Đạo Lữ Hung Mãnh Của Ta Cũng Trùng Sinh ( Dịch Full )

Chương 518 - Chương 518: Nhổ Cỏ

Chương 518: Nhổ Cỏ Chương 518: Nhổ Cỏ

Nhị Trưởng lão bước một bước về phía phòng trúc của mình, chỉ là ánh mắt nàng lại vẫn đang nhìn về hướng Lục Thủy.

“Nhìn không ra bất kỳ sức mạnh nào tồn tại.”

“Trên người cũng không phát giác ra bất kỳ thương tích nào.”

“Bình thường đến không thể bình thường hơn nữa.”

Nhị Trưởng lão trong lúc tự hỏi, theo bản năng muốn đưa miếng điểm tâm lên miệng ăn, đáng tiếc trên tay không có cái gì.

Sau đó, Nhị Trưởng lão lại bước lên một bước, biến mất ngay tại chỗ.

...

Ở phòng bếp.

Đông Phương Lê Âm đang ở bên trong làm điểm tâm.

Lục Cổ đứng bên cạnh, tinh thần có chút mất tập trung, hỗ trợ nàng.

“Có chuyện gì khiến Tộc trưởng đại nhân sợ sệt như thế?” Đông Phương Lê Âm đặt món điểm tâm đã làm xong sang một bên, hỏi.

“Con trai đã đến vườn linh dược phía sau núi nhổ cỏ rồi.” Lục Cổ nói.

Nghe được câu này, Đông Phương Lê Âm lập tức đưa mắt nhìn xung quanh một lần.

Vẻ mặt cảnh giác.

“Chắc là không có chuyện gì đâu?” Đông Phương Lê Âm nói.

Mặc đó chỗ đó là địa bàn của Nhị Trưởng lão, nhưng không có nghĩa đến đó là có thể gặp Nhị Trưởng lão.

Lục Cổ cũng hy vọng không có việc gì, nhưng con của hắn có thể an phận được sao?

Mà đúng lúc này, Nhị Trưởng lão đột nhiên xuất hiện ở bên ngoài phòng bếp.

Thấy cảnh này, Lục Cổ lập tức luống cuống.

Hắn không dám chạy, chỉ có thể dũng cảm đối mặt.

Nhị Trưởng lão từ bên ngoài phòng bếp từng bước một đi vào.

Lúc đi vào bên trong, Nhị Trưởng lão thấy Lục Cổ vẻ mặt hoảng sợ nhìn mình chằm chằm.

“Bị bệnh?” Nhị Trưởng lão hỏi một câu.

Lục Cổ: “...”

Không phải đến tìm hắn nói chuyện sao?

Trong nháy mắt, Lục Cổ khôi phục tinh thần:

“Không, không có.”

Đông Phương Lê Âm cũng nhẹ nhàng thở ra.

Nàng phát hiện con trai mình cũng coi như lợi hại, gặp một vài trưởng bối thôi cũng đủ khiến cho bọn họ tâm thần không yên.

Nhị Trưởng lão cầm một miếng điểm tâm lên, đưa tới bên miệng cắn một miếng, đúng lúc này, nàng thấy bàn tay của Lê Âm đang đưa tới gần mình.

Bốp!

Nhị Trưởng lão trực tiếp gạt tay Lê Âm ra.

Đông Phương Lê Âm bị đau sờ lên tay, nói:

“Véo mặt một chút, xoa đầu một chút, sẽ càng trở nên đáng yêu hơn.”

Nhị Trưởng lão lại cầm một miếng điểm tâm lên, mở miệng nói:

“Ta đã đủ đáng yêu, ngươi vẫn nên lo lắng cho chính ngươi đi thì hơn.”

Nói xong, Nhị Trưởng lão liền quay người bước ra một bước, biến mất tại chỗ.

Nhị Trưởng lão rời đi, Lục Cổ và Đông Phương Lê Âm đương nhiên cũng không cảm thấy kinh ngạc.

Lúc này, Đông Phương Lê Âm nhìn về phía Lục Cổ, nói:

“Tộc trưởng đại nhân, ta có đáng yêu không?”

Lục Cổ mắt nhìn Đông Phương Lê Âm, đáp:

“Nàng thích hợp đi con đường gợi cảm hơn.”

Đông Phương Lê Âm bĩu môi, sau đó đụng đầu vào lồng ngực của Lục Cổ.

Lại còn nói nàng không đáng yêu.

Bởi vì trên tay có bột mì, sợ làm bẩn quần áo Lục Cổ, cho nên Đông Phương Lê Âm liền dùng đầu đánh Lục Cổ.

Chỉ là rất nhanh sau đó, Đông Phương Lê Âm liền ngừng lại, nói:

“Trán bị đụng đau, Tộc trưởng đại nhân xoa xoa giúp ta đi.”

Lục Cổ nghe vậy liền dùng trán mình đụng đụng vào tránh của Đông Phương Lê Âm.

Sau đó, Đông Phương Lê Âm đột nhiên cười khúc khích, vui vẻ nói:

“Tộc trưởng đại nhân không sợ bị nhìn thấy à, như vậy uy nghiêm cũng không còn nữa.”

--- ---

Lục Thủy lúc này đang ngồi trên ghế đọc sách, hắn lật trang sách ra, sau đó kéo dài thời gian để phác họa Thiên Địa Trận Văn.

Hắn thật ra cũng từng nghiên cứu một chút về linh dược, lúc trước chủ yếu là vì để Mộ Tuyết mang thai, cảm thấy có chút thuốc có thể bổ trợ.

Đương nhiên, trong lĩnh vực này vẫn khá hạn chế.

Về phần cỏ liên thành này, trước đây hắn thật ra đã từng chơi qua.

Lần này muốn thử trò mới.

Đến khoảng giữa trưa, Lục Thủy khép sách lại.

Hắn đã lật qua tất cả các trang một lần.

Trong quyển sách này còn có một số chú giải của Nhị Trưởng lão, nếu như đem ra ngoài thì không biết sẽ bị bao nhiêu người tranh đoạt.

Đặt sách ở một bên xong, Lục Thủy liền đi về một phía khác.

Hắn muốn tìm một vài linh dược thích hợp để chọn làm cỏ liên thành.

Lục Thủy vừa đi vừa nhìn, một lát sau, hắn đột nhiên nhìn thấy có hai người đang bón phân cho linh dược.

Một nam một nữ, có điều tuổi tác đều đã rất lớn.

“Vị Thượng Kiếm đạo nhân ở Cung Thu Cảnh kia?” Lục Thủy nhìn người đàn ông, đột nhiên nhớ ra.

Hắn nhớ rõ khi đó Thượng Kiếm đạo nhân tự xưng là cận vệ của Lục gia.

Không nghĩ tới là một người bón phân.

Hai người kia lúc này cũng phát hiện sự hiện diện của Lục Thủy.

“Thiếu gia?” Thượng Kiếm đạo nhân có chút bất ngờ.

Nơi này là phía sau núi Lục gia, ngoại trừ ba vị Trưởng lão, những người khác rất ít khi tới.

“Thiếu gia tới đây là muốn lấy linh dược gì sao? Vợ chồng chúng ta có thể giúp.” Một bà lão già nua ở gần đó lên tiếng.

Hạ Sa, đạo lữ của Thượng Kiếm đạo nhân.

Hai vợ chồng có tu vi gần như bằng nhau.

Lục Thủy lắc đầu:

“Chỉ tùy tiện xem.”

Hai vợ chồng này thích mặc áo liệm à?

Thân ở Lục gia, lại làm việc cho Nhị Trưởng lão, muốn bảo trì tuổi trẻ là việc rất đơn giản.

Đương nhiên, Lục Thủy cũng không để ý mấy đến chuyện này, càng sẽ không đi tìm hiểu.

Chuyện của người khác, không cần phải tìm hiểu rõ ràng.

Sau đó Lục Thủy cũng không để ý tới hai người kia nữa, mà tiếp tục đi tìm linh dược hắn muốn tìm.

Trên thực tế, hắn cũng không biết dùng linh dược gì thì tốt, chủ yếu là muốn tìm một cây nhìn thuận mắt.

Chỉ là vừa mới đi được mấy bước, hắn đột nhiên dừng lại, đứng ở trước một bụi cỏ nhỏ.

‘Linh Lung Thảo, trưởng thành có thể hóa thành sinh linh, giống như người lại giống như yêu, có chút linh trí.

Trước khi trưởng thành thì có thể dùng để luyện khí, giúp pháp bảo sinh ra khí linh.’ Lục Thủy ngồi xổm xuống nhìn cây cỏ non, trong đầu hiện ra thông tin liên quan.

Linh Lung Thảo vô cùng trân quý, cỏ này giống như Cỏ Sinh Mệnh.

Chỉ là khó mà trưởng thành.

Phần lớn người nuôi cỏ này cũng chỉ là nuôi chơi, không có dự định dùng làm thuốc, thậm chí không có dự định dùng để luyện khí.

Bởi vì nó cho người ta cảm giác giống như một quả trứng.

“Ngươi đi.” Lục Thủy động hủ, bắt đầu đào Linh Lung Thảo lên.

“Thiếu gia, đây là Linh Lung Thảo, điều kiện sinh trưởng của nó tương đối hà khắc, độ khó cấy ghép cũng cao, hay là để ta tới giúp đi?” Hạ Sa đứng bên cạnh Lục Thủy, nói.

Linh Lung Thảo có khả năng tạo ra sinh mệnh mới, Hạ Sa rất chú ý cái này, nếu ngày nào đó thật sự có sinh mệnh mới ra đời, vợ chồng bọn họ đều định nói chuyện nhận nuôi với Nhị Trưởng lão.

Hiện tại Lục Thủy đột nhiên muốn động thủ, bà khẳng định sẽ rất để ý.

Bọn họ không có cách nào ngăn cản Lục thủy, chỉ có thể giúp Lục Thủy động thủ, phòng ngừa chuyện ngoài ý muốn xuất hiện.

Lục Thủy mắt nhìn vợ chồng Thượng Kiếm đạo nhân bên cạnh, sau đó đứng sang một bên, ra hiệu cho vợ chồng Thượng Kiếm đạo nhân động thủ.

Hạ Sa không dám chần chờ, lập tức đi tới bên cạnh Linh Lung Thảo, bắt đầu cấy nó lên.

-----

Dịch: MB_Boss

Bình Luận (0)
Comment