Chương 969: Nể mặt
Chương 969: Nể mặtChương 969: Nể mặt
Độn quang của Tiết Bảo Nhi từ phía tây truyền đến, mặc dù im lặng nhưng có người vẫn cảm nhận được.
Tuy nhiên, khi họ cảm nhận được nó, ánh sáng bạc mờ nhạt đã đến trên đầu.
Tiết Bảo Nhi từ trên cao nhìn xuống, cảnh tượng khiến nàng kinh ngạc, bởi vì nàng nhìn thấy biển lửa, từng ngọn lửa hình thành biển lửa kéo dài đến cuối trời, không thấy người trong ánh lửa đó, cảnh tượng này giống như một đội hình.
Mọi người trong khu vực này đều nhìn lên ánh sáng bạc, luồng sáng bay một vòng rồi đáp xuống.
Không phải mỗi người đều biết dùng phép độn quang này, đây là đặc sắc của hệ Lâu Cận Thần, dù có người biết dùng cũng chỉ giống cái mã, không thể nhẹ nhàng linh động được như vậy.
Ánh sáng trắng nhẹ nhàng rơi vào giữa đám đông, chính giữa có một lằn ranh, một bên là lửa cháy rực rỡ, bên kia là pháp quang hỗn độn. Bên lửa sáng ngời là chỗ của người Táo Vương Xã, khi Tiết Bảo Nhi đáp xuống đất có liếc qua, nàng nhìn thấy lửa cháy hừng hực một mảnh đỏ rực, mơ hồ thấy trong đó có một bàn bếp to lớn, có tám cửa, trong mỗi người đều có lửa cháy mạnh. Loại pháp cảnh này khiến Tiết Bảo Nhi kinh ngạc, đây là lần đầu tiên nàng nhìn thấy cảnh tượng như vậy, đây không phải là một loại pháp thuật đơn giản, nàng không khỏi nghĩ tới "trận". Trận cũng không xa lạ, nhưng trong giới này chỉ nghe chứ nàng chưa gặp, hôm nay trông thấy, cảm thấy trận pháp này hình thành cảnh tượng rất rung động, kỳ dị. Nhưng nghĩ đến tồn tại phía sau Táo Vương Xã, Táo Vương Xã biết trận pháp mà bản giới chỉ nghe chứ ít gặp cũng không phải việc hiếm hoi gì. Nàng nhìn sang phía bên kia, cũng có thể nhìn thấy những chùm pháp quang với nhiều màu sắc hỗn tạp, bao gồm đỏ, trắng, tím, xanh, đen và các loại pháp quang khác, lộn xộn đan xen vào nhau. Rực rỡ nhất là gốc Ngân Chương Thụ, nó khổng lồ tỏa ánh sáng bạc. Dưới ánh trăng, dường như nó kéo ánh sáng trăng hội tụ vào thân cây. Gió thổi qua lá cây bạc đung đưa như tiên. Nàng cảm thụ được rất nhiều ánh mắt. Chương Ngân Chi từ trên cây rơi xuống, cách Tiết Bảo Nhi không xa, nàng cúi người chào lễ vạn phúc, tuy rằng không nói chuyện, nhưng ánh mắt tỏ rõ ý hy vọng Tiết Bảo Nhi có thể điều đình việc này. Mà bên kia ánh lửa cuồn cuộn, có một người bước ra. Đại tư tế Táo Vương Xã biết Tiết Bảo Nhi, nhưng gặp ở đây thì vẻ mặt của ông ta không mấy nhiệt tình, bởi vì ông ta biết nàng đến đây nhất định là vì ngăn cản ông ta tận diệt Hỏa Thần Giáo. Đại tư tế Táo Vương hỏi thẳng:
"Tiết Tiên Tử đến có gì không?"
Tiết Bảo Nhi không trả lời trực tiếp mà nói:
"Lửa bếp của Táo Vương Xã chiếu sáng toàn bộ Giang Châu. Những người không biết có thể cho rằng toàn bộ Giang Châu sẽ bị ngọn lửa này thiêu rụi."
Hiển nhiên, Tiết Bảo Nhi ý tứ là ông ta làm việc quá bá đạo trong Giang Châu, làm ra chuyện lớn như vậy, căn bản không hỏi người của Giang Châu một tiếng, người Giang Châu mấu chốt nhất là Giang Châu Phủ Quân Lâu Cận Thần. Tiết Bảo Nhi ngầm cảnh cáo ông ta rằng đến Giang Châu giết người phải hỏi Lâu Cận Thần đã đồng ý hay chưa. Đại tư tế Táo Vương ánh mắt lấp lóe, vốn muốn đánh nhanh thắng nhanh, nhưng Hỏa Thần Giáo này không biết nhận được tin từ đâu mà sớm trốn đi. Khi ông ta tìm tới nơi thì phát hiện đối phương trốn trong quần thể Ngân Chương Thụ. Ông cụ biết rõ quần thể Ngân Chương Thụ, là liên hợp trung lập tự bảo vệ mình, đều là tu sĩ địa phương của Giang Châu, hơn nữa không chỉ là loài người, còn có một ít yêu tinh, chỉ cần là hướng tới hòa bình thì đều có thể ở đây, cho dù là có tồn tại táo bạo cũng sẽ xem chỗ này là nhà, một chốn nghỉ ngơi. Khi ông ta dẫn người của Táo Vương Xã đến đây lập tức nhận được chống cự. Ông ta đang suy tính thì Tiết Bảo Nhi đến, ông ta không cho rằng nàng có tư cách điều đình mâu thuẫn giữa mình và Hỏa Thần Giáo. Cho dù là Lâu Cận Thần đến thì ông ta cũng phải xem xét hắn nói cái gì đã."Ánh lửa chiếu rọi Giang Châu, người khác sẽ chỉ nói Giang Châu sáng sủa không có hắc tà ẩn giấu. Táo Vương Xã làm việc chỉ hỏi đúng sai, không hỏi ở phương nào. Trong Tinh Vũ khắp nơi đều có lửa bếp của Táo Vương Xã chiếu rọi, nói chỉ nơi này."
Tuy đại tư tế Táo Vương không nói rõ ra nhưng ý tứ đã rõ rệt, nói rằng Táo Vương Xã làm việc chỉ cần có đúng hay không, hễ đúng thì vô luận là ở nơi nào cũng quyết làm. Ông †a còn khoe ra thế lực của Táo Vương Xã trải rộng Tinh Vũ, Giang Châu nhỏ bé này sao có thể ngăn cản. Tiết Bảo Nhi hiếm khi tức giận, nàng chỉ hơi cau mày nhìn vị đại tư tế Táo Vương Xã lúc này nói chuyện với mình khách khí, nàng ngẫm nghĩ nói:
"Không biết Táo Vương Xã có thể nói rõ tại sao cứ muốn diệt sạch thành viên Hỏa Thần Giáo còn lại được không?"
Đại tư tế của Táo Vương Xã hỏi ngược lại Tiết Bảo Nhi:
"Bản xã đã nói rồi, dù Tiết Tiên Tử có hỏi lại thì bản tế vẫn nói y như vậy, nhưng chỉ nói thêm lần này. Hỏa Thần Giáo từng đốt người hiến tế, hành vi như thế là cấm ky của Táo Vương Xã, không hiểu tại sao Tiết Tiên Tử cứ muốn che chở cho giáo phái tà ác như vậy?”