Nơi này ta chính là Chúa tể 2
Oanh!
Oanh!
Dù là lực lượng bị suy yếu, cũng không phải Kiều Thiến bọn họ có thể chống cự.
Mà lại lực lượng cực kỳ quỷ dị.
Công kích của mấy người Kiều gia một khi tới gần những người kia, phảng phất vô dụng.
Bị bóp méo.
Đám người này căn bản không phải bọn hắn có thể đối phó được.
Nơi này không bình thường.
Người dùng lực lượng vây công bọn hắn, như là mãnh thú không có lý trí, oan hồn trong vực sâu.
Hơi không cẩn thận là tai hoạ ngập đầu.
Sẽ chết.
Kiều Thiến bối rối trong lòng, nhưng vẫn duy trì trấn định.
Lúc này tuyệt đối không thể rối loạn tấc lòng, bằng không thì chỉ sẽ đẩy mình vào vực sâu không đáy.
Chết không có chỗ chôn.
Đạo lý này Kiều Thiến rõ ràng.
Nhưng là…
Sợ hãi trong lòng không ném đi được.
Oanh!
Kiều Thiến bị đánh bay ra ngoài.
Nhưng nàng ngay lập tức đứng lên, bắt đầu thử thoát đi.
Chỉ là chân có hơi run, hắc ám trong lòng đang lan tràn.
Không thể hoảng, không thể hoảng.
Tỉnh táo, phải tỉnh táo.
Kiều Thiến đang chạy, đang tránh né công kích phía sau, nàng cảm giác hôm nay chính mình cókhả năng phải ở lại chỗ này.
Nàng đang nghĩ biện pháp, nhưng lại không có bất kỳ biện pháp nào.
Bởi vì thực lực của nàng không đủ.
Chênh lệch quá lớn.
Tuyệt vọng bao trùm nàng, người phía sau cũng sắp đuổi kịp.
Kiều Thiến đang lẩn trốn, mà lúc nàng vô lực, lúc trong lòng nàng cảm giác sợ hãi, lúc nàng liều mạng suy nghĩ làm thế nào để tránh thoát một kiếp này, đột nhiên nàng cảm giác được bên người có một hắc ảnh hiện lên.
"Ca?"
Đây là trực giác đầu tiên trong lòng nàng.
Rất nhanh Kiều Thiến nhìn lại phía sau.
Cái nhìn này làm nàng có chút ngoài ý muốn.
Một người mặc hắc bào trực tiếp ngăn cản làm nàng không có chút nào sức chống cự.
Hơn nữa còn đang phản kích.
Oanh!
Lực lượng đang va chạm.
Ngay lúc nàng tưởng rằng cs của nàng lại cứu nàng.
Đột nhiên lại xuất hiện mấy bóng đen.
Những người này xông vào hiện trường chiến đấu.
Hiện trường chiến đấu trước đó trực tiếp sáng tỏ.
Từng người Kiều gia được cứu, từng người khô quắt bị đánh lui.
Kiều Thiến nhìn thấy sáu người áo đen thế mà đè ép những người kia đánh.
Hết thảy uy năng của đám người khô quắt giống như không có tác dụng với người áo đen.
Oanh!
Tất cả người khô quắt bị đánh lui.
Người Kiều gia có chút khó có thể tin.
Bọn hắn không có biện pháp nào với những người này, giao thủ với nhau là đơn phương nghiền ép.
Nhưng bây giờ tám người áo đen làm để bọn hắn có chút không thể nào hiểu được.
Những người đột nhiên xuất hiện đó, như tiểu hài gặp người lớn.
Hoàn toàn không phải đối thủ.
Người Kiều gia tập hợp cùng một chỗ, rất nhiều người đều bị thương.
Nếu như bây giờ những người áo đen này là địch nhân của bọn họ.
Như vậy hậu quả khó mà lường được.
Đúng vậy, bọn họ căn bản không biết người đến là địch hay bạn.
Chỉnh Kiều Thiến cũng không hiểu.
Nàng cũng không có cách nào xác định.
Cộc cộc!
Ngay lúc này, bọn họ lại tiếp tục nghe được tiếng bước chân.
Tất cả mọi người đều run lên trong lòng.
Nhưng rất nhanh bọn hắn liền phát hiện, tiếng bước chân lần này không phải truyền tới từ gian phòng, mà là trên chủ đạo truyền tới.
Là hướng người áo đen đi đến kia.
Lúc này bọn hắn nhìn thấy có một người áo đen đang đi về bên này.
Chậm rãi đi tới.
Trong chớp nhoáng, bọn họ đều hiểu, người này là thủ lĩnh người áo đen.
Lục Thủy đi tới.
Ngay từ đầu bọn hắn liền thấy có người tiến đến.
Sau đó phát hiện gian phòng chung quanh sáng đèn.
Bầu không khí có chút quỷ dị.
Nhưng Lục Thủy cũng không thèm để ý.
Hắn dự định đi lên cùng những người kia vào thành trò chuyện đôi chút.
Hỏi tình huống một chút.
Chỉ là chưa chờ bọn họ đi đến, người Kiều gia cùng những người vào thành kia đã tao ngộ trận chiến.
Về sau Kiều Càn bọn hộ liền đi lên hỗ trợ.
Địch mạnh ta yếu.
Sở dĩ những người này dám xông đi lên.
Hoàn toàn là bởi vì Lục Thủy nói với bọn họ một câu.
"Khi bọn hắn giao thủ cùng các ngươi, thực lực bọn họ sẽ bị kéo đến chỗ các ngươi."
Sau đó những người này liền đè đám người kia đánh.
Đám người Kiếm Khởi càng đánh càng giật mình.
Cũng không phải đánh không lại, là quá dễ đánh.
Bọn hắn có thể rõ ràng phát giác được, những người này rất mạnh, mạnh hơn bọn họ không biết bao nhiêu.
Thế nhưng chỉ cần giao thủ, thực lực đối phương chợt giảm trong nháy mắt.
Đi xuống cấp độ bọn hắn.
Đây là năng lực gì?
Chưa từng nghe thấy, chưa từng nhìn thấy.
Thật đáng sợ đi?
Cầm cảnh giới này còn có gì để dùng?
Nhưng rất nhanh bọn hắn lại rõ một sự kiện.
Cảnh giới của những người này ở trước mặt đùi Lưu Hỏa có vẻ như cũng vô dụng.
Mà uy năng của bọn hắn là Lưu Hỏa cho.
Cho nên kỳ thật không có gì.
Chỉ là Lưu Hỏa đổi phương thức áp chế những người này mà thôi.
Tốt rồi, hiểu như vậy liền dễ dàng tiếp nhận.
Đúng vậy, đây là uy năng ở đây của Lục Thủy.
Nhưng không có tác dụng gì lớn.
Lừa gạt một ít tiểu hài tử mà thôi.
Đối mặt một ít thực lực lớn sẽ vô dụng.
Người Kiều gia nhìn Lục Thủy, đối phương xuất hiện có thể quyết định sinh tử của bọn họ.
"Tiền, tiền bối." Ngũ giai Kiều gia vermawtj cung kính với Lục Thủy.
Đối phương là người nào, đi vào ra sao, hắn hoàn toàn không biết.
Nhưng làhắn biết, đối phương tuyệt không phải người hắn chọc nổi.
Kẻ thức thời mới là tuấn kiệt, dù đối phương không phải được mời đến, hắn cũng cần giả vờ như không biết.
Lục Thủy nhìn đối phương một cái.
Sau đó không để ý đến đối phương, mà là trực tiếp đi đến chỗ Kiếm Khởi bọn hắn.
Không có việc gì thì cùng những người này kéo cái gì?
Lãng phí thời gian.
Nhưng những người này xác thực không thích hợp chết ở chỗ này, bằng không thì dễ dàng cắt đứt liên lạc cùng ngoại giới, làm Mộ Tuyết lo lắng.
Lúc Lục Thủy đến gần, trực tiếp để đám người Chân Võ đi lên phía trước.
"Để bổn tọa nói chuyện cùng bọn hắn." Âm thanh Lục Thủy truyền ra.
Nhưng thanh âm của hắn không người nào có thể nghe rõ, hoặc mỗi người nghe được đều là không giống nhau.
Chân Võ lui trở về, Kiều Càn bọn họ cũng lui trở về.
Sau đó Kiều Dịch bọn họ nhìn thấy mười người đứng sau lưng Lục Thủy.
Bọn hắn có chút bận tâm, như vậy an toàn sao?
Những người kỳ quái này rất mạnh.
Thế nhưng cũng không dám mở miệng chất vấn.
Đúng vậy, lúc này Chân Võ bọn hắn một khi lui về, đám người kia liền không có áp chế.
Phải biết những người kia đột nhiên bộc phát ra công kích vô cùng cường đại.
Lục Thủy không để ý quá nhiều, hắn nhìn những người kia, sau đó chậm rãi ngồi xuống.
Lúc đầu Chân Võ muốn lấy ghế ra, nhưng hắn phát hiện sau lưng thiếu gia đang có một phần lực lượng xen lẫn thành ghế dựa xuất hiện.
Chân Võ: "..."
Thất, thất nghiệp rồi?
Lục Thủy cứ như vậy ngồi xuống ghế ở trước mặt tất cả mọi người.
Đám người Kiều gia căn bản không hiểu, làm sao an vị..
Đương nhiên đây không phải chuyện bọn hắn cần để ý, chân chính cần bọn hắn để ý là, những người kia lại tiếp tục bạo động.
Đúng vậy, những người vào thành kia đều nhìn về Lục Thủy, dường như biết đầu tiên phải giải quyết hẳn là người này.