Âm thanh này chỉ có một mình mình nghe được, đó là nguyên lý gì?
Truyền âm trong tiểu thuyết võ hiệp, ngưng tụ âm thanh thành lời thoại rồi truyền vào tai người được chỉ định?
Lâu Cận Thần cảm thấy mình không làm được, đối phương làm như thế nào?
Hắn suy nghĩ một lúc, thấy đây có thể là sự truyền đạt ý thức, nhưng Lâu Cận Thần tạm thời không thể nghĩ ra chi tiết.
Có điều hắn không cảm nhận được địch ý hay nguy hiểm, liền đứng lên, đi đến trước tường viện cách đó không xa nói: "Ngươi đây là pháp thuật gì, có thể trực tiếp truyền đến lòng ta."
"Đạo trưởng, pháp thuật này tên là "Tâm niệm truyền thanh", là từ một vị cao nhân truyền thụ, chưa được cao nhân cho phép, thiếp thân cũng không tiện nói quá nhiều." Nữ tử đầu tam giác ghé vào tường viện, Lâu Cận Thần nhìn thấy hai tay nàng có màu xanh đen, không giống tay người, mà lại giống như móng vuốt thằn lằn, sau khi nhìn thấy Lâu Cận Thần chú ý tới tay mình, nàng lặng lẽ rụt tay trở về.
Lâu Cận Thần nghe nói những yêu quái hóa thân thành con người, đều rất xấu hổ khi bị con người nhìn thấy.
Hắn không nhìn nhiều, cũng không trực tiếp trả lời lời mời của cô, khiến cô cho rằng Lâu Cận Thần ghét cô, vì vậy đầu cô ta lập tức hướng xuống tường viện, lui đi một nửa.
Lâu Cận Thần lại nghĩ đến bốn chữ "Tâm niệm truyền thanh".
Tâm, tức là tâm hồn, có thể coi như nơi khởi nguồn của ý thức, niệm, có thể là đường truyền.
Quả nhiên là thông qua ý niệm truyền thanh.
Như vậy ý niệm này truyền như thế nào? Không thể nào là pháp niệm bao vây đối phương, bởi vì chính hắn khi bị "Tâm niệm truyền thanh" không có cảm giác bị mạo phạm.
Không phải ở bên ngoài, vậy ở bên trong. Truyền âm cho người khác, quan trọng nhất là xác định mục tiêu, mắt nhìn có thể xác định mục tiêu, trong lòng nghĩ đến cũng có thể xác định mục tiêu, có lẽ biết tên, ngày tháng năm sinh, hoặc thông qua khí tức quần áo lưu lại trên người cũng có thể. Trong một lúc, hắn nghĩ ra rất nhiều thứ.
Lâu Cận Thần ngồi tựa lưng vào ghế, nhắm mắt lại, trong đầu phác họa ra người phụ nữ đầu hình tam giác, sau đó mở mắt ra, nhìn chằm chằm vào hình dáng cô ta đang cuộn tròn trên tường viện, nghĩ ngợi rồi nói trong lòng: "Tâm niệm truyền thanh, là như vậy sao?"
Lâu Cận Thần vừa dứt lời, trong mắt nữ nhân lập tức lộ ra vẻ kinh ngạc, nói: "Thì ra đạo sĩ cũng có thể làm được."
Lâu Cận Thần cười nói: "Ngươi đang nói đến Quần Tiên Hội gì?" Trong hư không không có tiếng nói của Lâu Cận Thần, nhưng lời nói của hắn dường như thông qua ánh mắt, truyền đến lòng cô.
"Quần Tiên hội là hội mà các vị Tiên gia trong núi Quần Ngư mỗi năm năm một lần tổ chức gặp mặt, giải quyết tranh chấp, đồng thời cũng phân phát tiên bài."
"Đại hội này có chút thú vị, các ngươi tranh chấp cái gì? Tiên bài là gì?" Lâu Cận Thần cảm thấy đại hội này khá tiên tiến, như Liên Hợp Quốc, được thành lập để giải quyết tranh chấp.
"Tiên gia chúng ta là do hương khói của mã phu trong thành cung dưỡng, cho nên sẽ xuất hiện tình huống tranh đoạt hương khói, hơn nữa đám mã phu cũng có thể nổi lên tranh chấp, liên lụy đến chúng ta, cho nên cần hóa giải tranh chấp. Tiên bài là một loại bài điều kiện, có thể để âm hồn xuất du, hơn nữa còn cần hai vị tiên gia bảo vệ, mới có thể phân phát tiên bài, có tiên bài mới có thể ở ven núi Ngư Sơn này có được mã phu của mình."
Lâu Cận Thần nghe liền hiểu, đây là một đám yêu quái đem thành trì của nhân loại chia làm địa bàn.
"Ta cùng các ngươi không liên quan, vì sao mời ta tham gia đại hội của các ngươi?"
"Thực không dám gạt đạo trưởng. Hai tháng trước, đạo trưởng ở trong núi đại phát thần uy. Một số chị em chúng tôi đã quay lại và kể cho chúng tôi sau khi nhìn thấy đạo trưởng. Sau đó, lại thấy đạo trưởng ở Hỏa Linh quan, lo lắng sau này đi ngang qua đây đắc tội đạo trưởng, muốn mời đạo trưởng để thương lượng tiền mua đường."
Lâu Cận Thần nghe đến đó, liền ý thức được nguyên nhân là do Hỏa Linh Quan thành lập trên đường từ trên núi đi ra ngoài của bọn họ, bọn họ lo lắng khi đi sẽ làm phiền đến mình.
Dưới tình huống Hỏa Linh Quan im lặng không lên tiếng, đúng là chặn đường người khác.
Lâu Cận Thần cười không nổi.
Lúc này, mặt trăng đang lên cao, giữa trời mây triều như sóng nhưng lại không che hết được ánh trăng, bảy tám điểm tinh quang ở trong mây trắng, đào ra một vài huyệt động để ẩn náu, đôi lúc lại nhìn xuống nhân gian, như hướng về nơi phồn hoa, hóa thành sao băng rơi xuống trần thế, không chịu trở về trên trời chịu cô đơn.
Lâu Cận Thần đã biết mục đích của cô, liền nói: "Quần tiên hội của các ngươi, ta sẽ không tham gia. Nhưng các ngươi lo lắng đi ngang qua Hỏa Linh quan, quấy rầy Quan chủ, ta có thể nói một chút với Quan chủ. Hỏa Linh quan chúng ta không phải là kẻ chặn đường cướp tiền, cách nói mua đường này thật sự không tốt, nếu bị Quan chủ nghe được, nhất định sẽ mắng ta. Nhưng việc kết giao bằng hữu vẫn được."