Đạo Lữ Hung Mãnh Của Ta Cũng Trùng Sinh ( Dịch Full )

Chương 63 - Chương 63: Đây Chính Là Thần Vật

Chương 63: Đây Chính Là Thần Vật Chương 63: Đây Chính Là Thần Vật

Sau khi Kinh Hải tiếp nhận mặt nạ, Lục Thủy liền mở miệng nói:

“Những người này sao lại đột nhiên tụ tập ở đài cao?”

“Có thiên kiêu muốn đi lấy cung, trước đó kỳ thật đã có người thử qua, kết cục không nói, dù sao cũng làm cho tất cả mọi người từ bỏ suy nghĩ chạy tới cầm cung.” Kinh Hải mở miệng nói.

Xem ra là phía trên có cấm chế, Lục Thủy nhìn đài cao thầm nghĩ.

Cụ thể là cấm chế gì thì hắn không nhìn thấy, cần đi lên đó một chuyến, nhưng hắn cũng không vội.

Lúc này Kinh Hải lại nói:

“Đúng rồi, nơi này được gọi là Ám Cảnh, nghe nói phải cách mấy chục đến hơn trăm năm mới có thể mở ra một lần, không có quy luật nào, mỗi lần mở ra nội dung cũng không hoàn toàn giống nhau.

Lần này đi vào Ám Cảnh có hai con đường.

Một là chờ đợi tại không gian bọt biển đầu tiên, phương thức đi vào này là phổ thông nhất, nhưng vào kiểu này khả năng cao là chỉ tới để xem náo nhiệt.

Còn có một con đường khác là đi tiếp trong không gian bọt biển tiếp theo, những người này sẽ đi từ trên con đường ngoài đảo kia tới, mà đã đi qua con đường này thì tuyệt đối không phải người tầm thường.

Bọn hắn khả năng mới là nhân vật chính của Ám Cảnh lần này.

Người anh em, không đúng, đạo hữu, ngươi vào bằng cách nào?”

Lục Thủy không nhìn đối phương, cũng không muốn trả lời.

Hắn nhìn những người tụ tập dưới đài cao kia, trong đó có một người đi lên, là một nữ nhân mang theo kiếm.

“Nàng là ai?” Lục Thủy hỏi.

Kinh Hải thấy kim chủ của mình không có ý định trả lời, hắn cũng không dự định tiếp tục hỏi nữa, sau đó nhìn về phía đài cao, mở miệng nói:

“Kiếm Nhất phong thiên chi kiều nữ, Kiếm Lạc tiên tử, 19 tuổi, tu vi 2.4.

Thiên phú vượt xa người thường.

Đúng rồi, nghe nói nàng là đi tới từ trên con đường ngoài đảo.”

Lục Thủy gật gật đầu, hóa ra người này chính là Kiếm Lạc, hắn cảm thấy người thu hoạch được đốn ngộ lớn nhất trong lần mở Thiên Trì Hà này không thể nào là người này.

Kiếm tu, thiên phú chủ yếu bắt người từ những hiểu biết về kiếm, không phải do cao thấp của thiên phú về tu vi quyết định.

“Nàng ở Kiếm Nhất phong không có chỗ xếp hạng đúng không?” Lục Thủy mở miệng nói.

Kinh Hải hơi kinh ngạc, cuối cùng gật đầu:

“Đúng vậy, nói tới kiếm thì đúng thật không có chỗ xếp hạng, mặc dù thiên phú tốt, tu vi cũng rất cao, nhưng có vẻ như không thích hợp để tu kiếm.

Ca ca của nàng để nàng từ bỏ kiếm tu, đổi một con đường mới thích hợp hơn, muốn nàng là một thiên chi kiều nữ danh xứng với thực.”

Lúc này Kiếm Lạc đã đi lên đài cao, trên đài cao xuất hiện ánh sáng nhàn nhạt, là tuyệt sát cấm chế.

Sau đó Lục Thủy nhìn thấy trên mu bàn tay của Kiếm Lạc hiện lên một vệt ánh sáng, hào quang lóe lên trong nháy mắt, cấm chế công nhận nàng.

‘Giấy thông hành? Ai cho? Thanh âm kia?’ Lục Thủy suy đoán một chút trong lòng.

Kinh Hải thở dài một chút:

“Xem ra cái cung kia thật sự là chuẩn bị cho mấy người thông qua chính quy, những người khác căn bản không có cách nào tới gần.

Nhưng mà, cây cung kia hẳn là sẽ không phải dễ cầm như vậy.”

Lục Thủy quay đầu nhìn về phía Kinh Hải, hắn nhìn cánh tay đối phương một chút, không thấy gì cả.

Nói như vậy người này hơn nửa khả năng là không trải qua khâu đoạt bảo kia.

Đương nhiên, cũng có khả năng người này giống như hắn, cự tuyệt lời mời thành tiên.

Kiếm Lạc thành công đi lên trên đài cao, ở phía dưới rất nhiều người đều vô cùng kinh ngạc.

“Quả nhiên, chỉ có người tiến vào từ con đường bên ngoài mới có tư cách đi lên.”

“Thật sự tò mò bọn họ rốt cuộc là đã phải trải qua cái gì, ta thấy rất nhiều người đều chưa hề đi ra.”

“Người không đi ra, chỉ sợ là lành ít dữ nhiều, nhưng các ngươi nói xem Kiếm Lạc tiên tử có thể lấy được cây cung kia không?”

“Cũng chưa chắc, nàng dù sao cũng là kiếm tu.”

Kiếm Lạc đi trên đài cao, nàng đương nhiên nghe được tiếng của đám người phía dưới kia, nhưng nàng cũng không thèm để ý, về phần có thể cầm được cung hay không nàng cũng không quá quan tâm.

Nàng chỉ là muốn tư cách đứng trên đài cao này.

Ở chỗ này có khả năng thành tiên, nàng muốn trở thành Kiếm Tiên.

Đến cũng đã đến, nàng dù sao cũng rất muốn mở mang một chút kiến thức về cây cung không biết tên này.

Kiếm Lạc đi tới trước cây cung, lập tức bắt đầu vận công, sau khi làm tốt chuẩn bị, nàng đưa tay cầm lấy cây cung.

Thời điểm Kiếm Lạc đặt tay lên trên cây cung, muốn cầm lên, một tia lửa chợt lóe lên, ngay khi tất cả mọi người còn chưa kịp phản ứng, trong nháy mắt Kiếm Lạc đã bị đánh bay ra ngoài.

Phốc ~

Kiếm Lạc rơi xuống bên cạnh đài cao, kinh hãi nhìn về phía cây hỏa hồng cung phía trước, vẻ mặt không thể tin, nàng vừa rồi thậm chí còn không biết đã xảy ra chuyện gì, đây là thứ cung gì vậy?

Mà người phía dưới càng thổn thức, trong nháy mắt vừa rồi có rất ít người nhìn rõ chuyện gì xảy ra.

Kinh Hải cũng kinh ngạc:

“Không nghĩ tới, những người này mà cũng khó có thể đụng vào cây cung kia, đây rốt cuộc là loại cung gì?”

“Hồng Ô Thần Cung, cả tu chân giới, số người kéo được nó có thể đếm trên đầu ngón tay, là một sản phẩm từ thời kỳ Thượng Cổ.” Lục Thủy nhìn đài cao bình tĩnh nói.

Kinh Hải hơi kinh ngạc nhìn Lục Thủy, hắn không biết người này làm sao mà biết được, nhưng nghe khẩu khí của đối phương, luôn có cảm giác hắn không quá để mắt tới Hồng Ô Thần Cung trong miệng hắn.

Đây là thiên chi kiêu tử nhà nào?

Nghĩ nghĩ như vậy, Kinh Hải mở miệng hỏi:

“Kiến thức của đạo hữu thật sự bất phàm, vậy đạo hữu cảm thấy ở đây có người nào có thể thu hoạch được Hông Ô Thần Cung không?

Chẳng hạn như một vị đạo hữu vừa mới lên đài cao kia, Đạo Tông Kinh Hiện, chừng hai mươi tuổi tu vi đã 2.7, gần như là vô địch trong số những người cùng lứa.”

Lục Thủy nhìn người trẻ tuổi vừa mới lên đài cao kia, lắc đầu không nói.

Hắn thấy Hồng Ô hẳn là sẽ bài xích tất cả mọi người ở chỗ này, hắn phát hiện lực lượng của Hồng Ô cùng với đạo tu của những người này không hợp nhau.

Ma tu cũng như thế.

Khả năng phải là yêu tu mới có thể tiếp cận.

Kinh Hiện bước lên đài cao, mà Kiếm Lạc tiên tử cũng không hề rời đi, nàng ngồi ở trên đài cao, bắt đầu đốn ngộ.

Muốn làm đại giới thì phải bỏ ra một giọt tinh huyết.

Tất cả những người có thể lên tới đây, đều là như vậy.

Lúc này Kinh Hiện đã đi tới Hồng Ô Thần Cung trước mặt.

Hắn đứng ở nơi đó hồi lâu.

Người phía dưới nhìn cũng có chút không hiểu.

“Đạo hữu Đạo Tông Kinh Hiện, nghe nói thiên phú kinh người, ngộ tính cực cao, hắn hẳn là có khả năng lấy được cây cung này đi.”

“Không biết, chúng ta ngay cả tới gần cũng không làm được, luôn cảm giác cây cung này có chút thần bí.”

“A lại có người đi lên, nhưng mà hắn sao lại chưa tới gần cây cung đã trực tiếp ngồi khoanh chân tu luyện rồi?”

“Là đốn ngộ, bên ngoài Thiên Trì Hà đốn ngộ, trên đài cao thế mà cũng có thể.”

“Đây là nói rằng chúng ta ngay cả tư cách đốn ngộ cũng không có?”

“Vào đây chỉ đến xem bọn hắn đốn ngộ? Dụng tâm của Thiên Trì Hà cũng thật nham hiểm.”

“Đừng xoắn xuýt vấn đề này, các ngươi nhìn kìa, Kinh Hiện đã quay đầu rời đi.”

Rất nhiều người lúc này đều nhìn thấy, Kinh Hiện thực sự quay đầu rời đi, hắn từ bỏ việc đụng vào Hồng Ô Thần Cung.

Rất nhiều người không hiểu, sao lại làm như vậy?

Bây giờ Kinh Hiên đang khoanh chân ngồi ở trên đài cao, thuận tiện mở miệng nói:

“Cây cung này chính là thần vật, không phải Tiên Nhân thì không thể đụng chạm.”

Nghe được câu này, nhiều người phía dưới được một trận kinh ngạc.

“Tiên Nhân? Người tu chân giới chúng ta không phải đều là tu đạo sao? Cùng tiên có quan hệ gì sao?”

“Thần vật của Tiên Nhân, nói như vậy là không ai ở đây có cơ hội?”

Rất nhiều người đều không biết, nhưng không có ai tiếp tục lên cầm cung khiến cho bọn họ cảm thấy thực nhàm chán, dạo dạo một vòng cũng không có cái gì để làm.

Đi lên thử thời vận? Thế nhưng trước đó cũng đã có mấy người đi lên, đều có kết cục không tốt, bọn họ thật sự không dám nối gót những người kia.

“Đạo hữu cảm thấy Tiên Nhân là cái gì?” Kinh Hải hỏi Lục Thủy.

Lục Thủy suy tư một chút, nói:

“Ta từng đọc một bản ghi chép cổ có liên quan tới Tiên Đình.”

Lục Thủy thực sự từng gặp qua ghi chép về Tiên Đình, nhưng mà tương quan ghi chép rất ít, khi đó hắn cũng không hào hứng với mấy vấn đề này, nên không có đặc biệt đi thăm dò.

Cho nên mấy vấn đề về Tiên Nhân này, hắn không thể nào lý giải được.

Kinh Hải lắc đầu:

“Ta hoàn toàn chưa từng tiếp xúc qua, có điều ta đã điều tra toàn bộ hòn đảo, nếu như đây quả thật là Ám Cảnh, như vậy chắc chắn sẽ không thể đơn giản như bề ngoài được.”

Chính là bởi vì bề ngoài quá đơn giản, đơn giản đến mức Kinh Hải có chút khó tin.

Cho nên càng đơn giản như vậy, lại càng khiến cho hắn cảnh giác.

Lục Thủy nhìn đài cao, nói:

“Cái không đơn giản cũng bắt đầu xuất hiện rồi.”

-----

Dịch: MB_Boss

Bình Luận (0)
Comment