Đạo Quân

Chương 2035

Đây không chỉ là lời nói suông, đến lúc đó, một khi có khả năng gây nguy hại đến bên này, Ngưu Hữu Đạo không muốn cũng phải nghĩ đến việc diệt khẩu Tây Hải Đường.

Hắn không phải Viên Cương, việc diệt khẩu, hắn hoàn toàn có thể làm được.

Tây Hải Đường nhíu mày, chuyện này không phải chuyện đùa, có một số việc không minh bạch đương nhiên là có nghi ngờ.

Vân Cơ biết một câu nói vô ý đã gây ra phiền toái, vội vàng nói tránh đi:

“Hiện tại không biết tình huống của bốn người khác, cũng không biết bốn người không vào đây sau khi biết được tình huống có thể vào đây hay không, một khi đi tới đây lần nữa, với tình huống hiện tại của Thánh La Sát sợ là sẽ gặp phải nguy hiểm.

Ngưu Hữu Đạo:

“Nhìn tình trạng khôi phục của những Điệp La Sát khác, đến khi bốn Thánh khác tới, Thánh La Sát cũng có thể khôi phục rồi. Có nhiều Điệp La Sát bảo vệ như vậy, bốn người khác muốn đắc thủ cũng không dễ dàng. Hiện nay phải xem bốn người Ô Thường có còn sống rời đi hay không trước đã.

Tây Hải Đường:

“Vậy trở về thôi! Đến lối ra hỏi đương nhiên sẽ biết có người còn sống rời đi hay không. Mà ta cũng không tiện rời khỏi Vạn Thú Môn quá lâu, bằng không cũng không tiện để giải thích.

Vừa mới nói xong, ở miệng lỗ quan sát đột nhiên có cái gì hiện lên, ba người quay đầu nhìn lại, thấy được một đôi mắt ghé vào lỗ hổng nhìn vào bên trong.

Chắc là động tĩnh nói chuyện nhất thời không chú ý mà bị nhận ra, ba người thầm nghĩ không ổn rồi.

Quả nhiên, ầm! Một cái móng vuốt chui từ dưới đất lên chen vào.

“Đi!

Vân Cơ quát lên một tiếng.

Một con Huyết La Sát độn thổ vào tấn công bị một chưởng của Tây Hải Đường đánh bay ra ngoài, ba người nhân cơ hội chui xuống đất rời đi.

Một đám Điệp La Sát sau khi bị kinh động liền nhanh chóng vọt tới, đào móc cực nhanh.

“Ra đây! Mau ra đây! Không dám ra gặp người sao?

Hoang Trạch tử địa, trên một tòa sơn lâm, địa điểm hẹn gặp, La Thu đột nhiên thi pháp lớn tiếng gào thét.

Ở đây chờ ước chừng đã một ngày nhưng vẫn không thấy Ngân Cơ lộ diện, ông ta biết, chắc là Ngân Cơ sẽ không xuất hiện. Ngân Cơ thầm nghĩ muốn gặp nữ nhi, không muốn gặp ông ta, có lẽ sợ là ông ta lại hạ sát thủ.

Nhưng ông ta muốn gặp nữ nhân kia một lần, ông ta đã từng sủng ái nàng như vậy, thậm chí bởi vì nàng mà dẫn tới Ô Thường nổi dậy, nhưng kết quả cuối cùng làm ông ta vô cùng tức giận. Nữ nhân kia lại lừa ông ta nhiều năm như vậy, bảo ông ta làm sao chịu nổi!

Bất kể có tức giận kêu thế nào vẫn không thấy bóng dáng người nào, cũng không thấy bất kỳ lời đáp nào.

Ở một tòa sơn lâm khác cách nơi đó khá xa xôi, Hắc Vân hiện thân đi lên Vân Vụ sơn nhai, đi tới bên cạnh Ngân Cơ, nói:

“Lão tộc trưởng, La Thu đi rồi.

Ngân Cơ yên lặng gật đầu, tinh thần chán nản, La Thu lãnh khốc vô tình muốn bức tử nàng, còn mang con tới uy hiếp nàng, cảnh tượng đó, nàng khắc cốt ghi tâm không bao giờ quên.

Trên Hải Thượng lục địa diện tích không coi là nhỏ. Bên bờ biển, Đốc Vô Hư đứng chắp tay mặt nhìn về phía biển rộng.

Ông ta đã tự mình thăm dò, vết tích ở hiện trường tranh đấu chứng minh thủ hạ báo cáo không sai, đích thực là có tu sĩ tu vi Nguyên Anh kỳ xuất thủ.

Thầy trò Diệp Niệm và Ngao Phong rốt cục là có chuyện, làm thế nào có được Vô Lượng quả, ông ta vẫn luôn muốn biết vấn đề này.

Một người phi thân đi tới, hạ xuống cạnh ông ta. hai tay dâng một phong thư:

“Thánh Tôn, thánh địa cấp báo!

Đốc Vô Hư quay đầu nhìn chằm chằm thư trên tay gã ta, sau đó mới tự tay nhận chậm rãi mở ra xem, quét mắt nhìn nội dung trên đó, con ngươi đột nhiên co lại:

“Thánh La Sát!

Vèo! Người tới ngẩng đầu phát hiện Đốc Vô Hư đã biến mất rồi, đã bay về phía xa xôi.

...

Thảo nguyên, trên sườn núi cao, tay áo Lữ Vô Song bay bay, có thể nhìn thấy đại quân Tần quốc ở phía xa.

Một con kim sí bay từ trên trời xuống, người chuyên phụ trách sự vụ Viên Cương ở Phiêu Miểu Các, cũng là người của Vô Song Thánh Địa, sau khi nhận được tình báo thì nhanh chóng đi tới bên người Lữ Vô Song, dâng thư bẩm báo:

“Thánh Tôn, bên Yêu Ma lĩnh truyền tới tin tức nói Viên Cương đã quay trở về Ma cung ở Yêu Ma lĩnh rồi.

Lữ Vô Song quay đầu:

“Đã trở về rồi ư?

Người đưa tin:

“Vâng! Nói là nửa đường Viên Cương chặn được Phùng Quan Nhi lại, đã mang người về Yêu Ma lĩnh rồi.

“...

Lữ Vô Song không nói gì, còn phải khiến người ta ở đây bố trí cạm bẫy, một khi phát hiện ra tung tích của Phùng Quan Nhi hoặc Viên Cương sẽ lập tức báo tới, hóa ra là công cốc, một chuyến phí công rồi.

...

Trong một sơn trang tạm thời được trưng dụng, bên trong lầu, một mình Lam Đạo Lâm tĩnh tọa trầm mặc, ông ta cũng phát hiện đã phí công một chuyến.

Người thì đã bắt được, mạng lưới hiến mạng bức tử Hồng Vận Pháp, còn có cả mạng lưới thông báo tin tức giật dây Gia Cát Trì đều đã bắt được rồi.

Tra! Lam Đạo Lâm vừa đến lập tức ra lệnh cho Ma Thiên tông nghiêm tra tới cùng.

Tra cũng tra ra được, dưới nghiêm hình thẩm vấn thì tra ra hai người trong mạng lưới, đều chỉ về cùng một người, tổng quản Ban Hải của Vô Biên Các.

Còn như Ban Hải đang ở đâu, hai người không biết, kết quả này khác gì không tra, Ban Hải đã chạy cùng với Lam Minh rồi mà.

“Thánh Tôn, thánh địa gửi cấp báo cho ngài!

Trưởng lão đốc tra của Ma Thiên tông bước nhanh tới, dâng cấp báo.

Đường dây liên lạc riêng với Lam Đạo Lâm ở bên này lúc này lại phát huy tác dụng khác. Đồ đệ Thanh Cửu của Lam Đạo Lâm biết Lam Đạo Lâm đang ở Ma Thiên tông nên lợi dụng đường dây này trực tiếp đưa tin cho Lam Đạo Lâm.

Nhận thư vào tay vừa xem, Lam Đạo Lâm hơi hí mắt, tự thì thầm một tiếng:

“Thánh La Sát.

Sau đó đứng dậy quay đầu lại nói:

“Tiếp tục thẩm vấn, lưu ý tỉ mỉ, đi theo dấu vết của bọn chúng, nếu có phát hiện gì lâp tức đưa thư báo cáo.

Trưởng lão Ma Thiên tông chắp tay lĩnh mệnh:

“Vâng!

Vèo! Đi ra khỏi lầu các, trong giây lát Lam Đạo Lâm xông lên trời.

...

“Người nào?

Cửa ra Điệp Mộng Huyễn giới, đệ tử của Vạn Thú Môn thủ vệ ở đó phát hiện có người tới thì không quan tâm vọt thẳng tới, cảnh giác quát một câu.

Người tới vậy mà không quan tâm, lắc mình một cái đi qua, nhanh đến mức bên này không phản ứng kịp đã biến mất rồi.

Tốc độ cực nhanh khiến các đệ tử nhìn nhau, Kỳ Vạn Đồng cũng đã bị kinh động, lắc mình qua đây, hỏi:

“Người nào đó?

“Không biết, không thấy rõ!

Đệ tử thủ vệ lắc đầu.

Thân hình Kỳ Vạn Đồng lóe lên cũng ra khỏi Huyễn giới, phát hiện lính gác phía ngoài cũng đang ngạc nhiên, hỏi lại:

“Có nhìn rõ vừa rồi là ai đi ra không?

Một người nói:

“Nhìn hình thể thì hình như là... như là...

Kỳ Vạn Đồng cả giận nói:

“Cớ gì mà phải ấp a ấp úng, giống như gì?

Đệ tử vội vàng trả lời:

“Không thấy rõ tướng mạo, nhưng thân hình đặc thù, còn cả tốc độ phá không mà đi, tu vi mà người bình thường khó đạt tới, chắc hẳn là Nguyên Sắc Thánh Tôn.

Nguyên Sắc? Kỳ Vạn Đồng sửng sốt, có phần khó hiểu, không biết tại sao Nguyên Sắc lại như thế? Vội vã như vậy, ngay cả mặt mũi cũng không nhìn đã đi, ông ta còn đang chờ ở trong để đón họ trở lại đó.

Chỉ có điều cũng có thể hiểu được, người ta có thân phận gì, còn cần phải chào hỏi những người như bọn họ hay sao? Muốn tới thì tới, muốn đi thì đi cũng rất bình thường.

Thật tình không biết, xiêm y của Nguyên Sắc đã nát bấy, lại mù mất một mắt, không muốn để cho người của Vạn Thú Môn nhìn thấy bộ dạng chật vật của y tránh làm hỏng hình tượng, vì vậy mới nhanh chóng rời đi.

Những người khác đâu? Kỳ Vạn Đồng vừa quay đầu nhìn về phía cửa vào, năm người tiến vào, sao lại chỉ có một mình Nguyên Sắc xuất hiện chứ?

Dưới sự khó hiểu, Kỳ Vạn Đồng lại xoay người lần nữa trở về trong Điệp Mộng Huyễn giới.

Nhưng mới vừa vào Huyễn giới trong chốc lát, trước đó làm việc ở trong Huyễn giới, các đệ tử đang ở trong khu quang thảo thì đột nhiên hô lớn hô nhỏ rồi nhao nhay bay vút về hướng lối ra.

“La Sát triều! La Sát triều...

Mơ hồ có thể nghe được tiếng hô cảnh báo liên tiếp.
Bình Luận (0)
Comment