Chờ Lục Thủy bọn họ rời đi, Tam trưởng lão mới nhích lại gần ghế dựa cao, thấp giọng nói:
"Biến năng lực."
Hắn không hỏi Lục Thủy làm sao lại đến vào lúc này, làm được chính là làm được.
Làm hắn rất bất ngờ.
Nhất là tìm được đám người Kiếm Khởi.
Nói xong Tam trưởng lão dùng ngón tay gõ tay vịn.
m thanh vang lên trong nháy mắt, sức mạnh gợn sóng truyền ra ngoài.
Rất nhanh Khô Thụ lão nhân xuất hiện ở Đại điện.
"Tam trưởng lão."
Khô Thụ lão nhân cung kính mở miệng.
"Lục Thủy tìm bốn người, nhìn thấy rồi?" Tam trưởng lão trầm giọng nói.
"Ta đi làm ngay." Khô Thụ lão nhân lập tức nói.
Nếu đám người Kiếm Khởi theo thiếu gia đi vào, tất nhiên sẽ ít nhận trợ giúp từ bọn họ.
Lục gia không chiếm tiện nghi người khác, cho nên sẽ mở cửa sau cho người của Kiếm Nhất Phong và Bách Hoa cốc.
Mở ra sao, đây là tộc trưởng quyết định.
—— ——
Lục Thủy hoàn toàn suy nghĩ không thấu Tam trưởng lão.
Bất quá diện bích hối lỗi là miễn.
Hơn nữa còn có thể đi vào Cổng Đá bình thường.
Cũng coi như đã giải quyết được vấn đề trước mắt.
Nhìn có thể biết ở bên trong có những thứ gì, dù sao đây là Thiên Cơ đưa tới, thấy thế nào cũng sẽ không có chút thu hoạch nào.
Nếu như không có chút thu hoạch nào, đó chính là Thiên Cơ đang trêu đùa hắn.
Nhất định phải tìm ra hắn.
Sau đó Lục Thủy định trở về đọc sách.
Trở về đi đến viện của Mộ Tuyết sân, ở đây, liền nói cho nàng, ngày mai phải đi Cổng Đá.
Không ở thì chờ một hồi lại đi.
Hiện tại tạm thời coi như đi ngang qua.
Ngay cả đám người Kiếm Khởi, Lục Thủy để Chân Võ Chân Linh đưa bọn họ xuống dưới.
Sơ Vũ bộ dáng thì cứ như đang muốn nói lại thôi, giống như có việc, Lục Thủy không có ý định chiếm thời gian của bọn hắn.
Mặc dù Tam trưởng lão nghiêm khắc, nhưng là không đến nỗi dọa bọn hắn.
Cho nên không có gì phải để ý.
Nghĩ như vậy Lục Thủy liền đi đến viện của Mộ Tuyết.
…
"Đáng tiếc, không dám mở miệng." Sau khi xuống núi, vẻ mặt Sơ Vũ hối hận.
Vừa mới nãy hắn xém chút đã mở miệng muốn thiếp mời.
Thiếu dũng khí.
"Ta nghĩ đến một khả năng." Kiếm Khởi nhìn Sơ Vũ nói:
"Lục thiếu gia thành hôn, không phải việc nhỏ, hẳn sẽ mời một ít thế lực lớn.
Kiếm Nhất Phong nhất định có thể thu được thiếp mời.
Ta có thể để tiền bối dẫn ta tới."
"Vậy ta cũng có thể tới." Kiếm Lạc lập tức nói.
"Vậy tông môn của ta không biết có thể nhận được hay không, cảm giác rất không có khả năng nhận được." Sơ Vũ cảm thấy có chút khó.
"Nhà ta hẳn cũng có thể nhận được, nhưng không thể nào dẫn ta tới." Kiều Càn nói.
Kỳ thật hắn muốn tránh trong nhà, nhưng Lục Thủy thành hôn, đây là một khắc lịch sử.
Nếu như có thể đến, hắn cũng muốn đến xem.
Dù sao chắc chắn sẽ không có chuyện gì.
Chỉ là, hắn không thể được mang đến.
"Ta đi làm một thiếp mời, đến lúc đó chúng ta cùng đi." Sơ Vũ đối nói với Kiều Càn.
Nói xong tiếp tục phân tích nói:
"Kỳ thật mỗi một thế lực đều có vòng xã giao của mình.
Lục gia thuộc về thế lực trung đẳng, chí ít mặt ngoài là như thế này.
Nếu như không có giao tình gì với Lục gia, hoặc là quan hệ lợi ích, thì không thể nào được mời.
Kiếm Nhất Phong là đại thế lực như vậy, Lục gia khả năng sẽ không muốn tự chuốc nhục nhã."
Phân tích hợp tình hợp lý.
Kiếm Khởi cảm thấy khả năng rất cao.
Bởi vì hắn phát hiện Kiếm Nhất Phong và Lục gia không có bất kỳ giao tình gì.
Nhà Kiều Càn, thật sự có giao tình với Lục gia.
Dù sao thiếu gia hai nhà bọn họ đều biết nhau.
"Chờ ta cầm được, ngươi đừng dùng, bẩn." Sơ Vũ nói với Kiếm Lạc.
Kiếm Lạc hừ lạnh một tiếng:
"Chính mình là nhân vật gì cũng không biết rõ ràng, cũng muốn cầm thiếp mời?
Đừng đến lúc đó chọc giận đối phương, chết như thế nào cũng không biết.
Còn cho là mình đang viết tiểu thuyết?"
Kiều Càn đi ở phía sau cùng, muội muội hắn muốn đi vào, chuyện này hắn tương đối để ý.
Người không trải qua biến đổi lớn, rất khó thoát thai hoán cốt thay đổi.
Muội muội của hắn trẻ tuổi nóng tính.
Nghĩ đến điều này, Kiều Càn lại đưa tay sờ sờ cánh tay gãy mất, hắn cảm giác còn sống là một chuyện vô cùng khó khăn.
Hắn dùng hết toàn lực.
Không ngoi đầu lên, không trở mặt với người khác, không cầm thứ không thuộc về mình.
Hắn sẽ lấy, cũng hiểu được buông bỏ.
—— ——
"Không biết sư phụ có thể vào Cổng Đá hay không." Ma tu Cát An nhìn Cổng Đá có chút hiếu kỳ.
Cổng Đá không truyền ra bất luận tin tức đặc thù gì, bất quá hai chữ phía trên, làm vô số người không thể coi thường.
Táng thần.
Thấy thế nào cũng không đơn giản.
Phải biết cho dù là thần của Thần Chúng, đối với Tu Chân giới hiện tại mà nói, đó cũng là tồn tại bí ẩn.
"Muốn tìm người tổ đội đi vào dạo chơi."
Ma tu Cát An nhìn bốn phía, một người đi vào cuối cùng có chút nguy hiểm.
Mà lại không kiếm được tiền.
Đến nỗi hố người, Lục gia hắn còn không dám làm càn.
Hắn xem danh sách người không thể động đến của sư phụ hắn, đã biết không thể gây chuyện nhất chính là Lục gia.
Mà tại sao không thể gây, hắn cũng đã sớm biết.
Một kiếm, hù chết người.
Nếu sớm biết Lục gia khủng bố như vậy, viên Linh thạch cửu phẩm kia, nói cái gì hắn cũng không dám muốn.
Vạn nhất Lục gia không cao hứng, chôn hắn, đi đâu mà khóc.
Ma tu Cát An nhìn xung quanh một lần, hắn chỉ có thể đi thượng tầng, như vậy tìm một vài lục giai đỉnh phong hoặc thất giai chưa nhập đạo là tốt nhất.
Lộ ra tầm quan trọng chiến lực của hắn.
Đương nhiên, hắn không bảo đảm gì khác, hắn chỉ cam đoan cố gắng dẫn người trốn.
Đi dạo một vòng, ma tu Cát An nhìn thấy một nam tử đẩy xe lăn.
Trên xe lăn cũng ngồi một vị nam tử.
Hai người đều có tu vi lục giai đỉnh phong.
"Tìm được mục tiêu."
Sau đó ma tu Cát An hóa thành một hắc phong, tiếp đó xuất hiện cách xe lăn không xa.
Hắn quang minh chính đại xuất hiện, cho nên lập tức làm hai người chú ý.
Lục Cổ nhìn ma tu đột nhiên xuất hiện, có chút hiếu kỳ.
Người này tới làm gì?
Đông Phương Dạ Minh cũng nhìn, thất giai nhập đạo.
Hi vọng đối phương đừng làm chuyện điên rồ.
Đúng vậy, hai vị này đương nhiên là Đông Phương Dạ Minh và đại tộc trưởng Lục gia Lục Cổ.
Lần này Lục Cổ ước gì xuống phơi nắng, gần đây phu nhân nàng có vẻ như đang thử làm điểm tâm.
Hi vọng sẽ không để một chút cho hắn.
Nghe nói là được dùng trong hôn lễ của con của bọn họ.
Đến lúc đó hắn còn phải khuyên một chút.
Thực tế không được sẽ ném hét cho con trai của hắn.
Lục Cổ không nghĩ nhiều nữa, hắn nhìn ma tu trước mắt, cảm giác năng lực của đối phương rất thú vị.
Hắc Phong pháp, trong địa giới ma tu, được cho số một số hai.
"Tại hạ ma tu Cát An, hai vị đạo hữu muốn vào Cổng Đá?" Ma tu Cát An khách khí hỏi Lục Cổ bọn họ.
Hắn vốn chú trọng hòa khí sinh tài.
"Đạo hữu cũng vào?" Lục Cổ nhìn ma tu Cát An nói.
Ma tu Cát An mỉm cười, khônó trả lời vấn đề này, mà nói rõ ý đồ đến:
"Tại hạ tu vi thất giai nhập đạo, am hiểu bỏ trốn chi pháp.
Cổng Đá mở ra thượng tầng ngũ giai trở lên.
Chủ lực là thất giai, một số nhỏ có một vài đại tiền bối.
Nhưng đại tiền bối luôn tránh né,
Có thể thất giai nhập đạo, liền tương đối khó.
Hai vị đạo hữu có tán đồng phân tích của ta?"
"Tán đồng." Lục Cổ gật đầu.
Giai cấp cao ít, tất cả mọi người sẽ tránh lui, giai cấp không tính quá cao, dễ dàng dẫn đến xung đột.
Lục giai, thất giai đều như thế.
Đương nhiên, người nhập đạo, kỳ thật cũng không đến cái nào.
"Như vậy hai vị đạo hữu chỉ cần mang theo tại hạ, thời điểm nguy hiểm, tại hạ có thể xuất thủ mang các ngươi thoát khỏi nguy hiểm.
Đối với hai vị đến nói, mang theo một Tu chân giả thất giai nhập đạo am hiểu bỏ trốn, là một loại bảo hộ.
Hai vị tán đồng không?" Ma tu Cát An nói.
"Chúng ta tín nhiệm các hạ ra sao?
Các hạ cũng không phải làm từ thiện nhỉ?" Đông Phương Dạ Minh mở miệng nói.
"Xác thực như thế, cho nên tại hạ sẽ đi cùng hai vị đạo hữu, gặp được nguy hiểm hai vị có thể lựa chọn để tại hạ xuất thủ, giết địch hoặc bỏ trốn.
Xuất thủ một lần, một viên Linh thạch cửu phẩm.
Đương nhiên, không phải kẻ địch gì, tại hạ đều sẽ lựa chọn nhận Linh thạch." Vẻ mặt Ma tu Cát An khách khí:
"Hai vị đạo hữu cảm thấy thế nào?"