Đạo Lữ Hung Mãnh Của Ta Cũng Trùng Sinh ( Dịch Full )

Chương 917 - Chương 917: Chết Bần Đạo Không Chết Đạo Hữu 2

Chương 917: Chết Bần Đạo Không Chết Đạo Hữu 2 Chương 917: Chết Bần Đạo Không Chết Đạo Hữu 2

Chết Bần Đạo Không Chết Đạo Hữu 2

Lục Thủy đi về phía đại điện.

Vốn đang ngồi chồm hổm cùng Mộ Tuyết nôn mửa nhưng đột nhiên nghe thấy Tam trưởng lão tìm cho nên chỉ có thể rời khỏi tiểu viện của Mộ Tuyết.

Nhưng Mộ Tuyết đã nói sẽ chờ hắn ở tiểu viện, chờ hắn về rồi cùng đi tiểu trấn ăn gì đó.

Tất nhiên Lục Thủy không từ chối. Trừ khi hắn lại muốn bị phạt.

Nhưng nhìn tình hình trước mắt, hắn không làm bất cứ điều gì khiến vẻ mặt Tam trưởng lão biến đổi.

Lục Thủy nghĩ vậy nhưng vẫn không cho rằng mình có làm sai điều gì.

Nghĩ chắc mình không phải đến để bị phạt đâu.

Ở Lục gia, có lẽ chỉ khi gặp Tam trưởng lão, Lục Thủy mới cần bản thân tỉnh táo.

Rất nhanh, Lục Thủy đã đi tới đại điện.

Vẻ mặt Tam trưởng lão vẫn y như trước đây, duy trì dáng vẻ như thiếu năm triệu. Rất ổn định.

"Thoạt nhìn không có dấu hiệu lên sân thượng, thế mà lại đồng ý ta đi đưa thiếp mời."

Trong lòng Lục Thủy chất chứa nghi ngờ nhưng không dám biểu hiện ra ngoài, cung kính chào:

"Gặp mặt, Tam trưởng lão."

Tam trưởng lão nhìn Lục Thủy không nói một lời. Lục Thủy từ cửa đá đi ra so với ai khác đều nhanh. Hoàn toàn là qua loa hắn tiến vào cửa đá. Bất quá không có mất mặt, đã là vạn hạnh.

Sau đó Tam trưởng lão lấy ra một tờ thiếp mời ném ra ngoài.

Thiếp mời rơi vào Lục Thủy trước mặt.

"Mấy ngày nữa mang theo thiếp mời đi Băng Nguyên Tuyết Vực một chuyến." Giọng nói Tam trưởng lão truyền tới.

Lục Thủy nhận thiếp mời, sau đó mở ra đọc, phát hiện đúng là Kiều Dã và Lâm Hoan Hoan. Nhưng phía trên viết là Kiều Càn. Không khác biệt gì lớn. Nhưng người mời hình như là Tam trưởng lão.

"Đây là mời Tam trưởng lão?" Lục Thủy tò mò hỏi.

"Đọc cũng chăm chú thật." Tam trưởng lão nhìn Lục Thủy nói:

"Ngươi cảm thấy lẽ ra nên viết tên ngươi mới đúng?"

Không, ta lo lắng bọn họ tự cho ta là ngươi, sau đó ném đi hết mặt mũi của ngài, cho ngài cõng nồi.

Lục Thủy trả lời trong lòng nhưng không dám nói thành tiếng.

Nói ra, có khả năng cao bị Phong Sương Hà thổi gió lạnh.

"Nghe nói ngươi muốn dẫn Mộ Tuyết đi?" Giọng nói của Tam trưởng lão truyền từ trên cung điện xuống.

"Đúng thế." Lục Thủy gật đầu.

Chuyện như này không nên phủ nhận.

Người toàn tộc đều biết hắn thích Mộ Tuyết. Chuyện công nhận, từ lần từ hôn thất bại bọn họ đã đều biết.

Tam trưởng lão nhìn Lục Thủy, không nói gì.

Mộ Tuyết xuất hiện, khiến Lục Thủy không còn trở thành điều mất mặt như trước nhưng là so với không có tiền đồ của trước kia.

Trước kia, nó còn không đến mức vì một người phụ nữ mà thay đổi. Bây giờ vì nàng, nó đã thay đổi không ít.

Chủ yếu cũng là lão không thể nói điều gì.

"Lần này đi Băng Nguyên Tuyết Vực, nếu như khiến chúng ta mất mặt xấu hổ, trở về thì đến Phong Sương Hà diện bích hối lỗi đi.”

“Có vấn đề gì nữa không?" Tam trưởng lão hỏi.

"Không có." Lục Thủy cúi đầu đáp.

Hắn có thể có vấn đề gì được?

Nếu như thật sự phải đến Phong Sương Hà, tính ra còn tốt. Nếu là Mộ Tuyết không ở Lục gia thì tốt hơn. Đi bắt Chân Thần Duy Nhất cuối cùng của biển, cần Mộ Tuyết không ở nhà.

Như này càng tiện. Không như vậy rất dễ bị Mộ Tuyết phát hiện.

Bắt Chân Thần Duy Nhất, cần vận dụng sức mạnh thiên địa. Quá gần, lúc dùng chắc chắn sẽ bị Mộ Tuyết phát hiện. Như thế khác nào tự chui đầu vào lưới?

"Lần này, Băng Nguyên Tuyết Vực sẽ mở ra Nguyệt Chi Quốc Độ, dùng thiếp mời là ngươi có thể đi vào. Nhớ kỹ, Nguyệt Chi Quốc Độ có điều quỷ quái, nếu như đi vào, sau khi ra ngoài phải viết ra ngươi đã thấy những gì." Tam trưởng lão nói tiếp.

Lục Thủy hơi khó hiểu, tại sao muốn hắn viết điều mình thấy?

Nguyệt Chi Quốc Độ có điều gì đặc biệt sao?

Nguyệt Chi Quốc Độ và Nguyệt tộc có liên quan đến nhau hay không?

Lục Thủy không xác định được.

Nếu như có quan hệ với Nguyệt tộc, hắn có thể tra tin tức về Minh xem có hay không. Nếu như có thể biết được nửa kia của Minh, vậy thì lần sau có gặp Minh hăn có thể biết được thêm kha khá chuyện.

Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là Minh thật là Minh Nguyệt của Nguyệt tộc.

"Vâng."

Lục Thủy đáp ứng, không hỏi vì sao. Điều này khiến Tam trưởng lão hơi không quen. Nhưng nếu Lục Thủy có hỏi, lão cũng không có ý định nói tỉ mỉ.

Sau đó, Tam trưởng lão để Lục Thủy lui ra ngoài.

Còn về việc khi nào xuất phát đi Băng Nguyên Tuyết Vực thì tự để Lục Thủy quyết định là được. Đến muộn, thì cứ đi Phong Sương Hà.

"Thoạt nhìn trầm ổn hơn nhiều rồi."

Tam trưởng lão im lặng tự nói, sau đó nhìn về phía hậu sơn.

Gần đây, bên phía Đại trưởng lão thường xuyên xuất hiện một vài sức mạnh phong bạo. Giống như có vấn đề gì đang phát sinh. Lão vốn định đến hỏi nhưng phát hiện không thể tới gần. Đừng nói là hắn, đến cả Nhị trưởng lão cũng khó mà vào xem xét tình hình được.

Sau đó, Tam trưởng lão biến mất tại chỗ. Khi xuất hiện trở lại đã xuất hiện ở con đường nhỏ chỗ núi trúc.

"Nhị trưởng lão."

Tam trưởng lão nhìn thấy nữ hài đứng ở đường nhỏ thì nhỏ cúi đầu cung kính chào.

Nhị trưởng lão nhìn Tam trưởng lão, sau đó nói:

"Vấn đề căn nguyên tại Mê Vụ Chi Đô. Chắc hẳn đó là nơi đó xuất hiện vấn đề."

"Thực lực của Đại trưởng lão không đến mức có thể khiến luồng sức mạnh kéo dài tới vậy." Tam trưởng lão tò mò hỏi.

"Là do Đại trưởng lão không hề rời khỏi nơi này." Nhị trưởng lão nói.

Tam trưởng lão có chút ngạc nhiên. Trong tình hình bình thường, một phần sức mạnh của Đại trưởng lão đều ở trong Mê Vụ Chi Đô. Đây là chuyện mà Đại trưởng lão cảnh giới lĩnh ngộ cao hơn cần làm.

Trạng thái này cũng là vì để một bước hướng đến phía trước. Nhưng lần này có vẻ như đã để lại phần lớn sức mạnh tại Lục gia. Xem ra là chuẩn bị xảy ra chuyện lớn cấp độ Đại trưởng lão. Thời gian điều động lực lượng không có kiểu đó.

Tam trưởng lão vốn định hỏi thăm nhưng lúc này lực lượng phong bạo đột nhiên dừng lại.

Ngay sau khi lực lượng lắng lại, Nhị trưởng lão cất bước đi vào bên trong.

Tam trưởng lão đi theo vào.

Bọn họ nhanh chóng xuất hiện bên hồ nước, nơi này hiện không có cái gì, mặt hồ cũng không co bất kì gợn sóng nào cả.

"Mê Vụ Chi Đô xuất hiện sự thay đổi lớn, không biết sức mạnh ở khu vực không xác định bắt đầu thức tỉnh."

Thanh âm thong thả vang lên ở trong hồ nước.

"Thần Chúng bị người thần bí làm trọng thương, nhưng lại xuất hiện sinh cơ chưa từng có từ trước đến nay." Nhị trưởng lão nói.

Thứ sức mạnh không biết này hẳn là có liên quan đến Thần Chúng. Mà Thần Chúng thì đối địch với bọn hắn.

"Người thần bí ấy, là Lưu Hỏa." Tam trưởng lão cũng nói.

Lúc này, Nhị trưởng lão quay đầu nhìn về phía Tam trưởng lão. Đối với người thần bí trong cửa đá, bọn họ đều biết đến sự tồn tại của người này. Nhưng không ai biết được đối phương là ai.

Vả lại, thực lực của người thần bí kia đã vượt mức bình thường.

Tam trưởng lão không hiểu, có cảm giác Đại trưởng lão cũng đang nhìn hắn.

Hắn nói sai điều gì sao?

Nhưng rất nhanh Đại trưởng lão và Nhị trưởng lão đã khôi phục bình thường.

"Hôn lễ của Lục Thủy sắp tới." Nhị trưởng lão nói.

"Thiếp mời cho Đại trưởng lão và Nhị trưởng lão đã dự lưu xong." Tam trưởng lão cúi đầu nói.

Đại trưởng lão và Nhị trưởng lão cũng có người muốn mời. Mặc dù xưa nay đối phương không tới.

Bình Luận (0)
Comment