Đạo Quân

Chương 1938

Từ Bang đứng ở đầu tường nhìn có chút không hiểu là ý gì.

...

Trong hiên các, Bộ Tầm đi vào bẩm báo:

“Bệ hạ, Ngọc Thương tiên sinh gửi thư, xin tam đại phái điều người đi tới Phù Phương Viên giúp đỡ.

Vũ Văn Yên nở nụ cười.

“Xem ra Ngọc Thương lo lắng rồi.

Tam Thiên Lý:

“Dù sao cũng là mấy ngàn người vây quanh Phù Phương Viên nha.

Hạo Vân Đồ hỏi ba người.

“Trả lời thế nào?

Bắc Huyền:

“Không hồi phục. Quỷ Y dám làm lớn sự tình, chúng ta lại ra tay trấn áp cũng không muộn.

Vũ Văn Yên gật đầu.

“Lão quỷ này khó được lộ diện, cũng chưa từng thấy hắn đối kháng qua thế lực khổng lồ như Hiểu Nguyệt Các, là cơ hội khó được ước lượng hắn. Coi như hắn có bản lĩnh kia, ta cũng không tin hắn dám giết Ngọc Thương, bằng không sau này Hiểu Nguyệt Các sẽ cùng Quỷ Y không chết không thôi.

Hạo Vân Đồ thử nhắc nhở:

“Vạn nhất thật giết Ngọc Thương, sợ là có ảnh hưởng tới liên minh kháng Tấn của chúng ta.

Vũ Văn Yên:

“Thiên Hỏa Giáo ta cũng không ra mặt. Huống hồ Quỷ Y đã tỏ rõ thái độ, nước giếng không phạm nước sông, hắn làm người vẫn tính thủ tín, hẳn không đến nỗi cố ý quấy rối ở trong kinh thành.

Hạo Vân Đồ nhìn phản ứng của ba người, thấy thái độ ba người nhất trí, đành phải nhìn Bộ Tầm gật đầu.

Bộ Tầm vừa thúc thủ lui qua một bên, chợt thấy lại có người đến, vội vàng đi ra ngoài chạm mặt giao lưu, sau đó lại vào bên trong bẩm báo.

“Bệ hạ, xe ngựa của Quỷ Y đột nhiên tăng nhanh tốc độ, nhìn tuyến đường, dường như là thẳng đến Phù Phương Viên!

Tam Thiên Lý đứng lên, cười ha ha nói:

“Xem ra là muốn phân cao thấp, hai vị, có muốn cùng đi nhìn xem hay không?

Vũ Văn Yên và Bắc Huyền đứng lên, người sau nói:

“Chưa từng gặp mặt, đang muốn nhìn Quỷ Y kia bộ dạng ra sao. Bệ hạ, lệnh nhân mã trong kinh chuẩn bị sẵn sàng, một khi có biến không đến nỗi để tình thế mất khống chế.

Hạo Vân Đồ:

“Đại quân và pháp sư theo quân từ lâu đã điều phối thỏa đáng.

“Được!

Ba người nói đi là đi, triệu tập nhân thủ bay lượn rời đi.

Hạo Vân Đồ cũng muốn đi xem náo nhiệt, nhưng xuất hành bất tiện, chỉ có thể nhìn theo, có lúc là thật ước ao những người có thể bay tới bay lui kia.

...

“Sư tôn! Xe ngựa Quỷ Y gia tốc tới.

“Sư tôn! Xe ngựa Quỷ Y đã qua phố tây bắc.

“Sư tôn! Xe ngựa Quỷ Y đã qua trường đình phía nam.

Trong Phù Phương Viên, Ngọc Thương đã ngồi xuống lẳng lặng chờ mặt không hề cảm xúc, kỳ thực nội tâm bị bẩm báo liên tiếp làm cho áp lực rất lớn, theo mục tiêu càng ngày càng tiếp cận, đối mặt tình thế không thể dự đoán, bị làm có chút âm thầm sốt sắng lên.

Hắn không biết Quỷ Y là cố ý chế tạo bầu không khí căng thẳng cho hắn, hay là vô tình, nhưng đích xác là từng bước tạo áp lực, làm áp lực bên này càng ngày càng lớn.

Người còn chưa tới, thanh thế đã chiếm thượng phong, lớn tiếng doạ người!

“Khống chế người tốt chưa!

Ngọc Thương bỗng nhắc nhở một câu.

Độc Cô Tĩnh nói:

“Sư tôn yên tâm, Vô Tâm chạy không được, tùy thời có thể xử trí!

Ngọc Thương trầm giọng nói:

“Bên tam đại phái Tề quốc còn không hồi phục sao?

Độc Cô Tĩnh nói.

“Không có bất kỳ hồi phục.

Ầm!

Ngọc Thương vỗ bàn đứng dậy, trầm giọng nói:

“Thông báo xuống, làm tốt chuẩn bị chiến đấu!

Độc Cô Tĩnh:

“Đã chuẩn bị thỏa đáng!

“Quả thực là cả gan làm loạn, ta ngược lại muốn nhìn xem Quỷ Y này dài ra mấy cái đầu!

Ngọc Thương hừ lạnh một tiếng, tay áo vung một cái, đi ra cửa.

...

“Keng lách tách... Keng lách tách...

Thanh âm chuông xe đi tới.

Nhân viên tập hợp ở ngoài Phù Phương Viên dồn dập chen qua hai bên, nhượng ra con đường, thỉnh thoảng có người quay về xe ngựa chắp tay hành lễ.

Người trước mắt rất nhiều, xa mã cũng hãm lại tốc độ, trực tiếp đến cửa lớn của Phù Phương Viên.

Ngoài Phù Phương Viên, đã từng cực kỳ náo nhiệt, kia là rất nhiều năm trước, ai cũng muốn chứng kiến phong thái của mỹ nhân đệ nhất thiên hạ.

Một lần náo nhiệt nhất còn khoa trương hơn lần này, mỹ nhân đệ nhất thiên hạ muốn ném tú cầu, dẫn tới người từ bốn phương tám hướng chen tới nước chảy không lọt.

Hồng trần diễm sự đã qua, bây giờ tập hợp đều là tu sĩ.

Bên ngoài có một hàng nhân viên Hiểu Nguyệt Các canh gác, những người này áp lực cũng lớn, bên ngoài mênh mông một đám người, vừa ra sự tình bọn hắn sẽ đứng mũi chịu sào.

Đặc biệt là xe ngựa trước mắt căn bản không có ý tứ dừng lại, trực tiếp xông đến.

Một người hò hét:

“Đỗ xe! Lập tức đỗ xe!

Thấy vẫn tiếp tục, đối mặt thanh thế này cũng không dám như thường ngày cường hành công kích, người cấp tốc tiến lên, vồ lấy càng xe ngựa, muốn cường hành ngăn chặn xe ngựa đi vào.

Roi ngựa trong tay phu xe vù một tiếng, ầm! Điểm trúng cánh tay của đối phương, người trong nháy mắt "A" một tiếng hét thảm, bị đánh bay ra ngoài.

Trực tiếp động thủ? Nhan Bảo Như cả kinh.

Càng làm cho nàng hoảng sợ là, phu xe này ra tay, nhìn như tùy ý, nhưng làm người ta không kịp phản ứng, nàng suýt chút nữa không thấy rõ đối phương là làm sao ra tay.

Sư đệ của Vô Tâm tiên sinh? Lẽ nào là nửa đường nhập môn sao? Bằng không lấy tuổi của Vô Tâm đ ến suy tính, vị này không có khả năng tu luyện ra thực lực như vậy.

Tạm nhấn xuống lòng kinh nghi bất định.

Quay đầu lại, cũng không nghe được trong xe ngựa có ý tứ ngăn cản, đã có sức lực này, nàng cũng không sợ, ra tay không khách khí.

Thấy bên này cứng xông không nói, còn trực tiếp ra tay hại người, thủ vệ lập tức muốn phản kích.

Nhan Bảo Như vung tay một cái, hai tay hư trảo.

Áp lực trong không khí dường như trong nháy mắt gia tăng vô hạn, đám người gác cửa phản ứng kịch liệt trong chớp mắt ngưng trệ, động tác chầm chậm, như đều bị đồ vật trong suốt bao lấy.

Này là tình hình ngoại nhân nhìn, nhưng người thân ở trong đó có thể cảm nhận được mình bị một cổ lực lượng vô hình chế trụ.

Hai tay Nhan Bảo Như kéo một cái, bảy tám người đồng thời đánh tới xe ngựa, khi sắp đụng vào, lại thấy hai tay nàng đẩy ra, giống như lá cây bị hất bay.

Không còn người ngăn cản, phu xe thờ ơ điều khiển xe ngựa xông vào cửa.

Ngọc Thương ở xa xa nhìn thấy một màn này hai gò má căng thẳng, lại ngẩng đầu nhìn đại thụ xung quanh, chỉ thấy trên tán cây đứng mấy người, mới vừa tới, chưởng môn của tam đại phái Tề quốc đều ở trong đó.

Này nói rõ là đến xem náo nhiệt! Ngọc Thương âm thầm căm tức.

Trực tiếp động thủ rồi!

Chưởng môn của tam đại phái nhìn nhau, phát hiện Quỷ Y rất cường thế a, chân chính là không để Hiểu Nguyệt Các ở trong mắt, từ đâu tới sức lực này?

Mắt thấy thủ vệ bị lật tung, nhân viên Hiểu Nguyệt Các lập tức lao ra, nhưng Ngọc Thương đột nhiên hò hét:

“Đã có khách quý đăng môn, không được vô lễ, lui ra!

Nhân viên Hiểu Nguyệt Các lập tức lùi lại.

Vừa đến liền động thủ, Chu Kiếm và Vưu Bội Bội cũng có chút đau đầu.

Xe ngựa vừa vào cửa, đi vào không chỉ xe ngựa, đám tu sĩ ở bên ngoài cũng theo xe ngựa tràn vào, còn có phải đến trợ trận cho Quỷ Y hay không thì không biết.

Pháp nhãn của Ngọc Thương nhìn qua, muốn nhìn những người kia, nhưng người theo tới trên căn bản đều mang mặt nạ, hiển nhiên có ý che dấu thân phận.

Đối tượng dù sao cũng là Hiểu Nguyệt Các, một ít người trả nhân tình quy trả nhân tình, nhưng có chút cũng không muốn công khai đối kháng với Hiểu Nguyệt Các.

Dửng dưng để Hiểu Nguyệt Các nhận ra, này là chuyện tốt sao?

Thua người không thua trận, Ngọc Thương vung tay, nhanh chân đi về phía trước, đi tới giữa trường ngừng lại, nhìn xe ngựa chắp tay, cười ha ha nói:

“Hắc Ly tiên sinh, đại danh như sấm bên tai, Ngọc Thương đợi đã lâu rồi!

Xe ngựa tới gần đối phương, phu xe ghìm dây cương, xe ngựa đột nhiên ngừng lại.

Trong thùng xe truyền ra đáp lại, thanh âm già nua thật yên lặng nói:

“Ngọc Thương, thầy trò ta và Hiểu Nguyệt Các ngươi không thù không oán, cớ gì bắt nạt đồ nhi của ta?

Chưởng môn của tam đại phái đứng ở trên tán cây thờ ơ lạnh nhạt, ánh mắt dường như muốn nhìn thấu thùng xe.

Ngọc Thương cười ha ha nói:

“Hắc Ly tiên sinh, nói như vậy không khỏi nói quá sự thật. Đây là ân oán giữa Tần quốc ta và Vệ quốc, theo ta được biết, Hắc Ly huynh chưa bao giờ nhúng tay thị phi các nước, nhưng đồ nhi của ngươi ngăn trở Tần quốc ta bắt người, ta đã khuyên bảo, nhưng đồ nhi của ngươi không chỉ không nghe, còn nói năng vô lễ với Ngọc mỗ, bất đắc dĩ đành phải cho chút màu sắc.
Bình Luận (0)
Comment