Lúc này, Lục Thủy xuất hiện ở trong đám người.
Hắn không có cố ý khống chế vị trí, càng bình thường càng tốt.
Nhưng vị trí hắn đi ra có hơi chen chúc, mà mỗi người còn phát ra lực lượng để bài xích, Lục Thủy cảm giác mình bị xa lánh, thật không biết làm sao.
Khi hắn muốn tránh thoát hết thảy bài xích, nhanh chóng rời đi, đột nhiên quanh người hắn cũng xuất hiện lực lượng bài xích, đem những người khác đẩy ra một khoảng xa.
"Lục thiếu gia?" Giọng nói vang lên bên người Lục Thủy.
Có người giúp ta? Lục Thủy có chút bất ngờ.
Quay đầu nhìn sang, phát hiện đây là một người đã từng gặp mặt, nhưng không nhớ tên.
"Tại hạ Đạo tông Kinh Hải, ở trong Kiếm Đạo vô thượng đã có duyên gặp mặt một lần." Kinh Hải nhìn Lục Thủy nói rằng.
Hắn có hơi bất ngờ, bản thân vậy mà xuất hiện ở bên cạnh Lục Đại thiếu gia.
Nhưng không có nhìn thấy dấu vết gì từ trên người đối phương, thiên phú thật sự kém như vậy sao?
Không có dấu vết, tính ra cũng không có mấy người a!?
"Thì ra là cái người trong Ám Cảnh" Lục Thủy đã nhớ ra.
"Lục thiếu gia có thu hoạch gì không?" Kinh Hải hỏi.
Lục Thủy gật đầu, bình tĩnh nói:
"Có một chút."
Kinh Hải mặt mỉm cười, nói:
"Ta tiễn Lục thiếu gia đi ra ngoài."
"Cảm ơn nhiều." Lục Thủy nhìn Kinh Hải, mở miệng nói.
Hình như đối phương rất lo lắng hắn ở trong này sẽ xảy ra chuyện.
Kinh Hải thật sự rất lo lắng, nếu như có người bất cẩn sẽ làm cho Lục gia Đại trưởng lão đến đây, hắn không thể tưởng tượng nổi lúc đó sẽ xảy ra chuyện gì.
Tình hình lúc nảy, rất dễ dàng xảy ra tranh chấp.
Mặc dù ở Kiếm Nhất Phong, không ai dám cả gan làm loạn, nhưng sẽ lén lút giở trò.
Nếu ai đó lén lút giở trò với Lục Thủy, rất có thể làm cho vị cường giả kia xuất hiện.
Việc này làm cho người ta nghĩ tới mà sợ.
Cho nên hắn bắt buộc phải tiến lên chào hỏi, tiễn đối phương trở lại bên cạnh tùy tùng.
Bọn họ rất nhanh rời khỏi đoàn người.
Mà Chân Võ và Chân Linh cuối cùng cũng tìm tới.
"Thiếu gia." Chân Võ Chân Linh đi tới bên người Lục Thủy, mở miệng nói.
Sau đó bọn họ lại liếc mắt nhìn về phía Kinh Hải đang đứng kế bên.
Kinh Hải nhìn đến hai người kia thì đã biết, những chuyện sau đó không cần hắn quan tâm.
"Ta còn có việc, không quấy rầy Lục thiếu gia nữa."
Nói xong Kinh Hải cũng xoay người rời đi.
Lục Thủy nhìn Kinh Hải rời đi, đợi đến hắn đã đi thật xa, mới quay đầu nhìn về phía Chân Võ Chân Linh:
"Đi thôi."
Sau đó bọn họ lập tức đi ra phía bên ngoài.
Trên đường Lục Thủy nhìn thấy Đông Phương Trà Trà, nàng đang không ngừng tìm kiếm cái gì đó.
Hương Dụ đang ở một bên, nàng có chút bất lực.
"Ngươi đang tìm cái gì?" Lục Thủy đi đến trước mặt Đông Phương Trà Trà, hỏi.
"Tìm trái cây, ta nhớ rõ ta mang ra ngoài rất nhiều, mới định lấy cho Hương Dụ ăn, thì phát hiện trái cây đâu mất rồi." Đông Phương Trà Trà cúi đầu tìm kiếm.
Lục Thủy liếc mắt nhìn Đông Phương Trà Trà một cái, sau đó lại liếc mắt nhìn Đậu Nha đang đeo trên tóc của nàng một cái, nói:
"Các ngươi đã ăn bao nhiêu?"
Lúc này Đông Phương Trà Trà mới ngẩng đầu nhìn về phía Lục Thủy, suy nghĩ nói:
"Ăn hai a!,sau đó không ăn nổi nữa nên mang về."
Lục Thủy trong lòng thở dài, không muốn sống.
"Tháo khăn che mắt ra." nói xong Lục Thủy trực tiếp ở xung quanh phát ra Thiên Địa Chi Lực.
Phòng ngừa người khác nhìn thấy được ánh mắt của Đông Phương Tra Tra.
Đông Phương Trà Trà “ồ” lên một tiếng, sau đó tháo khăn che mắt xuống.
Hương dụ cũng không có nói gì, chỉ âm thầm bày ra trận pháp.
Lục Thủy không có để ý động tác của Hương Dụ, hắn liếc mắt nhìn ánh mắt của Đông Phương Tra Tra đã chuyển sang màu vàng, cảm thấy bó tay:
"Ngươi sẽ ngất xỉu."
"A? " Đông Phương Trà Trà không hiểu vì sao, hỏi:
"Ta ngất xỉu?"
Vừa mới nói xong, nàng cũng cảm giác trong đầu ong ong ong, sau đó nhắm mắt lại, trực tiếp ngã xuống.
Hương Dụ hoảng sợ, lập tức chạy tới đỡ lấy Đông Phương Trà Trà.
"Trà Trà tiểu thư?" kêu xong, Hương Dụ mới phát hiện Trà Trà tiểu thư chỉ ngất xỉu mà thôi.
Sau đó nhìn về phía Lục Thủy:
"Đông Phương thiếu gia, tiểu thư làm sao vậy?"
Nàng đương nhiên biết Lục Thủy sẽ không làm hại Trà Trà tiểu thư.
"Ngươi hãy nhìn Đậu Nha." Lục Thủy mở miệng nói.
Hương Dụ lập tức nhìn về phía Đậu Nha đang ở trên tóc của Trà Trà tiểu thư, Hương Dụ vừa nhìn đã bị dọa sợ.
Lúc này Đậu Nha đã co rúm lại, nước bọt biến thành bọt mép, giống như bị trúng độc chết rồi.
Hơn nữa nó đang lấy tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy được mà từ từ héo rũ.
"Cái này. . ."
Nếu như Trà Trà tiểu thư cũng như vậy thì thật nguy hiểm.
"Không có một chút thường thức, Đại Đạo Mê Cung là hiện thân của Đại Đạo, trái cây ở bên trong tự nhiên là tinh túy mà Đại Đạo ngưng tụ thành, ăn một chút là quá tốt rồi, vậy mà ăn hai ngày.
Dù thân thể có làm bằng sắt cũng không chịu nổi." Lục Thủy mở miệng nói.
Nếu không nhờ ánh mắt chống đỡ cho Đông Phương Tra Tra, hiện tại nàng cũng giống như Đậu Nha rồi.
Ở trong Đại Đạo Mê Cung thì không thành vấn đề, thế nhưng không có Đại Đạo trong Đại Đạo Mê Cung bảo vệ, muốn tỉnh lại cũng không dễ dàng gì.
"Đông Phương thiếu gia, vậy làm sao bây giờ?" Hương Dụ có chút nóng nảy.
Chuyện này vượt quá sự hiểu biết của nàng.
"Giúp Đông Phương Tra Tra mang cái khăn che mắt vào đi, để cho nàng ngủ hai ngày là được rồi." Lục Thủy nói rằng.
Người bình thường đều hiểu được, ngủ hai ngày không có khả năng khỏe lại, nếu không có người giúp Đông Phương Tra Tra hấp thu ảnh hưởng của Đại Đạo quả.
Nàng phải tự mình tiêu hóa, thì có ngủ 100 năm cũng là bình thường.
Để nhị trưởng lão xử lý, vấn đề sẽ dễ giải quyết hơn.
Nhưng mà hắn muốn đi tìm Mộ Tuyết, tất cả không thể trông cậy vào một mình Nhị trưởng lão, Lục Thủy càng không thể tự mình làm.
Chỉ có thể nhờ Mộ Tuyết thôi.
Hương Dụ nghe lời Lục Thủy, trước tiên giúp Trà Trà tiểu thư mang khăn che mắt vào.
"Đi thôi, đi về trước đã." Lục Thủy đi ra phía ngoài.
Hương Dụ mang theo Đông Phương Trà Trà, Chân Linh thì mang theo Đậu Nha.
Nàng có cảm giác Đậu Nha sắp chết rồi.
Sau khi đến nơi, Hương Dụ đưa Đông Phương Trà Trà nằm lên giường nghỉ ngơi, rồi ngồi ở bên cạnh, canh giữ.
Lục Thủy vẫn như cũ, ngồi dưới tán cây đại thụ ở cuối đường.
"Thiếu gia, đã có tín hiệu trở lại, xe lửa cũng thông." Chân Võ ở bên cạnh Lục Thủy, nói.
Hắn vừa trở lại thì nhanh chóng đi xác định mấy chuyện này.
Lục Thủy lấy điện thoại di động ra, phát hiện thật sự có thể lên mạng rồi.
"Mua vé tối nay, ngày mai có thể đến Mộ gia không?" Lục Thủy hỏi.
Hắn đã muốn thành công tiến nhập 4.6, không cần rối rắm chuyện sắp tiến giai thì phải tìm cách gì để câu giờ.
"Chiều mai thì có thể." Chân Võ nói.
"Vậy hãy cho người đi chuẩn bị một chút, đêm nay xuất phát." Lục Thủy nói rằng.
Cuối cùng cũng phải trở về gặp Mộ Tuyết rồi, đối với Lục Thủy mà nói chuyện này rất đáng mong đợi.
Chân Linh gật đầu rời đi, cần phải chuẩn bị đương nhiên là phía bên Trà Trà tiểu thư.
"Thiếu gia, lúc đi ra, ta nhận được tin tức của Lạc Phong, hắn nói có tin tức của Ma tu Chiến Vô Ảnh." Chân Võ nhìn Lục Thủy nói.
Nhanh như vậy sao? Cũng đúng, không hơn kém bao lâu. Lục Thủy trong lòng cũng có chút ngạc nhiên.
"Nói ra nghe thử." Lục Thủy tiện tay lấy ra sách ra.
-----
Dịch: MB