Đạo Lữ Hung Mãnh Của Ta Cũng Trùng Sinh ( Dịch Full )

Chương 310 - Chương 310: Trà Trà Độ Kiếp

Chương 310: Trà Trà Độ Kiếp Chương 310: Trà Trà Độ Kiếp

Vì để tiếp tục làm việc trên cương vị hiện nay, việc bổ sung tri thức cần thiết ở cương vị này là chuyện tất nhiên.

Hắn cần cù chăm chỉ nhiều năm như vậy mà vẫn không hề bị đào thải, đều là do hắn học tập tất cả những gì mà cương vị công tác cần đến.

Đáng tiếc là, Tiên Đình lại không thể kiên trì nổi.

Làm không công nhiều năm như vậy.

“Ừm, không cần, ta chỉ tùy tiện hỏi một chút. Thế tiền bối nghe nói qua về Thiên Tỉnh không?” An Ngữ lại hỏi.

Kỳ thật, bởi vì lần này lên núi, các nàng mới thuận tiện mang theo Thạch Đầu Nhân.

Bởi vì Thạch Đầu Nhân có thiên phú đặc thù đối với núi, mang theo sẽ có thể giúp các nàng không ít việc.

Đương nhiên, là dùng tiền để thuê.

“Thiên Tỉnh? Nghịch Tinh sinh ra sao?” Thạch Đầu Nhân hỏi.

“Nghịch Tinh sinh ra?” Hoa Quý hỏi lại.

Chưa từng nghe nói qua về chuyện này, cũng không hề có ghi chép gì.

Nhắc nhở Chân Linh cho cũng không nói đến.

Đúng vậy, các nàng đã nhận được nhắc nhở của Chân Linh, nói vị trí chỗ các nàng có Thiên Tỉnh.

Nếu như có thể, phải nhanh chóng rời đi.

Nhưng mà cụ thể Thiên Tỉnh sẽ mang đến nguy hại như thế nào, các nàng cũng không biết.

Trước mắt chưa cảm thấy có bất kỳ vấn đề gì, cho nên chỉ có thể tiếp tục hoàn thành nhiệm vụ.

Việc phải làm tất nhiên là hoàn thành sớm một, sau đó rời khỏi.

Đương nhiên, không có chuyện các nàng sẽ bỏ qua nhắc nhở của Chân Linh.

Cho nên An Ngữ mới hỏi Thạch Đầu Nhân. Tu vi của Thạch Đầu Nhân tương đối cao, lai lịch lại hơi đặc thù, có lẽ biết được gì đó.

Quả nhiên, các nàng nghe được từ ngữ chưa từng biết đến.

Nghịch Tinh sinh ra.

"Ta cũng không biết Nghịch Tinh sinh ra cụ thể sẽ như thế nào, nhưng nghe một số tiền bối nói, đây là một quá trình rất phức tạp.

Mà lại cực kỳ hiếm có.

Chẳng qua, nếu như gặp phải Nghịch Tinh sinh ra, có thể trốn bao xa thì cứ trốn, có vẻ như rất nguy hiểm.

Còn nguy hiểm bắt nguồn từ đâu thì không biết được. Nghịch Tinh đến cùng là thứ gì, ta cũng chưa nghe nói qua.

Có thể là một ngôi sao nào đó ở trên trời chăng.

Tiên vị Tinh Thần thuộc quản lý của Tinh Ti Tiên Quân, cho nên có lẽ là người mà Tinh Ti Tiên Quân đề bạt." Thạch Đầu Nhân giải thích.

Mấy người An Ngữ và Hoa Quý nghe không hiểu nhiều lắm.

Nhưng mà các nàng hiểu được một chuyện, Thiên Tỉnh rất nguy hiểm.

Nhưng nguy hiểm bắt nguồn từ đâu thì tạm thời không biết, lúc nào sẽ xuất hiện nguy hiểm, cũng không biết được.

Chuyện này làm cho người ta rất xoắn xuýt.

Sau khi cám ơn Thạch Đầu Nhân, Hoa Quý mới nhìn về phía An Ngữ, nói:

“An Ngữ, bây giờ nên làm gì?”

An Ngữ do dự một chút, trả lời:

"Ta đi báo cáo đã, các ngươi cứ quan sát tình hình xung quanh, gặp nguy hiểm thì rút lui trước.

Nếu như hai ngày này không có thu hoạch gì, vậy sẽ tạm thời trở về đã."

Nhiệm vụ trên người, không làm chút gì đã trở về, luôn cảm thấy không thể bàn giao được.

Mà cuối cùng có nguy hiểm hay không, cũng không biết.

Cẩu Ngạo Thiên ở bên cạnh nghe thấy nhưng không nói gì. Nó ngửi thấy mùi của hai người kia, gặp nguy hiểm sẽ mang theo các nàng qua.

Dùng một con gà làm thù lao, bọn hắn sẽ đồng ý chứ?

Chắc là có.

Dù sao nếu nó chết rồi, Cẩu Đại Hộ lấy đâu ra nhiều đùi gà để ăn?

Sau đó mấy người An Ngữ tiếp tục tìm kiếm Linh thú cần bắt.

Ba tỷ muội Hoa Quý tất nhiên cũng chú ý đến bầu trời một chút.

Năng lực của Thạch Đầu Nhân là mạnh nhất, có hắn thì việc tìm thấy những Linh thú kia sẽ nhanh hơn không ít.

—— ——

Trưa hôm đó, Lục Thủy nhìn theo Mộ Tuyết ra ngoài giải sầu.

Mộ Tuyết nắm tay một bé gái, người sau rất vui vẻ.

Vì thế Mộ Tuyết cũng vui vẻ.

Chờ lúc Mộ Tuyết rời đi, đột nhiên Lục Thủy phát hiện có thể ra ngoài giải sầu cũng tốt. Hoặc có thể nói, vị Đường di kia khả năng cao là cố ý dẫn theo Mộ Tuyết ra ngoài.

Để tránh ánh mắt và lời ra tiếng vào của người trong tộc.

Lục Thủy đã nghe qua, sau đó để Chân Võ động thủ.

Chuyện sau đó không có gì đáng nói, Mộ gia còn không có người dám vì thế mà đắc tội hắn.

Lúc chiều, Lục Thủy ngồi ở trong sân, nói:

“Sau bữa cơm tối, không gặp ai cả.”

Chân Võ gật đầu, tất nhiên hắn hiểu thiếu gia định tự mình xuất thủ điều tra một số việc.

“Thế sáng ngày mai thiếu gia muốn dùng bữa sáng không?” Đây là vấn đề Chân Linh hỏi.

Chủ yếu là muốn biết, đến sáng mai Lục Thủy có làm xong hay không.

“Cứ chuẩn bị đi.” Lục Thủy bình tĩnh trả lời.

Chân Võ Chân Linh gật đầu.

Bọn hắn có quyết định, nếu như sáng sớm ngày mai thiếu gia không đi ra ăn sáng, vậy thì sẽ thông báo cho Tộc trưởng.

Lục Thủy nhìn Chân Võ Chân Linh một cái, nói:

“Không cần quá để ý.”

Tiếp đó Lục Thủy lại bắt đầu đọc Thiên Địa Trận Văn.

Không có Mộ Tuyết ở đây, hắn đã không có bất kỳ cố kỵ nào nữa.

Hành động đêm nay sẽ không xuất hiện chuyện ngoài ý muốn. Đương nhiên, nếu có ngoài ý muốn thì là do đã phát hiện chuyện gì đó.

Như vậy cũng là chuyện tốt với Lục Thủy.

—— ——

Lục gia.

Lục Cổ và Đông Phương Lê Âm nhìn lên bầu trời, lúc này trên bầu trời có mây đen tụ tập, lôi đình lấp lóe.

Một luồng khí tức đáng sợ truyền tới.

Là khí tức thiên kiếp.

“Trà Trà sắp độ kiếp rồi.” Đông Phương Lê Âm nói.

"Trận pháp đã chuẩn bị tốt, bây giờ chỉ chờ nó xuất quan.

Mà Trà Trà bao nhiêu tuổi?" Lục Cổ hỏi.

“Năm nay mới mười tám.” Đông Phương Lê m trả lời.

“18 tuổi đã sắp tam giai, đêm nay chỉ sợ Đông Phương Dạ Minh sẽ vui sướng đến mức không ngủ được.” Lục Cổ nói.

Nếu như con của hắn 18 tuổi đã vào tam giai, hắn cũng sẽ như thế.

Đừng nói 18 tuổi tam giai, qua mấy năm tam giai hắn cũng rất vui vẻ.

Đáng tiếc thiên phú không cao, cũng may mà gần đây chịu cố gắng.

Xem như một chuyện đáng để vui vẻ.

Nhất là nhờ có cơ duyên, sức mạnh nhục thân đã sắp đi vào tam giai. Đến lúc đó nhục thân phản hồi tu vi, từ đó chuyển sang tu luyện.

Bằng không sẽ biến thành song tu, đây cũng không phải là chuyện tốt.

“Ta thấy đêm nay ca ca và chị dâu không phải vui sướng đến mức không ngủ được, mà là lo lắng đến mức ngủ không được, chắc là sẽ thức suốt đêm.” Đông Phương Lê Âm cười nói.

Phải biết, đêm nay chính là thời điểm con gái bọn họ độ kiếp.

Đổi lại là ai cũng sẽ không ngủ được.

Không tận mắt đến xem, người nào cũng sẽ tiều tụy.

Quả nhiên, khi Lục Cổ nói cho Đông Phương Dạ Minh biết con gái của hắn đêm nay sẽ độ kiếp, Đông Phương Dạ Minh liền nhảy dựng lên.

Nói thẳng ra là.

Vô cùng lo lắng.

“Thiên kiếp thành hình hơi chậm. Xem ra Trà Trà có công đức hộ thể, sẽ không có vấn đề gì.” Đông Phương Lê Âm nói.

“Qua xem một chút đi.” Lục Cổ tiếp lời.

Sau đó hai người đi về phía chỗ ở của Trà Trà.

-----

Dịch: MB_Boss

Bình Luận (0)
Comment