Nơi đó lưu phái tu hành nhiều Tế Thần phái, có giáo phái phụng tế chuyên nhất, cùng hiến tế phái chỉ cầu thần pháp.
Thường xuyên xuất hiện tranh đấu lẫn nhau, gia tộc của nàng chính là ở trong tranh đấu này ở thế yếu, hơn nữa có nguy cơ diệt tộc, vì thế trưởng bối trong nhà bảo nàng đến Giang Châu.
Nàng không biết vì sao phải tới Giang Châu, mà đến Giang Châu, nàng mới lấy ra một phong thư kia, thư đó bảo nàng đến Giang Châu tìm Thương Quy An.
Vào Giang Châu thành nàng mới biết Giang Châu là phồn hoa cùng yên ổn cỡ nào, mới biết được, thì ra trong thiên địa hỗn loạn thời điểm này, thế mà còn có nơi như thế.
"Tam Xuyên quận? Thương Liệt Sâm bảo ngươi đến?"
Chu Tịnh hơi nhíu mày, đó là tên ông nội của chồng nàng.
Thương Liệt Sâm ở Tam Xuyên quận vẫn có phân lượng không nhỏ, dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng, dẫn theo một nhà già trẻ tới Tam Xuyên quận thành lập lên một gia tộc.
Hơn nữa Thương Liệt Sâm ở trong giáo phái còn có địa vị không thấp, nàng lúc ấy gả vào Thương gia, chính là hướng về địa vị Thương gia ở trong giáo phái mà đến.
Nàng vẫn còn nhớ rõ lúc ấy, khi mình muốn rời khỏi, loại vẻ mặt khác thường kia của 'cha' cùng 'ông nội'.
"Đúng vậy." Chu Tịnh trả lời.
"Hắn còn sống?" Trong giọng điệu của Thương Quy An mang theo vài phần lạnh lùng cùng khác thường.
"Gia gia phụng tế thành kính, 'đại thần' chiếu cố, tự nhiên tuổi thọ kéo dài, tu vi cao thâm." Chu Tịnh nghiêm túc nói.
"Ngươi tên gì?" Thương Quy An nghe ra một tia bất mãn trong giọng nói của nàng.
"Chu Tịnh." Phụ nhân nói.
"Cũng là người Tam Xuyên quận phủ?" Thương Quy An lại hỏi.
"Đúng vậy, Tam Xuyên quận phủ, Phát Khâu huyện." Chu Tịnh nói.
"Hắn bảo ngươi tới nơi này làm cái gì?" Thương Quy An hỏi.
"Gia gia cùng phụ thân nói, tình thế không tốt lắm, bảo chúng ta đến đây tránh một chút." Chu Tịnh nói.
"Ha ha." Thương Quy An cười lạnh một tiếng, nói: "Đứa nhỏ tên là gì."
"Thương Hành Giang." Chu Tịnh nói.
"Thương Hành Giang? A!" Thương Quy An lại cười lạnh một tiếng, nói: "Tiểu Giáp, ngươi sắp xếp cho bọn họ một chỗ ở, ở trong thành thuê một tiểu viện ở lại đi."
Chu Tịnh cảm thấy Thương Quy An bộ dáng quái gở, nhưng nàng cũng sâu sắc phát hiện, Thương Quy An trước mặt này nhất định có quan hệ thân mật với nhà chồng của mình.
Lại nghĩ đến nhà chồng của mình là từ nơi xa đi Tam Xuyên quận, chẳng lẽ chính là đi từ nơi này?
Cái này đối với cả Giang Châu mà nói, chỉ là việc nhỏ không thể nhỏ hơn nữa, nhưng đối với Thương Quy An mà nói, lại là một việc lớn, một sự kiện chìm ở sâu trong nội tâm bị lật lên.
Mấy năm nay, hắn thật ra cũng đi tìm đám người phụ thân mình, tuy không quá cố gắng tìm, nhưng qua mỗi một chỗ, cũng đều sẽ thoáng hỏi thăm một chút, nhưng mà chưa thăm dò được.
Khi trong lòng hắn đã mang phụ thân của mình coi như một vết máu chết đi, bọn họ lại xuất hiện, còn đưa tới một đôi mẹ con, hiển nhiên là có ý nhờ che chở.
Hơn nữa, nhìn từ nơi này, bọn họ đối với mình là vẫn có hiểu biết, thậm chí có thể vẫn luôn chú ý.
Chẳng qua, Thương Quy An tu hành nhiều năm, tâm tình có chút dao động, nhưng cũng sẽ bị gạt ra ở góc của tâm hồ, mặc cho nó nổi sóng.
Ở trong mắt hắn, chỉ cần thời gian đủ, tất cả gợn sóng đều sẽ trở về bình tĩnh.
Hắn bắt đầu chiêu mộ phụ giáo giảng lang năm nay, phụ giáo giảng lang có hai loại, một loại giúp đỡ giảng lang chính dạy học sinh tốt.
Một loại phụ giáo giảng lang khác, là mở rộng hiểu biết, mở rộng tầm nhìn cho học sinh.
Chu Tịnh dẫn theo con trai của nàng vào ở một tiểu viện, Tiểu Giáp làm việc cho Thương Quy An, tuy không biết bọn họ cùng Thương Quy An quan hệ thế nào, nhưng cũng cảm giác được quan hệ không đơn giản.
Tuy Thương Quy An tựa như không vừa mắt bọn họ thế nào cả, nhưng hắn cũng không có khả năng thật sự sắp xếp các nàng ở góc xa xôi của Giang Châu thành.
Trong lòng nàng sau khi thở phào nhẹ nhõm một hơi, lại ở đêm hôm đó sau khi tắm rửa phát hiện, ngực mình không biết khi nào đã xuất hiện một vết ban đỏ.
Vết ban đỏ này to bằng nắm tay, như là từ trong tim mọc ra, lòng nàng hoảng hốt, lại nhìn con trai mình, phát hiện ngực nó cũng có một vết ban đỏ.
Làm một nữ tế ti lớn lên ở Tam Xuyên quận, nàng sao có thể không biết, vết ban đỏ này chính là Hồng Ma Nữ (ma nữ đỏ) nguyền rủa.
"Từ khi nào, nguyền rủa của Hồng Ma Nữ kia thế mà đã xuất hiện ở trên thân chúng ta, chẳng lẽ, trong nhà đã..."
Nàng không dám nghĩ, ở lúc nàng rời khỏi nhà Tam Xuyên quận, trong giáo phái đang muốn khai chiến với Hồng Ma giáo phái, một điểm này nàng là biết đến.
Hồng Ma giáo thế tới hung dữ.
Vì thế, nàng lại một lần nữa đi tìm Thương Quy An, Thương Quy An lại đang chiêu mộ giảng lang, nàng đợi một hồi lâu mới gặp được, sau đó liền mang tình huống của mình nói cho Thương Quy An.
Thương Quy An xem qua đốm nguyền rủa ở ngực đứa bé trai kia, hắn cũng nhíu mày, hắn hiểu biết đối với phương diện này cũng không nhiều.