Chương 1122: Người trong lưới (2)
Chương 1122: Người trong lưới (2)Chương 1122: Người trong lưới (2)
Chỉ nhìn thấy bàn tay như ánh sáng kia của Đạo Chủ nắm lại, Lâu Cận Thần cảm thấy thế giới trước mặt chìm xuống, và mình bị một loại sức mạnh nào đó giam cầm lại.
Mà Đạo Chủ lại giơ tay ra khua một cái, như thể cắt ra chất liệu của tinh không này, trực tiếp nhìn thấy ngọn nguồn, một dòng sông hư ảo nhưng đầy màu sắc xuất hiện trước mặt, chỉ nhìn thấy ông ta giơ tay ra chỉ, dòng sông kia liền mở rộng ra, xuất hiện một chiếc hộp màu đen đang trôi lững lờ trong dòng sông.
Chiếc hộp kia được bao phủ bởi những hoa văn huyền diệu, mặt trước được khảm hồng ngọc, sau đó chiếc hộp dường như hơi hé mở ra, thỉnh thoảng có một chút linh quang chui vào trong đó.
Đạo
Chủ đẩy Lâu Cận Thần trong tay một cái, hắn liền rơi vòng trong dòng sông đó.
Vào thời khắc này, hắn cảm nhận được một trận đau nhức, dòng sông kia tựa hồ có một luồng sức mạnh thần bí, hắn phát hiện pháp lực trên người mình nhanh chóng bị tiêu hao, một thân bản lĩnh nhanh chóng tan biến.
Hắn cảm thấy thứ này mạnh hơn axit sulfuric rất nhiều, hắn cảm thấy ngay cả thần hồn của mình cũng đều bị gột rửa, chỉ có thể thắt chặt tâm thần, không suy nghĩ gì cả. ...
Lâu
Cận Thần được lôi ra từ trong một tử cung nhân tạo, sau đó được gửi đến nhà trẻ thống nhất để nuôi dưỡng, sau đó tiếp tục đi học, tất nhiên toàn bộ đều là học miễn phí, từ mẫu giáo đến tiểu học.
Mọi người đều là những đứa trẻ không cha không mẹ, không ai có thể coi thường ai, tất nhiên, dù sao cũng là con người, bản chất vẫn còn ở đó, vẫn sẽ có tranh giành và đánh nhau vì thức ăn, vì nữ nhân và vì một số vinh hoa phù phiếm.
Có một số người trông rất đẹp, có người thì xấu, dù mọi người đều lớn lên trong cùng một môi trường thì cũng sẽ có người có thành tích tốt, có người có thành tích kém.
Thế nhưng không hiểu tại sao thế giới này không có cha mẹ ruột mà vẫn thích nhận con nuôi và tìm cha mẹ.
Nếu có người trong nhà trẻ nghe nói có ai đó đã nhận cha mẹ thì đó đều là những đối tượng khiến người khác ghen tỉ.
Lâu Cận Thần cũng được một gia đình nhận nuôi, sau đó hắn cũng trở thành đối tượng mà mọi người ghen tị.
Tuy nhiên, bản thân hắn có vẻ không phát triển tốt lắm, tương đối thấp và gầy yếu hơn so với các bạn cùng lứa nên thường xuyên bị các bạn cùng trang lứa ghen tị bắt nạt.
Gia đình đó thường đến thăm Lâu Cận Thần nhưng họ lại không đón hắn về nhà vì phải đợi đến khi hắn mười hai tuổi. Có điều, hắn cũng có những người bạn ở nhà trẻ, một bé trai to lớn và một bé gái, hai người luôn cùng hắn đanh nhau
với người khác.
Ba người bọn họ luôn bị bầm tím và sưng tấy.
Cứ như vậy, cho đến năm mười hai tuổi, cậu bé kia càng trở nên to cao mạnh mẽ nhưng cáu kỉnh dễ tức giận, mà bé gái lại trở nên có chút tự tỉ. Mặc dù không phải ai trong nhà trẻ cũng được nhận nuôi nhưng nàng cảm thấy vì không được nhận nên mình thua kém so với những người khác.
Sau mười hai tuổi, nếu vẫn không được nhận nuôi thì sẽ bị đưa vào trong trường, từ đó nhà trước sẽ toàn quyền phụ trách.
Mười hai tuổi là một năm quan trọng đối với tất cả người, mọi người đều biết rằng sự thức tỉnh xảy ra ở độ tuổi này.
Từ những kiến thức đã học, bọn họ biết rằng khi thức tỉnh còn có thể thức tỉnh thiên phú, mà thiên phú lại được chia thành các cấp độ khác nhau, nếu có thể đánh thức thiên phú ở cấp độ cao thì sự đãi ngộ và tài nguyên nhận được trong trường sẽ khác nhau.
Lâu Cận Thần nằm vào trong một thiết bị, hắn cảm thấy mình giống như lại trở về trong tử cung nhân tạo, sau một trận choáng váng, trong cơ thể hắn như thể mở ra một hình dạng nào đó.
Một thẻ thông tin xuất hiện trong đầu hắn.
Trên thẻ thông tin đó có ghi:
Số hiệu: 362531202306283619
Họ tên:
Trần Tiểu Lâu
Tuổi: 12
Cân nặng: 55
Chiều cao: 140CM
Thị lực: Chưa có
Lực đẩy và lực bám: Chưa có Tốc độ chạy thẳng 100 mét: Chưa có
Tốc độ chạy 100m vượt chướng ngại vật: Chưa có ...
Tư chất tự nhiên: Kim tính (D), Kiếm cảm (SS), Không gian (S).....
Tuy nhiên, hắn lại không nhìn vào thẻ thông tin này, Lâu Cận Thần dường như vừa tỉnh dậy từ trong giấc mộng, tất cả mọi thứ dường như là một giấc mơ, nhưng khi tỉnh dậy, hắn lại phát hiện đây không phải là thế giới thực mà mình đang tỉnh dậy trong một giấc mộng.
Loại cảm giác này rất kỳ lạ, bên tai Lâu Cận Thần vang lên tiếng bíp bíp.
Cabin thức tỉnh mở ra rồi.
Bên tai nghe thấy có người nói: "Trần Tiểu Lâu, mau ra ngoài đi."
"Nếu như cậu khôi phục được một ít ký ức, lát nữa xin hãy nói cho người trong Bộ Hồ Sơ biết về ký ức đã khôi phục của cậu."
Lâu Cận Thần đi ra, đầu óc quay cuồng, từ câu nói này hắn phân tích ra, khôi phục ký ức dường như không phải là điều cấm ky gì.
Trong lòng nghĩ linh hồn tiến vào trong thế giới này, lại bị kích hoạt ký ức kiếp trước ở đây, quả thực cũng không phải là chuyện gì đặc biệt.
Sau đó hắn không rời đi ngay mà đợi hai người Trần Tiểu Mai và Trần Tiểu Dũng đi ra.