Trẻ tuổi như vậy đã lên tam giai?
Sao nàng chưa từng nghe nói qua trong tông môn có loại thiên tài này chứ?
Những người phía dưới cũng cùng một nghi ngờ.
“Người này là ai? Tông môn chúng ta có loại thiên tài này sao?”
“Đúng vậy , sư muội Thi Di có thể nói là tân tú mạnh nhất rồi, nhảy đâu ra một người còn trẻ hơn cả sư muội Thi Di vậy?”
“Ngươi muốn chết à? Nói như vậy về sư muội Thi Di.”
“Không phải, vấn đề hiện tại là, tam giai này là ai? Tu vi nàng thể hiện ra là 3.1, liệu có phải là chỉ vì nàng vừa vặn cần 3.1 nên mới là 3.1, chứ đó không phải là tu vi thực của nàng?”
Nghe được lời nói của người này, rất nhiều người đều giật mình.
Đúng vậy, ngay từ đầu bọn hắn cũng không nhìn ra người này đang che giấu tu vi.
Mà tu vi là từ từ tăng lên, tới 3.1 thì ngừng, điều này không khỏi khiến cho người ta có chút suy nghĩ.
Lục Thủy đánh cược, Đông Phương Tra Tra chắc chắn sẽ không thông minh đến mức có thể nghĩ ra chút chiêu trò này khiến người khác hiểu lầm, nhưng cũng có khả năng là những người khác để nàng làm như vậy.
“Xem ra Trà Trà còn chưa đánh nhưng khí thế đã thắng rồi.” Mộ Tuyết cười cười nói.
Nàng không thèm để ý chút chuyện vặt vãnh này, cơ bản cũng chỉ là xem cho vui mà thôi.
Lục Thủy cũng vậy.
Nếu như chỉ nhìn thực lực, hắn tự nhiên có thể nhìn ra được người nào thắng người nào thua.
Mà một vài tiền bối chú ý tới nơi này cũng nhíu mày, tông môn bọn hắn từ lúc nào có thiên tài như vậy thế?
“Nàng là ai?” Một vị Trưởng lão hỏi người bên cạnh.
Cũng chỉ nhận được hai chữ không biết.
“Người này chưa từng thấy qua bao giờ, mà thiên tư lại như vậy, nếu ở đây không có lý do gì chúng ta không biết.” Có người mở miệng nói.
Một vài tiền bối trong tông môn cau mày lại, nói như vậy, khả năng cao đối phương là người ngoài?
Như vậy có nên đi ngăn cản hay không?
“Là người Đông Phương gia, không cần để ý.” Chưởng môn Thu Cảnh Cung Thu Diệp Phong đi tới.
Sau đó hắn ngồi xuống vị trí chính giữa.
“Chưởng môn? Sao ngài cũng tới? Ngài không phải là không tới nhìn tông môn thi đấu sao?” Kim Trưởng lão tò mò hỏi.
Bên này khiêu chiến thi đấu, thật ra rất bình thường, Chưởng môn không cần tới làm gì.
Chưởng môn nhìn Kim Trưởng lão một chút, Kim Trưởng lão có tu vi lục giai, tuổi cũng không nhỏ, nhưng bộ dáng cũng chỉ ở tuổi trung niên.
Khí chất phong nhã.
Những người khác cũng nhìn Chưởng môn, Chưởng môn nói người kia là người Đông Phương gia.
Đông Phương gia có loại người thiên phú dị bẩm này khi nào vậy?
Chưởng môn không trả lời Kim Trưởng lão, mà là nhìn Đông Phương Trà Trà nói:
“Nói thật, ta cũng không biết đứa nhỏ này lại là tam giai.
Đông Phương Dạ Minh giấu rất kín, nếu như ta nhớ không lầm, Đông Phương Trà Trà năm nay mới 18 tuổi.”
“Không thể nào.” Vừa nghe được câu này, Kim Trưởng lão kia đã lập tức mở miệng phản bác.
Không thể nào, 18 tuổi đã lên tam giai, loại chuyện này từ xưa tới nay chưa bao giờ có.
Nhìn cả toàn bộ tu chân giới, hắn chưa từng nghe nói ai 18 tuổi đã có thể đạt tới tam giai.
Người mạnh nhất Kiếm Nhất phong hiện tại, Kiếm Khởi, lúc tam giai cũng đã hơn 18 tuổi, Không Minh Tâm Vũ Niết của Đạo Tông, bây giờ khoảng 18 tuổi, cũng mới chỉ có tu vi 2.5, cách tam giai còn một đường rất dài.
Đông Phương Trà Trà này dựa vào cái gì mà mới 18 tuổi đã có thể tam giai?
Kim Trưởng lão có chút không muốn tiếp nhận, mà loại thiên tài này thực sự muốn giữ lại sao?
“Ta khuyên các ngươi đừng có nghĩ quá nhiều.
Đông Phương gia không dễ chọc. Đương nhiên, quan trọng nhất chính là...” Chưởng môn nhìn bọn người Kim Trưởng lão, bình tĩnh nói:
“Dì của Đông Phương Trà Trà, là Phu nhân Tộc trưởng Lục gia.”
Nghe được câu này, cả người Kim Trưởng lão đều sững sờ.
Lục gia?
Đắc tội Lục gia và đắc tội Đông Phương gia hoàn toàn là hai khái niệm khác nhau.
Đắc tội Đông Phương gia, bọn hắn có thể sẽ lâm vào đại chiến, có lẽ kết cục sẽ rất thảm, nhưng vẫn còn có thể giãy dụa một chút.
Nhưng nếu là đắc tội Lục gia, thứ bọn hắn phải đối mặt sẽ là hủy diệt, chút năng lực để giãy dụa cũng không có.
Thu Diệp Phong nhìn những người này không nói gì, hắn chính là lo lắng những người này có ý khác.
Dù sao thì thiên phú của Đông Phương Trà Trà cũng quá mạnh.
So với dự đoán của hắn còn mạnh hơn.
Ngay từ đầu hắn chỉ hơi lo lắng những người này sẽ giở vài thủ đoạn, nhưng sau khi hắn nhìn thấy tu vi của Đông Phương Trà Trà xong, hắn thấy nhất định phải chèn ép đám người Kim Trưởng lão.
Nếu như không chèn ép, thì sau khi biết được tên đối phương, đám người này chắc chắn sẽ đi điều tra Đông Phương Trà Trà, đến lúc đó tất nhiên sẽ có thể biết đối phương mới chỉ 18 tuổi.
Nhỡ đâu đầu óc nóng lên, làm ra chuyện gì đó không hay.
Vậy Thu Cảnh Cung cũng không còn.
“Nhỡ kỹ, lát nữa không cần biết kết quả là gì, không cho phép các ngươi giở bất cứ thủ đoạn nào ra, kể cả là nhỏ nhất.
Ta đã nhắc nhở các ngươi, xảy ra chuyện gì các ngươi tự gánh lấy hậu quả.” Thu Diệp Phong nói.
Kim Trưởng lão giống như có lời muốn nói.
Chỉ là còn chưa mở miệng, Chưởng môn đã tiếp tục nói:
“Người Lục gia đang quan sát.”
Kim Trưởng lão nghe được câu này xong liền không dám nhiều lời nữa, chỉ có thể gật đầu đồng ý.
Lục gia, hắn dù thế nào cũng không nghĩ đến, loại chuyện nhỏ nhặt này thế mà cũng có người Lục gia tham dự.
Hắn chuẩn bị nhiều như vậy, cuối cùng lại xảy ra chuyện hoàn toàn nằm ngoài khả năng dự đoán của hắn, người Lục gia đột nhiên giết tới.
Sau đó hắn đưa mắt về phía Thạch Minh.
‘Ngay cả tính toán hắn cũng sẽ dính vận rủi sao?’
Cái vận rủi này nhìn như không có gì, nhưng thật sự có khả năng mang đến hủy diệt cho Thu Cảnh Cung.
Quả là khiến cho người ta kinh hãi.
Lần đầu tiên Kim Trưởng lão hối hận, hối hận vì đã rơi vào nhân quả với Thạch Minh.
“Ta tên là Đông Phương Trà Trà, không phải người của tông môn các ngươi, nhưng ta cũng có tư cách thi đấu.” Đông Phương Trà Trà nói.
“Đông Phương Trà Trà?” Thi Di nhíu mày, sau đó nhìn về phía trưởng bối trong tông môn.
Rất nhiều người cũng nhìn qua, dường như là đang chờ đáp án.
“Đông Phương Trà Trà có tư cách tham gia bất kì thi đấu nào.” Kim Trưởng lão nhìn đệ tử tông môn, mở miệng nói.
Hắn hiện tại, nhất định phải công bằng công chính.
Sau khi được xác nhận xong, Đông Phương Trà Trà lập tức nói:
“Ta không có nói láo đúng chứ?”
Thi Di cau mày nhìn Đông Phương Trà Trà, nói:
“Đã như vậy, vậy tiên tử Đông Phương cẩn thận.”
Ngay sau khi tín hiệu bắt đầu xuất hiện, Thi Di trực tiếp khởi hành bắt đầu công kích Đông Phương Trà Trà.
Tốc độ của nàng rất nhanh, nàng định tới gần Đông Phương Trà Trà để đánh cận chiến.
Chỉ trong vòng mấy hơi thở, Thi Di đã đi tới sau lưng Đông Phương Trà Trà, người chưa đến kiếm đã tới trước.
-----
Dịch: MB_Boss