Đạo Sĩ Dạ Trượng Kiếm (Dịch)

Chương 821 - Chương 821: Lao Dịch Người Lao Dịch Tâm Làm Gì (1)

Chương 821: Lao dịch người lao dịch tâm làm gì (1) Chương 821: Lao dịch người lao dịch tâm làm gì (1)

Hoa Điệp thành không lớn, chỉ là một tòa thành nhỏ.

Tất cả đều bởi vì bướm hoa mà có tiếng, bướm hoa nửa thực vật nửa côn trùng, giống loài bình thường tuy rất đẹp, nhưng tác dụng lớn nhất cũng chỉ là đẹp, ngẫu nhiên có thể bỏ vào chút thuốc.

Nhị phu nhân không phải thành chủ, thành chủ trước đây là trượng phu của nàng, nhưng trượng phu của nàng đã chết, mà nàng sở dĩ có thể quản lý Hoa Điệp thành này, nguyên nhân rất lớn là bởi vì vị Công Thúc tiên sinh kia.

Công Thúc tiên sinh yêu thích nhị phu nhân, cho nên chuẩn bị quan hệ, để con trai của nàng tương lai có thể kế thừa vị trí thành chủ này, mà Công Thúc tiên sinh trước giờ chưa thể thành công, cho nên liền lại dùng việc con nàng kế thừa vị trí thành chủ nhào nặn nàng, muốn ép nàng đi vào khuôn khổ, mà nàng lại lợi dụng sắc đẹp của mình, muốn để Công Thúc tiên sinh trả giá không công.

Chỉ là ở trong tràng đọ sức tình yêu cùng lợi dụng này, còn chưa phân ra kết quả, Công Thúc tiên sinh đã bị cường giả Đông Châu đột nhiên đến, thổi một luồng khí trong phổi thổi đứt đầu.

"Mẹ, Công Thúc Quyết chết rồi, vị trí thành chủ của con làm sao bây giờ?" Nhị phu nhân nhìn đứa con này của nàng, trong lòng thở dài một hơi, thầm nghĩ, bây giờ còn nghĩ kế thừa vị trí thành chủ, chúng ta có thể giữ được mạng đã không tệ rồi.

"Diệp nhi, Công Thúc Quyết là đệ tử Bí Phù tông, một đệ tử ngũ cảnh, ở nơi nào cũng là hàng ngũ trung tâm, hơn nữa, hắn là quan môn đệ tử của Bí Phù tông, từ nhỏ được sủng ái, cho dù là đối với người lục cảnh cũng thiếu tôn trọng, bây giờ hắn bị Lâu Cận Thần giết, Bí Phù tông kia sao có thể chịu để yên..."

"Bí Phù tông kia cũng là đi tìm Lâu Cận Thần, không có quan hệ gì với chúng ta nhỉ!" Thanh niên tên Diệp Nhi này nhìn thấy sự lo lắng trên mặt mẫu thân mình, nói, đối với Công Thúc Quyết chết, trong lòng của hắn là vui vẻ, đối với Công Thúc Quyết có ý đồ với mẫu thân mình, hắn rõ ràng hơn so với bất luận kẻ nào.

Hơn nữa trong lòng của hắn cũng có một loại cảm giác bị làm nhục, theo tuổi của hắn dần lớn, càng ngày càng muốn thu hoạch được thân phận thành chủ, thế nhưng Công Thúc Quyết kia cứ treo như vậy, trong lòng của hắn đã nhục nhã lại vô lực.

"Lâu Cận Thần ở trên Nhân Tu bảng xếp hạng hai mươi ba, nào có dễ sống chung như vậy, nếu là bọn họ nhất thời tìm không thấy Lâu Cận Thần, như vậy nhất định sẽ tới tìm Hoa Điệp Thành chúng ta xả giận, dù sao Công Thúc Quyết là xảy ra chuyện ở Hoa Điệp Thành chúng ta."

Trong lòng nhị phụ nhân tràn đầy lo lắng, bởi vì nàng rất rõ, đối với tông môn lớn thế lực lớn như vậy mà nói, một cái Hoa Điệp thành nho nhỏ không tính là cái gì.

Trong Đại Chu quốc, tông môn cùng thế gia, quan phủ của Đại Chu quốc móc nối cùng nhau, rất chặt chẽ.

Thanh niên Diệp Tử thành chủ tương lai cũng có chút hoảng, hắn nghĩ tới mình có thể sẽ bị tai bay vạ gió liền hoảng hốt rồi.

"Vậy làm sao bây giờ, mẹ, mẹ, làm sao bây giờ đây?" Diệp Tử thanh niên vội la lên.

"Đừng vội, Diệp Nhi, đừng hoảng đừng hoảng, mẹ nghĩ biện pháp cho con." Nhị phu nhân chỉ biết nói.

Lâu Cận Thần cũng không biết Bạch Dã Kiếm đã đi đâu, nhưng hắn biết Khánh Nguyên phủ, hắn tin tưởng người khác cũng sẽ đi Khánh Nguyên phủ, hơn nữa Trần Cẩn ở Khánh Nguyên phủ, thế là, hắn mang theo Tiết Bảo Nhi, ở sau khi hỏi rõ con đường phương hướng, một đường hướng về Khánh Nguyên phủ mà đi.

Chỉ là Khánh Nguyên phủ cùng lúc hắn từ Kiếm Linh sơn xuống, phương hướng muốn đi gần như phương hướng ngược nhau, cho nên hắn cách tương đối xa.

Bởi vì chưa từng đi nơi đó, không có khái niệm đối với chỗ đó, trong lòng không có một phương vị cụ thể, cho nên hắn không cách nào lấy Môn tự pháp tới thẳng Khánh Nguyên phủ kia.

Nơi mà Môn tự pháp của hắn mở cửa đủ thể đi, nhất định là nơi mình từng đi, nếu là không có mục tiêu, vậy tùy tiện mở một cái cửa, trong lòng của hắn có thể khẳng định nhất định sẽ là một vấn đề rất nguy hiểm.

Đến những nơi mình từng đi, ở sau khi mở cửa, lúc bước vào trong cửa, hắn cũng có một loại cảm giác sắp bị cuốn đi hoặc là mê hoặc tiến về một nơi chưa biết.

Môn tự pháp huyền diệu vô cùng, nhưng cũng luôn có nguy hiểm giấu trong đó.

Hắn mang theo Tiết Bảo Nhi trực tiếp mở một cái cửa trước, đi tới Kiếm Linh sơn.

Vốn lúc hắn rời đi, Kiếm Linh sơn đã có mấy phần sinh khí, hắn cảm thấy Kiếm Linh sơn sau khi chịu đại kiếp này, ở dưới Đan Tín Phương dẫn đầu, qua mấy đời, có thể trọng chấn.

Hắn thấy, Đan Tín Phương mặc dù không phải nhân vật lợi hại gì, nhưng thiên phú tu hành vẫn rất là không tệ, bằng không cũng sẽ không tu đến đệ lục cảnh, hơn nữa y còn rất ẩn nhẫn, không phải loại người xúc động đó, hẳn có thể ở dưới loại mưa gió này thủ vững được.

Chỉ là không ngờ, hắn chân trước vừa đi, Đan Tín Phương liền chết rồi.

Lâu Cận Thần nhìn thấy thi thể của y.

Bình Luận (0)
Comment