Nghe thấy vấn đề này, Mộ Tuyết không có trả lời ngay, mà cũng đưa mắt nhìn về những lá cây trên đỉnh đầu giống như Lục Thủy.
Lúc này, gió thổi lên, lá cây xào xạc rơi xuống.
“Lục Thiếu gia cảm thấy làn gió này thế nào?” Mộ Tuyết đột nhiên mở miệng hỏi.
“Có một mùi thơm nhàn nhạt, rất dễ chịu.” Lục Thủy đáp.
Mộ Tuyết đứng lên, gần như sánh vai với Lục Thủy, khóe miệng nàng mang theo ý cười nhàn nhạt:
“Bây giờ thì sao?”
“Là hương bạc hà, Mộ Tiểu thư dùng kem đánh răng vị bạc hà sao?” Lục Thủy đột nhiên hỏi.
Nghe được câu nói này, vẻ tươi cười trong ánh mắt Mộ Tuyết lập tức biến mất.
‘Ta đứng lên để cho ngươi ngửi cái đó à?
Có tin ta trực tiếp cắn môi ngươi không?”
Mộ Tuyết có chút tức giận trong lòng, sau đó một câu cũng không nói, lấy một quyển sổ ra.
Dù có là ở Lục gia hay Mộ gia, thái độ của Lục Thủy đối với nàng đều hoàn toàn không hề thay đổi.
Quá phận.
Đêm nay phải động thủ, ai cũng không ngăn được nàng.
Có tất nhét tất, không có tất thì... đánh nhiều thêm hai đấm.
Lần này Mộ Tuyết không nhìn vào ngực mình nữa.
...
Xế chiều hôm đó.
Mộ gia đã chuẩn bị xong mọi thứ, tất cả những người có tư cách đi vào tổ địa đều đã tụ tập ở trước tổ địa.
Bên người Mộ Tuyết lúc này còn có hai chị em Nhã Lâm và Nhã Nguyệt.
Các nàng vốn là hai chị em ruột, tất nhiên sẽ đứng cùng nhau.
Nhã Lâm vẫn luôn quan sát Lục Thủy, nàng rất tò mò không biết Lục Thủy là ai.
Lục Thủy lườm Nhã Lâm một chút, trong mắt hắn, tất cả “em gái” đều cần phải ăn đòn.
Lúc này, tất cả mọi người bắt đầu đi vào tổ địa.
Lục Thủy không đi cùng một nhóm với Mộ Tuyết.
Tuy là hắn có thể đi vào, nhưng cũng không thể đi ở phía trước.
Đó là khu vực tiếp nhận cơ duyên Khởi Nguyên Thạch.
Cái chỗ kia chính là chỗ trước đó Mộ Trạch cảm giác được lực lượng cộng minh.
Lúc này Mộ Trạch đi bên cạnh Lục Thủy, chủ trì nghi thức là tộc trưởng Mộ gia, hắn chỉ cần ở sau quan sát là được.
Bình thường thì không thể tùy ý đi lại, nhưng lần này hoàn toàn không bình thường.
Cần đặc biệt cảnh giác.
Cho nên hắn đi ở bên người Lục Thủy cũng không có vấn đề gì.
“Lục Thiếu gia xác định là không có vấn đề gì sao?” Mộ Trạch truyền âm cho Lục Thủy.
Hắn vẫn nhìn về phía trước chứ không quay sang nhìn Lục Thủy.
Lục Thủy cũng nhìn về phía trước, hắn thấy có người đang tế bái Khởi Nguyên Thạch, người này cúi đầu tương đối lâu, nếu như có cộng minh với Khởi Nguyên Thạch, thì sẽ bị lưu lại.
Đáng tiếc nhóm này không có một người nào như vậy, chỉ có thể đổi nhóm khác.
“Tiền bối không phải chỉ cần đi lên xác nhận là được sao? Có nguy hiểm gì tiền bối chẳng lẽ lại không biết?” Lục Thủy bất động thanh sắc đáp lại.
Hắn rất lo lắng Mộ Tuyết sẽ nhìn về bên này.
Người khác không phát hiện được bọn hắn truyền âm, nhưng là Mộ Tuyết thì rất khó nói.
Truyền âm dưới mắt Mộ Tuyết, cũng không khác lắm so với việc nghịch lửa.
“Lục Thiếu gia không sợ đối phương có chuẩn bị khác sao?” Mộ Trạch lại truyền âm tới.
“Vậy thì sao? Tiền bối cũng không phải không biết, người của Lục gia đang ở ngay bên ngoài.
Thê tử của Lục gia bọn hắn dám thử động một chút xem?
Ta dùng linh thạch không thôi cũng có thể đập chết bọn hắn.” Lục Thủy bình tĩnh đáp.
Mộ Trạch không nói thêm gì nữa, hắn không còn lời nào để nói.
Nếu là trước kia, hắn chắc chắn sẽ cảm thấy Lục Thiếu gia cuồng vọng vô tri, nhưng bây giờ thì khác.
Đối phương thật sự có khả năng dùng linh thạch đập chết người.
Không phải dùng số lượng, mà là dùng để gia tăng thực lực.
Hắn trước kia vẫn biết chuyện này, nhưng vẫn nhịn không được mà hỏi thăm, mười chín năm không vung được ác mộng đi, làm sao có thể tiêu tan dễ dàng như vậy?
Mộ Trạch đứng đó một lúc lâu, mãi sau mới rời đi chỗ khác.
Vì để những người khác không hoài nghi, hắn kiểu gì cũng sẽ đứng ở vài chỗ khác nhau một lúc, thời gian đứng ngẫu nhiên.
Hắn khác với Lục thủy, không phải là đang phòng bị Mộ Tuyết, cũng không phải là đang phòng bị bọn người tộc trưởng Mộ gia.
Mà là đang phòng bị gian tế phản đồ.
Mộ gia tám phần là có phản đồ, nếu không thì làm sao đối phương có thể dễ dàng bố trí trận pháp cộng minh kia mà không để ai biết được?
Đương nhiên, việc hắn trở lại hay châm chọc khiêu khích Mộ Tuyết đều là để ngăn cản Mộ Tuyết đi vào.
Mà khi nhân viên Lục gia trắng trợn xuất hiện ở gần đó, hắn mới im miệng.
Bây giờ Mộ gia trùng kiến, tương đối mà nói đều là dựa vào Lục gia, Mộ gia tự nhiên không dám ngăn cản Lục Thủy và Mộ Tuyết ở ngoài.
Lục Thủy đứng tại chỗ, hắn vẫn luôn nhìn Khởi Nguyên Thạch.
Khởi Nguyên Thạch cụ thể là cái gì hắn không biết, đừng nói là hắn, ngay đến Mộ Tuyết cũng không biết.
Mà Mộ Tuyết bây giờ không dùng sức mạnh Hỗn Nguyên để quan sát Khởi Nguyên Thạch, cũng tức là không có ý định đào ra chỗ đặc thù của Khởi Nguyên Thạch.
Lục Thủy tự nhiên cũng sẽ không vận dụng sức mạnh thiên địa, đừng nói hắn hiện tại vẫn chưa thể nhìn ra, coi như là có thể, cũng không có khả năng đi nhìn vào lúc này.
Đây không phải là muốn chết sao?
Rất nhanh sau đó, Lục Thủy liền thấy một nhóm người mới đi lên.
Đây là thế hệ trẻ tuổi của Mộ gia, có lớn có nhỏ, lớn hai mươi ba mươi, nhỏ thì không đến 10 tuổi.
Nhóm người này nhanh chóng đi đến trước Khởi Nguyên Thạch, cung kính cúi đầu.
Một cái cúi đầu này trực tiếp nghênh đón Khởi Nguyên Thạch cộng minh.
Sau đó có một người trẻ tuổi tầm hơn 20 xuất hiện quang huy trên thân
Một khắc sau, ánh mắt của tất cả mọi người đã đặt trên thân người trẻ tuổi này.
Có hâm mộ có ảm đạm, có điều sắc mặt người trẻ tuổi kia đều là vui mừng, không cần biết có thể lĩnh ngộ được cái gì từ Khởi Nguyên Thạch.
Hắn tốt xấu gì cũng có được hy vọng mới.
Lục Thủy nhìn người trẻ tuổi kia một chút, sau đó đưa ánh mắt về phía Khởi Nguyên Thạch.
Hắn giống như nhìn thấy bên trong Khởi Nguyên thạch có đồ vật gì đó, chính vật này đã xác định người cộng minh.
Thế nhưng hắn nhìn không rõ, nếu như có thể vận dụng sức mạnh thiên địa, có lẽ có thể thăm dò thêm một chút.
Đáng tiếc, hắn không dám dùng.
Lục Thủy quay đầu nhìn vị trí của Mộ Tuyết, hắn phát hiện Mộ Tuyệt không có chút ý muốn thăm dò Khởi Nguyên Thạch nào.
‘Một chút lòng hiếu kì của trẻ nhỏ cũng không có.’
Mộ Tuyết thật ra cũng rất tò mò, nhưng dù sao cũng là bí mật nhà mình.
Mà nàng lại không cảm giác được nguy hiểm gì.
Nghiên cứu cái này, còn không bằng đi nghiên cứu xem đêm nay lúc nào động thủ với Lục Thủy thì được.
Nghĩ như vậy, Mộ Tuyết liền quay đầu vụng trộm nhìn về phía Lục Thủy, nàng muốn nhìn một chút xem Lục Thủy bây giờ đang làm gì.
Chỉ là vừa quay đầu liền thành bốn mắt nhìn nhau với Lục Thủy.
Mộ Tuyết: “...”
Lục Thủy thế mà lại đang len lén nhìn nàng.
Hừ!
-----
Dịch: MB_Boss