Đạo Sĩ Dạ Trượng Kiếm (Dịch)

Chương 1052 - Chương 1056: Bản Ngã Tượng (2)

Chương 1056: Bản ngã tượng (2) Chương 1056: Bản ngã tượng (2)Chương 1056: Bản ngã tượng (2)

Lôi Minh không ngờ Lâu Cận Thần nói thẳng như vậy, hắn ta mở miệng là đã hạ thấp tư thái, cố gắng khen đối phương, nhưng người ta nói chuyện không nể mặt.

Lôi Minh cố nén cơn tức trong lòng nói:

"Ngươi và Huyền Thiên Tông ta có nhiều sâu xa, nhiều đệ tử Yên Lam tu hành trong Huyền Thiên Tông, ta không muốn chút tạp niệm giữa hai ta làm hỏng duyên phận hai nhà."

"Nên ta muốn đánh cuộc với đạo hữu, người đời đều biết chúng ta tu hành là vì Hợp Tượng, ta tu hành hơn ba trăm năm có chút ngộ ra, có thể thành lôi quân chi tượng, nguyện lấy lôi quân chi tượng thử với tượng' của đạo hữu."

Lôi Minh nói lời này giống như lấy tượng kết bạn, đây cũng là cách đấu pháp khá lưu hành trong Tinh Vũ. Nhưng loại luận pháp này càng chú trọng đạo hạnh, tích lũy đạo vận chứ không chú trọng kỹ xảo thần thông. Lôi Minh nói lời này mọi người liền hiểu ý tứ, hắn ta cảm thụ chút khí cơ biến đổi, nhưng đã nói ra rồi thì không thể thu về. "Ha ha!"

Từ Hội Kiếm Lâu truyền đến một tiếng cười lạnh. Lôi Minh xấu hổ tức giận, quyết định phải để Lâu Cận Thần nếm mùi thất bại. Theo tâm ý của Lôi Minh, lôi tượng trên trời càng rõ ràng, lộ ra vô biên uy nghiêm, mặt của hắn ta là gương mặt lạ chứ không phải của chính hắn, đó là Lôi Quân lừng lẫy thần uy trong Tinh Vũ. Sắc xanh xuất hiện trên đầu Lôi Minh, giống cái ao, trong ao đó lôi quang như nước. Có lôi thủy pháp vận đổ xuống người lôi quân chỉ tượng, khiến lôi uy càng mạnh."Ta không biết cái gì là tượng, chỉ có một chút pháp vận dựng dục trong lòng lúc tự học, ngày nghĩ đêm mong, nghĩ như thế chỉ vì muốn xem rõ hơn, cho ta sử dụng, hợp tâm của ta, hợp kiếm của ta, như vậy mới làm lòng †a thoải mái."

"Ngươi muốn dùng tượng thử sức thì ta sẽ dùng tâm tượng đấu với ngươi."

Lâu Cận Thần thốt lời, một người đi ra Hội Kiếm Lâu.

Nhìn liền biết là một bóng dáng, nhưng người đã gặp Lâu Cận Thần thì biết bộ dạng đó là của Lâu Cận Thần, chẳng qua quần áo như hai màu đen trắng đan vào nhau. Lâu Cận Thần nói đúng, tượng của hắn là chính hắn. Rất nhiều người thấy cảnh này, cảm thấy vốn nên như vậy. Khi đám người thấy Lâu Cận Thần đi ra từ Hội Kiếm Lâu còn chưa nhìn rõ, chưa hiểu tượng vận trên người hắn, chỉ thấy hắn lấy cánh tay dài làm kiếm đâm lên trời. Quan vận không tỏa sáng, một ánh sáng trắng rạch phá không trung. Lôi Quân trên trời dâng lên nộ lôi, vươn ngón tay ra, lôi quang như cột đổ xuống, lôi quang nhợt nhạt lấp lánh bầu trời. Không có bất cứ thăm dò, vừa ra tay đó là dồn hết sức, không có loè loẹt, chỉ có bản thân lĩnh ngộ về tượng, trực tiếp mà cứng rắn va chạm. Lôi quang rực rỡ nhấn chìm ánh kiếm tỏa sáng.

Với nhiều người thì lôi quân chi tượng này cơ hồ đại biểu cho vô thượng quyền uy pháp thế. Không ai muốn chớp mắt, xoe tròn mắt nhìn, đương nhiên không phải xem bằng mắt trần, còn cần dùng tâm nhãn pháp nhấn. Mọi người cố gắng bắt giữ quỹ tích kia. Ngày thường nếu có lôi uy thiên tượng mãnh liệt như vậy thì nhiều người đều sẽ cố gắng hết sức tránh đi, không để mắt và tâm linh bị lôi tượng đánh vào. Nhưng lúc này họ cố gắng muốn nhìn rõ. Lôi Minh rất tự tin, khi hắn ta vẽ ra lôi quân chỉ tượng thì chút mất tự tin trong lòng tan biến, chỉ có vô thượng pháp uy, cùng với gột rửa đen tối trong lòng. Trong lòng đã tĩnh thì chỉ còn ngoài người. Lôi Minh vung cột điện bao phủ ánh kiếm kia. Nhưng không xuất hiện cảnh tượng ánh kiếm tan biến như Lôi Minh nghĩ, ngược lại ánh kiếm dường như quá mức nhỏ bé, quá mức cứng cỏi, dường như chui vào khe hở trong lôi quang. Lôi Minh phát hiện lôi quang bị cắt, trong thiên địa dường như xuất hiện khe rãnh, khe hở vô hình.

Trong lòng hắn ta khiếp sợ, ánh kiếm đã đến ở trước mặt, phá tan lôi quang đến trước mặt hắn ta. Lôi quang vốn đổ ập xuống giống như sóng to đụng phải đá ngầm giữa sông rễ qua hai bên. Lôi quân pháp tướng đột nhiên vỡ nát, như có một người phá tan thân thể của nó, trướng nứt ra, lôi quân chi tượng nháy mắt tan vỡ. Thân thể của Lôi Minh còn ở trong một khách điếm, hắn ta đột nhiên kêu rên một tiếng, thẳng tắp ngã xuống. Con cháu Lôi gia ở bên cạnh căng thẳng kêu lên:

"Gia gia, thúc gia?"

"Trưởng lão, trưởng lão."

Ngay lúc này, mấy luồng sáng bắn ra từ bóng tối trong trời sao rơi vào Hội Kiếm Lâu. Người trông thấy cảnh này hiểu ngay có người thừa dịp Lâu Cận Thần đấu với Lôi Minh thì đánh lén. Lập tức có người quát mắng, đây là người gai mắt kiểu đánh lén này, nếu muốn thắng hãy thắng quang minh chính đại chứ không phải đánh lén. Người vào Hội Kiếm Lâu nhìn thấy Lâu Cận Thần ngồi ở đó, nàng nghe thấy tiếng la giật mình của bốn nữ nhân xấu xí, nàng như trông thấy Lâu Cận Thần nổi tiếng như cồn trong thời gian ngắn sắp chết dưới tay mình. Trong lòng nàng hưng phấn và kích động khó †ả, nàng lại sợ ý niệm của Lâu Cận Thần tùy thời trở về. Sau lưng nàng đều là thành viên của Lam Diện Đạo Đoàn.
Bình Luận (0)
Comment