Chương 972: Ngũ Hành Trận Kỳ
Chương 972: Ngũ Hành Trận KỳChương 972: Ngũ Hành Trận Kỳ
Đại tư tế Táo Vương Xã trước khi trở thành đại tư tế thì chỉ là một tu sĩ bình thường, tên là Triệu Thích. Có một lần nấu nước thuốc, ông ta ngồi trông chừng bếp lửa vừa nhập định, khiến ông ta trao đổi với tồn tại thần bí trong Tinh Vũ là Táo Vương Gia.
Thế là táo hỏa của Táo Vương Gia không ngừng lan tràn trên mảnh đất này, ông ta thành đại tư tế đích thực.
Triệu Thích còn nhớ lúc mình là tu sĩ nhỏ, không có chính pháp, nấu nước thuốc theo chỉ dẫn trong sách.
Khi đó, ông ta đã nghe thấy tên Lâu Cận Thần.
Khi đó, Lâu Cận Thần đã nổi tiếng ở kinh đô, ánh kiếm bay bổng, danh tiếng vang xa.
Lúc này, Triệu Thích nghĩ tới một câu:
"Không sợ ngươi thành danh sớm, chờ xem cuối cùng ai sống sót. Thời gian trôi nhanh, vận mệnh khó đoán. Ai có thể chắc chắn mình sẽ cười đến cuối cùng!"
Một vị tư tế hỏi Triệu Thích:
"Đại tế, nếu như Lâu Cận Thần đến, chúng ta thật sự chống lại hắn ư?”
"Ngươi nghĩ sao?"
Triệu Thích liếc tư tế kia, đây là tư tế đầu tiên mà ông ta †hu nhận, nguyên Táo Vương Xã ít ai có gan phủ định lời của ông ta, tư tế này nằm trong số ít đó."Ta cảm thấy, chúng ta có thể ngoài mặt nể nang nhân vật như Lâu Cận Thần, chờ chúng ta lén hoàn thành thần dụ của Táo Vương Gia, ta nghĩ tới lúc đó Lâu Cận Thần cũng sẽ không nói cái gì." Tư tế nói. Triệu Thích lạnh lùng cười:
"Lâu Cận Thần là nhân vật nổi tiếng, Thanh Hà giới Táo Vương Xã chậm rãi phải tổn hại thanh danh của mình bợ đít hắn? Táo hỏa của Táo Vương Xã cháy khắp Tinh Vũ, một Lâu Cận Thần sao có thể so sánh? Lần này chúng ta sẽ không đụng độ ngay mặt với Lâu Cận Thần, nhưng cũng vừa lúc mượn cơ hội dương danh Táo Vương của Quan Chủ, lần sau chúng ta vào Giang Châu lan truyền táo hỏa cũng sẽ một đường bằng phẳng."
Lúc trước Triệu Thích có vào Giang Châu tuyên truyền táo hỏa, nhưng hiệu quả không cao, địa phương có môn phái, có tinh linh địa phương như Ngân Chương Thụ tồn tại, có giàn giáo Kiếm Hoàn, cũng không tối tăm như nơi khác. Cho nên bọn họ ở đây truyền giáo bị sức mạnh vô hình cản trở nhiều. Tư tế kia lại hỏi:
"Nhưng lỡ như Lâu Cận Thần tới thì sao?"
Triệu Thích nói:
"Hắn đến càng tốt, trong giới này ít ai thông trận pháp, chúng ta vừa lúc cho người Giang Châu nhìn xem, cho dù là Lâu Cận Thần cũng không thể làm gì chúng ta."
Tư tế kia nhìn vẻ mặt của đại tư tế nhà mình, nghe lời như vậy thì không nói gì nữa, hắn ta cũng là từ lâu đã nghe thấy thanh danh của Lâu Cận Thần, giống như ngôi sao sáng trong mắt hắn ta, bây giờ chống lại Lâu Cận Thần khiến hắn ta hơi lo lắng. Triệu Thích tự tin nói:
"Ngươi không cần sợ, ở đây không ai có thể phá Bát Môn Tế Táo Trận mà Táo Vương Gia ban cho."
Trong khi đám người quay quanh Ngân Chương Thụ ở trong và ngoài trận đều sốt ruột chờ đợi thì hai luồng sáng rực rỡ bay tới. Mọi người đều có chút ngoài ý muốn, bởi vì Tiết Bảo Nhi trở về rất nhanh. Yến Xuyên nhìn ngọn lửa bốc cao trước mặt, sương mù mơ hồ, thoáng thấy có một bàn bếp tám cửa khổng lồ. Độn quang trên người họ tan biến, lại hóa thành một đoàn vân quang nâng thân thể của bọn họ đứng trong gió. Bản quan đam mê trận pháp, đặc biệt là ngũ hành, những năm gần đây cũng có tâm đắc, hợp với công pháp tu hành của bản quan, cũng tế luyện ra một bộ Ngũ Hành Trận Kỳ, đang muốn thử hiệu quả của nó."
Nghe Yến Xuyên nói như vậy, Tiết Bảo Nhi sinh ra một chút ảo giác, nàng cảm thấy Quan Chủ Yến Xuyên có lẽ cũng luôn đang đợi một cơ hội, chờ một cơ hội để ông ta thử Ngũ Hành Trận Kỳ mà mình tế luyện. Sau khi Yến Xuyên quan sát một lúc, ông ta thò vào ống tay áo, một lá cờ màu vàng đất nằm trong tay, ông ta ném lên cao, lá cờ tỏa ánh sáng vàng. Trên cờ màu vàng đất có rậm rạp phù văn, đây là thổ kỳ, ông ta gọi là Tuất Thổ kỳ. Hỏa sinh thổ, thổ kỳ vào trận sẽ không bị áp chế bài xích. Chỉ thấy trên người của Yến Xuyên bốc lên làn khói màu vàng đất bay đến Tuất Thổ kỳ, cờ tỏa pháp quang, hình thành pháp quang bóng cờ khổng lồ, mơ hồ nhìn thấy có một bóng người chuyển động chui vào trong cờ, làn khói chui vào cờ rồi biến mất. Yến Xuyên chỉ tay, khẽ quát:
"ĐiU
Tuất Thổ kỳ như một cây lao phóng vào ánh lửa. Nhưng ánh lửa đó giống con sóng hữu hình nâng thổ kỳ không cho nó rơi xuống, Yến Xuyên không sốt ruột. Hỏa sinh thổ, hỏa lớn hủy diệt, thiêu hủy hết thảy, đại biểu mọi thứ trên đời chấm dứt trong ngọn lửa, nhưng sự kết thúc này sẽ bắt đầu lại từ trong đất. Đất chứa vạn vật, bồi dưỡng hết thảy, chỉ thấy lá cờ màu vàng đất từ từ đưa vào ngọn lửa, tạo thành một mảng màu vàng nối liền với ngọn lửa. Ngay lúc này Yến Quan Chủ lại lấy một lá cờ màu trắng vàng ra khỏi ống tay áo. Thổ sinh kim, kim kỳ rơi vào màu vàng đất, chậm rãi kết hợp với nhau. Kim sinh thủy, chỉ thấy Yến Quan Chủ búng ngón tay, thủy kỳ màu đen rơi vào trong đó. Thủy sinh mộc, tiếp theo là mộc kỳ rơi vào trong đó.