Nhìn thấy Cao Đại Lâu dùng vật liệu tốt nhất trong tay để chế luyện hồn đạo khí, Hoắc Vũ Hạo không khỏi âm thầm gật đầu. Phương pháp luyện chế của hắn quả nhiên không giống Hồn Đạo Sư chính thống lắm, đặc biệt là ở một ít chi tiết thủ pháp, chính mình có phương thức đặc biệt. Nếu như vẻn vẹn là dựa vào tìm tòi liền có thể nghiên cứu chế tác hồn đạo khí đến trình độ này, lão gia hoả này tuyệt đối xứng đáng với hai chữ thiên tài a! Cao Đại Lâu đột nhiên ngẩng đầu lên, nhìn Hoắc Vũ Hạo đang suy tư phía đối diện nói: "Huynh đệ, ngươi cũng đừng nhìn ta làm gì, ngươi sẽ không nhìn ra là ta đang làm gì được đâu. Con đường chế tác hạt nhân trận pháp này của ta và Hồn Đạo Sư bình thường không giống nhau." Hoắc Vũ Hạo sửng sốt một chút, nhưng cũng phản ứng lại rất nhanh, chính mình nhìn kỹ đối phương, khiến vị Hồn Đạo Sư Cao Đại Lâu này cho rằng là đang quan sát hắn chế tác để bắt chước.
Khẽ mỉm cười, hắn cũng không có giải thích, cũng không tiếp tục nhìn kỹ đối phương, bắt đầu chế tác hồn đạo khí cho chính mình. Vẫn như trước, Hoắc Vũ Hạo lựa chọn dùng đao khắc sẵn có trên bàn chế tạo. Tay phải đem viêm dương thiết đặt ở trước mặt rồi bắt đầu khắc họa. So với Cao Đại Lâu dùng thủ pháp “dày nặng cổ điển”, quá trình điêu khắc của Hoắc Vũ Hạo có thể dùng từ tinh chuẩn, tốc độ cao để hình dung. Trong tay hắn, đao khắc như là một vật sống lại vậy, ngón tay ở đầu đao không ngừng bay nhảy lên. Mỗi một đao hạ xuống đều cực kỳ tinh chuẩn, nếu để cho một vài lão sư của Hồn Đạo Sư học viện đến xem, chắc chắn sẽ cho rằng hắn thuộc cấp bậc “sách giáo khoa” chế tác. Đoạn sắt tung bay, một hạt nhân trận pháp phức tạp dần dần hình thành bên trong. Hoắc Vũ Hạo điêu khắc, động tác không quá dài, một đao xuống, thường thường chỉ khắc hoạ một đường ngắn, không giống Cao Đại Lâu: một đao ba nhát. Nhưng động tác của hắn ta quá nhanh, thường thường thời gian một cái nháy mắt, cũng đã xong xuôi mấy nhát cắt, hơn nữa một đao hạ tiếp một đao không hề có sự khác biệt gì. Về mặt kỹ xảo, một đao ba nhát so với phương thức Hoắc Vũ Hạo nhiều đao khó khăn hơn nhiều, nhưng phương thức Hoắc Vũ Hạo lại thắng ở tính ổn định cùng chuẩn xác, không dễ dàng có sai lầm. Hơn nữa, ở tình huống sử dụng phổ thông đao khắc để chế tạo, trình độ sắc bén của đao khắc cũng rất khó bảo toàn. Với đặc thù cực kỳ cứng rắn của kim loại hiếm viêm dương nếu kéo dài tiếp xúc sẽ lưu lại vết tích điêu khắc, trái lại không bằng vận lực ngắn ngủi, dựa vào lực bộc phát mà khắc họa. Có tinh thần dò xét thần kỹ phụ trợ, điêu khắc như Vũ Hạo không chỉ không khác so với một đao ba nhát, mà tốc độ còn nhanh hơn nhiều. Cao Đại Lâu rốt cục hoàn thành chế tác vỏ ngoài xong, ngẩng đầu nhìn lần thứ hai về phía Hoắc Vũ Hạo, cả người hắn trong nháy mắt rơi vào trạng thái dại ra. Hắn nhìn thấy gì? Nhìn thấy chính là từng đạo từng đạo tàn ảnh ở đầu ngón tay Hoắc Vũ Hạo đang bay lượn, căn bản là thấy không rõ lắm hắn đang làm gì, chỉ có những mạt sắt vụn không ngừng tung ra, rơi đều đều ở bên cạnh. Chuyện này. . . . Chế tác hạt nhân trận pháp nhanh như vậy. Lẽ nào hắn không sợ phạm sai lầm sao? Đây là ý niệm đâu tiên trong đầu Cao Đại Lâu. Hắn theo bản năng nhìn về con mắt Hoắc Vũ Hạo, bởi vì con đường xuất thân phá cách của hắn, hắn đối với chế tác hồn đạo khí có rất nhiều cảm ngộ so với học viên xuất thân từ học viện chính quy, cảm giác càng thêm mẫn cảm. Đối với một tên Hồn Đạo Sư mà nói, ánh mắt là thứ vô cùng trọng yếu, từ trong ánh mắt của đối phương liền có thể nhìn ra rất nhiều thứ. Đó là một đôi mắt thế nào a! Trong suốt không hề có tạp chất. Sự chăm chú mang theo vẻ thâm thúy kỳ dị bên trong làm Cao Đại Lâu tập trung chú ý trong con ngươi Hoắc Vũ Hạo. Hắn chỉ cảm thấy tinh thần của mình bỗng hoảng hốt, phảng phất toàn bộ linh hồn đều bị ánh mắt thâm thúy kia của Hoắc Vũ Hạo hút đi. Đến khi hắn vội vàng thu hồi ánh nhìn, cúi đầu ngưng thần một lát mới xem như khôi phục bình thường. Lực lượng tinh thần khôi phục, nhưng trên mặt Cao Đại Lâu tràn ngập vẻ cay đắng, lúc này mới là vòng thứ mấy, liền gặp phải một đối thủ mạnh mẽ như thế, muốn thắng hắn dường như không hề dễ dàng a! Dù có vòng bảo vệ cách âm, âm thanh bên ngoài không cách nào truyền vào trên đài thi đấu, nhưng dân cờ bạc cao cấp đến đây theo dõi vẫn rất có ý tứ, duy trì yên tĩnh, đưa mắt tìm đến phía đối tượng mình đặt cược. Đánh bạc cũng là một môn học vấn, nghiên cứu đối tượng tất nhiên là vấn đề trọng yếu. Hồn Đạo Sư có đặc điểm nào, Hồn Đạo Sư nào có khả năng chiến thắng cao hơn, đối với bọn họ mà nói, trong lòng đều có phần nhận thức. Như Hoắc Vũ Hạo ngồi xe đẩy dự thi Hồn Đạo Sư, muốn không bị người khác quan tâm cũng không thể. Từ sớm đã có người tinh ý ngầm quan sát hắn. Cũng có một ít người đặt cược cho hắn.Tuy nhiên, Cao Đại Lâu so với Hoắc Vũ Hạo càng thêm bắt mắt, không phải bởi vì năng lực của hắn mạnh mẽ thể hiện ra, mà là bởi vì trong tay hắn có chuôi đao khắc xịn. Chuôi đao khắc trong tay Cao Đại Lâu đúng là bảo vật gia truyền, ở đao khắc bảng có tên tuổi tồn tại. Chân chính nằm trong liệt bảng đao khắc. Gia tộc lụi bại, nhưng gia tộc Cao Đại Lâu có một ít quan hệ với Hồn Đạo Sư cao cấp trong bóng tối, được họ che chở mới có thể bảo vệ chuôi đao khắc này không bị người khác cưỡng đoạt. Nhưng người trong bóng tối trợ giúp hắn cũng không mong muốn hắn cũng trở thành một Hồn Đạo Sư mạnh mẽ, bởi vậy, trợ giúp cũng chỉ đến thế rồi dừng. Chính bởi vì có sự tồn tại chuôi đao khắc này, ngày hôm nay trận chiến Cao Đại Lâu cùng Hoắc Vũ Hạo, tỉ lệ cá là Cao Đại Lâu một ăn một phẩy hai, Hoắc Vũ Hạo là một ăn hai phẩy ba. Từ kèo trên liền có thể nhìn ra dân cờ bạc đối với song phương nhận định thực lực chênh lệch như thế nào. Đương nhiên, tỷ lệ này, là do trước khi trận đấu bắt đầu có người đặt ở cửa Hoắc Vũ Hạo mà sinh ra ảnh hưởng, bằng không tỷ lệ Hoắc Vũ Hạo sẽ càng thấp hơn. Chỉ là không ai biết, kẻ đặt cho Hoắc Vũ Hạo lại chính là hắn. Hào quang nhàn nhạt lấp loé, trên mặt Hoắc Vũ Hạo toát ra một tia trầm ngưng, đao khắc trong tay rốt cục cũng ngừng lại, một hình cầu hạt nhân trận pháp to bằng nắm tay đã thành hình trước mặt hắn. Toàn bộ quá trình điêu khắc hạt nhân trận pháp quả thực chính là một tác phẩm nghệ thuật tinh mỹ, màu đỏ sậm của viêm dương thiết như là được giao cho sinh mệnh, tản ra hồng quang nhàn nhạt, một luồng khí tức hết sức nguy hiểm từ trong đó không ngừng tản ra ngoài. Phải biết rằng tình huống này vẫn chưa truyền hồn lực vào. Không giống Cao Đại Lâu chế tác hồn đạo khí có ba hạt nhân trận pháp. Hoắc Vũ Hạo chế tác cũng chỉ có một cái hạt nhân trận pháp. Ngay sau đó, hắn lại bắt đầu chế tác linh kiện khác, tốc độ chế tác vẫn rất nhanh như trước. Cao Đại Lâu bên kia vẫn còn bận rộn, làm một ít công tác lắp ráp cùng điều chỉnh thử nghiệm cuối cùng. Trên thực tế, nếu như hắn muốn xem Hoắc Vũ Hạo chế tác, căn bản cũng không thể thấy rõ ràng. Hoắc Vũ Hạo lúc trước làm lỡ không ít thời gian, nhưng hiện tại tiến độ chế tác thực sự là quá nhanh, sắp tới trình độ làm mắt người không theo kịp, thế này làm sao xem đây? Thời gian từng giây từng phút trôi qua,người thứ nhất hoàn thành chế tác hồn đạo khí chính là Hồn Đạo Sư số 96. Thời gian sử dụng là một canh giờ. Nhàn nhạt liếc mắt nhìn các Hồn Đạo Sư khác đang bận rộn. Hắn đưa ra tác phẩm của mình. Vị thứ hai hoàn thành, chính là đối thủ của số 96. Thời điểm số 96 thể hiện chính mình đã hoàn thành chế tác, vị đối thủ của hắn liền liếc mắt nhìn hồn đạo khí hắn chế tác thành, sau đó mặt liền xám như tro tàn từ bỏ kiện tác phẩm của mình. Chênh lệch quá rõ ràng, đã không cần thiết phải tiếp tục nữa. Số 96 hoàn thành là một cái hồn đạo khí cấp năm. Một canh giờ, chỉ có một canh giờ! Phần lớn Hồn Đạo Sư sau một canh giờ rưỡi mới bắt đầu lục đục hoàn thành chế tác. Đây là thi đấu, cũng không phải nơi để mỗi một vị Hồn Đạo Sư đều chế tác hồn đạo khí mạnh nhất của mình. Thời gian có hạn chế. Tốt nhất là cân nhắc để chế tác ra hồn đạo khí mạnh nhất mình có thể làm trong thời gian cho phép. Cao Đại Lâu hoàn thành sớm hơn một phút so với Hoắc Vũ Hạo, nhưng hắn cũng không nóng lòng giao ra sản phẩm, mà đứng ở đối diện, nhìn Hoắc Vũ Hạo ngồi ở xe lăn đồng thời chỉ dùng một tay phải chế luyện hồn đạo khí. Càng xem, hắn liền càng hoảng sợ. Tuy rằng không nhìn ra Hoắc Vũ Hạo làm cách nào chế tác, nhưng trong đó có một ít chi tiết nhỏ hắn vẫn chú ý tới. Hắn xuất thân từ con đường độc lập, ở thời điểm chế tác hồn đạo khí tuy rằng cùng Hồn Đạo Sư chính thống có điều khác biệt, nhưng sự khác biệt này chủ yếu là ở thủ pháp chế tác. Mà Hoắc Vũ Hạo làm ra loại hồn đạo khí hắn chưa từng nghe nói đến. Một cuộn dây vòng kim loại kia là dùng làm gì? Từng cái từng cái kép lại là làm được việc gì? Cái Kim chúc cầu kia tại sao có ba cái lỗ, vị trí sắp xếp cân xứng. Những thứ này hắn để làm gì a! Cũng không phải hạt nhân trận pháp a! Nghi hoặc không ngừng xuất hiện trong đầu Cao Đại Lâu. Càng suy nghĩ, trong lòng hắn càng bị mê hoặc. Đối với hắn mà nói, vị thanh niên trước mặt này quả thực chính là dấu hỏi bí ẩn, hắn hiện có chút ngạc nhiên. Hoắc Vũ Hạo chế ra cái hồn đạo khí này đến tột cùng là cái gì. Hoắc Vũ Hạo dùng hơn một canh giờ rưỡi mới hoàn thành chế tác. Đến lúc cuối cùng ghép lại, hiện ra ở trước mặt hắn là một hòn đạo pháo dài chừng một thước 5 tấc, đường kính khoảng chừng mười centimet. Nhìn qua cũng không có điểm đặc thù nào. Hơn nữa, cái hồn đạo pháo này mặc dù sử dụng vật liệu tạo thành cũng không tệ, nhưng quý giá nhất cũng chỉ có khối viêm dương thiết, còn lại vật liệu bên trong phần lớn đều sử dụng một chút kim loại mật độ cao, kim loại hiếm dùng không nhiều. - Hoàn thành rồi sao? Cao Đại Lâu đứng ở đối diện thử thăm dò hỏi. - Đúng đấy! Cao huynh đã sớm hoàn thành rồi. Hoắc Vũ Hạo khẽ mỉm cười, hướng về Cao Đại Lâu gật gật đầu. - Hừm, vậy chúng ta cùng đi giao sản phẩm ra đi. Cao Đại Lâu đầy lòng hiếu kỳ đi tới Hoắc Vũ Hạo, chủ động muốn giúp hắn đẩy xe. Hoắc Vũ Hạo cũng không ngăn cản, tùy ý để hắn đẩy xe đẩy của mình, đem hồn đạo khí đã hoàn thành chế tác đặt ở trên đùi. Hồn đạo khí chế tác xong, cũng cần giao cho ba vị trọng tài kia, trước tiên do bọn họ tiến hành phán định. Cao Đại Lâu chế tác cũng là một Chủng Hồn đạo pháo, dù sao, ngày hôm nay thi đấu là tiến hành đối kháng, hồn đạo khí công kích hiển nhiên hữu dụng nhất. Nếu không, làm cái hồn đạo khí phòng ngự so đấu chính là so hồn lực mạnh yếu. - Chấn Đãng pháo cấp bốn, mang vào hiệu quả phá nổ. Rất tốt, hồn đạo khí cấp bốn. Ba vị trọng tài nhìn hồn đạo pháo của Cao Đại Lâu sau đó đưa ra đánh giá. Sau đó bọn họ mới nhìn thấy hồn đạo pháo trên đùi Hoắc Vũ Hạo.
Chương 312: Huyết sắc ngưng đao khắc Cao Đại Lâu (trung) Năm phút đồng hồ sau. . . - Khụ khụ, tiểu hữu, cái hồn đạo pháo này tác dụng là gì? Kết cấu có chút đặc thù a! Hoắc Vũ Hạo mỉm cười nói: - Ta cũng làm một hồn đạo khí cấp bốn. Coi như là cùng loại với cao bạo hồn đạo pháo đi. Chỉ là dùng một chút thủ pháp chế luyện đặc thù mà thôi. Ba vị trọng tài bàn luận xôn xao một lúc, sau đó trọng tài trưởng nhìn về phía hai người, nói: - Các ngươi chế luyện đều là hồn đạo pháo công kích cấp bốn. Rất khó phán định ai ưu ai kém. Đề nghị các ngươi tiến hành một cuộc đối kháng, tới cuối cùng mới phân định thắng bại. Dù sao, đối với Hồn Đạo Sư mà nói, chiến đấu cùng sử dụng hồn đạo khí đều quan trọng. - Tốt. Cao Đại Lâu sảng khoái đáp ứng. Đối với hắn mà nói, kim loại hiếm thì lực hấp dẫn tất nhiên rất lớn, nhưng loại phương thức chế luyện hồn đạo khí của Hoắc Vũ Hạo lần đầu thấy qua cũng có lực hấp dẫn trí mạng a! Dưới tình huống như vậy, hắn dĩ nhiên nguyện ý chính diện thử một chút uy lực hồn đạo pháo của Hoắc Vũ Hạo . Trọng tài trưởng trầm giọng nói: - Quy tắc tranh tài ta nói một chút. Các ngươi ở thời điểm đối chiến lẫn nhau chỉ có thể sử dụng hồn đạo khí mới vừa hoàn thành chế luyện. Hồn lực cũng có thể tự do sử dụng. Nhưng không được sử dụng bất kỳ hồn kỹ cùng những hồn đạo khí khác, một khi vận dụng những hồn đạo khí phòng ngự, vậy thì coi như thua trận đối kháng. Dĩ nhiên, mạng chỉ có một cái, thắng bại dĩ nhiên quan trọng, nhưng giữ được cái mạng nhỏ của mình cũng cực kì quan trọng. - Vâng! Cao Đại Lâu đáp.. Trọng tài trưởng nhìn về phía Hoắc Vũ Hạo, ánh mắt rõ ràng ngưng trọng hơn một chút. Hoắc Vũ Hạo sắc mặt bình tĩnh nhìn hắn, nói: - Ta cũng hiểu rồi. - Tốt. Người đâu, đưa bọn họ tiến vào nơi đối kháng. Lập tức có mấy người khác tới đây, dẫn hai người đi tới phía hai đầu vũ đài đối kháng. - Trần huynh. Mới vừa rồi cái tên thanh niên ngồi xe lăn chế luyện hồn đạo khí rất không tầm thường a! Ngươi có nhìn ra cái gì không? Vị trọng tài ngồi phía tay trái thấp giọng hỏi. Trọng tài trưởng trầm giọng nói: - Rất không tầm thường, nếu như ta không nhìn lầm, hắn hẳn là đem một chút phương thức chế luyện cơ quan dung nhập vào hồn đạo khí của mình. Hòa hợp cùng pháp trận trọng yếu. Trong hồn đạo khí, pháp trận trọng yếu là dùng Viêm Dương Thiết chế tạo ra, đúng là phương thức luyện chế Cao Bạo Đạn pháp trận trọng yếu. Nhưng cũng có chút khác nhau. Bản thân không phối hợp với pháp trận bắn ra. Cũng không có tụ lực pháp trận. Nếu dùng Viêm Dương Thiết chế tạo trọng yếu pháp trận khác thì có thể trở thành hồn đạo khí cấp năm. Vị trọng tài phía bên phải nói: - Đấu đối kháng rồi nói sau. Tên Cao Đại Lâu kia cũng không đơn giản, hắn có đao trong nhóm bảng khắc. Ai thắng ai thua rất khó nói. Trọng tài trưởng khẽ mỉm cười, nói: - Xem ra trong cuộc thi bên Tịch Thủy Minh chúng ta xuất ra nhân tài ưu tú thật cũng thật không ít. - Ừ, sau khi cuộc tranh tài kết thúc, chúng ta nên xin chỉ thị phía trên, xem có thể kéo một số người gia nhập hay không. Hai kẻ vừa nãy cũng không tệ, về sau nên tra rõ vài phần lý lịch. Hoắc Vũ Hạo và Cao Đại Lâu tiến vào trong vùng đối kháng hẹp dài. Ngoài trường đấu, tâm trạng khán giả nhất thời cũng trở nên phấn khởi. Phía trước mặc dù cũng đã có không ít Hồn Đạo Sư giao phó tác phẩm, nhưng đại đa số đều do trọng tài phán định thắng hay bại. Hoắc Vũ Hạo cùng Cao Đại Lâu là trận đầu đối kháng đầu tiên trong hôm nay. Chế luyện hồn đạo khí đối với một ít dân cờ bạc cửa mà nói mặc dù cũng có thể thỏa trí tò mò. Nhưng bất luận như thế nào cũng không thể so sánh với thực chiến a! Đây chính là nguyên nhân vì sao cuộc so tài Đại lục thanh niên cao cấp Hồn Sư tinh anh hấp dẫn như vậy. Một kẻ ngồi ở xe lăn. Một tên có đao trong nhóm bảng khắc. Cuộc tranh tài này phải đặc sắc a! Trong lúc nhất thời, vốn Kim sắc đại sảnh đang an tĩnh trở nên huyên náo, nhất là những kẻ đặt cược trên người Cao Đại Lâu và Hoắc Vũ Hạo lại càng không nhịn được nên bàn tán xôn xao, ầm ĩ. - Cao huynh, ta tên là Đường Ngũ. Bất luận hôm nay thắng bại như thế nào, cũng rất hân hạnh được biết ngươi. Hoắc Vũ Hạo hướng Cao Đại Lâu khẽ cười nói. Cũng nói thẳng ra mình dùng tên giả để tham gia Minh đô Hồn Đạo Sư tinh anh đại tái. - Đường Ngũ? Huynh đệ, ta đối với hồn đạo khí kia của ngươi thật tò mò. Chờ sau khi cuộc tranh tài kết thúc, có cơ hội ta mời ngươi uống rượu. Chúng ta trao đổi một chút? Cao Đại Lâu vẻ mặt phấn khởi nói. - Được! Hoắc Vũ Hạo nhoẻn miệng cười. Trọng tài trưởng lúc này cũng đã tiến vào đến trong vùng đối kháng. Chỉ bất quá vị trí hắn đứng là trên một cái bình thai cao hơn sàn đấu. Đây là tranh tài trong thế giới ngầm, cũng không có nhiều quy tắc. Chết thì càng không cần phải nói, quá bình thường. Trọng tài chẳng qua là tới phán định thắng bại, không đi ngăn cản tình huống phát sinh. - Các ngươi cũng chuẩn bị xong chưa? Trọng tài trưởng trầm giọng hỏi. - Chuẩn bị xong rồi. Cao Đại Lâu lớn tiếng nói. Hoắc Vũ Hạo cũng gật đầu một cái. - Trận đấu bắt đầu. Người thắng qua vòng. Kèm theo tiếng quát to của trọng tài trưởng, Cao Đại Lâu cùng Hoắc Vũ Hạo đồng thời giơ tay lên. Hồn đạo pháo trong tay Cao Đại Lâu thân mình nhàn nhạt Ngân Bạch Sắc, đó là vì dùng kim loại hiếm Tinh Nguyệt bằng bạc làm thành. Chỉ thấy quang mang nhu hòa ở mặt ngoài hồn đạo pháo di động hiện ra. Kiểm nghiệm Hồn Sư có sử dụng hồn kỹ hay thì không biện pháp tốt nhất là gì? Chính là nhìn có hay không buông thả vũ hồn. Hồn lực phải được vũ hồn chế ước, không buông thả vũ hồn, hồn lực có thể sử dụng giống nhau. Vì vậy, Cao Đại Lâu căn bản không thả ra vũ hồn của mình. Hoắc Vũ Hạo cầm trong tay hồn đạo pháo cũng giống như vậy, một tầng quang mang hỗn hợp màu đỏ nhạt có hơi thở nóng bỏng lại bắt đầu dần tụ ở hồn đạo pháo trong tay. Kim sắc đại sảnh mới vừa rồi còn huyên náo lập tức một lần nữa trở về yên tĩnh, từng ánh mắt vững vàng nhìn chăm chú hai người trong sân. Loại so đấu trực tiếp hồn đạo khí này, rất có thể sau một, hai lần công kích là có thể phân ra thắng bại . Hồn đạo pháo trong tay Cao Đại Lâu thời gian bổ sung năng lượng rất ngắn, một đoàn quang cầu phát ánh sang trắng mang theo từng vết màu bạc quang thải gào thét bay ra, bắn nhanh tới Hoắc Vũ Hạo. Lúc trước trọng tài đã nói đạn chấn động bắn ra mang vào hiệu quả phá nổ. Đạn pháo lớn nhỏ đường kính chừng một thước, lựa chọn vị trí trung ương khóa cứng phương vị Hoắc Vũ Hạo. Mọi người xem ra, phương pháp ứng đối của Hoắc Vũ Hạo chỉ có thể là phát xạ hồn đạo khí của mình công kích, để cho năng lượng công kích hai bên va chạm chính giữa, sau đó triển khai so đấu lại. Cao bạo hồn đạo pháo trong tay Hoắc Vũ Hạo đúng là được bắn ra , nhưng ngoài dự liệu chính là một đoàn quang cầu màu đỏ sậm phi hành kề sát đất. Cùng đạn chấn động, Cao Đại Lâu bắn lần lượt xẹt qua, hướng phía Cao Đại Lâu bay đi. Hoành tráng a! Đây là muốn lưỡng bại câu thương, xem phương thức chiến đấu ai thiện chiến hơn a! Cao Đại Lâu xuất thủ trước, đạn chấn động bắn ra cũng tới trước Hoắc Vũ Hạo. Chọi cứng? Trong nháy mắt tiếp theo. Ánh mắt mọi người cùng mở lớn ra. Mọi người nhìn chăm chú vào Hoắc Vũ Hạo, hắn nhanh chóng di chuyển xe lăn, không ngừng biến đổi vị trí.
Đạn chấn động bắn ra bởi vì đã khóa vị trí hắn, tự nhiên cũng đi theo vị trí biến hóa của hắn. Người sáng suốt có thể thấy, Hoắc Vũ Hạo chỉ dùng đúng tay phải, tay phải của hắn giống như là có một loại Ma Lực, không ngừng đẩy hay hút vòng phòng hộ hai bên, do đó có thể làm xe lăn di động, hơn nữa cực kỳ tinh chuẩn luôn có thể tránh đạn chấn động bắn ra. Đạn chấn động bắn ra động năng là hạn, tất nhiên có thể khóa, nhưng nếu như thời gian dài, động lực biến mất nó cũng chỉ có thể nổ bung. Cũng là khi nó sắp nổ bung, chớp mắt một cái, tay phải Hoắc Vũ Hạo hướng nó làm ra một cái động tác bắt. Sau đó đột nhiên vung về phía sau, hắn cùng xe lăn né qua, vừa lúc tránh khỏi vụ nổ của viên đạn chấn động bắn ra. Chỉ nghe “ầm”một tiếng thật lớn. Đạn chấn động nổ ra ở phía sau hắn ba thước , sóng chấn động mạnh mẽ lan ra lại càng thôi động hắn trượt về hướng Cao Đại Lâu. Né tránh được hoàn toàn hiệu quả phá nổ. Hiệu quả chấn động chỉ có một phần rất ít tác dụng lên trên người hắn, màn né tránh hấp dẫn này, có thể nói là kì diệu vô cùng. Ai có thể nghĩ đến, thân là một gã tàn tật ngồi ở xe lăn, Hoắc Vũ Hạo lại có thể xử dụng phương thức này đối kháng với hồn đạo pháo của Cao Đại Lâu. Kể cả là một người bình thường cũng dường như không thể nào làm được a! Cao Đại Lâu bên kia, căn bản là không có thời gian xem tình huống Hoắc Vũ Hạo bên này, mắt thấy Cao Bạo Đạn đến, hắn cũng không có bản lãnh né tránh của Hoắc Vũ Hạo, chấn động pháo trong tay lại bắn ra, cách nơi mình đứng chỉ có hơn mười thước cùng Cao Bạo Đạn chính diện va chạm. - Ầm Khí lưu nóng bỏng trong nháy mắt nổ tung, luồng kình khí dài đến hơn hai mươi thước cuồng đạo tỏa ra. Cao Đại Lâu hoảng hốt, nhanh chóng lui về phía sau, cố gắng tụ hồn lực đối kháng với ba vụ nổ. Nhưng dù vậy, vẫn bị bắn bay ra ngoài, dán lên hồn đạo vòng bảo hộ cách đó không xa. Này, đây là cấp bốn hồn đạo khí sao? Phải biết rằng, đạn chấn động bắn ra bản thân cũng có một chút tác dụng phòng ngự, sóng chấn động mãnh liệt bạo ra có thể hóa giải các loại thế công thật lớn. Có thể nói là công phòng nhất thể, cho nên Cao Đại Lâu mới chọn chế luyện chấn động pháo. Nhưng là, uy lực Cao Bạo Đạn này cũng quá lớn đi. Sợ rằng cũng phải tới uy lực Cao Bạo Đạn cấp năm. Bên kia, Hoắc Vũ Hạo cũng bị lâm vào cảnh khiếp sợ. Đạn chấn động Cao Đại Lâu bắn ra ở sau lưng của hắn nổ tung, đối với hắn mà nói, sóng chấn động sót lại đúng ra không đáng kể chút nào, chỉ có thể thôi động thân thể của hắn về phía trước, có hồn lực bảo vệ, Hoắc Vũ Hạo tự nhẩm hẳn là không bị chút ảnh hưởng gì mới đúng. Nhưng mà, thời điểm sóng chấn động kia chân chính rơi vào thân người, hắn lập tức cũng cảm giác được có điểm không đúng. Một loại cảm giác khó có thể hình dung trong nháy mắt truyền khắp toàn thân, Hoắc Vũ Hạo chỉ cảm thấy trái tim của mình trong phút chốc dường như ngưng đập, hết thảy chung quanh, tất cả đều trở nên chậm lại, hô hấp cũng trong một tích tắc dừng lại, loại cảm giác khó chịu này giống như là trong nháy mắt mình biến thành một thi thể chết vậy. May là, loại thống khổ này chẳng qua chỉ kéo dài một giây đồng hồ, hắn liền khôi phục bình thường. Nhưng cho dù như thế, hắn mới vừa chuẩn bị tụ lực cao bạo hồn đạo pháo lần nữa đã bị cắt đứt hoàn toàn, nhất định phải một lần nữa điều động hồn lực mới được. Điều này sao có thể? Đạn chấn động bắn ra từ khi nào sẽ có hiệu quả như vậy a! Không đúng, không đúng. Hoắc Vũ Hạo thay đổi ý nghĩ thật nhanh, trong đầu trong nháy mắt xuất hiện chuôi đao khắc ngăm đen chất phác tự nhiên.
Chương 312: Huyết ngưng khắc đao Cao Đại Lâu (hạ) Hoắc Vũ Hạo chịu ảnh hưởng của vụ nổ, cũng phải bỏ lỡ thời cơ tốt nhất truy kích Cao Đại Lâu. Uy lực Cao Bạo Đạn kết thúc, Cao Đại Lâu mặc dù mặt mũi dính đầy đất, nhưng cuối cùng cũng không bị đả thương. Hai người cùng nhìn đối phương, ánh mắt tràn đầy sự khiếp sợ. - Ngươi, ngươi chế tác hồn đạo khí cấp năm? Cao Đại Lâu vẻ mặt khiếp sợ nói. Dường như quên mất hai người đang trong cuộc tranh tài. Hoắc Vũ Hạo lắc đầu, nói: - Cấp bốn. Hồn đạo khí công kích cấp năm chỉ có một cái trọng yếu trận pháp làm sao chống đỡ được, không phải là ngươi xem ta làm sao? - Nhưng. . . Hoắc Vũ Hạo nhàn nhạt nói: - Sau khi cuộc tranh tài kết thúc, trò chuyện sau. - Tốt. Cao Đại Lâu thống khoái đáp ứng, tay run lên, chấn động hồn đạo pháo trong tay tiếp tục bắn. Đối với hồn đạo khí của Hoắc Vũ Hạo, hắn cảm thấy khiếp sợ nhưng cũng không có nghĩa là sẽ nhận thua, phần thưởng chính là rất nhiều kim loại hiếm a! Hoắc Vũ Hạo khẽ mỉm cười, tay phải giơ lên, hồn đạo pháo trong tay đồng thời cũng bắn ra, nhưng lần này không còn là xẹt qua đạn chấn động mà là đón đánh trực diện, lấy năng lực tinh thần dò xét cường đại, muốn khóa hồn đạo đạn pháo của đối phương quá dễ dàng, căn bản là không có khả năng thất bại. Đạn pháo hai bên đồng thời bay ra khỏi nòng súng, dường như ở vùng đất trung ương nổ bung, nhất thời, ánh lửa kịch liệt che đậy tầm mắt của hai người, lực chấn động kinh khủng cùng năng lượng ba động chạy chồm tứ tán, đánh sâu vào hướng hai người bọn họ. Vừa lúc đó, Cao Đại Lâu đột nhiên cảm giác được tinh thần mình hoảng hốt, trước mắt hoa lên một mảnh, không biết tại sao, đột nhiên cảm giác mình xác định sai vị trí. Theo bản năng quay người lại, điều chỉnh phương vị của mình. Giơ tay bắn ra một pháo. Với tu vi của hắn, khống chế hồn đạo khí cấp bốn, mặc dù không thể nói hoàn toàn thuấn phát, nhưng thời gian chuẩn bị quả thật không cần quá lâu. Sau đó. . . . Kỳ thật không có sau đó . "Ầm ——" tiếng nổ vang kịch liệt, chấn động mãnh liệt trong nháy mắt đem thân thể Cao Đại Lâu cắn nuốt, cả người hắn hoàn toàn lâm vào trạng thái tê dại, lực nổ kinh khủng đem hắn chấn thành thất điên bát đảo. Hoàn toàn dính vào vòng phòng hộ, máu trong cơ thể hắn trong nháy mắt ngưng trệ, khó chịu muốn hộc máu, nhưng làm sao cũng không thể ói ra được. Này, chuyện gì đã xảy ra vậy? Đồng dạng nghi vấn cơ hồ đều hiện ra trong đầu khán giả xem trận chiến. Ở trong mắt bọn hắn, Hoắc Vũ Hạo cùng Cao Đại Lâu đối pháo sau, Cao Đại Lâu đột nhiên xoay nửa người, hướng vòng hồn đạo bảo hộ bên cạnh mình bắn ra một pháo. Chỉ cách nhau hơn một thước, đạn chấn động cấp bốn nổ tung, làm sao có thể tránh khỏi được. Chấn động lực kinh khủng kia đánh bay hắn. Mặc dù vẫn đề tụ hồn lực phòng hộ, nhưng Cao Đại Lâu cũng là miệng mũi ứa máu, chật vật nói không ra lời . Cũng may mắn đây chỉ là hồn đạo khí cấp bốn, nếu như là cấp năm ở khoảng cách gần như vậy lại dưới tình huống không có thi triển hồn kỹ cùng hồn đạo khí phòng ngự, nói không chừng tánh mạng hắn đã đi tong. Hoắc Vũ Hạo mặt mỉm cười. Chậm rãi nhìn Cao Đại Lâu ngã xuống đất, quay đầu hướng người trọng tài nói: - Có thể phán định thắng bại đi. Nếu như ta đấu tiếp, hắn sẽ chết. - Ừ, ngươi thắng. Trọng tài gật đầu. Mặc dù cục diện trước mắt nhìn có vẻ có chút quỷ dị, nhưng nhìn uy lực hồn đạo khí Hoắc Vũ Hạo chế tạo ra từ, đúng là muốn vượt xa Cao Đại Lâu. Chẳng qua là không biết tại sao, Cao Đại Lâu lại chọn tự mình hại dẫn tới kết thúc tranh tài, chẳng lẽ hắn cho là mình một điểm cơ hội cũng không có sao? Hoắc Vũ Hạo một cánh tay lăn bánh xe, chậm rãi đi tới trước mặt Cao Đại Lâu, mỉm cười nói: "Cao huynh, không việc gì chứ?" Bị ảnh hưởng bởi đạn chấn động, Cao Đại Lâu hiện tại toàn thân còn đang run run. Thật vất vả mới miễn cưỡng đứng lên được. - Chuyện gì xảy ra vậy? Tại sao ta lại trúng đạn chấn động do mình bắn ra? Thế này là thế nào? Hoắc Vũ Hạo ha hả cười một tiếng, nói: - Ngươi thua. Đi thôi. Mãi cho đến khi ra ngoài khu đối chiến, Cao Đại Lâu vẫn cảm giác mình trở nên ngất ngất, hồ đồ, cả người giống như lâng lâng trên mây. Hoắc Vũ Hạo sau khi nhận lấy phần thưởng chiến thắng, nói: - Cao huynh, chúng ta tìm một chỗ ngồi một chút? Cao Đại Lâu vẻ mặt cười khổ nói: - Được rồi, bất quá, ngươi bao đấy nhá. Ta không có tiền. - Tốt. Hoắc Vũ Hạo mỉm cười nói.
Vương Đông Nhi lúc này đã qua tới, đẩy xe lăn cho hắn, Hoắc Vũ Hạo để Na Na chờ Hòa Thái Đầu, hắn chưa tới lượt thi đấu, để cho Vương Đông Nhi đẩy xe lăn, mang theo Cao Đại Lâu rời đi khỏi Thanh Sáp tửu điếm. Đối với tiền đánh cuộc, hắn không có bất kỳ lo lắng nào, có Thần An ở đó, những thứ kia căn bản không phải là vấn đề. Kim hồn tệ đối với hắn mà nói, thật ra không quan trọng, kim loại hiếm mới thật sự là trọng yếu. Bất quá, bây giờ còn không phải lúc thôi. Vương Đông Nhi cũng không biết Hoắc Vũ Hạo và Cao Đại Lâu trao đổi gì với nhau, lại đem đối thủ của mình đi theo, không khỏi có chút ngạc nhiên. Nhưng thân phận hiện tại của nàng chẳng qua là thị nữ của Hoắc Vũ Hạo, tự nhiên không nói thêm gì, ba người ra khỏi Thanh Sáp tửu điếm, hướng về Minh Duyệt tửu điếm ở phương hướng ngược lại mà đi. Kim sắc đại sảnh. - Thần An, tên số 66 có lai lịch gì? Hồn đạo khí hắn chế luyện có thể rất không tầm thường a! Trọng tài trưởng đem Thần An gọi vào trước người thấp giọng hỏi. Vốn là hắn còn định hỏi mua cách chế luyện hồn đạo pháo vừa rồi của Hoắc Vũ Hạo. Rõ ràng là hồn đạo khí cấp bốn, nhưng phát huy ra uy lực cấp năm. Vô luận là sử dụng tài liệu hay là ở phương diện tốc độ chế luyện đều thể hiện ra ưu thế khổng lồ. Loại này kỹ thuật, thậm chí có thể thay đổi hướng đi của việc luyện chế hồn đạo khí. Thần An thấp giọng nói: - Trần đại nhân, không phải là ta không muốn nói. Chẳng qua là lai lịch vị khách số 66 này chúng ta trêu chọc không nổi. Hắn. . . Nói tới đây, hắn huơ tay ra dấu. Trọng tài trưởng cả kinh. -Ngươi chắc chắn chứ? Thần An tiến tới bên tai hắn, thấp giọng rỉ tai mấy câu. - Ừ. Tốt lắm, ngươi đi đi. Đừng hé ra với ai ta hỏi câu vừa rồi. Đáy mắt trọng tài trưởng rõ ràng hiện lên một tia sợ hãi, sau đó lập tức khôi phục bình thường. - Dạ. Thần An trong lòng cười thầm, làm sao có thể để ngươi cùng Đường Ngũ đại nhân lien lạc được, ta còn trông cậy vào đại nhân mang ta phát đạt đây. Hoắc Vũ Hạo mang theo Cao Đại Lâu cùng Vương Đông Nhi cùng nhau tìm một quầy rượu đi vào. Tuy quầy rượu không lớn, nhưng lúc này lại lắm thanh âm ồn ào, vừa vào cửa, một cổ hơi thở nồng đậm ồn ào đập vào mặt, làm Hoắc Vũ Hạo không khỏi khẽ cau lông mày. - Tiểu Đông, đi tìm quản sự. Hoắc Vũ Hạo nhàn nhạt nói. Vương Đông Nhi nhẹ nhàng bấm lưng hắn một cái, sau đó mới nhướng mày đi vào bên trong, rất nhanh, chào hỏi một gã phục vụ sinh ở đây. - Có gian nhà khác không? Hoắc Vũ Hạo hỏi. - Không có, tất cả đều đầy rồi. Phục vụ sinh nhìn bộ dáng hắn ngồi ở xe lăn, nhìn nhìn người bên cạnh hắn hình dáng lôi thôi, chính là Cao Đại Lâu, không chút do dự nói. Khóe miệng thậm chí còn mang theo vài phần khinh thường. Trong miệng vừa nói mát: - Bộ dáng này của ngài mà còn tới tửu điếm ngâm rượu sao, chắc có lẽ có vài cô nương sẽ thích một người tàn phế. Hoắc Vũ Hạo khẽ mỉm cười: - Vậy cũng chưa chắc. Người tàn tật cũng có quyền, nhất là một kẻ tàn tật có tiền. Hắn vung tay lên, Vương Đông Nhi bên cạnh giống như ảo thuật lấy ra một túi kim hồn tệ đưa tới trên tay hắn. Hoắc Vũ Hạo mở túi tiền ra, nhẹ nhàng lắc lắc, nhất thời, bên trong truyền đến tiếng leng keng êm tai. Sắc mặt phục vụ sinh nhất thời thay đổi, cười gượng nói: - Xin lỗi, khách quý, là ta dùng mắt chó nhìn người. Mời ngài vào bên trong. Mặc dù không đủ gian, nhưng cũng còn hai nơi sạch sẽ. Hoắc Vũ Hạo vứt cho hắn một đồng kim hồn tệ, nói: - Tìm cho ta địa phương an tĩnh nhất . Chúng ta cần bàn chuyện. - Không thành vấn đề. Nhận lấy kim hồn tệ, trên mặt phục vụ sinh đã hoàn toàn đổi thành bộ dáng điệu siểm nịnh. Nơi này không phải là Kim sắc đại sảnh, địa phương của thế giới ngầm mà chỉ là một cái quầy rượu, Hoắc Vũ Hạo làm sao lại cùng phục vụ sinh chấp nhặt. Dùng tiền mở đường có lúc so với tỷ võ ra oai còn có hiệu quả tốt hơn. Rất nhanh, ba người được dẫn tới chỗ ghế dài trong góc quầy rượu, nói ghế dài thật ra chính là mấy phiến tấm ván gỗ được tách ra dùng làm chỗ ngồi . Bên trong có hai ghế sa lon, còn có một bàn trà. Ghế dài nhìn qua mặc dù chẳng ra thể thống gì, nhưng so với đại sảnh phía ngoài thì đã an tĩnh hơn nhiều. - Đem loại rượu đắt tiền nhất quán lên đây.Hoắc Vũ Hạo phân phó phục vụ sinh. Phục vụ sinh trong mắt chợt lóe sáng, nói: - Vâng, ngài chờ một lát, lập tức sẽ có rượu tới. Cao Đại Lâu nhìn phục vụ sinh nhanh chân dời đi, không nhịn được nói: - Đường huynh, như ngươi vậy sẽ bị bọn họ chém đẹp đấy. Hoắc Vũ Hạo ha hả cười một tiếng, nói: - Chém? Kệ bọn chúng đi. Ngươi đã quên thân phận của chúng ta sao? Cao Đại Lâu nói: - Được rồi. Không nói những thứ này nữa. Rốt cuộc vừa rồi là chuyện gì xảy ra? Tại sao ta đột nhiên bị đạn chấn động của mình bắn ra oanh trúng. Hoắc Vũ Hạo nói: - Một thủ đoạn nhỏ mà thôi, để tinh thần ngươi tạm thời xuất hiện một chút mê man. Sau đó ngươi sẽ xác định sai phương hướng, trong trường đấu hẹp như vậy, định sai phương hướng, pháo bay ra cũng lệch đi rất nhiều. Ngươi oanh kích một pháo lên vòng phòng hộ bên cạnh mình, không phải là muốn hứng trọn uy lực của vụ nổ sao? Ta cũng rất kỳ quái, tại sao đạn chấn động Cao huynh bắn ra lại có thể khiến người ta tê dại, nhưng so với năng lực tê dại càng đáng sợ hơn. Chẳng những có thể cắt đứt hồn kỹ, mà còn làm cho ngay cả máu ta phảng phất cũng như dừng lưu động lại vậy. Mặc dù thời gian không lâu, nhưng ảnh hưởng tương đối lớn. Nếu không, tại thời điểm vòng công kích thứ nhất, chỉ sợ ta đã đánh bại Cao huynh rồi. Nghe Hoắc Vũ Hạo vừa hỏi như vậy, Cao Đại Lâu nhất thời chần chờ. Cúi đầu không lên tiếng. Hoắc Vũ Hạo cũng không hỏi tới, không thể nghi ngờ, đây là bí mật của người ta. - Cao huynh không muốn nói cũng không sao. Chúng ta hàn huyên chuyện khác a. Ta mới vừa rồi, tại lúc tranh tài nghe Cao huynh nói, ngươi chưa bao giờ học tập ở chánh quy Hồn Đạo Sư học viện? Đã như vậy, Cao huynh lại có thể tu luyện tới trình độ Hồn Đạo Sư cấp năm, đây quả thực là kỳ tích a! Hồn Đạo Sư cấp năm bản thân chính là cường giả Hồn Vương ngũ hồn hoàn. Một kẻ chỉ bằng vào tự học là có thể đạt tới trình độ như vậy, tuổi tác lại không lớn hơn ba mươi, thiên phú và cố gắng có thể tưởng tượng là khủng bố như thế nào.