Lưu Hỏa khai sáng vạn cổ kỳ tích 1
Mộ Tuyết trừng mắt nhìn Lục Thủy.
Sau đó yên lặng lấy sổ tay ra.
Lục Thủy nhìn thấy Mộ Tuyết lấy sổ tay, cả người đều kinh ngạc.
Cái này cũng phải ghi lại?
"Mộ tiểu thư đây là làm gì?" Lục Thủy tò mò hỏi.
"Đột nhiên nhớ tới lúc trên xe lửa khả năng nhớ dư một bút, hiện tại gạch bỏ." Mộ Tuyết mở miệng nói.
Nghe được lời này, Lục Thủy gật gật đầu.
Hắn còn tưởng rằng Mộ Tuyết cái này cũng muốn nhớ.
Bất quá nhiều thêm một bút thiếu một bút hắn căn bản không thèm để ý.
Dù sao đều là để Mộ Tuyết nhớ kỹ chơi, qua một thời gian ngắn sổ tay sẽ vì toàn thế giới hiến thân.
Loại vô tư cống hiến này, nghĩ đến sổ tay sẽ rất tình nguyện.
Mộ Tuyết đánh dấu vào sổ tay.
Lúc đầu 1 vạn 5,200 quyền, trừ một quyền liền 1 vạn 5,199 quyền.
Ừ, có lẻ, vậy liền để 99 biến mất đi.
1 vạn 5100 quyền.
Chậc, cũng sắp đến lúc đánh Lục Thủy, làm tròn một chút, 2 vạn quyền đi.
Hoàn mỹ.
Sau khi ghi lại, Mộ Tuyết thu sổ tay vào.
Sau đó nhìn Lục Thủy ăn mì.
"Đúng rồi, mấy ngày nay Lục thiếu gia dự định làm chuyện gì khác sao?
Bởi vì phòng ở mới được đổi xong, dì Đường vừa vặn muốn giúp ta trang trí viện.
Ta có thể phải bận rộn hai ngày." Mộ Tuyết nói.
"Ta dự định ra ngoài một chuyến." Lục Thủy suy nghĩ một chút nói:
"Đi ma tu địa giới dạo chơi, nghe nói có ma tu chí tôn xuất thế, thấy chút việc đời."
"Lục thiếu gia muốn xuất phát lúc nào?" Mộ Tuyết liền biết Lục Thủy muốn đi.
Bất quá Lục Thủy muốn xuất phát, nàng cũng phải bắt đầu hành động.
Tránh không có bắt kịp thời gian.
Phải cho người đi nhìn chằm chằm ma tu Chiến Vô Ảnh.
Nàng không nhìn chằm chằm pháp bảo siêu cấp, chỉ chằm chằm đầu nguồn liền tốt.
Sau đó Lục Thủy đoạt pháp bảo, nàng liền ra sân.
Quang minh chính đại đánh Lục Thủy.
Hai vạn quyền, thêm một cái chân.
Bít tất đã được chuẩn bị kỹ càng.
Cần mang bít tất không? Dù sao có tiên váy che lại người khác không nhìn thấy.
Nhiều lắm là đến lúc đó bị Lục Thủy nhìn thấy.
Lục Thủy lại không phải là không thể nhìn.
Mộ Tuyết cảm thấy đến lúc đó lại nói.
Dù sao sẽ để cho Lục Thủy khóc.
Lục Thủy nhìn Mộ Tuyết, cảm giác trong lòng Mộ Tuyết có phải đang suy nghĩ chuyện gì không tốt không?
Nữ nhân ngây thơ... Không, hiện tại biến thành nữ hài, người khác lớn lên, nàng thu nhỏ.
Bất quá Lục Thủy không để ý chuyện này, mà là trả lời vấn đề của Mộ Tuyết:
"Ngày mai đi, nhanh chóng đón Mộ tiểu thư."
Quen thuộc, hiện tại Lục Thủy chỉ cần thấy Mộ Tuyết không đi Lục gia, liền sẽ vô ý thức tới đón.
Lục Thủy cũng phát hiện, còn tiếp tục như vậy, hắ..
Dường như cũng không có gì, chỉ cần tình cảm không ấm lên thì có thể hoàn thành kế hoạch lớn của hắn.
"Vậy ngày mai ta chuẩn bị cho Lục thiếu gia chut điểm tâm ra cửa." Ăn no đánh mới có xúc cảm mới tốt.
Mộ Tuyết không nói ra nửa câu sau.
Loại sự tình này, Lục Thủy sẽ không để ý.
Trước khi đến địa giới ma tu, hắn sẽ một mực đọc sách, đọc sách ăn điểm tâm vừa vặn.
…
Ban đêm, Lục Thủy cùng Mộ Tuyết đi trên đường phố.
Mộ gia dưới núi cơ hồ đã khôi phục.
Hiện tại còn lại trên núi.
Bất quá cũng đang đẩy nhanh kiến thiết.
Dù sao Mộ Tuyết muốn xuất giá ở Mộ gia, dù hôn lễ là Mộ gia cùng Lục gia hợp tác.
Mặt bài cũng phải có.
Không nể mặt người khác, Lục gia mặt mũi, Mộ gia không dám không cho.
Đương nhiên, toàn lực hỗ trợ kiến thiết chính là người của Lục gia.
Lục gia cũng lo lắng Mộ gia đề nghị trì hoãn hôn lễ.
Lấy lý do kiến thiết chưa hoàn thành.
Nếu là như vậy, đoán chừng ba vị trưởng lão Lục gia sẽ đập bàn gọi Lục đại tộc trưởng đi đại điện uống trà.
Đến nỗi là nằm ngang đi ra, hay là dựng thẳng đi ra.
Phải xem vận khí.
Cho nên, liên quan tới kiến thiết Mộ gia, Lục gia tuyệt đối tích cực hơn Mộ gia.
"Lục thiếu gia cảm thấy hoa gì đẹp mắt?" Mộ Tuyết hỏi.
Bởi vì biết được từ dì Đường, hoa trong hậu viện Mộ Tuyết bắt đầu nở.
Mộ Tuyết ngay lập tức kéo Lục Thủy đến xem có hoa xinh đẹp hay không.
Đương nhiên, trước đó nàng có hoa.
Chỉ là còn muốn cùng Lục Thủy mua một lần.
Trước đó chính là mẫu thân nàng gieo xuống.
Sau này sẽ là mẫu thân nàng, nàng và phu quân nàng cùng nhau gieo xuống.
"Hoa sen?" Lục Thủy hỏi.
"Vậy phải cần hồ nước, hậu viện của ta không có hồ nước lớn như vậy." Mộ Tuyết nói.
"Vậy…" Lục Thủy suy nghĩ một chút nói:
"Chúng ta không trồng sẽ không tiêu tốn."
"Cái gì?" Mộ Tuyết nhìn Lục Thủy, tò mò hỏi.
"Trồng cây." Lục Thủy nhìn Mộ Tuyết nói:
"Gieo hạt giống xuống, có thời gian rảnh Mộ tiểu thư trở về có thể nhìn xem, xem nó cao lớn đến đâu.
Như vậy liền có thể biết thời gian trôi qua."
Mộ Tuyết nhìn Lục Thủy mở hai mắt thật to, sau đó hỏi:
"Lục thiếu gia cùng ta trồng cây sao?"
Lục Thủy gật đầu.
"Vậy nghe Lục thiếu gia." Mộ Tuyết vẻ mặt đày ý cười.
Nàng thích Lục Thủy, Lục Thủy nói trồng cây, vậy liền trồng cây.
Không tại sao.
Cũng bởi vì là Lục Thủy cùng trồng với nàng.
Lục Thủy nhìn Mộ Tuyết, không nói gì nữa.
Trồng cây với Mộ Tuyết rất vui vẻ.
Không phải bởi vì trồng cây thú vị cỡ nào, mà là vì đứng bên cạnh Mộ Tuyết.
Làm chuyện bọn họ muốn làm.
Chuyện có thể đổi, tâm tình cũng như thế.
Người chỉ có thể thế này.
"Lục thiếu gia cảm thấy trồng cây gì tốt?" Mộ Tuyết mang theo Lục Thủy đi đến cửa hàng cây.
"Trồng cây táo đi, về sau còn có thể hái quả táo ăn." Lục Thủy thử đưa ra đề nghị.
"... Vậy trồng hai cây đi." Mộ Tuyết nhìn Lục Thủy nói:
"Một gốc trồng cây táo, một gốc khác cũng trồng cây táo."
Lục Thủy: "..."
Cuối cùng bọn họ đi cửa hàng bán cây.
Cuối cùng thật sự mua cây giống cây táo.
Vì cái gì?
Không phải Mộ Tuyết nghe Lục Thủy.
Mà là tiền của bọn họ chỉ đủ mua một gốc cây giống cây táo.
Lục Thủy cầm cây giống, trên đường đi luôn cảm giác chính mình nhận hết xem thường.
"Mộ tiểu thư, nhớ kỹ ghi sổ sách lại, lần này là ta đưa tiền." Lục Thủy nhắc nhở.
"Ừm, đa tạ Lục thiếu gia nhắc nhở." Mộ Tuyết lấy sổ tay ra, bắt đầu ghi kỹ.
Lục Thủy nhìn sổ tat, hắn cảm thấy Mộ Tuyết xuyên tạc ý tứ của hắn.
Hắn hông bảo Mộ Tuyết ghi vào sổ tay này.
Bất quá cũng không sao cả.
Mộ Tuyết vui vẻ là được rồi.
Dù sao kết quả từ hắn viết.
Hắn nói.
Cửu cũng cứu không được quyển sổ tay này.
Tiêu tốn một chút thời gian, Lục Thủy cùng Mộ Tuyết đi vào Mộ gia.
Nơi này chỉ mới kiến thiết một chút.
Chỗ Mộ Tuyết là nơi ưu tiên nhất.
Người của Lục gia, đương nhiên là xây xong viện của Thiếu nãi nãi tương lai trước.
Ở đây liền xuất giá.
Trang trí đồ vật trong địa phương khác muộn hơn tự nhiên không hề có một chút vấn đề.
Nếu nơi ở của Mộ Tuyết bởi vì xây xong muộn, dẫn đến trang trí trễ.
Bọn họ có thể nghỉ việc.
Đi Thu Vân tiểu trấn làm bảo an đi.
"Nơi này dường như muốn làm trận pháp gì đó, phải tốn không ít thời gian." Mộ Tuyết mở miệng nói.
Kiến tạ nơi ở Mộ gia cần phối hợp trận pháp phù văn, vô pháp tùy tiện thành lập.
Cho nên tương đối tốn thời gian.
Bằng không thì thời gian dài như vậy, đã phải không sai biệt lắm mới đúng.
"Nói đến, nhà ta dường như cũng thế.
Bất quá hẳn đã xây rất nhiều năm." Lục Thủy gật đầu nói.
Hắn nhớ kỹ Lục gia cơ bản chưa từng tu sửa.
Nhất là đại điện, nát cũng có thể chính mình chữa trị.
Kiếp trước nơi ở Lục gia cũng có trùng kiến qua.
Bất quá là do một chút ngoài ý muốn.
Chẳng hạn như hắn và Mộ Tuyết đánh tương đối hung.
Dẫn đến khu vực Lục gia, sụp đổ.
Người trong Thu Vân tiểu trấn, dường như ở dưới mặt đất sống qua ngày.
Nghe nói bọn họ ở chỗ sáng lập dưới mặt đất của Thu Vân tiểu trấn tránh nạn, qua một đoạn thời gian sẽ chuẩn bị đồ ăn, chuẩn bị bất cứ tình huống nào.
Thật là, tránh có ý gì?
Hai người bọn họ nếu thật sự muốn phá hủy bọn hắn, tránh nào được?
Nên thoải mái đợi ở phía trên, không chết được.
Với sức mạnh của bọn hắn không đến nỗi sát hại vô tội.
Đại khái đi.