Đạo Lữ Hung Mãnh Của Ta Cũng Trùng Sinh ( Dịch Full )

Chương 930 - Chương 930: Ngươi Muốn Biết Ta Mạnh Cỡ Nào Sao? 3

Chương 930: Ngươi muốn biết ta mạnh cỡ nào sao? 3 Chương 930: Ngươi muốn biết ta mạnh cỡ nào sao? 3

Ngươi muốn biết ta mạnh cỡ nào sao? 3

"Nguyệt tộc? Minh Nguyệt?" Diệp Tân hỏi.

"Ngươi biết Minh Nguyệt?" Lục Thủy hơi bất ngờ, thế mà còn có thể nói thẳng ra cái tên Minh Nguyệt này.

Cẩu Tử quả nhiên chỉ là một con chó, Minh Nguyệt cũng không nhận ra.

Đau Răng Tiên Nhân thì khả năng cao do ngủ sớm.

Diệp Tân gật nhẹ đầu:

"Có một lần tỉnh lại, ta gặp được một người của Nguyệt tộc, hắn nói hắn là tên Minh Nguyệt."

"Kể chút đi." Lục Thủy nói.

Sau khi Chân Thần chết, những người trên danh sách giết thần căn bản cũng không có thanh danh mấy.

Cơ Tầm cũng vậy.

Nàng vẫn luôn trốn ở Tịnh Thổ, chưa từng ra ngoài.

Hoàn toàn khác với nàng lúc còn trẻ.

"Thật ra cũng không có gì, chúng ta đụng phải nhau trên đường, sau đó liền hàn huyên chút chuyện với nhau." Diệp Tân hồi tưởng lại, nói tiếp:

"Minh Nguyệt nói, sinh mệnh trên hình thức là khác biệt, cho nên chúng ta sẽ phải chịu vô số sự bàn tán của thế gian.

Duy chỉ có Cửu là khác.

Nàng xem chúng ta như là người bình thường.

Từ khi Cửu mất, tu chân giới liền thay đổi.

Giống như một đứa trẻ lớn lên, tự đi con đường riêng của mình.

Sau đó Minh Nguyệt còn nói, Nguyệt tộc tan rã, ta vốn định để Nguyệt tộc lên mặt trăng, nhưng nghĩ lại vẫn nên để ở Mê Vụ Chi Đô đi.

Nơi đó không có lưu ngôn phỉ ngữ.

*lưu ngôn phỉ ngữ: lời nói vô căn cứ, chỉ lời gièm pha, phỉ báng, nói xấu sau lưng.

Chúng ta cứ như vậy ngươi một lời ta một câu trò chuyện, lúc đó ta lại có tang, cho nên, chúng ta đại khái đều cảm thấy có người nói chuyện cùng là một việc tốt.

Về sau Minh Nguyệt muốn rời đi, nàng nói nàng muốn tìm thời cơ mới, thử một lần nữa."

"Sau lần đó, ta không nhìn thấy Nguyệt tộc hay Minh Nguyệt nữa.

Ta cũng không rõ đối phương rốt cuộc là ai." Diệp Tân nói.

Lục Thủy có chút kinh ngạc, vậy là biết luôn Nguyệt tộc ở đâu rồi?

Diệp Tân này tuy cái gì cũng chỉ biết một nửa, nhưng thật sự lại biết không ít thứ.

"Nguyệt tộc, một người là hai người, cái này ngươi có hiểu không?" Lục Thủy hỏi.

"Có hiểu đôi chút." Diệp Tân gật đầu.

"Vậy hai người này có thể tách nhau được không?" Lục Thủy lại hỏi.

Diệp Tân lắc đầu, cũng không phải là không biết, mà là không thể:

"Nghe nói không thể xa nhau quá trăm mét."

Minh Nguyệt tách ra thành hai, mỗi phần gọi là gì?" Lục Thủy hỏi tiếp.

"Một gọi là Minh, một gọi là Nguyệt." Diệp Tân tiếp tục nói:

"Minh Nguyệt từng nói với ta rằng tộc bọn hắn cơ bản đều đặt tên như vậy, thuận tiện đơn giản."

Lục Thủy: "..."

Xem ra Minh thật sự chính là Nguyệt tộc.

Vậy Mộ gia có quan hệ thế nào với Nguyệt tộc?

Mộ gia sao lại có huyết mạch của Nguyệt tộc?

Nghĩ lại đúng là khiến người ta sợ.

Nhưng cũng không đúng, Nguyệt tộc không có người bình thường, cũng không có khả năng có thế hệ sau với ngươi bình thường.

Có lẽ là có người tới gần nơi khởi nguồn của Nguyệt tộc, sau đó bị ảnh hưởng.

"Nguyệt Chi Quốc Độ có quan hệ với Nguyệt tộc không?" Lục Thủy có chút tò mò.

Hắn cảm thấy là có quan hệ, nhưng Nguyệt tộc lại ở Mê Vụ Chi Đô.

Như vậy thì lại thấy không có quan hệ nữa.

"Hẳn là có chút quan hệ, nhưng mà Nguyệt Chi Quốc Độ không phải Nguyệt tộc.

Nguyệt Chi Quốc Độ rất lâu sau đó mới xuất hiện.

Bọn họ bề ngoài thì không khác người bình thường lắm, nhưng sức mạnh thì hình như có chút quan hệ với Nguyệt tộc.

Tình huống cụ thể như nào, phải đi xem mới biết được." Diệp Tân giải thích.

Liên quan tới chuyện này hắn biết không ít.

Lục Thủy gật đầu.

Diệp Tân quả nhiên là cuốn sách lịch sử sống.

Còn biết đến một vài đồ vật.

Chỉ là không đủ mạnh, đồ vật tiếp xúc được cũng không nhiều.

Chuyện này khả năng cao là biết rõ, Nguyệt tộc hẳn là ở Mê Vụ Chi Đôn Minh bị Lục vây ở Mê Đô.

Mộ Gia và khởi nguồn của Nguyệt tộc có chút quan hệ.

Nguyệt Chi Quốc Độ không phải Nguyệt tộc, nhưng có chút quan hệ với Nguyệt tộc.

Đơn giản mà nói, trước mắt có thể đi tới Nguyệt Chi Quốc Độ trước.

Nguyệt tộc, sau này đi vào Mê Vụ Chi Đô rồi đến sau.

"Đúng rồi, đầu năm ngươi có rảnh không?" Lục Thủy hỏi.

"Đầu năm?" Diệp Tấn suy nghĩ một chút, nói:

"Khả năng cao là đã đang đi du tẩu ở chỗ nào đó trong tu chân giới với Tư Dao rồi. Lục Thiếu gia có chuyện gì không?" Nếu là mua thuốc giả, vậy hắn từ chối.

"Đến lúc đó sẽ đến tìm ngươi." Lục Thủy đáp một câu.

Hắn cũng không định nọ bây giờ, chỉ là hỏi trước một chút.

Đến lúc phát thiếp mời cũng không phải không nhận được.

Sau đó Lục Thủy liền từ biệt Diệp Tân.

Hắn định trở về đọc sách.

Chỉ là vừa vặn đi ngang qua Hoa Vũ Tuyết Quý.

Sản phẩm mới đang hạ giá.

Thuận tay cầm theo mấy cái.

Trở lại Lục gia.

Lục Thủy đưa món điểm tâm ngọt cho Mộ Tuyết.

Mộ Tuyết nhìn Lục Thủy, trên mặt lộ rõ ý cười.

"Lục Thiếu gia đặc biệt mang đến cho ta sao?" Mộ Tuyết hỏi.

"Là đi ngang qua, vừa lúc bán hạ giá." Lục Thủy mặt không chút thay đổi nói.

"Sau đó Lục Thiếu gia biết ta thích ăn nên đặc biệt mua cho ta?"

"Đây là vị Mộ Tiểu thư ghét."

"Lục Thiếu gia còn đặc biệt nhớ kĩ khẩu vị của ta?"

"..."

Như này thì không có cách nào nói chuyện vui vẻ được.

Nhã Nguyệt và Nhã Lâm trốn ở trong góc, lúc này hai người rất muốn leo tường ra ngoài.

Sợ làm ảnh hưởng đến chị gái và anh rể.

Đáng tiếc Trà Trà tỷ tỷ không ở đây, nếu không chắc chắn sẽ có cách đem theo hai nàng chạy đi.

Cuối cùng, Lục Thủy rời khỏi sân nhỏ của Mộ Tuyết.

Quả nhiên là hắn đối với Mộ Tuyết quá tốt rồi, gần đây càng ngày càng được voi đòi tiên.

Có điều kế hoạch lớn đã đến rất gần rồi.

Trước nhịn một chút đã.

—— ——

"Chân Võ gửi tin tức tới, nói chuyện Nguyệt tộc cần đi hỏi thăm một chút.

Nguyệt tộc khả năng cao ở Mê Vụ Chi Đô." Lạc Phong nhìn điện thoại nói.

Bọn hắn hiện tại đang ở phòng sách của Thiên Nữ tông.

Cả hai đã tìm kiếm ở đây rất lâu.

Có chút đáng tiếc.

Không hề có thu hoạch gì.

Mặc dù có cảm giác tư liệu chỗ này rất đầy đủ, nhưng lại không có tài liệu gì liên quan tới Thần Nữ của Thiên Nữ tông.

Nhiều lắm cũng chỉ nói rằng đúng là có tồn tại Thần Nữ.

Còn tình huống cụ thể thì một chút ghi chép cũng không có.

Cái này có chút ngoài ý muốn.

"Thiếu Tông chủ đại khái đã có tin tức mợ, vậy chúng ta còn cần lên mặt trăng xem không?" Nhiếp Hạo hỏi.

Chưa từng đi lên bao giờ, hắn quả thữ muốn đi xem thử.

Có điều hắn mới đến Tứ giai Minh Thần.

Cần Lạc Phong dẫn đường, vậy mới an toàn hơn chút.

Ngũ giai Pháp Thân cũng tương đối tốt.

"Chờ sau đi." Lạc Phong lắc đầu, tiếp tục nói:

"Trước mắt chuẩn bị tinh thần cho tốt cho chuyện ma tu và Trùng cốc đã.

Ta có cảm giác tam đại thế lực cũng sẽ có hành động."

Nhiếp Hạo không nói gì, chuyện của Thiếu Tông chủ quan trọng hơn.

Mà ít ngày nữa hắn cũng sẽ độ kiếp.

Không biết tình huống sẽ như nào.

Mặc dù Thiếu Tông chủ đã nói hắn có thể qua, nhưng hắn cũng không thể thư giãn nổi.

Ở tu chân giới, ai dám buông lỏng cảnh giác với thiên kiếp chứ.

Nếu có, vậy chắc chắn cũng chỉ có mình Thiếu Tông chủ.

"Nhưng mà bây giờ cần phải đi tìm tiên tử Tố Nhiễm, không biết nàng có chịu đưa quyển sách kia hay không." Lạc Phong mở miệng nói.

Nếu như bọn hắn không có cách, vậy chỉ có thể gọi Thiếu Tông chủ tới.

Quyển sách kia có vẻ như rất quan trọng.

"Cảm giác vấn đề không lớn, có điều Thiếu Tông chủ còn muốn chúng ta để trống thời gian đầu năm, ngươi đoán là có chuyện gì?" Nhiếp Hạo hỏi Lạc Phong.

Hắn cảm thấy Lạc Phong chắc chắn biết.

"Còn cần đoán sao?" Lạc Phong nhìn quyển sách trên tay, nói:

"Lục gia gần đây có chuyện lớn gì?"

"Chuyện lớn sao?" Nhiếp Hạo nghĩ nghĩ, sau đó hơi sửng sốt:

"Đại hôn của Lục Thiếu gia là vào đầu năm?"

Lạc Phong gật đầu.

Nhiếp Hạo giật mình:

"Thiếu, Thiếu Tông chủ muốn mời chúng ta sao?"

"Ngươi bây giờ mới phản ứng được à?" Lạc Phong có chút bất đắc dĩ.

Việc này không phải đã nói mấy ngày rồi sao.

"Đây không phải là muốn quà mừng sao? Thế nhưng chúng ta đưa cái gì đây?" Nhiếp Hạo cảm thấy đây là chuyện rất lớn.

"Người bình thường đưa cái gì chúng ta liền đưa cái đó, ngươi còn muốn nổi bật sao?

Phải biết rằng, một khi thân phận của Thiếu Tông chủ bị tầng trên biết được, thì dù tầng có cao đến mấy cũng sẽ đi hết.

Không muốn bị phát hiện thì khiêm tốn chút đi." Lạc Phong mắt nhìn Nhiếp Hạo, tiếp tục nói:

"Đến lúc đó người đi chắc chắn không ít, Lục gia cũng không phải vì thu lễ mà mời.

Còn nữa, khi đó thời gian tầng trên khiêu chiến Thiếu Tông chủ cũng đã tới gần, đến lúc đó tầng trên sẽ là người mất mặt.

Chúng ta nếu như bị phát hiện vẫn luôn làm việc cho Thiếu Tông chỉ, thì chắc chắn không có quả ngon để ăn đâu."

Bình Luận (0)
Comment