Mộ Tuyết thật sự không có cách nào đối với hành động này Chưởng môn Thiên Nữ.

"Đúng rồi, Thiên Tỉnh mở, tốt nhất các ngươi đừng tới gần, vị trí đại khái là ở địa giới ma tu.

Gần nhất đừng để người qua đó." Mộ Tuyết dặn dò thêm một câu.

Thiên Tỉnh vừa mở, khu vực này sẽ trở nên rất nguy hiểm.

Nhưng cụ thể sẽ trở nên như thế nào thì không ai biết, chuyện do người làm, tuyệt đối không phải ý trời.

Mặc dù Chưởng môn Thiên Nữ không biết Thiên Tỉnh là thứ gì, nhưng nàng rất nghe lời Thần Nữ.

Về sau Mộ Tuyết kết thúc liên lạc.

Nàng nhìn lên bầu trời rồi thở dài một tiếng:

“Vừa vặn đang ở nhà, nếu không cứ đánh Lục Thủy một trận để vui vẻ một chút?”

“Được rồi, nhỡ may hắn tức giận trở về sẽ không hay.”

Lắc đầu, Mộ Tuyết quyết định đi ngủ.

Bắt đầu từ ngày mai sẽ đến tìm Lục Thủy.

Nghĩ đến đây, Mộ Tuyết lại cảm thấy có chút thua thiệt.

Lúc ở Lục gia, mỗi ngày Lục Thủy đều ra ngoài.

Bây giờ ở Mộ gia, chính mình lại phải đi tìm Lục Thủy, luôn cảm giác mình thua lỗ.

Ừm, tìm cơ hội đánh một trận sẽ không thua lỗ nữa.

—— ——

Trong phòng của Mộ Trạch.

Đường Y nhìn thấy Mộ Trạch không vui:

"Ta không rõ, nói thế nào Mộ Tuyết cũng là con gái ngươi, ngươi làm thế không phải là hơi quá đáng à?

Từ nhỏ đến lớn Mộ Tuyết chưa từng làm sai cái gì. Dù cho tu vi của nàng đã hoàn toàn biến mất, nhưng dù sao nàng cũng là vị hôn thê của thiếu gia Lục gia.

Ngươi đang muốn đối nghịch với Lục gia sao?"

Mộ Trạch nhìn Đường Y một chút, nói:

“Mộ Tuyết cũng không phải con gái của ngươi, làm sao lại đột nhiên muốn bênh vực kẻ yếu rồi?”

“Ta...” Trong lúc nhất thời Đường Y không nói nên lời.

Trước đó nàng còn tìm mọi cách để lấy được Thiên Nữ Chân Kinh từ Mộ Tuyết, hiện tại đột nhiên lại nói chuyện giúp Mộ Tuyết, quả thật làm cho người ta không thể tiếp nhận được.

-----

Dịch: MB_Boss

Bình Luận (0)
Comment