Đạo Sĩ Dạ Trượng Kiếm (Dịch)

Chương 924 - Chương 924: Thất Tinh Kiếm Đồ (1)

Chương 924: Thất Tinh Kiếm Đồ (1) Chương 924: Thất Tinh Kiếm Đồ (1)

Tay trái của Lâu Cận Thần hướng về phía hư không và nắm lại, một đường sáng chui vào trong tay hắn, đó chính là kiếm của hắn.

Cùng lúc đó, Lâu Cận Thần khua thanh kiếm kẹp giữa các ngón tay phải, thanh kiếm kia cắm vào mặt đất bên cạnh, vậy mà lại cắm sâu đến tận chuôi kiếm.

"Kiếm pháp của Ngân Hà Kiếm Phái quả thực không tồi, nhưng e rằng hai vị vẫn cần phải trở về thỉnh giáo trưởng môn của quý phái thêm nhiều nữa."

Lâu Cận Thần xoay thanh kiếm nhỏ giữa các ngón tay trái rồi chắp tay sau lưng và nói.

Lời nói của hắn khiến hai đệ tử của Ngân Hà Kiếm Phái đỏ bừng mặt.

"Ngươi, ngươi dám coi thường kiếm thuật của Ngân Hà Kiếm Phái? Được..."

"Chúng ta đi."

Hai đệ tử giơ tay nhặt lấy kiếm của mình, Lâu Cận Thần cũng không đè ép kiếm của bọn họ, mặc cho họ nhặt về.

Hai đệ tử của Ngân Hà Kiếm Phái lấy lại kiếm và nhún người nhảy lên trời.

Trong lòng thở phào nhẹ nhõm, nếu lúc trở về mà để sư phụ biết mình đã đánh mất kiếm, chỉ sợ sẽ bị phạt nặng.

Chỉ là trong lòng bọn họ cũng dâng lên chút cay đắng, có thế nào bọn họ cũng không ngờ rằng tên Lâu Cận Thần này lại đáng sợ như vậy.

Loại kiếm pháp như vậy, e rằng đã không còn thua kém gì đại sư huynh rồi.

Hơn nữa, hắn ta cũng cảm thấy kiếm quang của người này không hề có chút khoan nhượng nào cả, theo bọn họ biết, rất nhiều người tu kiếm, ngoại trừ việc kiếm pháp rất tốt ra, những pháp khác đều không biết chút gì.

Mà Lâu Cận Thần này lại có loại vạn pháp đều gắn với một kiếm, lại dường như kiếm pháp chỉ là một môn đạo pháp trong rất nhiều pháp của hắn.

"Chúng ta trở về tìm Tiêu sư huynh đi, đừng nói cho sư phụ biết, nếu không nhất định sẽ bị sư phụ trừng phạt." Một người trong đó nói.

"Ừm, nói với đại sư huynh, người này rất đáng sợ." Một người khác sờ sờ cái đầu trọc của mình, dường như sắp khóc rồi.

Trước Kinh Lạc cung, Cơ Băng Nhạn nhìn Lâu Cận Thần, tuy rằng nàng biết kiếm thuật của Lâu Cận Thần chắc chắn rất cao cường, nhưng những gì nhìn thấy lần này khiến nàng có chút không nhìn rõ rốt cuộc là cao cường đến mức nào.

Nhưng quả thực rất cao cường, như mây trôi nước chảy, mọi thứ đều tự nhiên như thế.

"Kỳ diệu đến mức giống tự nhiên rồi sao?" Cơ Băng Nhạn nghĩ thầm trong lòng, thầm lấy mình ra so sánh, lại không có chút tự tin.

Thế là trong lòng quyết định, nhất định phải đưa Lâu Cận Thần vào Huyền Thiên tông, nếu bản thân mình không làm được, nhất định phải để phó tông chủ đích thân làm.

Rốt cuộc năng lực của Lâu Cận Thần hiện tại như thế nào, e rằng không ai biết được, trừ phi cái người thần bí kia lại hỏi lại Bí Linh.

Trước đây lúc hắn còn ở lục cảnh đã bị Bí Linh nhìn thấy qua, mà hiện tại hắn đã là thất cảnh rồi.

Cơ Băng Nhạn lại lần nữa trò chuyện một hồi với Lâu Cận Thần, ý của nàng là sau khi Lâu Cận Thần gia nhập Huyền Thiên tông, rời khỏi thế giới này, đi đến Thanh Hà giới sẽ có lợi ích cực lớn.

Nàng ta giới thiệu một loại câu chuyện về Huyền Thiên tông

Lâu Cận Thần nghe về loại môn phái tồn tại năm ngàn năm này giống như đang nghe câu chuyện lịch sử của một giới vực, các nhân vật trong lịch sử sớm đã thoảng theo mây khói nhưng sự tích của bọn họ vẫn luôn được hậu thế ghi nhớ.

Là anh hùng hay là kẻ vô dụng, cho dù là loại nào thì cũng đều khích lệ hoặc là khiến thế hệ sau rút ra bài học, hoặc là bị phủ đầy bụi.

Lâu Cận Thần đang nghe về lịch sử của Huyền Thiên tông, trong lòng lại nghĩ đến Yên Lam giới này, nếu như có người viết sử, vậy thì sử sách của Yên Lam giới sẽ có ai tới đọc chứ?

Nếu thật sự có người viết sử, thì giai đoạn mà mình đang ở, nhất định sẽ là sự khởi đầu của một thời đại nào đó.

"Cơ đạo hữu, cô thấy phong cảnh ở đây thế nào?" Lâu Cận Thần hỏi.

"Biển mây trời rộng, tráng lệ đầy màu sắc, quả thực là phong cảnh đẹp." Cơ Băng Nhạn nói.

"Ta muốn ngắm nhìn thêm một chút, mời Cơ đạo hữu trở về đi!" Lâu Cận Thần nói.

"Lâu đạo hữu, mấy bằng hữu của ngươi đều đã vượt qua cuộc khảo hạch của Huyền Thiên tông..." Cơ Băng Nhạn nói đến đây liền dừng lại, nàng vốn muốn lấy đây làm cái cớ để thuyết phục hắn nhưng dáng vẻ Lâu Cận Thần đứng trong ráng chiều đó ngắm nhìn biển mây khiến nàng không đành lòng phá vỡ sự yên bình này.

Nàng cảm thấy Lâu Cận Thần vào lúc này này dường như đã hoà vào làm một với ráng chiều này.

Trong thiên hạ, việc chiêu mộ đệ tử của các môn phái ngoại giới vẫn đang được tiến hành.

Hơn nữa, có rất nhiều nhân vật có tiếng tăm đều gia nhập vào một số môn phái từ ngoại giới tới.

Có thể nói, toàn bộ tinh anh của cả Yên Lam giới đều bị phân chia rồi.

Đạo hội kia của Thương Quy An cũng không cần thiết phải tiếp tục nữa.

Một ngày nọ, có người của 'Táo Vương Xã' tới, hắn ta nói với Lâu Cận Thần về một chuyện mà hắn luôn đang phỏng đoán.

Vốn là Tiết Bảo Nhi đi nghe ngóng, nhưng Tiết Bảo Nhi nghe theo lời hắn, đến Huyền Thiên tông nhập môn khảo hạch rồi, vẫn chưa trở về.

Bình Luận (0)
Comment