Đấu Chiến Cuồng Triều

Chương 39

Mà ở ngoài biệt thự xa hoa này, một tiểu loly đang hết nhìn đông tới nhìn tây.

Làm thiên chi kiệu nữ của gia tộc Assassin, còn là một trong các học sinh chói mắt nhất đặc biệt tuyển vào Học viện Thiên Kinh Anh Hồn năm nay, trên danh sách yến hội như vậy của Scarlett khẳng định sẽ có tên Emily. Nhưng trên thực tế, bản thân Emily đối với chuyện này là từ chối, nếu không phải vì tên kia cũng đến, cô căn bản không có nửa điểm hứng thú đối với loại yến hội tràn ngập màu sắc, nơi nơi tràn ngập đeo bám cùng khoe khoang này.

Dùng lời của cô mà nói, cái này gọi là sa đọa, không phải con em mỗi gia tộc đều thích cái kiểu này!

Nhưng, Emily tựa như cũng ‘sa đọa’ rồi...

Cô lúc này thế mà lại mặc một chiếc váy công chúa màu trắng, làn váy thật dài, như cuộn sóng kéo trên đất, lại phối hợp vầng trăng sáng tỏ trên không, khiến cô thoạt nhìn quả thực giống như là một tiểu công chúa thánh khiết cao quý. Đây là cách ăn mặc cô bình thường từ trước tới giờ ngay cả nhìn cũng sẽ không nhìn thẳng một lần, nhưng hiện tại lại mặc ở trên thân thể của cô.

Cô không muốn ở trước mặt người đó bị Scarlett ngực to đáng giận vượt trội... Ngực to có gì ghê gớm? Loly thuần khiết đáng yêu mới là vương đạo! Hừ, không phải là một buổi party rách sao? Tựa như bổn tiểu thư chưa từng gặp!

“Nhưng, trước kia chỉ nhìn những kẻ đó mặc không có cảm giác, đây đều là thứ quỷ gì vậy!” Emily vừa hết nhìn đông tới nhìn tây, tìm kiếm bóng dáng người nọ, vừa không ngừng oán giận, thường thường còn đưa tay đi kéo kéo làn váy thật dài: “Muốn bao nhiêu bất tiện có bấy nhiêu bất tiện, mặc loại đồ này quả thực chính là tự làm khổ mình!”

“Emily tiểu thư? Trời ạ, ngài đêm nay giống như là nữ thần đến từ trong ánh trăng, không biết ta có may mắn mời...” Có nam sĩ tới tham gia yến hội bị vị tiểu công chúa đứng ở cổng lớn bồi hồi, mê mang này kinh diễm, đưa ra lời mời. Nếu có thể nắm bàn tay nhỏ của tiểu công chúa, thiên chi kiêu nữ này đi vào nhà, đại khái bất cứ nam nhân nào cũng sẽ cảm thấy đặc biệt hưởng thụ, còn đặc biệt có mặt mũi.

Nhưng sự xem thường cùng khẩu khí hung hăng của Emily theo đó mà đến khiến nam sĩ rất tổn thương: “Qua chỗ khác hóng mát! Không thấy ta đang phiền sao!”

“Emily?” Vương Trọng liếc một cái đã thấy được Emily ở dưới ánh trăng sáng tỏ, cô độc cạnh tán cây, giống như hạc trong bầy gà, “Thật đáng yêu!”

“Thật sao!” Vẻ mặt vừa rồi còn hung hăng của Emily nháy mắt biến thành tiểu loly kinh hỉ, “Anh thích không?”

Vương Trọng cười xoa xoa đầu Emily, “Em mặc cái gì anh cũng thích.”

Emily rất bất đắc dĩ, đã muốn gạt tay Vương Trọng, nói cho hắn mình đã trưởng thành, nhưng lại rất hưởng thụ nhiệt độ bàn tay to của Vương Trọng, thật thoải mái thật ấm áp, hơn nữa... Vương Trọng một thân lễ phục màu đen thật quá đẹp trai đi mà!

Mã Đông thở hổn hển chạy bước nhỏ tới: “Vương Trọng! Vương Trọng! Ngươi cố ý à? Chạy nhanh như vậy, cũng không đợi ta một chút, phù phù phù phù!”

“Muốn theo đuổi nữ hài tử thì tự làm, đừng trông vào ta, cảm ơn!” Vương Trọng nói.

Nhìn thấy mỹ nữ, Mã Đông nháy mắt đã đem Vương Trọng coi là không khí, dưới tán cây ngoài biệt thự lại có Vương Trọng ngăn cản, thế mà chưa lập tức nhận ra, chủ yếu là trang phục này cách quá xa với biểu muội trong ấn tượng của hắn, hoàn toàn không thể liên tưởng tới.

Mã Đông có chút hưng phấn, “Mỹ nữ, ta là Mã Đông, xã trưởng của gã này, cô tên gì, chúng ta làm quen một chút!”

“Mã Đông Đông, ngươi rốt cuộc lộ nguyên hình rồi!”

Thanh âm Emily đột nhiên toát ra dọa Mã Đông bị sặc, khuôn mặt hưng phấn nháy mắt ủ rũ.

“Khụ khụ, biểu muội thân ái, nói giỡn với ngươi thôi mà, chúng ta đừng đứng ở bên ngoài, thời gian sắp đến rồi. Đến, ca ca dẫn ngươi đi vào.” Mã Đông gập cánh tay trái, thật sự là thất sách, chỉ nghĩ tán gái ngay cả bạn gái cũng quên mang, quá thất lợi, biểu muội tốt nhất, lại có thể cộng điểm, còn không trở ngại hắn tán gái.

Emily ở bên không thèm để ý tới Mã Đông, dịu dàng kéo cánh tay Vương Trọng, nhẹ giọng nói, “Vương Trọng ca ca, yến hội sắp bắt đầu rồi, chúng ta không thể tới muộn.”

Mã Đông xấu hổ mở to mắt nhìn: “Tiểu nha đầu lừa đảo, ngươi muộn ở đâu? Này này này, có lầm hay không, ta là anh trai ngươi đó! Thế mà đoạt nam nhân của ta...”

“Cút!” Vương Trọng và Emily đồng thời hướng hắn dựng lên ngón giữa.

Yến hội đang thoải mái vui vẻ.

Ở phía trên đại sảnh bay đầy dải băng và bóng bay, điệu nhạc êm ái, hương thơm các loại thức ăn ngon tràn ngập trong đó.

Mọi người tùy ý giao lưu, bắt chuyện, phần lớn đều đang nói chuyện có liên quan với giải đấu liên bang. Thật ra chủ đề lần yến hội này chính là ‘Giải đấu liên bang’, tuy chưa chỉ ra, nhưng toàn bộ người đến tham dự yến hội đáy lòng đều vô cùng rõ.

“Chủ lực năm nay chỉ sợ vẫn là Hoa Hồng Đen và Thánh-Tài Quyết, dị năng xã trường học chúng ta có chút nát.”

“Ừm, ta cảm thấy chọn Sói Rừng Rậm cũng không tệ, có mấy nhân tuyển ưu tú, lần này Grace đạo sư đến hẳn là có thể làm học viện chúng ta nâng cao một bước.”

“Dị năng xã cũng không kém như các ngươi nghĩ, hơn nữa đội ngũ cần cân đối, dị năng giả cũng ắt không thể thiếu.”

“Năm nay không phải có Emily sao, hỏa diễm dị năng giả của Assassin gia tộc, cô ấy rất có hi vọng đó.”

“Một người mới mà thôi, tiếng tăm không thể ăn thay cơm.”

Hoa Hồng Đen, Thánh-Tài Quyết, Siêu Năng xã đoàn, ba đại xã đoàn này cấu thành chủ lực của anh hồn học viện, về phần Phù Văn xã là nghiên cứu hậu cần, tiếng tăm lớn, nhưng đối với giải đấu cũng không có tác dụng gì.

Giải đấu liên bang lần này tinh anh tập trung, chỉ dựa vào thực lực cá nhân đơn thuần khẳng định là đi không xa, càng cần chú ý phối hợp đoàn đội cùng với chiều sâu đội hình. Grace sở dĩ đem danh ngạch đề cử hạ thấp cũng là cân nhắc đến phối hợp, để bọn họ đề cử một danh sách, sau đó từ trong đó chọn ra năm chủ lực năm dự bị.

Mọi người nhiệt liệt thảo luận, đề tài thảo luận sôi nổi ong ong ong ong cùng với nhạc nhẹ trong đại sảnh, làm người ta cảm thấy đã thả lỏng lại nhập tâm, chọn ai là việc của cao tầng, người khác vẫn đang hưởng thụ loại bầu không khí này.

Xung quanh phần lớn đều là những gương mặt cũ nhìn đã quen ở trong Học viện Thiên Kinh Anh Hồn, không thiếu có loại hình bình thường cao lớn thô kệch. Nhưng mỗi người đều thay đồ nghiêm túc đẹp đẽ quý giá, bước chân tao nhã, ăn nói nhỏ nhẹ, thoạt nhìn còn rất giống chó học dáng người, có hương vị xã hội quyền quý thượng lưu.

Cái này cũng khiến Vương Trọng, Mã Đông và Emily tỏ ra có chút không hợp với bầu không khí toàn bộ yến hội, tuy ăn mặc giống nhau, nhưng trên thực tế tính cách và phe nhóm vẫn là có khác biệt rất lớn, nhất là... Trừ Mã Đông, Vương Trọng và Emily giống như chuyên môn đến để ăn cơm.

Có một điểm Vương Trọng đoán không sai, đồ ăn ngon của yến hội thật sự nhiều lắm. Mấu chốt là, đều rất ‘Cao cấp’.
Bình Luận (0)
Comment