Đạo Quân

Chương 2132

Thương Kiến Hùng nói chậm rãi, ý đồ rất rõ ràng, muốn thuyết phục hai vị trưởng lão, đạt được sự ủng hộ toàn lực của Tiêu Dao cung và Linh Kiếm sơn.

Nghe xong cao kiến của hắn, Tịch Dao trầm ngâm nói:

“Lời nói của bệ hạ không phải không có lý, nhưng mà thái độ của nước Hàn rõ ràng, nếu xuất binh, một khi nước Hàn xua binh tham gia, chúng ta căn bản không có phần thắng, xuất binh sợ cũng là chuyện vô bổ.

Lạc Danh Kiếm khẽ gật đầu, đây đúng là điều mà bên này lo lắng, nếu không há lại cho Tử Kim Động mất mặt, tựa như lang thôn hổ yết vậy sao.

Thương Kiến Hùng hừ nói:

“Theo quả nhân thấy, nước Hàn chính là hư trương thanh thế. Giờ này nước Hàn muốn kinh doanh chiếm cứ đất Tần, lại phải phòng bị Tống quốc, nào có dự tính gì thật sự xuất binh, có khả năng hù dọa rất lớn. Nhị vị trưởng lão, mong rằng mau sớm báo lên tông môn, xin sớm làm quyết định!

Cao Kiến Thành chợt thốt ra một câu:

“Nếu nước Hàn thật sự xuất binh thì sao?

Thương Kiến Hùng bỗng nhiên quay đầu lại, phẫn nộ nhìn, có vẻ như đang hỏi, ngươi là đứng bên kia hay sao?

Lạc Danh Kiếm hỏi:

“Cao đại nhân tựa như thờ ơ lạnh nhạt, nhìn có chút bình tĩnh, chẳng lẽ có cao kiến gì?

Cao Kiến Thành xác thực bình tĩnh, đón ánh mắt nhìn phẫn nộ của Thương Kiến Hùng, bình tĩnh đáp một câu:

“Theo ý kiến của lão thần ý, Thương Triêu Tông muốn, thì cứ cho hắn là được rồi, không đáng đại động can qua, cũng tránh cho người ngoài cười nhạo khi nhìn thấy Yến quốc nội loạn.

Lời này vừa nói ra, rất làm người nghe kinh sợ, trong điện vài đạo ánh mắt đồng loạt chăm chú vào trên mặt của ông ta, bao gồm đại nội tổng quản Điền Ngữ.

Điền Ngữ rõ ràng có chút kinh ngạc, thân là đại thần tâm phúc của bệ hạ, chẳng lẽ không biết tâm ý của bệ hạ, sao lại nói ra lời này? Cho dù có ý kiến, cũng không nên nói thẳng thắn như vậy a?

Bắp thịt trên gương mặt của Thương Kiến Hùng co quắp, trong mắt có ý vị bốc lửa, gằn từng chữ:

“Cao Kiến Thành, ông có biết ông đang nói gì hay không?

Cao Kiến Thành vẫn là câu nói kia:

“Bệ hạ, nếu nước Hàn thật sự xuất binh làm sao bây giờ?

Thương Kiến Hùng giận dữ:

“Ông lấy cái gì kết luận Hàn Quốc nhất định sẽ xuất binh?

Chiếu theo tâm ý của hắn, cho dù là nước Hàn xuất binh, cũng không thể khiến Thương Triêu Tông dễ dàng được như ý.

Thật sự là động cơ chiến lược bên Thương Triêu Tông rất rõ ràng, dựa vào địa lợi ưu thế của Nam Châu, muốn bóp lấy cổ họng của hai bên lui tới, chặt đứt cánh tay của triều đình, tiến hành tổ chức tốt đối với vùng đất Tần quốc chiếm lĩnh.

Nam Châu cậy vào địa lợi ưu thế, dẫn đầu trước xuất binh, chiếm được một lượng lớn địa bàn không nói, còn nhân cơ hội giành trước hợp nhất không ít quân Tần, đây là muốn làm gì?

Một khi khiến cho Thương Triêu Tông kinh doanh vững chắc những địa bàn kia, toàn bộ vùng đất Tần quốc chiếm lĩnh sợ phải trở thành vật trong túi của Thương Triêu Tông, đến lúc đó nhân mã của vùng chiếm lĩnh bị chặt đứt triều đình chi viện vô cùng suy yếu hoàn toàn không có khả năng là đối thủ của Thương Triêu Tông, còn không phải Thương Triêu Tông muốn chơi thế nào thì chơi thế đó sao?

Có thể tưởng tượng, một khi trước mắt khiến cho Thương Triêu Tông được như ý, Thương Triêu Tông lập tức sẽ động thủ đối với nhân mã của triều đình, có lẽ không đến mức đại động can qua, nhưng khẳng định sẽ đè ép nhân mã của triều đình không có cách nào đặt chân. Đất Tần có thể nói là liên tiếp chịu đủ nổi khổ chiến loạn, bách phế đãi hưng, nghèo nàn không dứt, không có tài nguyên của triều đình, căn bản không thể nào đặt chân.

Đến lúc đó cộng thêm Thương Triêu Tông vốn đã nắm trong tay địa bàn, tương đương với một mình Thương Triêu Tông liền khống chế được toàn bộ một trong ba địa bàn phân chia của Đại Yên.

Thương Triêu Tông hiện giờ cũng không đến kinh yết kiến hoàng đế bệ hạ, ủng binh tự trọng, không để triều đình vào trong mắt, đã khiến cho triều đình kiêng kỵ, lại khiến cho thế lực của Thương Triêu Tông tấn mãnh mở rộng bành trướng ra, Thương Triêu Tông đến lúc đó sẽ làm ra cái gì, Thương Kiến Hùng ngẫm lại cũng không rét mà run.

Nếu không phải như thế, hắn há lại sẽ dễ dàng dứt bỏ ra ngoài nữ nhân mà hắn yêu mến sao.

Không ngờ, Thương Triêu Tông dám không kiêng nể gì xuất thủ như thế, dám tướng ăn khó coi như thế, đều là do sau lưng có Ngưu Hữu Đạo lật tẩy.

Ngưu Hữu Đạo đã lên tiếng, khiến cho hắn làm xong chuẩn bị toàn diện tiếp nhận Yến quốc, hắn đương nhiên là muốn nắm lấy cơ hội giành trước bố cục.

Tịch Dao khẽ giơ tay:

“Bệ hạ an tâm chớ vội, Cao đại nhân nói như thế, chắc là có tính toán gì, không ngại nghe một chút rồi nói sau.

“Hừ!

Thương Kiến Hùng phất tay áo khoanh tay, mỏi mắt mong chờ, cũng muốn nghe một chút là chuyện gì xảy ra. Hắn hơi chút tĩnh táo cũng cảm thấy Cao Kiến Thành sẽ không bẩn thỉu, nhưng vẫn cảm thấy ông ta quá mức chói tai.

Cao Kiến Thành nói chậm rãi:

“Nước Hàn không có lợi ích gì, vì sao phải giúp Thương Triêu Tông? Nếu nói có lòng tốt gì, lão thần không tin. Sự tình rõ ràng, nước Hàn rõ ràng chính là có ý nâng đở Thương Triêu Tông, muốn gây ra nội bộ Yến quốc bó tay bó chân. Như vậy nếu có thể khiến cho bên trong Yến quốc có ràng buộc không có cách nào làm loạn đối với nước Hàn, cũng là bởi vì nước Hàn có thời điểm cần làm Yến quốc không có cách nào tập trung lực lượng ứng đối. Cử động lần này của nước Hàn vừa là nâng đở Thương Triêu Tông, cũng là vì tạo nên mâu thuẫn sâu hơn giữa triều đình và Thương Triêu Tông.

“Vẫn là câu nói kia, nếu nước Hàn thật sự xuất binh làm sao bây giờ? Một khi nước Hàn xuất binh, chúng ta cho dù xuất binh, cũng không cải biến được kết quả, ngược lại sẽ khiến cho triều đình rất mất mặt. Một khi triều đình binh bại, khiến cho Yến quốc làm thế nào đối đãi với trên dưới thần dân? Điều đó càng trở nên thúc đẩy dáng vẻ bệ vệ của Thương Triêu Tông.

Thương Kiến Hùng hỏi ngược lại:

“Ông nói cùng không nói khác nhau ở chỗ nào?

Hắn lần nữa chất vấn:

“Ông dùng cái gì chắc chắc nước Hàn sẽ xuất binh?

Cao Kiến Thành hỏi ngược lại:

“Bệ hạ, Thương Triêu Tông dùng cái gì dám vào lúc này, dám dưới tình huống binh lực khuếch tán làm chuyện này? Hắn chẳng lẽ không biết triều đình sẽ không ngồi xem hay sao? Biết rõ triều đình sẽ không ngồi xem, còn dám tướng ăn khó coi như vậy, là vì sao? Hắn tất nhiên có nắm chắc điều gì, chắc chắc nước Hàn nhất định sẽ xuất binh tương trợ, nếu không sao lại mạo nguy hiểm lớn mất nhiều hơn được như vậy chứ?

Lời này vừa nói ra, trong điện trong nháy mắt lâm vào yên lặng, đúng vậy a, Thương Triêu Tông nếu không có nắm chắc, không dám làm như vậy?

Có nắm chắc? Đây chẳng phải đã chứng minh nước Hàn nhất định sẽ xuất binh sao?

Vào thời khắc mọi người suy tư, Cao Kiến Thành quan sát thần sắc phản ứng của mọi người một cái, bỗng nói nhẹ nhàng:

“Triều đình làm ra nhượng bộ, chưa chắc là bị thua thiệt. Mà Thương Triêu Tông ăn hết, cũng chưa chắc tiêu hóa được rồi.

Mọi người lập tức nhìn ra, Lạc Danh Kiếm lúc này khiêm tốn thỉnh giáo:

“Cao đại nhân chỉ giáo cho?

Cao Kiến Thành nói:

“Người sáng suốt đều biết được, Tề quốc đã là nỏ mạnh hết đà, không kiên trì được đã bao lâu. Nước Tấn vốn là binh giáp vũ khí sắc bén, đã là một tay nắm kho lúa, một khi lại một bàn tay nắm giữ chiến mã tài nguyên, xua binh đông tiến vào là chuyện tất nhiên, dã tâm của nước Tấn mọi người đều biết.

“Xin hỏi, nước Tấn xuất binh Tây Bình Quan, ai tới cản? Nếu nhân mã của triều đình trước Tây Bình Quan, chính là triều đình cản hắn. Nếu như nhân mã của Dung thân vương trước Tây Bình Quan, vậy dĩ nhiên là Dung thân vương đi cản. Triều đình nhân mã và nước Tấn tử chiến, với sự sắc bén của binh phong nước Tấn, lại là triều đình thực lực đại tổn. Nhân mã của Dung thân vương và nước Tấn tử chiến, lấy sự sắc bén của binh phong nước Tấn, lại là thực lực của Dung thân vương đại tổn.

Ánh mắt mọi người hơi lóe sáng lên một cái, đều như có điều suy nghĩ, cuối cùng hiểu rõ ý đồ của Cao Kiến Thành.
Bình Luận (0)
Comment