Đạo Quân

Chương 1954

Đang leo lên, Viên Cương dừng lại, quay đầu nhìn xuống phía dưới, có chút bất ngờ, lớn tiếng hỏi:

“Không đánh nữa?

Trong lòng thầm thở phào một cái, cho rằng Đạo gia thay đổi tâm ý.

Ai ngờ Ngưu Hữu Đạo lớn tiếng nói:

“Ai cho ngươi leo lên? Xuống dưới, thử đánh ở dưới là được.

Đưa tay chỉ tầng chót của kim tự tháp.

Phía dưới? Viên Cương sửng sốt, quay đầu nhìn vị trí đỉnh tháp.

Vân Cơ cũng có chút ngoài ý muốn, không phải đánh lên trên, mà đánh ở dưới sao?

Viên Cương hiểu, Đạo gia quả nhiên có dụng ý khác, hẳn là là đang thử nghiệm gì đó, lúc này mới liên tục nhảy xuống, cuối cùng nhảy lên mặt cát, xoay người chỉ vào bậc thang đầu tiên, quay đầu lại hỏi:

“Ở đây sao?

Ngưu Hữu Đạo gật đầu:

“Ừ, ở đó là được.

Dứt lời cũng vô ý thức lui về phía sau hai bước, cảm giác bị thiên lôi đánh không dễ chịu, bị đánh làm xuất hiện bóng ma trong lòng, hiện tại da trên toàn thân còn đau rát, thân thể Viên Cương có thể chịu đòn hơn hắn.

Động tác lui về phía sau khiến Viên Cương có chút chột dạ, nhưng vẫn kiên trì mạnh mẽ đánh ra một quyền, bùm!

Ngưu Hữu Đạo ngẩng đầu nhìn trời, không phát hiện ra bất kỳ động tĩnh nào, đột nhiên nói:

“Dồn lực lớn hơn nữa.

Bùm! Quả nhiên Viên Cương tăng lực đạo lên đánh tiếp một quyền.

Bầu trời vẫn không có phản ứng, Ngưu Hữu Đạo quát:

“Ngươi cù lét đấy à?

Viên Cương hít sâu một hơi, hai quyền trước đó bởi vì trong lòng lo lắng nên chính xác là không dùng lực thật sự, lần này cả người đều là khí thế nặng nề, đột nhiên ya một tiếng, trong tiếng hít thở đấm ra một quyền, bùm! Đánh ra một tiếng vang dội.

Một quyền này không thể đùa được, phát hiện tảng đá kia quả nhiên là cứng rắn, không giống như một tảng đá bình thường.

Vù vù! Bầu trời lại xuất hiện tiếng ầm ầm giống hôm qua, giống như động tĩnh đến từ hư vô.

Vân Cơ ồ một tiếng:

“Không chỉ bên trên, đánh ở phía dưới cũng có phản ứng, làm sao ngươi biết?

Ngưu Hữu Đạo không để ý tới, ngoắc Viên Cương:

“Nhìn dáng vẻ sợ chết của ngươi kìa, được rồi, được rồi, trở về đây.

Vân Cơ dò xét hắn một lượt, ánh mắt là lạ, nói thầm trong lòng, chính ngươi núp ở phía sau, còn không thấy ngại nói người ta sợ chết sao?

Lần này Viên Cương thực sự thở phào nhẹ nhõm, sau khi trở về liền nói:

“Đạo gia, tảng đá kia xác thực là rất cứng rắn, dù ta chưa dồn toàn lực nhưng đổi lại là một tảng đá bình thường nhất định đã bị vỡ tan rồi.

Tóc xoăn, mặt đỏ, Ngưu Hữu Đạo xùy một tiếng:

“Biết ngươi da dày thịt béo khí lực lớn rồi.

Dứt lời lại ngẩng đầu nhìn trời một cái.

Viên Cương hỏi:

“Đạo gia, có phải ngươi muốn kiểm tra thử xem thế nào không?

Ngưu Hữu Đạo buông tiếng thở dài:

“Chuyện chúng ta làm đúng là chán sống, có vấn đề ở đây, di tích này, xác thực mà nói là đại trận này được sắp đặt công năng có thể tự bảo vệ mình.

Vân Cơ:

“Ý ngươi là nói trước đó bị sét đánh là vì bảo vệ đài cao này sao?

Ngưu Hữu Đạo gật đầu:

“Trước ngươi cũng nói, tòa đài cao này có nguyên khí thiên địa dao động, trước đó ta liên tục đánh vào đã nhận ra điểm dị thường. Biết tia sét kia vì sao chỉ đánh ta không đánh các người không?

Hai người đều lắc đầu, cũng chờ đáp án của hắn.

Ngưu Hữu Đạo giải thích:

“Ta dùng sức càng mạnh, lực đến gột rửa nguyên khí của ta sẽ càng lợi hại. Một khi gặp phải thiên lôi, trên người ta bị gột rửa bởi nguyên khí có thuộc tính dao động, chính là thứ để dẫn dụ, chiêu sét tới.

Vân Cơ hiểu:

“Nói cách khác, chỉ cần thiên lôi vừa xuất hiện, người nào nện lên đài cao này, thiên lôi sẽ đánh người đó?

Ngưu Hữu Đạo gật đầu:

“Lực phá hoại càng mạnh, lực công kích của thiên lôi đánh ra sẽ càng mạnh. Trước đó ta xuất thủ sử dụng lực đạo không lớn, chỉ là đưa ra lời cảnh cáo, đợi khi ta phát lực mạnh hơn thì sẽ không còn là cảnh cáo nữa mà là tấn công trực tiếp.

Ngắm nhìn bốn phía:

“Cấp bậc Hạt Hoàng trong sa mạc này có nhiều lắm, đài cao đã đứng ở đây nhiều năm như vậy mà không bị đám bọ cạp đó làm tổn hại, chắc là cũng bởi vì có tầng bảo vệ này.

Ngẩng đầu nhìn về phía đỉnh tháp:

“Đây là mắt trận đầu mối chặt đứt liên lạc giữa ngũ giới, vì tránh cho có người hành động phá hoại, người bài trận thiết trí biện pháp bảo hộ cường đại, ai dám phá hỏng lập tức sẽ phải chịu trời phạt! Nói cách khác, mục đích cuối cùng chính là vì bảo vệ mắt trận này không bị người ta làm hỏng.

Chỉ lên đ ỉnh tháp:

“May là chúng ta không ôm lòng xấu xa mà tới, bằng không ngày hôm qua chỉ sợ cũng không chỉ đơn giản một tia sét như vậy thôi đâu, không khéo còn bị đánh cho tan thành mây khói!

Vân Cơ và Viên Cương nhìn nhau, rốt cuộc đã hiểu mục đích vị này thử nghiệm, đây là đang lấy thân thử nghiệm!

Đã hiểu ý, Vân Cơ không khỏi thán phục:

“Có thể bố trí đại trận huyền diệu như vậy, phu phụ Thương Tụng này là đại năng giả bậc nào chứ, lớn như vậy cũng có thể thao túng được, không biết hiện tại tiên tung đang ở phương nào. Nếu hai vợ chồng này trở về, loạn tượng trong nhân thế chỉ sợ trong khoảnh khắc đã có thể bình định rồi.

Ngưu Hữu Đạo cảm thán:

“Ở trong mắt của chúng ta có lẽ là đại năng giả, nhưng vũ trụ rộng lớn, không có gì là không thể, thế giới của chúng ta chỉ như muối bỏ biển, chỉ sợ là núi cao còn có núi cao hơn, hai phu thê đó chỉ sợ là không thể về được nữa.

Vân Cơ sửng sốt, thử hỏi:

- Ý của ngươi chẳng nhẽ là bọn họ đã gặp nạn ư? Bằng vào tu vi của bọn họ còn có ai có thể làm khó được họ chứ?

“Ta chỉ là suy đoán mà thôi!

Ngưu Hữu Đạo lắc đầu cười gượng.

Hắn đã xem qua Ma Điển, biết đại khái nguyên nhân nên tự mình tiến tới thế giới này, biết Ly Ca để lại bản chép tay không phải là không muốn trở về, mà là chuẩn bị cho trường hợp nếu không thể về được.

Còn như là nguyên nhân gì mà không về được thì không thể phỏng đoán.

Nhưng nơi này có con nối dòng của phu thê Ly Ca, đã lâu như vậy mà không trở lại xem, tùy ý để binh biến, tàn sát, có thể thấy được đã gặp phải biến cố gì đó, thật sự khó trở về được.

“Được rồi, không quản tới vợ chồng bọn họ nữa, chuyện của vợ chồng bọn họ cũng không tới phiên chúng ta tới quan tâm, chúng ta cũng không có năng lực bận tâm, trước tiên tự quan tâm tới bản thân chúng ta đã!

Ngưu Hữu Đạo lần nữa ổn định tâm tình ngắm nhìn bốn phía:

“Thế giới này kéo dài vô tận trước mắt, nếu đã tới thì nên tiếp tục thăm dò, tìm tòi, xem có gì kỳ quặc hơn những nơi khác không.

Quay đầu nhìn về phía Vân Cơ:

“Ở chỗ này, ngươi cũng có thể phi hành không cần gò bó, không cần lo lắng bị những người khác nhìn thấy.

Vân Cơ:

“Không phải là ngươi muốn để ta kéo hai người các ngươi bay khắp thế giới này đấy chứ? Tu vi của ta tuy cao hơn ngươi nhưng kéo hai người sống sờ sờ như các người bay không ngừng, thời gian quá lâu cũng không chịu nổi.

Ngưu Hữu Đạo:

“Suy nghĩ nhiều rồi, nơi đây không phải có rất nhiều tọa kỵ phi cầm sao? Ừm...

Nghiêng đầu ra hiệu cho Viên Cương, cũng hỏi Viên Cương:

“Tọa kỵ phi cầm ở đây cũng chưa từng phục tùng ai, ngươi nắm chắc khống chế được không?

Vân Cơ đã hiểu ý của hắn, trước tiên nàng sẽ dẫn hai người đi tìm tọa kỵ phi cầm.

Viên Cương:

“Còn chưa thật sự thử, nhưng đã tới thế giới này thì có thể thử xem.

Lúc này Ngưu Hữu Đạo cười nói với Vân Cơ:

“Thử xem đi! Đi thôi!

Vân Cơ ngắm nhìn bốn phía, hình như có lo lắng:

“Cũng không biết trong thế giới này có tồn tại tu sĩ hay không.

Ngưu Hữu Đạo:

“Kiểm tra kỹ rồi hẵng nói, cũng không thể bởi vì lo lắng mà cứ vậy lùi về.

Vân Cơ cũng không nói thêm những lời khác, tay trái tay phải túm vào tay hai người, vèo một cái bay lên không trung, hướng đi chính là phương hướng lúc trước đoàn Xích Liệp Điêu nhào tới.

Bay ra sa mạc, lập tức tiến vào phạm vi đồng cỏ màu xanh mênh mông vô bờ, mới phát hiện ra sa mạc dường như là cấm địa sinh mệnh, cũng có lẽ bởi vì sự tồn tại của bọ cạp.

Lúc này ở phía dưới, núi non sông ngòi phập phồng vô tận, chim tước tự do bay lượn, một cảnh tượng sức sống bừng bừng xuất hiện trước mặt.
Bình Luận (0)
Comment