Dịch: HảiFull
Nhưng những bức tường băng kia căn bản không đủ sức đỡ lấy đòn công kích từ những món hồn đạo khí cấp năm, vách tường băng nháy mắt vỡ tan tành.
Đái Thược Hành nhíu mày, phía sau hắn là đồng đội, dù hắn có muốn né thế nào cũng không thể làm được, hắn hít sâu một hơi, ánh sáng màu trắng trên người sáng rực lên, hắn tự đề thăng thực lực của mình đến cực điểm, bất kể mọi giá cũng phải đỡ được một kích này.
Khi Tiếu Hồng Trần bị Huyền Minh Trí Hoán đổi sang đây, cả chiến đội Sử Lai Khắc không sao ngờ được một người chỉ có tu vi Hồn Vương nhưng sức chiến đấu lại mạnh như vậy. Hắn có thể đồng thời sử dụng một loạt các hồn đạo khí cấp năm rõ ràng đã hơn xa một Hồn Vương bình thường, cho dù là một hồn đạo sư cấp sáu cũng chưa chắc có thể làm được như vậy. Không thấy Mã Như Long có bao giờ đồng thời khống chế nhiều hồn đạo khí như vậy chưa?
Tiếu Hồng Trần tươi cười hài lòng, đây là lần đầu tiên hắn bộc lộ hoàn toàn thực lực của mình, một kích này cũng là một kích mạnh nhất của bản thân hắn, hắn tin Đái Thược Hành tuyệt đối không thể đỡ được, cho dù thành công cũng sẽ trọng thương. Tuy sau một chiêu này hồn lực của hắn bị tiêu hao đến 7-8 phần nhưng có thể đánh bại một trong hai Hồn Đế của đối phương, thậm chí còn làm hắn bị thương nặng thì tuyệt đối đáng giá, bấy nhiêu đã đủ để hắn tự hào. Hơn nữa, hắn tin chắc bản thân mình dư sức thoát ra khỏi đây.
Thân là đội trưởng đội dự bị, hắn không chỉ am hiểu hồn đạo khí mà vũ hồn cũng không hề thua kém các hồn sư khác, hắn mười bốn tuổi đã thông qua một số phương pháp đạt được tu vi Hồn Vương, hơn nữa những phương pháp ấy đều được chọn lọc cẩn thận, sẽ không để lại di chứng gì, một phần trong đấy cũng nhờ vũ hồn cực mạnh của hắn. Mà quan trọng hơn, với vũ hồn của hắn có thể nói rằng trên đại lục này không ai thích hợp để trở thành hồn đạo sư hơn nữa, bản thân vũ hồn cũng không phải loại tầm thường gì.
Vũ hồn của hắn là Tam Túc Kim Thiềm. Nó là một vũ hồn có năng lực cực kỳ đặc biệt, khống chế kim loại.
Bất kể là kim loại gì hắn đều có thể điều khiển được, thậm chí còn có thể thông qua đó hấp thụ một số năng lượng trong các kim loại quý hiếm để tăng cường thực lực bản thân. Nếu không làm sao hắn có thể chỉ với vài phương pháp mà lên được cấp bậc Hồn Vương đây. Đế quốc Nhật Nguyệt từ trước đến nay nổi tiếng dồi dào cái gì? Chính là kim loại.
Ban nãy, bốn hồn kỹ hắn đã sử dụng, cái thứ nhất và thứ ba có tác dụng trong chiến đấu, lần lượt là Khống Chế Kim Loại và Ngưng Hình Kim Loại. Các khối kim loại ban đầu xuất hiện, bên trong đều có khắc trận pháp, mà mỗi khối đó được ngưng tụ từ những nguyên tố trong không khí mà hắn đang khống chế. Lúc nào trên người hắn cũng có một lượng lớn kim loại được mài thành bột phấn, với các bột phấn đó, hắn hoàn toàn có thể làm ra bất cứ khối kim loại có hình dạng nào.
Hai kỹ năng kế tiếp là hồn kỹ thứ hai và thứ tư của hắn, lần lượt là Kim Phí Đằng và Kim Hi Sinh.
Tác dụng của Kim Phí Đằng là đề cao hoạt tính kim loại trong bản thân Tam Túc Kim Thiềm, trong một khoảng thời gian ngắn tăng khả năng khống chế kim loại của hắn lên gấp hai lần, đồng thời cũng sẽ hấp thụ vào một lượng lớn nguyên tố kim loại trong không khí để sử dụng. Kim Bộc Phá lại có tác dụng đốt nóng khối kim loại vừa được ngưng tụ, để bản thân nó sinh ra nguồn sức mạnh khổng lồ. Nhờ hai kỹ năng được sử dụng đồng thời này mà hắn mới có thể phóng ra nhiều hồn đạo pháo như vậy. Mà lượng hồn lực bị tiêu hao của hắn, một phần là do sử dụng hồn kỹ, phần còn lại biến thành sức mạnh của các hồn đạo pháo.
Cũng nhờ năng lực khống chế kim loại mạnh như vậy nên Tiếu Hồng Trần mới được gọi là thiên tài đệ nhất đế quốc Nhật Nguyệt. Nếu xét tổng thể thực lực và sức chiến đấu thì hắn không hề kém Mã Như Long là bao. Một khi để hắn đuổi kịp tu vi Mã Như Long thì chắc chắn thực lực của hắn còn mạnh hơn vị đội trưởng kia nhiều.
Nhưng ngay lúc Tiếu Hồng Trận cực kỳ đắc ý thì đột nhiên một bóng người bay ra chắn trước mặt Đái Thược Hành.
Đây là một cô gái dáng người thon thả, gương mặt có chút non nớt, xinh đẹp tuyệt trần nhưng lúc này lại lộ vẻ kiên cường bất khuất. Cả người nàng bừng sáng một màu vàng kim, quầng sáng vàng kim hóa thành một tầng bảo hộ quanh cơ thể nàng.
Nàng là ai? Tiếu Hồng Trần trông thấy nàng gái còn xinh đẹp hơn muội muội Mộng Hồng Trần của mình liền không khỏi dại ra, trong lòng bỗng nhiên dâng lên cảm xúc không nỡ xuống tay.
Nhưng lúc này hắn đã tấn công rồi, làm sao có thể thu về nữa?
Đây là ai? Chính là đệ nhất mỹ nữ của ngoại viện học viện Sử Lai Khắc, là người trong cuộc thi này ít nổi bật nhất, Giang Nam Nam.
- Không !!! Nam Nam.
Từ Tam Thạch đứng ở phía xa trông thấy một màn này cả người dại ra, sau đó liền tái mặt, một luồng hơi thở khủng bố dâng trào từ cơ thể hắn. Trong khoảnh khắc Giang Nam Nam gặp nạn, Huyền Vũ Lực lại một lần nữa bị kích phát.
Nhưng lúc này, Mã Tiểu Đào đứng bên cạnh hắn bỗng nhiên vung tay đánh vào cổ hắn.
Huyền Vũ Lực trong cơ thể Từ Tam Thạch vừa mới thức tỉnh chưa kịp bộc phát, hắn đã bị đánh ngất xỉu, sau đó Mã Tiểu Đào không chút lưu tình, một cước đá hắn ngã khỏi sàn đấu.
Vương Ngôn trông thấy hành động của Mã Tiểu Đào liền đứng dậy, hai mắt rực sáng thầm nói:
- Cô bé kia rốt cuộc đã đủ tư cách làm một đội trưởng rồi.
Ngay khi Mã Tiểu Đào đá Từ Tam Thạch ngã khỏi sàn đấu, ảo ảnh viên hầu màu đỏ sậm mà Mã Như Long vừa phóng thích cũng bay đến cạnh nàng, sau đó từng tiếng xèo xèo vang lên, con khỉ gầy gò ốm yếu nháy mắt phình to thành một con khỉ thật lớn cao hơn bốn thước, đôi tay thật to đánh thẳng về phía cô. Bộ lông màu đỏ sậm rực sáng dựng đứng lên hệt như một lớp thép kim loại cứng rắn vậy.
Đây không phải là kỹ năng mà thật sự là một hồn thú, hơn nữa theo hơi thở cho thấy nó tuyệt đối là một hồn thú hơn vạn năm. Ai có thể ngờ Mã Như Long có thể phóng ra một con hồn thú trợ giúp mình chiến đấu chứ?
Kế đến, đòn tấn công đầu tiên về phía nàng lại không phải là con viên hầu kia mà là ba mươi sáu khỏa lôi điện đang đuổi đến, rồi hóa thành một cái lưới lớn không chút do dự bao trùm lấy Mã Tiểu Đào. Đây là đòn công kích của Mễ Già.
Hồn Vương Thiểm Điểu, Trần Phi cũng đã bay đến, hắn hóa thân thành một người mang cánh chim thật lớn màu đỏ sẫm, từng quả cầu kim loại không từng bay ra từ đôi tay của hắn, các quả cầu ấy lần lượt rơi xuống các vị trí khác nhau, khóa hết mọi đường né tránh của Mã Tiểu Đào.
Tuy nhiên, hiện nay đấy không phải uy hiếp lớn nhất của nàng, người gây trở ngại lớn nhất cho nàng ấy vẫn là đội trưởng Mã Như Long của chiến đội Nhật Nguyệt.
Một khẩu đại pháo màu vàng cực lớn xuất hiện trên vai hắn, Mã Như Long dường như bị cái chết của đồng đội kích thích, bình thường hắn lúc nào cũng giữ vẻ bình tĩnh nhưng lúc này ánh mắt nhìn Mã Tiểu Đào lại rét lạnh pha chút điên cuồng, chỉ riêng hắn đã làm cho Mã Tiểu Đào mất phân nửa sự chú ý rồi.
Trong chiến đội Nhật Nguyệt nếu nói lúc này có người vẫn chưa ra tay chính là Mộng Hồng Trần, nàng căn bản cứ như không có tồn tại, còn Tiêu Hạ Phong đang lặng lẽ đứng phía sau Mã Như Long thì nhanh chóng lách người đến cạnh hắn, sau đó nhét vào miệng hắn một vật gì đó tròn trong mềm mềm, Mã Như Long vừa nhận được liền nhai nuốt không chút do dự.
Màn Thầu... Không ngờ Tiêu Hạ Phong lại là một hồn sư hệ Thực Vật, màn thầu hắn vừa đưa cho Mã Như Long ăn nhất định có tác dụng gia tăng hồn lực.
Sau khi nhét xong miếng màn thầu vào miệng Mã Như Long, Tiêu Hạ Phong cũng ngậm một cái, trên người hắn liên tục vang lên tiếng lắp ráp kim loại, chín chín tám mươi mốt khẩu đại pháo lần lượt xuất hiện trên người hắn, tất cả nháy mắt đều tập trung về phía Mã Tiểu Đào.