Lâu Cận Thần từ trong tiếng rống của nó nghe ra được nó thống khổ, nghe ra nó không chiếm được bao nhiêu tiện nghi, nhưng nó lại không muốn rời đi, vì thế xoay quanh ở trong âm vụ của mảng bầu trời này.
Thân thể của nó to lớn vô cùng, quấn quanh ở trên bầu trời, thế mà lại là một vòng ánh sao.
Lâu Cận Thần nhìn một màn này, âm thầm kinh hãi.
Sau đó hắn lại nhìn thấy, đỉnh núi, có một quái vật nằm úp sấp ở nơi đó, chính là một con quái thú kia dây dưa lâu như vậy với Lam Tinh Xà.
Chỉ thấy trên đầu nó có sừng dài, trên cái sừng này có đầy hoa văn giống như phù văn, mồm như mồm gấu, hai mắt lóe hào quang vàng óng, đang nhìn về phía trong nước.
Ra ngoài Lâu Cận Thần dự kiến là, quái thú này vậy mà như là không thể nhìn thấu ảo giác trong hồ nước, trong mắt nó xuất hiện vẻ hưng phấn.
Chỉ thấy nó vượt qua đỉnh núi kia, thân thể vậy mà nhanh chóng thu nhỏ lại, biến thành kích cỡ một người trưởng thành bình thường, đi về phía cái hồ trong núi kia.
Mà cũng đúng lúc này, bầu trời lại vang lên tiếng rắn kêu như thú rống.
Lại có một ác quỷ mặt xanh từ chỗ đỉnh núi đan xen thò đầu ra.
Trong mắt ác quỷ kia lóe ra ô quang, cũng vượt qua ngọn núi, sau đó thân thể nhanh chóng thu nhỏ lại, hóa thành kích thước người trưởng thành, đáp ở bên hồ, hình thành một sự đối lập với quái thú kia.
Đúng lúc này, có một tiếng chuông vang lên, một đạo ô quang đáp ở bên hồ, là một người toàn thân thối rữa, người này cầm trong tay một cây cờ phướn, trên cờ phướn treo chuông màu đen.
Lâu Cận Thần chưa từng gặp người này, nhưng lại có thể cảm nhận được sự đáng sợ của y.
Mà một con Lam Tinh Xà kia trên bầu trời, lúc này cũng không nhịn được nữa, hướng về phía dưới hạ xuống, hơn nữa ở lúc hạ xuống, thân thể không ngừng thu nhỏ, sau đó đáp ở một ngọn núi này Lâu Cận Thần đang trốn.
Quấn ở đỉnh núi, như một chuỗi vòng cổ màu lam đeo trên núi.
Trong thời gian ngắn, vậy mà đã hình thành giằng co.
Lam Tinh Xà đột nhiên hướng về trong nước phát ra tiếng rống, tựa như muốn nói, nhưng nó lại tựa như không thể nói chuyện.
Rõ ràng Lam Tinh Xà này cực kỳ cường đại, nhưng có chút phương diện lại không mạnh, ví dụ như nó không thể trao đổi với người khác.
Con mắt màu lam trên thân nó lóe lên, thấy được cảnh tượng trong nước, tựa như thấy được người trong nước đang cắn nuốt dị bảo.
Ở đối diện Lam Tinh Xà, một con quái thú kia cũng phát ra tiếng rống to, tựa như đang thị uy, là đang cảnh cáo Lam Tinh Xà.
Ác quỷ mặt xanh kia thì như có chút bất an, không ngừng bồi hồi ở bên hồ nước, không ngừng ý đồ lấy tay đi chạm đến nước hồ kia, lại không ngừng lùi về.
Mà xác ướt cầm cờ phướn kia lại đột nhiên cười quái dị, nói: "Mấy con thú ngu xuẩn ở nơi này đánh sống đánh chết, chẳng lẽ không biết, dị bảo bên trong đang bị người ta cắn nuốt sao?"
Dứt lời, hắn vẫy lá cờ, tiếng chuông chấn động, lại thấy hắn đưa tay chỉ mặt hồ kia, nói: "Phá huyễn."
Hắn vốn là sơn trưởng Thu Thiền học cung, đã biết 'Thiền Âm Huyễn Chân Chú Ngôn', lại biết tự chú.
Hai thứ kết hợp, mặt hồ này nhất thời như ngọn lửa bị nước dập tắt, ánh sáng biến mất hiển lộ ra than củi bên trong.
Bộ dáng một thi thể quỷ dị kia cắn nuốt dị bảo ở dưới nước, lập tức hiển lộ ở trong mắt mọi người.
"Hê hê, thì ra là nhà mình, mọi người đều là người cầu sống trong cái chết, sao ngươi lại độc chiếm dị bảo."
Xác ướt cầm cờ phướn cười lạnh nói.
Mà quái thú đỉnh đầu có cái sừng dài kia cũng không nhịn được nữa, muốn lao xuống nước, sau đó ác quỷ mặt xanh kia lại trước một bước đánh về phía nó.
Lâu Cận Thần có chút không hiểu, quỷ mặt xanh kia vì sao hướng về quái thú này, hai bên là kẻ địch sao?
"Hê hê, thì ra quỷ mặt xanh này là thứ ngươi nuôi."
Xác ướt cầm cờ phướn kia nói, hắn vừa nói vừa đánh giá người trong hồ, cũng không vội mà ra tay.
"Ta thấy các hạ có chút quen mắt, chúng ta có phải từng gặp hay không?"
Xác ướt cầm cờ phướn nói: "Ta tự giới thiệu trước một lần, bản nhân Cao Tuyền Tông, từng đảm nhiệm sơn trưởng Thu Thiền học cung, không biết các hạ xưng hô như thế nào."
Người trong nước chưa trả lời, tựa như hắn cắn nuốt dị bảo kia đã cực kỳ cố sức, cũng tựa như có chút thống khổ, dị bảo đó kẹt ở cổ họng hắn, không cao cũng chẳng thấp, đôi mắt của hắn cũng lồi ra ngoài.
"Ta nhìn các hạ quen mắt, nhất định là người ta từng gặp, mà kẻ có thể như ta, cầu sống trong cái chết, vậy nhất định tu luyện đạo pháp giống với ta, ngươi không phải người của Thu Thiền học cung, vậy chỉ có thể là người cũng tu luyện Diêm La đạo."
"Vị nào trong Thái Học?"
Xác ướt Cao Tuyền Tông phân tích hỏi.
"Là vị sơn trưởng nào trong Thái Học? Thú vị, chúng ta đều tu Diêm La đạo, lại đều từng làm sơn trưởng, hôm nay trái lại phải ở nơi này phân cao thấp."
Lâu Cận Thần nghe đối phương nói, trong lòng cũng kinh ngạc vạn phần, bởi vì hắn như thế nào cũng không ngờ, người này lại là Cao Tuyền Tông, càng không ngờ, người trong nước có thể là vị sơn trưởng nào đó trong Thái Học.