Chương 1037: Tự do đến và đi (3)
Chương 1037: Tự do đến và đi (3)Chương 1037: Tự do đến và đi (3)
Nguyên nhân cụ thể là Lôi Tư Triết đã thu thập tóc và máu của Hà Tòng Dung, đặt lời nguyền lên hắn ta, muốn giết Hà Tòng Dung, trước hết đổ lỗi cho Lâu Cận Thần, cho dù không thành công cũng có thể giá họa cho Tiêu Tụng Phong.
Dù sao là Tiêu Tụng Phong để lộ ý trước.
Nhưng Lôi Tư Triết còn quá trẻ, nghĩ mọi thứ rất đơn giản.
Sóng gió trong Huyền Thiên Tông kết thúc nhanh chóng, Huyền Thiên Tông dù sao là đại phái của Thanh Hà giới, có pháp luật của nó.
Nhưng sau khi sóng gió đệ tử hại nhau chấm dứt, sóng gió do Lâu Cận Thần mà ra vẫn chưa lặng.
Nhiều người nói tu vi của Yên Lam Lâu Cận Thần cao cỡ nào? Mười các lão của Huyền Thiên Tông có thắng được hắn không? Nhưng có người cười nói:
"Ta không biết có thắng được Lâu Cận Thần hay không, nhưng Lâu Cận Thần muốn đi, Huyền Thiên Tông tuyệt đối không có ai có thể ngăn cản hắn."
Đây là một câu nói đùa, nhưng Huyền Thiên Tông nghe rất khó chịu. Nghe nói, có nhiều đệ tử của Huyền Thiên Tông lang thang trong trời sao biết lời Lâu Cận Thần đã nói ở Huyền Thiên Tông thì lùng sục tung tích của hắn ở khắp nơi. Sau khi Thang Tuyết Trân biết Lâu Cận Thần là người thần bí đã giúp mình thì vừa kinh thán vừa cảm thấy đương nhiên. Hai tỷ đệ Hoàng Do, Hoàng Nhân sau khi biết Lâu Cận Thần, họ hé môi nhưng rồi im lặng, bọn họ từng gặp Lâu Cận Thần một kiếm chém chết thủ lĩnh của Lam Diện Đạo Đoàn. Thế là họ nói ra chuyện Lâu Cận Thần giết thủ lĩnh Lam Diện Đạo Đoàn. Thanh danh của Lâu Cận Thần nhanh chóng lan truyền. Nhóm người Yên Lam lại mở hội đồng hương, có người kinh thán nói:
"Phủ Quân đúng là Phủ Quân, ta vốn cho rằng Phủ Quân ở trong Yên Lam Giới e rằng tu vi tụt hậu, không ngờ Phủ Quân tiến bộ như vậy."
"Đúng vậy, lúc này tu vi một bước một thiên địa, từng bước như lên trời.'
"Kiếm của Phủ Quân đã nhập hóa cảnh, không còn là mặt ngoài vật nữa, vạn pháp đều gắn vào đường kiếm."
Quan Tinh Tử không thấy Lâu Cận Thần ra kiếm, nhưng sau khi nghe kể thì suy nghĩ và thầm cảm thán. Hắn ta nói xong đứng lên, định đi trời sao, cảm thụ hành tinh vận chuyển. Cho đến nay Quan Tinh Tử chỉ tu tinh tương biến, nhưng hắn ta luôn khiêm tốn, không có người biết hắn ta đã tu luyện đến trình độ nào. Lâu Cận Thần hiện đang ngồi trong một tửu lâu. Trước đây hắn chưa bao giờ nghĩ rằng sẽ có tửu lâu trong trời sao. Đây là vành đai thiên thạch, trong vành đai thiên thạch này có tửu lâu, sòng bạc và một số phòng đấu giá để giao dịch. Tửu lâu không phải là một tửu lâu thuần túy, ở đây gọi một ít ca cơ, vũ cơ hầu hạ, bọn họ chưa đến Hư cảnh, không thể tự do đi trong trời sao. Họ có thể đi đến nơi này tự nhiên là bị người đưa tới, tòa tửu lâu này là trận pháp, không khí bên trong tươi mát.
Lâu Cận Thần rất tự nhiên cảm thụ lực lượng ngũ hành chuyển đổi bên trong, cột gỗ làm trụ, mọc ra chồi non, chậu than treo cao, ao nước, gạch lót dưới đất, những thứ này đều là ngũ hành. Hắn nhìn, trong lòng không kiềm được khen ngũ hành trận thứ rất tinh diệu, giống như ngũ tạng của một người. Mái ngói thuộc kim, Lâu Cận Thần xem nó như phổi, như trời, che phủ hơi thở trong này khiến ngũ hành không tiết ra ngoài. Chậu than treo cao giống như trái tim, bên dưới có hai ao nước giống như hai thận, thổ là lá lách, cột gỗ chống đỡ là gan. Trong phòng này sinh thành ngũ hành chỉ khí, khiến người không đến Hư cảnh có thể sinh hoạt thoải mái. Lâu Cận Thần có thể khẳng định, người xây căn nhà này tuyệt đối không đơn giản, đây là quan điểm của hắn dựa trên tu vi. Nhưng nguyên nhân thực sự khiến hắn bước vào ngay khi nhìn thấy tửu lâu chỉ có một, là vì tên của tửu lâu này.
"Ngũ Tạng Tửu Lâu."
Cái tên này khiến Lâu Cận Thần cảm thấy quen thuộc.
Lâu Cận Thần ngồi trên tầng hai, kêu một bình rượu tên Tinh Diệu. Rượu này đựng trong chiếc bình màu xanh, nhìn từ bên ngoài thấy bên trong lấp lánh ánh sáng tím giống như những ngôi sao, thần bí mà mộng ảo.
"Chân nhân, ta chơi một bài cho ngài nhé?"
Trong Thanh Hà này có một cách nói, Nhập Hư là cầu chân, nếu không cầu chân sẽ tụt xuống hư vọng. Nên gọi người ta là chân nhân là lời chúc phúc. Lâu Cận Thần nhìn sang bên, nhìn thấy một nữ tu sĩ còn trẻ, khuôn mặt tròn trịa, không thể nói là rất xinh đẹp, đôi mắt cũng không thể nói là rất to, nhưng lại toát ra khí chất thuần khiết linh động.
Nhưng tu vi của nàng có lẽ là tứ cảnh, thoạt nhìn mong manh, đại khái tu sĩ ra vào chỗ này tu vi đều rất cao, nhìn từ góc độ của nàng thì mỗi người đều là thần bí nguy nga. Lâu Cận Thần có chút ngoài ý muốn, hắn có thể tưởng tượng ra người ở rìa Nhập Hư đi vào đây là vì thể hội hư không, mở rộng tầm nhìn, vì đột phá Hư cảnh. Vậy người tu vi tứ cảnh đến nơi này là vì cái gì? Hơn nữa, hắn vươn tay sờ tay áo, nhớ tới mình không có tiền, tuy rằng giới tu hành đến lúc này chưa chắc đều là dùng tiền, nhưng không thể nào nghe miễn phí bài nhạc của người †a, còn về tiền rượu thì hắn còn đang suy nghĩ.