Độc Nhất Chân Thần An Bài 2
"Các ngươi thấy sau khi tìm được điểm kích hoạt, có muốn đưa ra điều kiện trước hay không?" Đông Phương Dạ Minh hỏi.
"Cho dù có muốn đưa ra điều kiện trước, vậy cũng phải trong điều kiện tìm thấy được chứ?" Ma tu Cát An nói ra.
Cho tới bây giờ, hắn vẫ không thấy có điều gì không đúng.
"Các ngươi có cảm thấy tòa thành mang đến cảm giác không được hài hòa hay không? Có lẽ có thể biết trước được điều kiện, hoặc biết được nơi có điểm kích hoạt." Đông Phương Liễu nói ra suy nghĩ của mình.
Về việc này, Lục Cổ rất tán đồng. Nhưng rốt cuộc thì cái nơi không hài hòa ấy ở đâu mới được? Chốt lại là vẫn chẳng phát hiện được điều gì.
Ngay vào lúc mà bọn họ đang suy nghĩ thì bất chợt có một vệt sáng phóng lên tận trời. Ánh sáng xông thẳng tới chân trời như thể một thứ gì đó được đốt sáng lên.
Trong nháy mắt, khi nhìn thấy luồng ánh sáng này, bọn Lục Cổ lập tức nhận được tin tức.
Bọn hắn biết, đây là ánh sáng thuộc về tầng dưới. Tầng dưới cũng có 36 vị trí, kích hoạt mỗi một chỗ sẽ xuất hiện một cột ánh áng.
Ở tầng trên, khi một vị trí được kích hoạt, vậy thì ánh sáng sẽ từ trời chiếu xuống.
Có tất cả 36 vị trí. Trên dưới, tất cả đều kích hoạt, thông đạo sẽ mở ra.
Câu hỏi bắt đầu và lực lượng căn nguyên bắt đầu phân chia sau khi câu hỏi kết thúc.
"Tầng dưới đã kích hoạt lên chỗ thứ nhất nhanh đến vậy rồi cơ à? Người nào kích hoạt thế?" Đông Phương Dạ Minh thấy hơi khó tin.
Có thể nói, dọc suốt chuyến đi bọn họ đều không chút trì hoãn nào nhưng ngay cả một vị trú cũng không tìm ra. Người khác thì hay rồi, một phát đã kích hoạt được chỗ đầu tiên.
"Xem ra chúng ta rớt lại khá xa đó." Lục Cổ nói.
Tầng dưới khá hơn so với hắn tưởng nhiều. Nhưng bọn họ cũng hiểu rằng, một khi đã kích hoạt thì không cho phép ra vào. Cũng có nghĩa là sau kích hoạt, những người khác có muốn giở trò cũng không làm được nữa.
"Thật là giành giật từng giây." Đông Phương Liễu cũng nghĩ đến đó.
Ma tu Cát An cảm thấy mấy người bọn họ đang ở thế yếu hơn, muốn cướp được vị trí rất khó. Nhưng hiện giờ vẫn chưa có ai tìm được vị trí ở tầng thượng.
"Có lẽ tầng dưới khá dễ, từ đầu đến giờ thượng tầng vẫn chưa được kích hoạt." Ma tu Cát An nói.
Ngay tại lúc ma tu Cát An vừa dứt lời. Trên bầu trời rơi xuống một vệt sáng. Chùm sáng này như thể xuyên thấu đất đai, trực tiếp xuyên thẳng xuống tầng dưới.
Đám Lục Cổ nhìn về phía ma tu Cát An.
Ma tu Cát An: "Cái đầu tiên có khi là nhờ vận may thôi."
Hắn vừa dứt lời thì lại có một chùm sáng từ trên cao rơi xuống. Ánh sáng lập loè.
Tầng trên đã xuất hiện cái thứ hai.
Tất cả mọi người lại một lần nữa nhìn về phía ma tu Cát An.
"Cũng không thể có cái thứ ba được chứ?" Ma tu Cát An cảm thấy không thể nào trùng hợp như vậy được.
Sau đó luồng ánh sáng thứ ba bắt đầu xuất hiện. Vẫn là từ trên cao rơi xuống, cũng có nghĩa là tầng trên đã mất ba điểm kích hoạt rồi.
Trước mắt chỉ có ba mươi ba cái.
Ma tu Cát An: ". . . ."
Sao lại ra nông nỗi này chứ?
Nhìn thấy ánh mắt của các vị kim chủ, ma tu Cát An làm động tác kéo khóa miệng, bày tỏ hắn quyết không nói thêm gì nữa.
"Đi thôi, xem ra chúng ta đã rơi ở phía sau rì." Lục Cổ nói.
Trong nháy mắt đã có đến ba nơi được kích hoạt.
Nếu cứ tiếp tục như vậy thì tâm trạng xảy ra vấn đề mất.
Tất nhiên bọn Đông Phương Dạ Minh không có ý kiến, thật ra bọn hắn rất ngạc nhiên, những người đó làm được như nào vậy?
. . .
"Thế mà chúng ta lại đứng thứ ba, xem ra thượng tầng có không ít kẻ mạnh." Vũ Tiên nhìn chùm sáng trên không trung, nói.
"Không thể coi thường thời đại này. Vả lại người của phật môn và Thần Chúng chắc chắn cũng có đến. Đến lúc đó, kẻ địch nhân của chúng ta chính là bọn hắn." Vũ Tiên nhíu mày nói.
Ba nhóm kích hoạt gần như cùng thời gian, nói cách khác, có thể thấy thực lực của bọn hắn gần như tương đương. Nếu như đối phương chỉ có một người, vậy mới là vấn đề lớn. Phải biết, tìm địa điểm kích hoạt cần lực lượng đông đảo mới kham nổi.
Chỉ ba người bọn họ thôi cũng đã tốn không ít thời gian. Nếu mà số người của đối phương ít thì có đã đủ thấy rằng người đó mạnh mẽ cỡ nào.
"Điều hiện tại vẫn đang mù mờ là chia cắt lực lượng căn nguyên như thế nào cho đều. Nếu nó chỉ là một phần bằng nhau vậy thì chúng ta có nhiều người cũng chiếm ưu thế." Lôi Tiên nói khẽ.
"Đến lúc đó chúng ta cũng có thể cướp đoạt." Vũ Tiên cười nói.
Sau đó bọn họ cũng khong nói thêm gì nữa, càng kích hoạt sớm càng giúp bọn họ có càng nhiều chỗ tốt hơn
Bởi vì thời gian khôi phục lâu, tương đương với khi đang ở trạng thái cực thịnh. Mà những người khác có khả năng chỉ miễn cưỡng vừa mới lên. Như vậy, tất nhiên họ là đang trong kỳ suy yếu. Như vậy, cơ hội thắng của bọn họ càng cao.
. . .
"Chỉ đứng thứ hai?"
Ở một chỗ trong rừng rậm, ánh sáng chiếu rọi đất đai. Một nữ tử mặc hắc bào đứng ở trong bốn trụ đá. Nàng nhìn về phía chân trời, cản thấy ngạc nhiên.
Nàng còn tưởng rằng mình là người đầu tiên. Ở tầng tiếp theo đó trở thành người đầu tiên. Sau đos, nàng còn nghĩ mình là người đàu tiên ở thượng tầng, nhưng điều ngoài ý muốn thì luôn xảy ra. Ngay và lúc nàng sắp kích hoạt địa điểm thì điểm kích hoạt đầu tiên của thượng tầng cũng bị đoạt. Nàng trở thành nơi thứ hai.
"Không biết tình huống chia cắt là sao, nếu như theo xếp hạng thì có lẽ ta chỉ có thể coi là nơi thứ ba."
"Không có lợi với ta. Nếu như đứng nhất và đứng hai không phải người của Tiên Đình và phật môn, thì còn tốt."
"Đến lúc đó phải xem tình hình ra sao, chẳng qua. . ."
Hắc Ám Nữ Thần thử rời đi, nàng nhận ra dựa vào quyền năng của nàng có thể rời khỏi nơi này.
"Thứ này không liên quan gì đến Cựu Thần, chứ nếu có liên quan, ta rất khó mà có thể rời đi.”
Nói xong, Hắc Ám Nữ Thần nhìn về phía vách đá. Trước đó nàng muốn thử xuyên qua thần lực của Cựu thần để nhìn được nội dung bên trong. Nhưng thật bất ngờ là nàng không làm được. Nếu là bản thể đến thì có lẽ có thể làm được. Nhưng hiện giờ thực lực chênh lệch quá xa.
Cựu Thần, rất mạnh. Nàng không cách nào phủ nhận được điều này.
"Không thể nào quan sát được chính xác quyền năng của nàng ta. Không phải vậy thì đã có thể biết được đại khái nàng đang ở cấp độ gì."
Hắc Ám Nữ Thần không tiếp tục nghĩ nhiều. Hiện giờ nàng cũng cần nghỉ ngơi, điều hòa hơi thở. Dù đã có Băng Hải Nữ Thần và Quang Minh Thần chúc phúc. Nhưng đây cũng chỉ là phân thân của nàng, sức mạnh không được tốt lắm. Dù sao, nàng mới vừa thức tỉnh không được bao lâu.
"Hy vọng có thể có lại đủ thần lực."
Thật ra, nàng cực để ý đến vị thứ hạng đầu tiên ở các tầng. Tầng dưới chỉ có ngũ giai trở xuống, không cần để ý tới. Nhưng thượng tầng không giống vậy, nơi đây chắc chắn chỉ có kẻ mạnh.
. . .
"Chị dâu, thứ này kích hoạt một lần có thể hỏi một vấn đề, thế còn cái kia kích hoạt hai lần thì có thể hỏi mấy lần vậy?" Đông Phương Trà Trà chọt chọt vào trụ đá đnag phát sáng, hỏi.
Trước mắt có Hương Dụ đnag ở trong trận pháp. Còn Mộ Tuyết vì cảm thấy sáng chói quá nên đã đi ra. Đông Phương Trà Trà thấy vậy cũng muốn đi ra theo. Chỉ Chân Thần Duy Nhất vẫn đứng ở trên đầu Đông Phương Trà Trà.
Đúng là nhân loại ngu xuẩn.
"Hai lần?" Mộ Tuyết lặp lại với giọng ngạc nhiên.
"Đúng vậy, trước đó, hình như ta và Hương Dụ cũng kích hoạt một cái." Đông Phương Trà Trà nói.
"Vậy có khi có thể hỏi được hai vấn đề, đến lúc đó ngươi hỏi Độc Nhất Chân Thần xem sao." Mộ Tuyết nói.
"Vậy nếu là hỏi vấn đề này, có bị tính là đã hỏi một vấn đề không?" Đông Phương Trà Trà hỏi.
Mộ Tuyết: ". . . ."
Nàng không biết mà.
"Ngươi hỏi gia hỏa kia xem, nàng là Duy Nhất Chân Thần, có lẽ có thể hiểu được ý nghĩ của Độc Nhất Chân Thần." Mộ Tuyết nói.
Bây giờ nàng đang đợi, chờ tầng dưới được mở ra hết.
Nàng không quá để ý đến tầng dưới. Lục Thủy khẳng định sẽ kích hoạt toàn bộ tầng dưới.
Quan trọng là thượng tầng. Hiện tại đã xuất hiện ba cái, chắc chắn cạnh tranh sẽ trở nên kịch liệt hơn nhiều. Đến lúc đó nếu thiếu một hai cái, nàng sẽ phải đi một chuyến. Dù sao nàng cũng đáp ứng rồi.