Đạo Lữ Hung Mãnh Của Ta Cũng Trùng Sinh ( Dịch Full )

Chương 522 - Chương 522: Kinh Ngạc

Chương 522: Kinh Ngạc Chương 522: Kinh Ngạc

“Dùng Tình Thiên Hoa, và Linh Lung Thảo.” Hạ Sa mở miệng nói.

“Tình huống bây giờ như thế nào?” Nhị Trưởng lão bình tĩnh hỏi.

Nàng từ đầu tới cuối đều không hề ngẩng đầu, Hạ Sa và Thượng Kiếm đạo nhân càng không thể biết thái độ của Nhị Trưởng lão là như thế nào.

“Lúc chúng ta tới, gió của Tình Thiên Hoa đã tán đi, Linh Lung Thảo thì ngã xuống đất không dậy nổi, gần như khô héo.” Hạ Sa không dám nói lung tung, chỉ đơn giản thuật lại tình huống:

“Xích Kim Hoa tạm thời không có vấn đề gì.”

Thượng Kiếm đạo nhân do dự mãi, mới mở miệng nói:

“Đây vốn là trò chơi của Thiếu gia, bây giờ nhìn có vẻ như Tình Thiên Hoa và Linh Lung Thảo đều đang trở nên khô héo, có nên chuyển lại chỗ cũ hay không?”

Trước mắt, cỏ liên thành không có cách nào trồng lại, nhưng Tình Thiên Hoa và Linh Lung Thảo thì vẫn có thể cứu.

Nhị Trưởng lão không nói gì, vẫn tiếp tục xử lý linh dược trong tay.

Hạ Sa và Thượng Kiếm đạo nhân không nhận được câu trả lời từ Nhị Trưởng lão cũng không hỏi thêm gì, chỉ an tĩnh chờ đợi.

Một hồi lâu sau, Nhị Trưởng lão mới xử lý xong tất cả những linh dược trong tay.

“Đi qua nhìn tình huống một chút.” Nhị Trưởng lão đem linh dược để qua một bên, sau đó đứng lên, bước ra một bước, tiếp đó biến mất ngay tại chỗ.

Hạ Sa và Thượng Kiếm đạo nhân lập tức đi về phía vườn linh dược.

Tuy là không đi cùng nhau, nhưng chỗ này cách vườn linh dược cũng không xa, bọn họ đến cũng chỉ sau Nhị Trưởng lão không bao lâu.

Rất nhanh, hai người đã đi tới bên cạnh Xích Kim Hoa.

Nhị Trưởng lão lúc này đã đứng bên cạnh Xích Kim Hoa, đang cúi đầu nhìn nó chăm chút.

Ở trong mắt Thượng Kiếm đạo nhân, Linh Lung Thảo đã hấp hối, Tình Thiên Hoa cũng bắt đầu rũ xuống.

Tình huống ngàn cân treo sợi tóc.

Nhưng Nhị Trưởng lão vẫn còn đang nhìn, cho nên hai người không dám nói gì, chỉ có thể chờ đợi Nhị Trưởng lão ra lệnh.

Nhị Trưởng lão nhìn Linh Lung Thảo, một lát sau lại nhìn về phía Tình Thiên Hoa.

Cuối cùng lại quan sát Xích Kim Hoa.

Không nói lời nào.

Lúc này, nàng phát hiện cuốn sách nàng đưa cho Lục Thủy được để ở ngay bên cạnh, liền thuận tay cất đi.

Một chút thời gian nữa trôi qua.

Nhị Trưởng lão thu hồi ánh mắt từ trên Linh Lung Thảo, sau đó quay người rời đi, thuận miệng nói:

“Cứ như vậy đi.”

Thượng Kiếm đạo nhân và Hạ Sa than nhẹ trong lòng.

Chỉ là đúng lúc này, giọng nói của Nhị Trưởng lão lại vang lên”

“Chú ý tới nơi này, bất kể xảy ra tình huống gì cũng không cần động vào.”

“Vâng.” Thượng Kiếm đạo nhân và Hạ Sa cùng gật đầu đáp.

Chờ Nhị Trưởng lão biến mất xong, hai người mới bất đắc dĩ liếc nhìn nhau.

“Người già rồi liền dễ đa sầu đa cảm.” Hạ Sa mở miệng nói.

Sau đó bà lập tức ngậm miệng, bởi vì tuổi của Nhị Trưởng lão so với bà còn lớn hơn.

Nói già, dễ bị hiểu nhầm là nói Nhị Trưởng lão.

“Nơi này có cần xem xét gì không?” Thượng Kiếm đạo nhân ngược lại tương đối để ý tới lời Nhị Trưởng lão nói.

Hai người có chút không hiểu.

Mà ngay lúc hai người đang định thảo luận một chút, đột nhiên một trận gió thổi lên.

Là gió từ phía Xích Kim Hoa bên này.

Chỉ cần ngọn gió này thổi qua, liền sẽ khiến người ta có chút mò không ra phương hướng.

“Vừa rồi có gió thổi tới từ chỗ Xích Kim Hoa bên này?” Hạ Sa hỏi một câu.

Hai người lập tức cúi đầu xem xét, nhưng cũng không thấy bất kỳ dấu hiệu nào của gió.

Tình Thiên Hoa vẫn như trước, rũ tới sắp ngã xuống đất.

Ngay lúc bọn họ đang đắn đo do dự, một trận gió nữa lại thổi lên, lần này, hai người nhìn thấy rõ rằng xung quanh Xích Kim Hoa có xuất hiện gió.

Thế nhưng xung quanh Xích Kim Hoa sao lại có thể có gió được?

Nơi này không có loại trận pháp như vậy.

Thế nhưng cơn gió này vẫn như vậy, phảng phất vờn quanh.

Hạ Sa và Thượng Kiếm đạo nhân liếc nhìn nhau, lần này, còn chưa đợi hai người nói được câu nào, cơn gió lại bất chợt xuất hiện, nhưng không giống những lần trước, chỉ thổi qua một lần.

Mà là thổi liên tiếp không ngừng, di động xung quanh Xích Kim Hoa.

“Sao lại thế này?” Hạ Sa hơi kinh ngạc.

Còn chưa chờ Thượng Kiếm đạo nhân làm ra vẻ mặt kinh ngạc và nghi ngờ, hai người đột nhiên cảm nhận được hai đạo linh khí.

Bọn họ lập tức nhìn về nơi phát ra linh khí.

Là Tình Thiên Hoa và Linh Lung Thảo.

“Linh khí đến từ Xích Kim Hoa.” Thượng Kiếm đạo nhân đưa ra kết luận.

Trong nháy mắt khi linh khí xuất hiện, Tình Thiên Hoa vốn sắp ngã đột nhiên đứng thẳng lên, giống như cây khô gặp mùa xuân, hạn hán đã lâu gặp mưa, sau đó, quanh thân nó cũng bắt đầu xuất hiện cơn gió lốc nho nhỏ.

So với trước đó đã nhỏ hơn rất nhiều.

Tình Thiên Hoa lại đung đưa trong gió.

“Cái này, rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra?” Hạ Sa hoàn toàn không hiểu nổi.

Tình Thiên Hoa rõ ràng đã sắp khô héo, sao lại đột nhiên sống dậy như vậy?

Hơn nữa, còn được nuôi dưỡng bằng linh khí.

Nếu như tiếp tục lớn lên như vậy, vậy sau này chắc chắn nó sẽ không còn là một cây Tình Thiên Hoa bình thường nữa.

“Nhin Linh Lung Thảo kìa.” Thượng Kiếm đạo nhân cũng kinh ngạc nói.

Hạ Sa lập tức đưa mắt nhìn về phía Linh Lung Thảo, bà kinh ngạc phát hiện, cây Linh Lung Thảo vốn nằm rạp trên đất lúc này vươn thẳng người đung đưa, mặc dù không có tinh thần như trước, nhưng cũng không còn dáng vẻ khô héo nữa.

Chỉ như vậy thôi thì không có gì.

Nhưng khiến cho hai người thật sự kinh ngạc đến khó tin chính là, trên thân Linh Lung Thảo đột nhiên xuất hiện một đốm sáng, đốm sáng này nhanh chóng mở rộng, khuếch tán.

Đôi mắt Hạ Sa trợn to, nghẹn giọng nói:

“Cái này, làm sao có thể?”

Lúc đốm sáng kia đã khuếch tán tới mức bao phủ cả cây Linh Lung Thảo, một bóng người nho nhỏ xuất hiện ở bên trên, cuộn mình lại, giống như đang ngủ say.

“Linh Lung Thảo thế mà lại xuất hiện dấu hiệu trưởng thành vào lúc này, bắt đầu thai nghén sinh mệnh mới.

Tại sao lại như vậy?” Thượng Kiếm đạo nhân cũng khó tin nói.

Vốn bọn họ đều cho là Linh Lung Thảo đã sắp khô héo, vĩnh viễn không có khả năng trưởng thành nữa, thế nhưng Linh Lung Thảo lại vào thời điểm khó khăn nhất mà bắt đầu trưởng thành.

Mang thai sinh mệnh mới.

Bọn họ đều nhìn ra, trưởng thành là bởi vì biến cố đột ngột.

Mà biến cố đột ngột này là do Thiếu gia bọn họ náo loạn ra.

“Là Thiếu gia? Không, không thể nào!” Thượng Kiếm đạo nhân không thể hiểu nổi thốt lên.

Đây đúng là chủ ý của Lục Thủy, nhưng toàn bộ quá trình đều là do bọn họ làm, nếu như có cách làm gì đặc biệt, bọn họ không có khả năng không biết.

Nhưng toàn bộ quá trình không có bất cứ một chỗ kỳ quái nào.

Thế nhưng Linh Lung Thảo lại không hiểu thấu bắt đầu trưởng thành, Tình Thiên Hoa cũng có khả năng tiến thêm một bước.

Cả Xích Kim Hoa dường như cũng càng ngày càng trở nên bất phàm.

-----

Dịch: MB

Bình Luận (0)
Comment