Đấu La Đại Lục 2

Chương 1183 - Nhân Ngư Chúc Phúc (1)

Lần này, có thể nói là trừ lúc trước cùng Tuyết Đế tiến hành dung hợp hồn linh ra, Hoắc Vũ Hạo không có nắm chắc dung hợp hồn linh nhất. Nhưng cũng là một lần dung hợp hồn linh trọng yếu nhất.

Âm thanh chú ngữ trầm thấp quanh quẩn trong nước biển, trên thân mình Hoắc Vũ Hạo bắt đầu tản mát ra sóng tinh thần nhu hòa. Dao động tinh thần hướng Hải Công Chúa trên giường hàn ngọc lan tràn qua.

Hải Công Chúa ngủ rất say, rất nặng. Linh hồn của nàng phá toái, tinh thần lực trong tinh thần hải đã xói mòn đến gần khô cạn, hồn lực của bản thân sớm đã không còn sót lại chút gì, sinh mệnh lực còn thừa không có mấy. Hết thảy tất cả đều biểu thị trạng thái sắp tử vong của nàng.

Thế nhưng, chính là dưới trạng thái như vậy, nàng vẫn như cũ xinh đẹp, trên đuôi cá to lớn vẫn như cũ lóe ra kim sắc quang trạch nhàn nhạt.

Tinh thần lực của Hoắc Vũ Hạo là màu vàng kim nhạt, theo âm thanh ngâm xướng chú ngữ bao trùm lên thân thể nàng, làm thân thể của nàng phủ lên một tầng kim sắc, cũng giống như nhiều ra một tầng sinh mệnh lực.

Âm thanh chú ngữ nhu hòa không ngừng quanh quẩn, thân thể bản thân Hoắc Vũ Hạo cũng đồng dạng biến thành kim sắc, quang ảnh ma pháp lục mang tinh hư ảo xuất hiện dưới chân hắn, chú ngữ đã hoàn toàn bắt đầu.

Đường Vũ Đồng, mẫu nữ Hải Công Chúa đều ở bên cạnh mật thiết nhìn chăm chú vào, thế giới đáy biển cũng không có bất kỳ ngoại giới nguy hiểm nào, nguy hiểm chân chính liền từ quá trình dung hợp.

Không ai biết phần dung hợp này sẽ lấy tình huống như thế nào kết thúc, nhưng trong lòng các nàng lại đều vì thành công mà cầu nguyện.

Dần dần, trên người nhân ngư công chúa bắt đầu có khí tức kỳ dị xuất hiện. Từng quang đoàn vàng kim nhạt như tơ như sợi, quang đoàn đều từ đầu của nàng phóng ra ngoài, kim sắc quang vựng lặng yên ngưng kết trên đầu, dao động linh hồn dày đặc cũng theo đó xuất hiện.

Hải Công Chúa vô thức nắm chặt tay đại nữ nhi, nàng rất rõ ràng, kim sắc quang vựng chính là linh hồn lực của tiểu nữ nhi lưu lại. Mà một khi linh hồn lực cũng tán loạn, vậy thì, dấu ấn sinh mệnh của tiểu nữ nhi cũng liền sẽ vĩnh viễn biến mất khỏi thế giới này, chân chính tử vong.

Thần sắc trên mặt Hoắc Vũ Hạo bình tĩnh như trước, hai tay khẽ đung đưa trong không khí, phối hợp với chú ngữ của hắn.

Nhân ngư công chúa phóng thích ra linh hồn lực dưới sự khống chế của Hoắc Vũ Hạo dần dần ngưng tụ một chỗ. Chậm rãi hóa thành một khuôn mặt người, chính là hình dạng của bản thân nàng.

Chỉ bất quá, bộ dáng mặt người linh hồn lực lúc này không có bất kỳ biểu tình, nhìn qua liền cùng bản thân nàng không có gì khác biệt.

Loại trạng thái này khiến Hải Công Chúa tâm tình vô cùng khẩn trương. Nàng biết, loại phương pháp thông qua tinh thần lực tới tới áp súc linh hồn lực nữ nhi của Hoắc Vũ Hạo chỉ có thể diễn ra một đoạn thời gian mà thôi. Mà một khi hắn buông ra, vậy thì, linh hồn lực của nữ nhi không thể nào lại trở lại trong bản thể. Nói cách khác, bây giờ ngay cả cơ hội hối hận đều không có.

Hoắc Vũ Hạo đương nhiên sẽ không hối hận, cơ hội chỉ có một lần, hơn nữa không cho phép thất bại.

Âm thanh ngâm xướng chú ngữ bỗng nhiên bắt đầu trở nên cao vút. Vận Mệnh Nhãn trên trán Hoắc Vũ Hạo đã hoàn toàn sáng lên, một đạo kim sắc quang vựng từ trong Vận Mệnh Nhãn bắn ra, rơi vào linh hồn của nhân ngư công chúa.

Dao động linh hồn nhu hòa dần dần trở nên mãnh liệt, khuôn mặt linh hồn của nhân ngư công chúa lại dần dần mở ra hai mắt.

Trong khoảnh khắc đôi mắt của nàng mở ra, liền có cảm xúc toát ra, mà lại là dao động tâm tình dày đặc không gì sánh được.

Sợ hãi, sợ hãi cực độ!

Ánh mắt của nàng là thất kinh, là sợ hãi, trong đôi mắt đơn thuần, hoảng hốt, bi thương, sợ hãi, tâm tình tiêu cực trùng điệp cơ hồ lập tức bộc phát ra.

Đường Vũ Đồng trong lòng trầm xuống, nàng rất rõ ràng hiện dưới tình huống này dung hợp hồn linh độ khó lớn bao nhiêu!

Thân thể của Hoắc Vũ Hạo rõ ràng chấn động, nhưng chú ngữ của hắn vẫn như cũ không có đình chỉ, hai mắt của hắn vẫn đang nhìn chằm chằm vị nhân ngư công chúa kia, hướng nàng tiến hành giao lưu tinh thần.

Linh hồn của nhân ngư công chúa dao động kịch liệt, muốn tránh thoát ra ngoài. Linh hồn lực mãnh liệt không ngừng bắn ra, không ngừng tăng lên, muốn giãy dụa, muốn phá hoại, muốn vĩnh viễn thoát ly phần hạn chế này.

Thế nhưng, nếu quả thật để nàng thoát ly, vậy thì, nàng liền sẽ vĩnh viễn rời khỏi thế giới này a!

Trong lúc nhất thời, mẫu nữ Hải Công Chúa đã vô cùng khẩn trương. Nàng muốn đi an ủi nữ nhi a! Thế nhưng, nàng làm không được, nàng căn bản làm không được a! Giờ phút này, bị tinh thần lực kích thích, nhân ngư công chúa đang trong hôn mê có thể nhìn thấy, cũng chỉ có một mình Hoắc Vũ Hạo, nàng không nhìn thấy người khác xung quanh, nàng hoàn toàn đắm chìm trong trong chú ngữ, chỉ có tinh thần lực của Hoắc Vũ Hạo bao phủ nàng, đang khuyên an ủi lấy nàng.

"Không, không, không!" Nhân ngư công chúa liều mạng giãy dụa, toàn bộ khế ước đều đang kịch liệt run rẩy. Lục mang tinh dưới chân Hoắc Vũ Hạo thậm chí bắt đầu xuất hiện vết rách.

Tinh thần lực của nhân ngư công chúa cực kỳ cường đại, thậm chí còn muốn mạnh hơn tỷ tỷ của nàng, dù cho linh hồn chỉ còn lại một bộ phận, ở thời điểm này, nàng toàn lực phản kháng vẫn như cũ khiến Hoắc Vũ Hạo có chút chống đỡ không nổi. Dù sao, thời điểm đang tiến hành chú ngữ, bản thân hắn là hoàn toàn mở ra, không có bất kỳ năng lực phản kháng. Hoàn toàn tùy ý để linh hồn của đối phương tiến hành xung kích.

Máu tươi thuận theo miệng, mũi, tai của Hoắc Vũ Hạo chậm rãi chảy xuôi. Vào lúc này, hoàn toàn là tinh thần lực đọ sức, không, không thể nói là đọ sức, hẳn là thuyết phục. Nếu như Hoắc Vũ Hạo không thể thành công thuyết phục nhân ngư công chúa, vậy thì, hắn tất nhiên sẽ nhận phản phệ mãnh liệt, hơn nữa sẽ thất bại!

Đường Vũ Đồng song quyền nắm chặt, lúc này ai cũng không giúp được Hoắc Vũ Hạo. Hoàn toàn giao lưu trên tinh thần, hơn nữa cùng tinh thần lực mạnh yếu không quan hệ.

Loại khế ước bình đẳng này, nhất định phải dưới tình huống song phương hoàn toàn đồng ý mới có thể hoàn thành, bằng không mà nói, tất nhiên sẽ thất bại.

Hoắc Vũ Hạo bây giờ đang ráng chống đỡ lấy, cho nên nhận phản phệ, bằng không mà nói, hắn vừa rồi nên từ bỏ khế ước, tùy ý để linh hồn đối phương tiêu tán mới đúng.

Thế nhưng, hắn lại có thể nào làm như vậy chứ?

Hải Công Chúa đã không dám nhìn, từ tình huống Hoắc Vũ Hạo, nàng liền xem được, nhân loại này đã dốc hết toàn lực, không có khả năng lại làm tốt hơn, nữ nhi a nữ nhi, chẳng lẽ, vận mệnh của con đã như vậy thật sao?

Trong lòng Hoắc Vũ Hạo lúc này cũng càng ngày càng nặng, tâm tình tiêu cực trong nội tâm nhân ngư công chúa so với trong tưởng tượng của hắn còn nghiêm trọng hơn. Căn bản không cảm giác được có bất kỳ cảm xúc tích cực tồn tại, tâm tình tiêu cực điên cuồng tàn phá bừa bãi, khi nàng cảm nhận được hắn là nhân loại, liền bắt đầu liều mạng phản kháng, loại tình huống này đừng nói là hoàn thành khế ước, cho dù duy trì thêm một hồi đối với nàng mà nói đều là phụ tải to lớn.

Làm sao? Làm sao? Trong đầu Hoắc Vũ Hạo không ngừng tự hỏi các loại biện pháp, thế nhưng, cục diện trước mắt hắn cũng còn là lần đầu tiên nhìn thấy a! Lại có thể có biện pháp gì tốt? Hắn bây giờ chỉ có thể thử tận khả năng kiên trì lâu một hồi, hi vọng tâm tình tiêu cực của nhân ngư công chúa sau khi xuất ra có thể có chỗ bình ổn. Cho hắn cơ hội một lời giải thích.

Thế nhưng, không như mong muốn, tâm tình nhân ngư công chúa chẳng những không có bất kỳ dấu hiệu chuyển biến tốt, ngược lại càng trở nên cuồng loạn. Tinh Thần Hải của Hoắc Vũ Hạo bị tinh thần lực cường hãn của nàng va chạm đã bắt đầu xuất hiện vết rách nhỏ.

Không được, chỉ sợ thật không được. Trong lòng Hoắc Vũ Hạo ngầm cười khổ, hắn không thể dùng tính mạng của mình đem đổi lấy nhiều thời gian hơn a! Trong tinh thần hải của hắn còn có ngũ đại hồn linh, một khi tinh thần hải bị thương nặng, ngũ đại hồn linh cũng sẽ thụ thương.

Trong lòng thầm than một tiếng, Hoắc Vũ Hạo mặc dù vạn phần không muốn, nhưng hắn cũng minh bạch, lúc này bản thân căn bản không có biện pháp nào khác, chỉ có thể lựa chọn từ bỏ.

Khế ước tiến hành đến đây, đã đạt tới trạng thái cao trào nhất, linh hồn của song phương đã bắt đầu tiếp xúc, dù cho nhân ngư công chúa cực độ bài xích Hoắc Vũ Hạo, song phương dưới tác dụng của linh hồn khế ước bình đẳng, cũng có cơ hội tiếp xúc.

Đây là thử nghiệm sau cùng, tiếp xúc về sau, nếu như nhân ngư công chúa còn không thể có chuyển biến tốt đẹp, Hoắc Vũ Hạo liền nhất định phải quyết định kết thúc thật nhanh, nếu không, hắn rất có thể sẽ nhận trọng thương không thể vãn hồi.

Linh hồn của song phương khẽ va chạm một cái, như Hoắc Vũ Hạo dự liệu, linh hồn của nhân ngư công chúa quả thực giống như nai con bị hoảng sợ lập tức bắn ra.

Không được, vẫn là không được, thật muốn từ bỏ sao?

Thời điểm trong lòng Hoắc Vũ Hạo nổi lên đắng chát, đột nhiên, linh hồn nhân ngư công chúa tản mát ra cảm xúc cuồng loạn dừng lại một chút, ngay sau đó, nàng phảng phất ngốc trệ, khuôn mặt đình trệ trong không trung, kinh ngạc nhìn Hoắc Vũ Hạo.

Hả? Nàng không còn công kích ta rồi? Không còn thử nghiệm trốn thoát?

Hoắc Vũ Hạo cũng có chút không hiểu thấu, vừa rồi hắn cố gắng đều không có nửa phần kết quả, vì sao một khắc này, hắn đã muốn từ bỏ, nhân ngư công chúa lại phảng phất có chỗ chuyển biến?

Ngay lúc này, bên trong linh hồn của Hoắc Vũ Hạo, một tầng bạch sắc quang mang nhàn nhạt không hề có điềm báo trước xuất hiện, một điểm bạch sắc quang mang này cũng không bị Hoắc Vũ Hạo khống chế, thế mà liền tách ra, lơ lửng giữa không trung.

Ngay sau đó, bạch sắc quang mang lặng yên khuếch tán, biến lớn, vậy mà biến thành một hình ảnh. Bất ngờ chính là bộ dáng của nhân ngư công chúa a!

Nhìn thấy một màn này, Hoắc Vũ Hạo chấn kinh, mẫu nữ Hải Công Chúa cũng đồng dạng chấn kinh.

Đây là. . .

Rõ ràng là linh hồn bản nguyên a! Mặc dù chỉ một tia, nhưng trong một tia bản nguyên linh hồn này lại phảng phất xen lẫn đồ vật gì đó.

Bạch quang lóe lên, liền rơi vào trên người nhân ngư công chúa, lập tức, tâm tình cuồng loạn của nàng liền hoàn toàn bình tĩnh lại, ánh mắt nguyên bản mười phần hoảng sợ nhìn lấy Hoắc Vũ Hạo cũng lập tức phát sinh chuyển biến.

Ánh mắt của nàng trở nên nhu hòa, nhìn lấy Hoắc Vũ Hạo, dường như khẽ thở dài. Linh hồn của nàng cũng bắt đầu phát sinh biến hóa, vốn chỉ có khuôn mặt tồn tại, lúc này lại dần dần biến lớn, biến ra thân thể, hoàn toàn là bộ dáng một đầu mỹ nhân ngư nho nhỏ lơ lửng giữa không trung.

. . .

"Đây là. . . , nhân ngư chúc phúc." Hải Công Chúa sợ hãi thán phục nói.

Đường Vũ Đồng không hiểu nhìn về phía Hải Công Chúa, nói: "Tiền bối, nhân ngư chúc phúc là cái gì?"

Bình Luận (0)
Comment