Đạo Lữ Hung Mãnh Của Ta Cũng Trùng Sinh ( Dịch Full )

Chương 923 - Chương 923: Muốn Tổ Chức Hôn Lễ Trước Không? 2

Chương 923: Muốn tổ chức hôn lễ trước không? 2 Chương 923: Muốn tổ chức hôn lễ trước không? 2

Muốn tổ chức hôn lễ trước không? 2

Nhị trưởng lão gật đầu, sau đó quay người bước ra một bước.

"Tiếp tục đào đi."

Sau khi âm thanh Nhị trưởng lão truyền tới, liền biến mất tại chỗ.

Quả nhiên, Lê Âm nếu là có nữ nhi, sầu a.

Mộc Cận ngược lại là không có để ý quá nhiều, tiếp tục đào hố.

Lê Âm nếu có nữ nhi, có thể giống với nữ nhi nàng không đây?

Nàng cũng muốn biết.

Nếu như không sai biệt lắm.

Vậy Trà Trà như vậy chính là cha nàng hại.

Nếu như không giống… Vậy đã nói rõ Lê Âm kế thừa tính cách thiếu đòn của Đông Phương gia.

Tốn không ít thời gian, Mộc Cận rốt cục đào được đồ vật tương đối mềm.

Sau đó nàng nhìn thấy quần áo.

"Đào được rồi."

Nàng thở ra một hơi.

Đất phía sau núi đào thật mệt mỏi.

Rất nhanh Mộc Cận dùng tay lật đất ra, người ở bên trong hình rốt cục lộ ra.

Lúc Mộc Cận gạt đi đất trên mặt người này, nàng liền thấy gương mặt quen thuộc.

Đông Phương Dạ Minh mở mắt, hắn nhìn Mộc Cận sắp muốn khóc lên.

Hắn bị chôn ở chỗ này, căn bản không có biện pháp.

Mộc Cận rút khăn mặt ra.

"Hô." Đông Phương Dạ Minh thở ra một hơi, sau đó hung ác nói:

"Ta muốn đơn đấu với Lục Cổ."

"Ăn mì hay là ăn cơm?" Mộc Cận vỗ vỗ đất trên quần áo Đông Phương Dạ Minh, mở miệng hỏi.

"Cơm trứng chiên." Đông Phương Dạ Minh lập tức nói.

"Trở về làm cho ngươi." Mộc Cận nói khẽ.

"Nhiều thêm hai bát, dùng trứng linh thú tốt nhất, ăn chết Lục gia." Đông Phương Dạ Minh nói.

"Trứng gà bình thường làm hương." Mộc Cận giúp Đông Phương Dạ Minh cởi dây thừng nói.

"Vậy thì trứng gà bình thường ."

"Được."

"Nữ nhi còn chưa trở lại?"

"Không có, cũng không biết muốn chơi thêm mấy ngày."

"Có phải không mang tiền nhiều lắm?"

"Có thể là gần đây phiêu làm người khác đuổi không kịp."

"Có đạo lý."

"Muốn canh gì?"

"Quý nhất."

"Vậy canh cải bẹ thịt băm."

Hai người lấp hố, một đường đi về phía Lục gia

————

Lâm Hoan Hoan hôm nay vốn định đi làm, nghỉ ngơi hai ngày rồi.

Hai người kia đã rời đi, thời gian ngắn hẳn sẽ không tới tìm nàng.

Trước đó lui một lần, cách nhiều ngày như vậy.

Lần này cũng hẳn như vậy.

Chỉ là lần này vừa mới đi ra ngoài, Lâm Hoan Hoan liền thấy phía trước có hai người đang đứng.

Chính là hai người trước đó bắt nàng.

"Cửu công chúa, ta rất bội phục kế sách lần trước của ngươi, nhưng trước mặt thực lực tuyệt đối, kế sách của ngươi vô dụng."

"Nghĩ đến Cửu công chúa vô kế khả thi đi? Biết chỗ nguy hiểm nhất mới là an toàn nhất, không thể không thừa nhận, Cửu công chúa không giống như trước kia."

Lâm Hoan Hoan căn bản không hiểu các nàng đang nói gì.

Vẫn nên trốn đi trước.

Chỉ là nàng vừa mới đổi một phương hướng.

Lại nhìn thấy hai nữ nhá kia.

Cũng là đến bắt nàng.

"Cửu công chúa, lần này chúng ta không cho phép thất bại."

"Mời Cửu công chúa phối hợp."

Nếu Lâm Hoan Hoan phối hợp, thì sẽ không đào hôn.

Sau đó nàng lại đổi phương hướng.

Chỉ là phương hướng mới cũng có hai nữ nhân đang.

"Cửu công chúa, thời gian đến."

"Mời Cửu công chúa trở về."

Lần này Lâm Hoan Hoan vừa mới muốn đổi vị trí, xung quanh không ngừng có người xuất hiện.

Các nàng trực tiếp vây thành một vòng tròn, vây nàng ở trong vòng.

Làm nàng không đường có thể trốn.

"Nơi này là khu vực của Lục gia, các ngươi chớ làm loạn, ta và vợ chồng Lục gia thiếu gia có nhận biết."

Lâm Hoan Hoan lập tức nói.

Nàng hi vọng có thể hù được đối phương, sau đó mượn cơ hội chạy trốn.

"Cửu công chúa, chuyến này chúng ta ddax cùng Lục gia bắt chuyện qua, cho nên cũng sẽ không đắc tội Lục gia.

Mời Cửu công chúa trở về cùng chúng ta." Có người nói với Lâm Hoan Hoan.

"Thế nhưng ta trở nên xinh đẹp, ta đã không phải là hàng bánh bao." Lâm Hoan Hoan lập tức nói.

Cho nàng chút thời gian, nàng có thể gầy đi.

"Cửu công chúa, không kịp rồi."

"Đúng vậy Cửu công chúa, một tuần sau chính là hôn lễ của ngài."

"Cửu công chúa muốn tự mình đi, hay là chúng ta đưa Cửu công chúa?"

Lâm Hoan Hoan sửng sốt một chút, nàng có chút không dám tin tưởng nói:

"Một, một tuần?"

"Đúng vậy, Vực chủ dặn dò, nhất định phải mang Cửu công chúa trở về." Có người gật đầu nói khẽ.

Lâm Hoan Hoan vô lực quỳ trên mặt đất, nàng có chút khổ sở.

Rõ ràng đã biến thành xinh đẹp.

"Cửu công chúa."

"Ta đi từ chức." Lâm Hoan Hoan nói khẽ.

"Được."

Không có người phản đối.

Chỉ cần Cửu công chúa chịu trở về liền tốt.

Lần này Vực chủ cùng Lục gia chào hỏi, các nàng không thể thất bại.

Nhưng các nàng cuối cùng đã rõ ràng, Cửu công chúa thế mà trốn ở chỗ đáng sợ như thế.

Cửu công chúa ở bên ngoài lâu như vậy, cuối cùng không phải con mèo con.

Học thói xấu.

Không bao lâu, các nàng đi theo Lâm Hoan Hoan nhìn thấy một cô gái rất xinh đẹp.

Không cách nào thấy rõ tu vi.

Nữ tử rất mạnh nữ tử, trên người có uy áp các nàng khó mà chống cự.

Cửu công chúa đủ hư, rời đi cũng muốn cho các nàng áp lực.

Còn Vực chủ đã chào hỏi.

"Lão bản, ta muốn từ chức." Lâm Hoan Hoan đứng trước mặt Kiến Nguyệt tiên tử thấp giọng nói.

Kiến Nguyệt nhìn Lâm Hoan Hoan, lại nhìn cả đám đằng sau.

"Đây là tới tạo áp lực cho lão bản này sao?" Khóe miệng Kiến Nguyệt tiên tử lộ ra mỉm cười.

Sau đó uy áp thuộc về lục giai khuếch tán trong nháy mắt.

Lâm Hoan Hoan không cảm giác được, nhưng những người phía sau nàng kia cùng nhau lui một chút khoảng cách.

"Không, không có." Lâm Hoan Hoan lập tức nói.

"Vậy muốn giúp đỡ sao?" Kiến Nguyệt tiên tử cười hỏi.

Lâm Hoan Hoan lắc đầu:

"Phụ thân quyết tâm muốn bắt ta trở về, ta cũng không còn cách nào.

Ta là đến cùng từ chức với lão bản."

"Tốt." Kiến Nguyệt tiên tử cũng không nói gì.

Lâm Hoan Hoan đứng tại chỗ không hề động đậy.

"Còn có việc sao?" Kiến Nguyệt tiên tử tò mò hỏi.

"Lão bản, ngươi còn thiếu ta nửa ngày tiền lương chưa trả cho ta." Lâm Hoan Hoan thấp giọng nói.

Kiến Nguyệt tiên tử: "..."

Sau đó Kiến Nguyệt tiên tử trả nửa ngày tiền lương.

"Còn có chuyện khác sao?" Kiến Nguyệt tiên tử hỏi.

"Lão bản nhận biết Mộ tiểu thư không?" Lâm Hoan Hoan thu tiền lương vào.

"Thiếu nãi nãi?"

"Ừm, chính là Thiếu nãi nãi Lục gia, hôn thê của Lục Thủy vị."

"Nhận biết."

"Vậy có thể giúp ta nói cho Mộ tiểu thư, ta bị bắt về, đại khái phải lập gia đình.

Giúp ta tạ ơn nàng trợ giúp ta, tiền nợ ta sẽ nghĩ biện pháp."

Kiến Nguyệt tiên tử nhìn Lâm Hoan Hoan, mặc dù không biết xảy ra chuyện gì, nhưng cảm giác kinh nghiệm Lâm Hoan Hoan có chút phức tạp.

Bất quá nàng cũng không can thiệp được.

Đến nỗi yêu cầu này, vấn đề ngược lại không lớn.

"Có thể."

"Cảm ơn lão bản."

Sau đó Lâm Hoan Hoan quay đầu rời đi.

Bất quá nàng vừa mới quay đầu, nàng liền thấy những người bắt nàng kia, giống như lui không ít khoảng cách.

Hơn nữa khi nhìn nàng còn mang theo cảnh giác.

Những người này rung động trong lòng.

Cửu công chúa đi ra một chuyến quá mạnh.

Tùy thời tùy chỗ cũng dễ dàng bị Cửu công chúa uy hiếp.

Lâm Hoan Hoan: "..."

Rõ ràng là nàng bị bắt về kết hôn, vì cái gì các nàng mới giống người bị?

Bị Đông Phương Trà Trà nói trúng.

Thật sự cố gắng mấy tháng, cuối cùng mang theo bản thân tốt nhất gả đi.

Nàng ghét bỏ đối diện, đối diện khẳng định cũng ghét bỏ nàng.

Cô nàng béo chết tiệt.

Về sau mỗi ngày của nàng sẽ sống dễ chịu.

"Có phải hạ thấp ranh giới cuối cùng một chút liền thật sự có thể cao hứng xuất giá không?"

Lâm Hoan Hoan không quá tự tin.

Bình Luận (0)
Comment