Đạo Sĩ Dạ Trượng Kiếm (Dịch)

Chương 738 - Chương 738: Hắn Bảy Phần Gửi Gắm Âm Dương (1)

Chương 738: Hắn bảy phần gửi gắm âm dương (1) Chương 738: Hắn bảy phần gửi gắm âm dương (1)

Tuy hắn rất nhanh đã khắc phục được loại ý tưởng co lại ý niệm này, nhưng trong mắt đã thấy được một điểm hào quang vàng trắng bay đến đâm.

Một tích tắc nhìn thấy, hào quang đã lướt qua đỉnh đầu của hắn, hắn chỉ cảm thấy đỉnh đầu chấn động, búi tóc đã chém rơi, như là một cái đầu lăn lông lốc ở trên mặt đất.

Hào quang bay lượn, vạch ra một hình cung tròn, trở lại đầu ngón tay Tiết Bảo Nhi, bị cắm về trong túi kiếm.

Trong nháy mắt này, Sầm Lĩnh mặt xám như tro tàn, chỉ một lần thất thủ cùng trì trệ, thế mà đã mất đi cơ hội chống trả.

Đấu kiếm chính là nhanh như vậy, tranh là một đường cơ hội, đấu chính là mạo hiểm.

Kiếm của Sầm Lĩnh cắt qua cái bàn trước mặt Tiết Bảo Nhi, cái bàn bị cắt ra như đậu phụ, lại đâm vào trong sàn phía dưới, sâu tới chỗ chuôi kiếm.

Kiếm đấu, chỗ nhỏ như mưa phùn theo gió vào cửa sổ, khi nhanh cũng như tia chớp phá bầu trời.

Giả mẫu ngạc nhiên, ký ức xa xưa kia tựa như ở một khắc này rõ ràng hẳn lên.

Lâu Cận Thần, người ta xưng là Lâu kiếm tiên.

Kiếm thuật cao tuyệt huyền diệu, nhân vật đệ tứ cảnh đã có thể đấu với đệ ngũ cảnh, nhiều năm trôi qua như vậy, hắn chỉ sợ không ở dưới quốc sư, mà cháu gái nhà ngoại trước mặt mình hơn hai mươi năm không gặp, dường như có vài phần phong thái của Lâu Cận Thần năm đó.

Các phụ nhân cùng các tiểu thư bên ngoài, chỉ nghe được một tiếng vang 'Đinh', sau đó liền kết thúc.

Có người ở cạnh cửa nhìn thấy có hào quang lóe qua đỉnh đầu Sầm Lĩnh, theo đó liền nhìn thấy mũ tóc lăn lông lốc.

Lặng ngắt như tờ! Trong ngoài im ắng.

Sầm Lĩnh ngồi ở nơi đó không nhúc nhích, môi run run:

"Vì sao, vì sao có thể như vậy..."

"Cô nãi nãi, ta có chút mệt rồi, ta đi nghỉ ngơi một phen."

Tiết Bảo Nhi đứng dậy, đi ra bên ngoài, ánh mắt người bên ngoài nhìn nàng vừa kính vừa sợ.

Nàng khi đi ngang qua bên người Sầm Lĩnh, nói:

"Không có gì, chỉ là học nghệ không tinh mà thôi..."

Giả mẫu muốn nói cái gì, lại nhất thời không biết nói cái gì cho phải.

Các phụ nhân lớn tuổi bên ngoài, lúc này nhìn Tiết Bảo Nhi, mới biết được, thì ra đối phương nhiều năm qua như vậy, thật sự tu ra bản lãnh lớn, mà không phải được người ta nuôi ở trong khuê phòng...

Các tiểu bối thì mắt phát sáng nhìn Tiết Bảo Nhi, tràn đầy trong mắt đều là sùng kính.

Tiết Bảo Nhi thế mà thắng Sầm Lĩnh chân truyền thứ mười hai của Vô Tận sơn, vị đệ tử Vô Tận sơn tứ cảnh trẻ tuổi nhất, cũng nghe nói được quốc sư nhất yêu thích kia.

Danh tiếng Sầm Lĩnh ở một vùng kinh thành này xem như rất lớn, hắn bị Tiết Bảo Nhi đánh bại, tự nhiên khiến rất nhiều người đào móc ra Tiết Bảo Nhi người này.

Tiết Bảo Nhi đương nhiên không phải danh nhân gì, nhưng người thân duy nhất của nhà mẹ đẻ chủ mẫu Giả phủ, lại rất nhanh được đào ra, đồng thời, chuyện về nàng năm đó ở dưới sảnh Lâu Cận Thần nghe pháp cũng bị đào ra.

Mà cái tên Lâu Cận Thần, cũng lại một lần nữa truyền lưu ở bên trong kinh thành.

Một thế hệ người mới đổi người cũ.

Hơn hai mươi năm, đủ để trong kinh thành đổi một nhóm người, huống chi hai mươi mấy năm qua, trong thiên địa xuất hiện di chuyển dân cư lớn như thế, cho nên khi cái tên Lâu Cận Thần lại một lần nữa xuất hiện, có rất nhiều người là không biết.

Người chưa từng nghe qua hỏi ai là Lâu Cận Thần, người từng nghe thì nói: "Thì ra, nàng là đệ tử của Lâu kiếm tiên, khó trách có thể đánh bại chân truyền Vô Tận sơn."

"Lâu kiếm tiên?"

"Còn nhớ năm đó, trong trăng có hào quang bay múa, như tiên quang tới thành, một đêm thanh huy..."

"Nhớ năm đó, người nọ từ trong núi đến, công tử trong thành vốn cao cao tại thượng, tề tụ đầu tường, tranh nhau làm quen..."

"Năm ấy, hắn mới vào kinh thành, tìm kiếm con gái của huynh đệ kết nghĩa, lại chưa từng nghĩ, con gái huynh đệ kết nghĩa bị tặng cho con trai Ứng Thiên phủ lệnh, hắn trước hết mời bạn tốt Thi Vô Tà làm trung gian, hy vọng có thể cứu ra con gái huynh đệ kết nghĩa, nhưng con trai Ứng Thiên phủ lệnh kia lại lập tức từ chối, cuối cùng, Lâu kiếm tiên kia trước giả ý rời khỏi, sau lẻn vào trong đó giết người..."

"Lâu Cận Thần giết nhị gia của Giả phủ... Vị nhị gia kia là nhị phẩm tướng quân đương triều..."

"Lâu giảng lang kia ở trong thành cùng đại tế ti đánh nhau không địch lại mà thua chạy..."

"Hắn ở ngoài thành, bị Khiên Hồn lão tổ sưu hồn, lại một kiếm phá không, phi kiếm vào thành, ngược lại giết Khiên Hồn lão tổ..."

"Nghe nói Tiết tiên tử, người cực đẹp..."

Trong trà lâu.

"Tin tức mới nhất, trong Vô Tận sơn có chân truyền muốn báo thù cho Sầm Lĩnh."

Tiết Bảo Nhi vẫn như cũ ở Giả gia, chỉ là ánh mắt người Giả gia nhìn nàng đều rất quái lạ, có một loại ý tứ hàm xúc kính ngưỡng nhưng chỉ dám nhìn từ xa.

Giả mẫu tới chỗ ở của Tiết Bảo Nhi, nói: "Chân truyền thứ bảy trong Vô Tận sơn muốn tới!"

"Đến thì đến đi, pháp thuật của Vô Tận sơn, ta cũng muốn thấy một chút nữa." Tiết Bảo Nhi cười nói.

Bình Luận (0)
Comment