Đấu La Đại Lục 2

Chương 353 - Thí Nghiệm Cực Hạn (2)

Dịch: HảiFull

Nơi đây không những là khu vực lớn nhất học viện Sử Lai Khắc mà đồng thời cũng là tòa kiến trúc lớn nhất học viện. Diện tích của Đấu Thú Khu lớn gần bằng diện tích của mấy tòa Giáo Lâu của hệ Vũ Hồn cộng với khu ký túc xá và quảng trường Sử Lai Khắc. Hoắc Vũ Hạo và Hòa Thái Đầu chạy bộ mất một quãng đường mới vào đến nơi.

- Chào Tiên viện trưởng, Tiền viện trưởng, Cung lão, sư phụ.

Hai sư huynh đệ vừa đến nơi lập tức cúi người hành lễ với ba vị cường giả cấp cao của học viện và Phàm Vũ.

Cung Trường Long có ấn tượng vô cùng sâu sắc với Hoắc Vũ Hạo, lần trước Hoắc Vũ Hạo đã dùng kỹ năng mô phỏng, thả ra khí tức hồn thú mười vạn năm làm cả đám hồn thú đang được nuôi nhốt tại đây sợ đến đái ra sàn, mất một thời gian tẩy rửa rất lâu mới sạch sẽ trở lại.

- Tiên viện trưởng, lão Tiền, hai người chắc chắn muốn làm như thế sao? Hai đứa nhỏ này mới bấy nhiêu tuổi, việc này có gấp quá không?

Cung Trường Long nhíu mày nói nhanh. Tiên Lâm Nhi trầm giọng nói:

- Cung lão, nếu không làm thế thì sao có thể kiểm tra được giới hạn của bọn chúng? Chỉ khi nào rơi vào nguy cơ sinh tử thì bọn chúng mới có thể bộc lộ ra được tất cả tiềm năng của mình.

Hoắc Vũ Hạo và Hòa Thái Đầu vừa nghe Tiên viện trưởng nói thế liền giật nẩy mình, không phải chỉ bảo là kiểm tra thôi sao? Tự dưng lại liên quan đến nguy cơ sinh tử nữa? Cung Trường Long trầm giọng nói:

- Mấy người hệ Hồn Đạo các ngươi đừng có gây chuyện nữa. Ta không đồng ý làm thế. Ta có trách nhiệm bảo vệ an toàn cho đệ tử của học viện.

Tiên Lâm Nhi không nói gì nữa, chỉ lấy ra một khối lệnh bài màu xanh thẳm không biết làm từ chất liệu gì, bên trong dường như có một màn ánh sáng màu xanh lam lượn lờ bao phủ.

- Cung lão, việc nay đã được đồng ý trong hội nghị tại Hải Thần Các, hệ Hồn Đạo chúng tôi đã được cho phép toàn quyền làm mọi chuyện để thực hiện kế hoạch Cực Hạn Đan Binh này. Từ nay, tất cả những gì của học viện đều phải nghe theo sự điều khiển của chúng tôi. Xin ngài hãy làm theo những gì chúng tôi vừa nói. Bắt đầu đi.

Tiên Lâm Nhi dù sao cũng là một trong hai đại viện trưởng của học viện Sử Lai Khắc, khi bà nói ra những lời này, cả người tỏa ra khí thế uy nghiêm bức người.

Cung lão vừa trông thấy chiếc lệnh bài màu xanh thẳm ấy liền biến sắc, lão không tranh cãi nữa mà xoay người đi nhanh vào trong. Hải Thần Lệnh, lệnh bài có quyền lực cao nhất của học viện Sử Lai Khắc, chỉ có Hải Thần Các mới có thể phân phát ra ngoài. Khi nào sử dụng xong phải trả lại cho Hải Thần Các.

Muốn có được Hải Thần Lệnh là một việc cực kỳ khó khăn vì yêu cầu để nó xuất hiện vô cùng hà khắc, mà người có được có thể huy động tất cả những thứ trong phạm vi sở hữu của học viện Sử Lai Khắc. Thậm chí có thể phát động lệnh hiệu triệu, kêu gọi những học viên đã tốt nghiệp học viện, kêu gọi nhân lực, vật lực và tài lực của Sử Lai Khắc.

Hải Thần Lệnh vừa xuất thì ngoại trừ Các Chủ của Hải Thần Các là Mục lão ra, thì tất cả mọi người đều phải nghe lệnh, ngay cả Huyền lão cũng không ngoại lệ. Nếu trong đó xuất hiện tình huống đặc biệt thì cũng chỉ có Mục lão có quyền đem Hải Thần Lệnh thu hồi.

Hoắc Vũ Hạo và Hòa Thái Đầu tuy không biết Hải Thần Lệnh này có ý nghĩa gì nhưng tâm trạng đã bắt đầu cảm thấy hồi hộp. Thí nghiệm này rốt cuộc là tình huống gì đây!

Tiên Lâm Nhi nhìn Phàm Vũ gật đầu:

- Phàm Vũ, ngươi giới thiệu sơ về nội dung của buổi thí nghiệm hôm nay đi.

Phàm Vũ nói:

- Thái Đầu, Vũ Hạo. Lát nữa sẽ là cuộc thí nghiệm để tìm ra sức chịu đựng cực hạn của hai con. Các con phải dốc toàn lực chiến đấu, không được giấu giếm cái gì hết. Trong quá trình này, chúng ta sẽ liên tục tăng số lượng hồn thú, tăng đến mức nào các con không thể chống đỡ được nữa thì thôi. Những đòn tất công của hồn thú vào các con dĩ nhiên sẽ không nương tay, chúng ta sẽ đứng bên ngoài cứu viện các con ngay khi cần thiết, nhưng dĩ nhiên sẽ khó mà tránh khỏi những chuyện ngoài ý muốn.

- Cho nên trong quá trình chiến đấu, các con phải tự bảo vệ bản thân cho tốt. Càng kiên trì được lâu, chống đỡ được nhiều hồn thú thì mức độ đánh giá của các con càng cao. Trong quá trình thí nghiệm nếu phải giết chết hồn thú thì cứ thẳng tay không được do dự. Trừ việc Vũ Hạo không được sử dụng kỹ năng Mô Phỏng để mô phỏng khí tức hồn thú mười vạn năm và Thái Đầu không được sử dụng Định Trang hồn đạo khí thì những kỹ năng còn lại của các con có thể thoải mái mà dùng. Các con phải nhớ kỹ, kế hoạch Cực Hạn Đan Binh tuy quan trọng nhưng sự an toàn của các con mới là nhất. Đi thôi, khi các con vào sân, hồn thú sẽ xuất hiện từ bất cứ phương hướng nào. Các con hãy cho chúng ta xem các con có thể làm đến trình độ nào.

- Dạ.

Hoắc Vũ Hạo và Hòa Thái Đầu đồng thanh đáp, trái ngược với vẻ bất an của Hòa Thái Đầu, Hoắc Vũ Hạo lại vô cùng kiên định đáp. Bởi vì hiện nay, trên vai hắn phải gánh sự tha thiết chờ đợi từ Mục lão, hi vọng từ sư phụ Phàm Vũ, sự hy sinh của sư huynh Hòa Thái Đầu, tất cả mọi thứ làm ý chí chiến đấu của hắn tăng lên hừng hực, hắn cần phải cố gắng, cần phải hết sức phấn đấu để tăng cường thực lực của bản thân.

Hòa Thái Đầu lúc này cũng đã bình tĩnh lại, hắn và Hoắc Vũ Hạo sóng vai đi vào giữa sân Đấu Thú Khu. Hắn vừa đi vừa nhỏ giọng nói:

- Tiểu sư đệ, chúng ta phải làm thế nào đây?

Hoắc Vũ Hạo suy nghĩ cân nhắc một lúc, nói:

- Sư huynh, đệ sẽ chủ chiến, huynh bổ trợ cho đệ. Huynh cứ tấn công dựa theo chỉ dẫn từ Tinh Thần Tham Trắc của đệ. Cường độ công kích cũng phải khống chế thật tốt, cố gắng tấn công đẩy lui nó là được. Trận này chúng ta sẽ không chỉ phải đấu với một con hồn thú, nên chúng ta phải cố hết sức tiết kiệm hồn lực và thể lực của mình.

Hòa Thái Đầu thoải mái đáp:

- Được, đệ chỉ huy, huynh phối hợp.

Khi cuộc thí nghiệm chính thức bắt đầu thì tâm trạng hồi hộp lo lắng trong lòng hai người bọn họ đã hoàn toàn biến mất, thay vào đó là sự hưng phấn và kích động. Sau cuộc thi Đấu Hồn Đại Tái, đây là lần đầu tiên bọn họ gặp phải một thử thách lớn thế này, có điều đây chỉ là một cuộc thí nghiệm mà thôi.

- Đến đây.

Hoắc Vũ Hạo khẽ quát một tiếng, sau đó xoay người, bước nhanh hai bước, chắn trước người Hòa Thái Đầu. Một con hồn thú thuộc họ sói với màu lông đen bóng lặng lẽ xuất hiện rồi chạy như điên về phía hai người bọn họ. Vì tốc độ của nó quá nhanh nên thoáng cái đã trở về mơ hồ có chút như ảo giác.

U Linh Lang, một hồn thú chuyên về tốc độ, lực tấn công và né tránh cực kỳ khủng bố. Phía trên trán con U Linh Lang trước mặt hai người bọn họ đã có một nhúm lông màu vàng, chứng tỏ tu vi của nó đã hơn một ngàn năm.

Ba hồn hoàn màu trắng lặng lẽ xuất hiện dưới chân Hoắc Vũ Hạo. Hai tròng mắt của hắn đồng thời lóe sáng bắn ra một ánh sáng nhàn nhạt, Tinh Thần Tham Trắc Cộng Hưởng theo đó mà xuất hiện trên phạm vi có đường kính chừng một trăm mét, hàng loạt hình ảnh từ khắp mọi phương vị ào ào ùa vào đầu óc Hòa Thái Đầu. Hoắc Vũ Hạo không phải cố ý giấu giếm phạm vi tối đa có thể sử dụng Tinh Thần Tham Trắc, chỉ vì hắn muốn tiết kiệm hồn lực thôi.

Hiện giờ người đứng cạnh hắn không phải Vương Đông, hắn không có được sự trợ giúp từ Hạo Đông Lực và tác dụng khôi phục hồn lực từ Hoàng Kim Chi Mang, nên tất cả những gì hắn có thể làm là dựa vào thực lực của mình và Hòa Thái Đầu.

Sau vài giây ngắn ngủi, con U Linh Lang kia đã bay đến sát bên hai người bọn họ, từng tiếng ầm ầm liên tục vang lên từ người Hòa Thái Đầu, mười hai khẩu Hồn Đạo Pháo loại nhỏ đã xuất hiện trên người hắn. Theo như những gì Hoắc Vũ Hạo đã nói, nhiệm vụ của hắn là đánh lui hồn thú, nên hắn lập tức sử dụng hồn đạo khí thích hợp theo phán đoán của mình.

Tuy nhiên con U Linh Lang này không nhào hẳn vào hai người bọn họ, khi khoảng cách chỉ còn chừng mười thước thì nó bỗng nhiên dừng lại, hai bên trái phải của nó đồng thời xuất hiện thêm một con U Linh Lang, cả ba con từ ba hướng khác nhau đồng loạt tấn công, hai con đánh Hoắc Vũ Hạo, một con tấn công phía sau Hòa Thái Đầu.

U Linh Phân Thân, đây là kỹ năng thiên phú của loài U Linh Lang, trong ba con U Linh Lang này chỉ có một con là thật, nhưng hai con còn lại cũng có lực tấn công không kém. Kỹ năng này chẳng những thực dụng mà lại còn cực kỳ hữu hiệu nữa. Nếu không phải hồn hoàn của U Linh Lang không thể mang đến kỹ năng này thì e là loài U Linh Lang đã sớm bị tuyệt chủng rồi. Mặc dù thế, U Linh Lang ngàn năm vẫn là một trong những hồn thú được nhiều người lựa chọn khi thu thập hồn hoàn.

Ngay khi U Linh Lang hóa thành ba phân thân thì Hoắc Vũ Hạo cũng chuyển động, chân bước Quỷ Ảnh Mê Tung, cả người Hoắc Vũ Hạo thoáng trở nên hư ảo. Sau khi có được hồn hoàn thứ ba, thực lực của hắn đã tăng lên trong mọi phương vị, dĩ nhiên tốc độ cũng thế, cộng thêm việc cải tạo cơ thể từ Sinh Linh Kim, lúc này hắn chỉ nháy mắt tăng tốc thôi đã nhanh như loài báo bình thường rồi.

Thoáng cái hắn đã vọt đến trước mặt con U Linh Lang phía bên trái, tay phải giơ lên chụp xuống đầu nó. Lần này hắn ra tay vô cùng chính xác, khi tay hắn chụp xuống cũng là lúc con U Linh Lang ấy đang nhảy lên, làm nó muốn chuyển hướng tránh đi cũng không thể nữa. Nó chỉ còn cách giơ hai móng vuốt đánh về phía Hoắc Vũ Hạo, đồng thời ngửa đầu cắn lấy tay phải của hắn.

Nhưng mọi chuyện nào được như ý muốn của nó, hành động của Hoắc Vũ Hạo đã được tính toán cụ thể rồi, khi tay hắn chụp xuống thì năm móng dài hơn một xích vuốt từ năm đầu ngón tay cũng xuất hiện.

Năm móng vuốt sắc như đao này dài hơn một xích đồng nghĩa với cánh tay của Hoắc Vũ Hạo đã dài đến một mét, đòn tấn công cũng trúng đầu con U Linh Lang sớm hơn. Con U Linh Lang mới ngẩng đầu lên được một nửa thì lưỡi đao màu vàng nhạt ấy đã cắm vào trán nó, hai cái móng vuốt của nó cũng dừng lại trên không trung. Hoắc Vũ Hạo dựa vào sức lực của mình đè xuống con U Linh Lang, làm nó không thể giẫy giụa gì.

Tiếng kêu thảm thiết của con U Linh Lang mới chỉ vang lên được một nửa thì năm cái móng vuốt như lưỡi đao kia đã cắm sâu vào đầu nó, mất mạng trong nháy mắt. Hòa Thái Đầu vẫn đang đứng im lặng bên phía kia, hai con U Linh Lang còn lại đang tấn công về phía hắn và Hoắc Vũ Hạo thoáng cái đã hóa thành làn sương khói màu xám rồi biến mất.

Sử dụng hồn kỹ U Linh Phân Thân trong phạm vi Tinh Thần Tham Trắc của Hoắc Vũ Hạo không phải là muốn giỡn mặt với hắn sao? Làm sao Hoắc Vũ Hạo có thể bị lừa chứ?

Con U Linh Lang đã chết kia thoáng cái rơi xuống mặt đất, nó im lìm nằm đó, trên người thậm chí còn không chảy ra một giọt máu nào, từ đỉnh đầu nó lặng lẽ bay lên một cái hồn hoàn màu tím.

- Phàm Vũ, ngươi lại vừa nghiên cứu ra một loại hồn đạo khí cận chiến mới sao?

Tiền Đa Đa kinh ngạc nói. Lúc này lão, Tiên Lâm Nhi và Phàm Vũ đều đã lên trên khán đài quan sát diễn biến cuộc chiến bên dưới Đấu Hồn Khu. Phàm Vũ cũng kinh ngạc không kém.

- Nào có! Ta không biết cái lưỡi đao màu vàng sẫm kia là gì? Không lẽ là do nó tự nghiên cứu ra?

Tiền Đa Đa nói:

- Không thể nào. Loài sói và chó rất giống nhau, đầu đồng thiết cốt, eo mềm như đậu hũ, hơn nữa phần trán của nó là nơi cứng nhất trong toàn bộ khung xương, lực phòng ngự của con U Linh Lang ngàn năm này tuy không đáng là gì nhưng phần đầu của nó lại không tầm thường. Vậy mà Vũ Hạo có thể một trảo đâm thủng nó. Chỉ sợ hồn đạo khí cấp năm, cấp sáu cũng không thể làm được. Đừng nói là do nó chế tạo, ngay cả sử dụng còn không biết được không nữa.

Bình Luận (0)
Comment