"Đại thế thiên địa, nếu nói tỉ mỉ sẽ rất lâu, muốn nêu ví dụ thì khá đơn giản, thí dụ như chúng ta phá giới mà đến, đây chính là đại thế, không thể làm trái, chuyện sau đó càng là đại thế, trong giới vực này không ai có thể ngăn trở."
Cơ Băng Nhạn phát ra khí thế, đó là khí thế đến từ đại tông môn, đại giới vực.
Vô luận trước đó Cơ Băng Nhạn biểu hiện nhã nhặn, đoan trang cỡ nào đều không thể phủ nhận nàng là đại đệ tử của đại môn phái trong đại giới vực, cùng là tu vi thất cảnh, nàng xứng là nhân vật hàng đầu trong giới vực này.
"Đại thế là không thể cưỡng lại được, đạo hữu hãy suy nghĩ thêm."
Nói xong, Cơ Băng Nhạn rời khỏi cung điện, nhưng không rời đi, thay vào đó, nàng thuyết giảng về Huyền Thiên Tông trên Cự Kình Sơn, kêu gọi mọi người ra biển nơi Huyền Thiên Tông trú đóng để thi nhập môn. ...
Lâu Cận Thần ngồi ở đó uống trà một mình.
Bạch Tiểu Thích đi vào, mấy ngày nay nàng cũng không còn cảm thấy tự tại như trước nữa.
Nàng mặc trên người một chiếc áo khoác da có đinh gai màu trắng xám, đi đến bên cạnh Lâu Cận Thần, nhìn hắn mà không nói gì.
Trước đây đã có một đám người rời khỏi Cự Kình Sơn, hiện tại nếu Cơ Băng Nhạn gào lên nữa, nhất định sẽ lại có một nhóm người rời đi.
Kỳ thực, Lâu Cận Thần cũng không để tâm, chỉ là khung cảnh trông có chút lạnh lẽo thê lương.
Cũng giống như cây đổ thì bầy khỉ tan, cái cây Lâu Cận Thần này còn chưa đổ nhưng đã không còn là đại thụ nữa rồi.
"Nàng ta tới chiêu mộ ta gia nhập Huyền Thiên tông, nếu ta đi rồi, đoán rằng sẽ có đãi ngộ không tồi, hơn nữa với việc bọn họ cùng rời khỏi đây, còn có thể dẫn theo người thân bạn bè đi cùng." Lâu Cận Thần cười nói.
Bạch Tiểu Thích nhìn Lâu Cận Thần, mặc dù nàng thấy Lâu Cận Thần đang mỉm cười, nhưng Bạch Tiểu Thích, người đã ở lang bạt cùng Lâu Cận Thần một khoảng thời gian, biết rằng lần này Lâu Cận Thần không còn cười một cách vô tư như trước.
Lúc này, Tiết Bảo Nhi bước vào.
Nàng vẫn luôn ở đây, chỉ là thỉnh thoảng mới rời đi để nghe ngóng một số tin tức mà thôi, nàng biết hiện tại chính là thời điểm then chốt.
Vừa rồi nàng ở bên ngoài đã nghe thấy lời nói của Cơ Băng Nhạn và Lâu Cận Thần, sau đó cũng nhìn thấy cách làm của Cơ Băng Nhạn.
Nàng biết rằng thực ra thứ thực sự mang lại áp lực cho hắn chính là bạn bè thân thiết của hắn.
Lâu Cận Thần không có người thân, nhưng hắn có bạn bè.
Nàng biết nếu để Lâu Cận Thần tự mình đưa ra quyết định thì chắc chắn vô cùng đơn giản.
"Thật ra, ngài không cần để tâm tới bọn ta, bọn ta cũng không phải là trẻ con, bọn ta cũng là những người đã hành tẩu thiên hạ nhiều năm rồi, nếu muốn rời đi, bản thân ngài cứ đến những môn phái ngoại lai này và tiến hành khảo hạch nhập môn là được, không cần ngài ngồi đây làm khó mình." Tiết Bảo Nhi tiến vào, sau đó nói một cách nghiêm túc.
Lâu Cận Thần cười nói: "Được được được, các ngươi đều là tiên tử, là nữ hiệp, nào cần ta thu xếp gì chứ, chỉ là ta có một chút dự cảm không tốt mà thôi."
"Ngươi có dự cảm gì?" Bạch Tiểu Thích hỏi.
Lâu Cận Thần đứng dậy đi ra ngoài, nhìn mặt trời trên bầu trời và nói: "Ta sợ thế giới sẽ quay trở lại thời đại sương mù u ám, thậm chí còn có thể tệ hơn!"
"Sao có thể như thế chứ?" Tiết Bảo Nhi vô cùng kinh ngạc.
"Đến lúc đó, mảng thiên địa này mới thực sự xảy ra đại biến, mảng thiên địa này sẽ bị quỷ quái hoành hành." Lâu Cận Thần nói: "Đây cũng chính là nguyên nhân tại sao bọn họ muốn mang người đi, thay vì ở lại đây mở sơn môn."
"Nếu có thể, ta hy vọng các ngươi có thể rời đi. Chỉ cần các ngươi rời đi rồi, ta đi hay ở cũng rất dễ quyết định, chính là có được quyền tự chủ." Lâu Cận Thần nói ra tâm tư trong lòng mình.
"Hơn nữa, nếu các ngươi đi đến nơi đó, có lẽ cũng có thể cho ta một số tin tức, ta cũng yên tâm hơn một chút." Lâu Cận Thần nói.
Ý nghĩ này của hắn không chỉ là biểu đạt ra cho hai người bọn họ mà còn nói cho Thương Quy An và Quan Chủ biết.
"Ta đã tiến vào thất cảnh rồi, cho dù ở lại đây, ta cũng có thể tự bảo vệ mình. Nếu đến lúc đó không còn cách nào khác ngoài phải rời đi, bản thân ta thực sự cũng có thể rời đi. Ta cảm thấy sau thất cảnh, có lẽ có thể ngao du tinh vũ."
Ba ngày sau khi hắn nói những lời này, đột nhiên giữa đất trời vang lên một tiếng thú gầm.
Tất cả mọi người đều nhìn về hướng phát ra âm thanh.
Một lúc sau, người ở phương xa nhìn thấy một bầy gì đó giống côn trùng đang bay về phía bầu trời mà những người ở gần thì có thể nhìn thấy từng con giao long bay lượn trong gió, không chỉ một con mà là cả một đàn, bọn chúng mang theo một trận mưa gió.
Cùng lúc đó, Lâu Cận Thần cũng nhìn thấy một con rắn khổng lồ đơn độc từ một hướng khác mượn thế bay lên, như thể muốn hòa vào đàn giao long đang kết thành thế lực mà bay lên trời.