Chẳng lẽ Nhị Trưởng lão là Thần Nữ? 2
“Chuyện thành hôn?” Lục Thủy hơi ngạc nhiên.
“Có vấn đề gì không?”
“Lục Thiếu gia đã từng nghĩ tới một chuyện.
Trước đó, có người xuất hiện lúc Mộ gia tổ chức tế tổ.
Khi đó gần như tụ tập tất cả mọi người của Mộ gia.
Mà ngày thành hono hôm ấy, Lục Thủy cũng sẽ tụ tập tất cả mọi người của Mộ gia, thậm chí còn nhiều hơn so với hồi tế tổ.
Không cần nghi ngờ, không phải mặt mũi Mộ Tuyết lớn thế nào, mà là Mộ gia chúng ta tuyệt đối không thể để mất mặt trước mặt Lục gia.
Cho nên, có thể đi thì đều sẽ đi.
Cho thấy rõ ràng rằng Mộ gia chúng ta rất coi trọng loại chuyện này.
Dù sao hợp tác cũng là do Mộ gia chúng ta muốn, chỉ ít đi một người cũng tức là Mộ gia không coi trọng việc này.
Lần này rất quan trọng.
Lần trước hành động của đối phương đã thất bại vì Lục Thiếu gia.
Cơ hội lần này khó có được, như vậy hẳn đối phương sẽ không bỏ lỡ.
Mà loại đồ vật kia, người bình thường sẽ không phát hiện ra được.” Mộ Trạch nói.
Lục Thủy nhẹ gật đầu, cũng đúng, ngngày hắn đại hôn, những người này không chừng sẽ đến quấy rối.
Phải nghĩ cách để những người này an ổn một chút.
Hắn đại hôn, sao có thể xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn được?
Mộ Tuyết còn không giận dỗi hắn à?
“Tiền bối có nói với cha ta chuyện này chưa?” Lục Thủy đột nhiên có chút tò mò.
Mộ Trạch nhìn Lục Thủy một chút, cuối cùng gật đầu.
Lục Thủy có chút bất ngờ.
“Tiền bối sẽ nói cho cha ta những chuyện như này sao?”
Mộ Trạch nhìn Lục Thủy, không đáp.
Lục Thủy rất bất ngờ, hai vị này rốt cuộc là có chung nhận thức gì.
Hắn và Mộ Tuyết là thông gia từ bé, chi ít là từ khi hắn hiểu chuyện thì đã biết, bản thân đã sớm được đính hôn rồi.
Luôn có cảm giác chuyện đính hôn này không bình thường.
Nhưng cha vợ lại không nói gì, khiến hắn thấy thật khó chịu.
Phải nghĩ cách cạy miệng của cha vợ ra.
Cha của hắn so với cha vợ còn khó đối phó hơn nhiều.
Chỉ có thể tìm manh mối ở chỗ cha vợ này.
“Người kia đã biết con là ai, thứ kia chỉ cần hơi tới gần Lục gia, cọn sẽ lập tức phát hiện ra được.
Cha không cần quá lo lắng.
Có điều thế lực mà những người này dựa vào, ngược lại phải chú ý tới.
Qua một thời gian ngắn, con rảnh thì sẽ đi chèn ép bọn họ một chút.
Đại hôn tất nhiên sẽ không xảy ra vấn đề gì.” Lục Thủy nói.
Đại hôn nha.
Đương nhiên phải an an ổn ổn, thật vui vẻ.
Dám đến, chính là kết thù với hắn.
Không chết không thôi.
Ừm, không đến, có thể cũng vẫn sẽ không chết không thôi.
Nhưng hắn sẽ nhân từ hơn một chút.
Hơn nữa có đồ vật tốt gì cũng sẽ chia cho bọn hắn một chút, để bọn hắn khôi phục tốt hơn.
Như vậy sau này mới có dũng khí đối đầu chính diện với hắn.
“Lục Thiếu gia nắm chắc là được.” Mộ Trạch nói.
Lục gia quả thật là không giống với Mộ gia.
Hai nhà chênh lệch quá xa.
Cho nên sau khi nói qua với Tộc trưởng Lục gia và Lục Thủy xong, hẳn là sẽ không xảy ra vấn đề gì.
Nếu không, hôn lễ bị phá hỏng cũng không phải việc nhỏ.
“Con đã tìm được một nửa khác của Minh, có điều thứ nàng biết cũng không nhiều.
Cuối tháng con sẽ đến cho hai người họ giao lưu thử.
Có lẽ có thể biết được rõ đã có chuyện gì xảy ra.” Lục Thủy nói.
Mộ Trạch cũng nhẹ nhàng thở ra.
Phải biết rằng, trước Khởi Nguyên Thạch còn có một nhân vật mạnh mẽ.
Nhưng lại mất trí nhớ.
Ai biết sau khi khôi phục lại, vị kia có thể ra tay với Mộ gia hay không.
Đây gần như chính là bom hẹn giờ.
Biết rõ ràng sẽ an tâm hơn không ít.
“Lục Thiếu gia đã sắp tấn thăng Lục giai rồi đúng chứ?” Mộ Trạch hỏi.
“Hai ngày tới hẳn sẽ tấn thăng 5.4 đi.” Nếu như hai ngày này không phải ở cùng Mộ Tuyết, vậy hắn sẽ lập tức tấn thăng.
Mộ Trạch gật đầu, không nói gì.
Thật ra hắn rất muốn hỏi một chút, từ 5.4 làm sao có thể tấn thăng Lục giai trong vòng một tháng được.
Nhưng hắn không có hỏi.
Nghĩ lại, đây không phải thứ một phàm nhân như hắn có thể hiểu được.
Đáp án hẳn là, đến giờ thì tấn thăng thôi.
Không hổ là Lục Thiếu gia.
Mộ Trạch nghĩ nghĩ, hắn bây giờ còn chưa tấn thăng Lục giai.
Có điều hắn không vội, đợi thêm một đoạn thời gian nữa đi.
Sau đó Lục Thủy lại nói khái quát lại về chuyện Minh Nguyệt, cùng chuyện liên quan tới Nguyệt Tộc.
Tóm lại một câu.
Minh Nguyệt thời Viễn Cổ, có thế sánh vai với Đại Trưởng lão.
Căn bản khinh thường việc làm kẻ địch với Mộ gia.
Để cha vợ không phải suy nghĩ nhiều.
Minh Nguyệt là người nằm trong danh sách giết thần, còn tham gia giết thần.
Cuối cùng, Cửu chết rồi.
Minh Nguyệt, Nguyệt Tộc kết thúc.
Câu chuyện cụ thể là như vậy.
Lục Thủy không biết.
Có điều hẳn là sẽ sớm biết, tất cả đều trông cậy vào ma tu Huyết Trần.
Hy vọng đối phương sẽ không để hắn thất vọng.
Tạm biệt cha vợ, Lục Thủy liền đi tới dưới một cái cây bên bờ sông.
Mộ Tuyết tạm thời không ở đây, hắn có thể đọc sách thật nhiều.
Dù sao thì hai ngày tới còn phải đi hoàn thành một mục tiêu nhỏ, cũng nên chuẩn bị thỏa đáng một chút.
Mạnh lên là cách chuẩn bị thỏa đáng nhất.
Hắn đã tích lũy sức mạnh thiên địa một thời gian rất dài rồi.
Ở thành Vạn Đô và Nguyệt Chi Quốc Độ mặc dù đều gặp chuyện, nhưng cũng không khiến hắn phải sử dụng sức mạnh thiên địa.
Cho nên hắn bây giờ, thực lực đã không còn ở dưới Bát giai.
Chờ đến lúc tấn thăng Lục giai, vậy liền khó lường.
A, khi đó không có sức mạnh thiên địa, khả năng còn đánh không lại lão cha của hắn.
Dù sao lần này khả năng lớn sẽ phải dùng đến phần lớn sức mạnh thiên địa.
Nếu như tiếp tục bị thương, cộng thêm không có sức mạnh thiên địa, vậy Lục giai như hắn chỉ có thể cùng người vừa mới tấn thăng Thất giai đánh một trận.
Đây là cực hạn.
Chân Võ Chân Linh đi theo Lục Thủy tới dưới cây, Chân Linh cầm một chút hoa quả ra, đặt trên bàn đã.
Chân Võ thì hơi suy tư, giống như đang nghĩ xem nên mở miệng thế nào.
Sắp xếp xong xuôi, hắn mới mở miệng nói:
“Thiếu gia, đã có tin tức về siêu cấp pháp bảo.”
Nghe thấy mấy chữ siêu cấp pháp bảo, Lục Thủy liền lên tinh thần.
Ở kiếp trước, bốn chữ này hại hắn suýt chết.
Suýt chút bị đánh chết, còn bị dạy làm người.
Cả Trưởng lão cũng phải xuất thủ.
Ngày đó có lẽ toàn bộ địa giới ma tu đều hối hận.
Về phần Chiến Vô Ảnh.
Hẳn là tên đầu tiên chết.
Đánh hắn thành như thế, tám phần là chết tại chỗ.
Cũng không biết tên đó có bị dạy làm người hay không.
Không cần biết Đại Trưởng lão đã dạy dỗ đối phương như thế nào, kiếp này Lục Thủy muốn đích thân dạy đối phương cách làm người.
“Lúc nào thì xuất hiện?” Lục Thủy hỏi.
“Nghe nói là ba ngày sau.” Chân Võ đáp:
“Ba ngày sau, siêu cấp pháp bảo sẽ từ Thần Huyền Tông di chuyển tới chỗ tu luyện của ma tu Chí Tôn.
Nhưng không nói gì về thời điểm tới đó.
Cũng không nói đường đi sẽ như nào.”
Lục Thủy cười cười.
Xem ra đối phương đúng là đang câu cá.
Hắn tới đó, chẳng khác nào một con cá mắc câu, nếu như hắn không tới, vậy thì không có vấn đề gì.
Không, có khả năng đối phương sẽ chủ động tìm tới cửa.
“Chiến Vô Ảnh ở đâu?” Lục Thủy hỏi.
“Vẫn ở địa giới ma tu, không ai biết đối phương muốn làm gì.” Chân Võ nói.
Lục Thủy không để ý.
Hắn không cần để ý tới ma tu Chiến Vô Ảnh.
Dù sao cũng là đối phương muốn tìm hắn, hắn không cần phải đi tìm đối phương.
Cho nên chắc chắn sẽ không xuất hiện vấn đề gì.
“Thiên Nữ Tông và Trùng Cốc có tiến triển gì không?” Lục Thủy hỏi.
Bây giờ chỉ có thể chú ý tới thực lực của Mộ Tuyết một chút.
Vì kế hoạch sau này, hắn phải thăm dò hướng gió.
Nếu như quá mạnh, vậy phải bàn bạc kỹ hơn.
Tóm lại, đi tìm nhược điểm của Mộ Tuyết.
Sau đó…
Hỗn Nguyên chi khí của Mộ Tuyết có vẻ như không có nhược điểm.
Lúc trước đó khi Mộ Tuyết lĩnh ngộ, hắn đã đặc biệt tới nhìn, có nhược điểm cũng đã ra tay giúp đỡ bổ sung.
Thật đúng là nghiệp chướng mà.
Có điều, ba năm, cũng không nhất định sẽ mạnh lên quá nhiều.
Hắn hiện tại còn có thể đánh Bát giai, một chút cũng không kém.
Nhất là chỉ còn ba bốn tháng.
Chỉ là rất nhanh sau đó, Lục Thủy cũng có chút kinh ngạc.
“Không xảy ra đánh nhau, hoặc là nói, đã giải quyết trong hòa bình.” Chân Võ nói.