Dịch: Nỗi Buồn Không Tên
**Biên: Mạc Tuyết Y
** Nhìn bọn họ tạo thành trận hình này, ngay cả Trịnh Chiến đều có chút bất ngờ. Đây là trận thế gì? Chiến thuật của Đường môn quả nhiên là thiên kì bách quái, mỗi một trận đấu đều không giống nhau. Chẳng lẽ bọn họ cũng giống như Bối Bối trước kia, còn giữ lại thực lực sao?
Bên kia, trận hình của bốn đội viên Thánh Linh tông đơn giản hơn Đường Môn. Hai người có dáng người to lớn là Lỗ Cảnh Cảnh cùng Đường Đại đứng ở phía trước. Ngôn Phong cùng Cốc Vũ thì đứng phía sau hai người, bốn người đơn giản đứng thành hai hàng.
Nhìn đến song phương đã đứng vững, không có ý thay đổi, Bất Phá đấu la Trịnh Chiến thở sâu, hét lớn một tiếng: "Trận đấu bắt đầu."
Song phương làm cùng một động tác, đều là phóng xuất ra vũ hồn của chính mình.
Bên Đường môn, Hòa Thái Đầu đứng phía trước, hồn hoàn chợt lóe sáng, ngay sau đó trên ngực hắn Trói Buộc Chi Quang Pháo từng khiến cho cường giả trẻ tuổi đệ nhất Long Ngạo Thiên của Bản Thể tông phiền toái không nhỏ liền mở ra.
Những người khác cũng tự phóng xuất ra vũ hồn của mình. Hồn hoàn đẹp mắt nhanh chóng dâng lên.
Trịnh Chiến là hồn đạo sư cấp chín, trong số mười người trên sàn đấu cũng chỉ có Hòa Thái Đầu là hồn đạo sư, tất nhiên ông sẽ chú ý đến Hòa Thái Đầu nhất. Trận đấu tiến hành đến bây giờ, có thể nói, tất cả các tông môn hồn đạo sư đều đã bị diệt, hồn đạo sư còn thừa lại cũng chỉ có Hòa Thái Đầu này thôi. Về phần Hoắc Vũ Hạo, trong mắt ông cũng chỉ là một nửa hồn đạo sư, nói cho cùng cũng không biết hắn là hồn sư hay là hồn đạo sư. Mắt thấy Hòa Thái Đầu mở ra thất cấp hồn đạo khí Trói Buộc Chi Quang Pháo Trịnh Chiến đã nhướng mày lên.
Tên ngu ngốc này, vừa lên đã mở Trói Buộc Chi Quang Pháo làm gì? Chẳng lẽ hắn không biết cự ly tối ưu của Trói Buộc Chi Quang Pháo chỉ có mấy thước sao? Sai lầm căn bản thế này vốn không nên xuất hiện mới đúng.
Hắn cũng chỉ là một hồn đạo sư cấp sáu, thi triển Trói Buộc Chi Quang thì hồn lực sẽ tiêu hao trên diện rộng. Hơn nữa Trói Buộc Chi Quang Pháo một khi mở ra sẽ bắt đầu hấp thu hồn lực của hắn, dưới tình huống như vậy, hắn di chuyển làm sao được? Chẳng lẽ đối thủ đứng yên chịu chết trước mặt hắn, tự đâm đầu vào họng pháo của hắn sao? Trịnh Chiến nghĩ, nếu mình là lão sư của Hòa Thái Đầu thì khi trận đấu này qua đi nhất định sẽ đem hắn mắng đến phun máu chó đầy đầu.
Bên kia, bốn gã tà hồn sư cũng là phóng xuất ra vũ hồn của mình.
Người đầu tiên phát động chính là Lỗ Cảnh Cảnh, hai chân hắn dùng lực làm ra động tác nhảy về phía trước. Hắn nhảy lên cũng không tính quá cao, cách mặt đất khoảng hai thước, vọt tới trước khoảng bốn năm thước mà thôi.
Nhưng mà, khi nhảy lên thân thể vốn to lớn của hắn giống như thổi khí cầu bắt đầu bành trướng lên.
Khi hắn ầm ầm rơi xuống đất trong nháy mắt đó, trên người hắc sắc trường bào đã hoàn toàn bị chấn nát. Mà cả người hắn lại biến thành cực kỳ khổng lồ, giống như một quái vật khủng bố.
Khi Lỗ Cảnh Cảnh phóng xuất ra vũ hồn, không ngờ thân hắn đã cao quá năm thước, thân thể mập mạp càng giống một khối cầu bằng thịt. Hai chân tráng kiện có vẻ thập phần ngắn nhỏ. Ở trong nháy mắt lúc hắn rơi xuống đấ. Cho dù là cách xa nhau trăm mét, bên này dưới chân mọi người Đường Môn đều cảm thấy chấn động. Toàn bộ đài thi đấu ầm ầm nổ phát ra âm thanh thống khổ.
Này, đây là quái vật gì vậy?
Khán giả trợn mắt há hốc mồm nhìn một màn này.
Dáng người của Lỗ Cảnh Cảnh quả thực là rất mập mạp, toàn thân tản ra hồn lực dao động lục sắc(màu xanh lá cây, xanh thẫm). Quỷ dị chính là, hồn lực hắn dao động bất quy tắc như là sương mù xung quanh thân thể bốc lên. Đại não thành dạng cầu, một đôi ánh mắt đỏ như máu hung quang bắn ra bốn phía. Hồn hoàn trên người bởi vì thân thể to mọng của hắn có vẻ đặc biệt lớn.
Đáng sợ nhất chính là hai cánh tay cùng bả vai khổng lồ lộ ra ngoài của hắn, giống như là bị một khối khối thịt béo khâu lại cùng một chỗ, dường như làn da đều là miếng vá. Miệng lớn mở ra như bồn máu, không ngừng có miệng nước miếng chảy xuôi xuống, rơi trên mặt sân thi đấu là thép tấm, cư nhiên bốc lên một làn khói.
Nhìn đến hắn như vậy, làm cho mọi người Đường Môn không khỏi nhớ đến khi xử lý tên Phong Lăng. Bất quá tên kia là bởi vì miệng thối, còn nước miếng của tên mập trước mắt phỏng chừng so với hắn khủng bố hơn đi.
Sau khi phóng xuất ra thân thể mình tên mập liền lắc lắc giống như chậm chạp nhưng thực ra rất nhanh vọt tới Đường Môn bên này.
Nhìn đến bộ dáng của hắn, mọi người Đường Môn cũng đều sửng sốt, đây là võ hồn gì?
Chỉ có Hoắc Vũ Hạo mắt chợt lóe hàn quang: “Tăng Ác, một loại vong linh sinh vật đáng sợ. Lấy ăn thi thể để tăng cường thực lực chính mình. Một khi bị thương, cũng có thể thôn tính thi thể đến khôi phục. Năng lực phải là tốc độ, khống chế, cường công. Toàn diện cường đại tà ác võ hồn. Mọi người cẩn thận. Trên người hắn tản mát ra mặc lục sắc hơi thở hẳn là có độc."
Cư nhiên là Tăng Ác võ hồn. Hoắc Vũ Hạo tâm cũng là hoảng sợ. Hắn tuy rằng có thể nói ra đặc điểm của Tăn, trên thực tế vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy. Có liên quan hết thảy đến Tăng Ắc vẫn là tử linh thánh pháp thần, vong linh thiên tai y Lai Khắc Tư nói cho hắn biết. Cho dù là ở vong linh sinh vật thế giới, này Tăng Ác đều là cao giai tồn tại .
Ở lúc Lỗ Cảnh Cảnh phóng xuất võ hồn, bên người Đường Đại cũng là đi nhanh tiến lên. Hắn không có cái loại biến thân cường hãn như Lỗ Cảnh Cảnh. Nhưng thân thể biến hóa so với Lỗ Cảnh Cảnh một chút cũng không nhỏ.
Mỗi một bước bước ra, thân thể đều đã thành lớn vài phần. Khi thời điểm hắn đi đến bên cạnh Lỗ Cảnh Cảnh. Thế nhưng so với Lỗ Cảnh Cảnh cao hơn ra nửa thước. Nhưng hắn không có mập mạp như Lỗ Cảnh Cảnh. Mà là biến thành một bộ xương khô thật lớn toàn thân màu vàng lợt.
Hai người này thân thể biến hóa thật sự là rất quỷ dị làm khán giả dưới đài không ngừng phát ra những tiếng kinh hô.
Trên đài chủ tịch, Từ Thiên Nhiên nhăn mặt. Hắn đột nhiên cảm thấy cho Thánh Linh Tông xuất hiện ở giải đấu lần này đúng là sai lầm. Bọn họ tồn tại, đối với người thường cũng vậy mà đối với hồn sư cũng thế, đều quá mức khác người.
Lúc này, các đại thần của Nhật Nguyệt đế quốc cũng ở trên đài chủ tịch, đa số đều hiện lên biểu tình rung động, ánh mắt hiện lên sự chán ghét.
Chán ghét đối với vong linh sinh vật, từ xưa đã thế. Bọn họ tất nhiên cũng không ngoại lệ.
Từ Thiên Nhiên tâm thầm than một tiếng, xem ra cuối cùng vẫn không thể làm cho Thánh Linh tông đoạt giải quán quân, nếu không vô luận là ba quốc gia cũ của Đấu La Đại Lục như thế nào, thì trong vương quốc của mình đều phải thừa nhận áp lực cực lớn. Tà hồn sư này, ở chỗ tối có lẽ tốt hơn.
Nghĩ đến đây, trong lòng hắn đã đưa ra quyết định. Trận đấu này nếu Thánh Linh tông thua thì coi như xong, cho dù bọn họ thắng thì cũng làm cho bọn họ bỏ quyền ở trận chung kết, đem ngôi quán quân tặng cho Sử Lai Khắc học viện. So sánh cùng địa vị thống trị của mình ở quốc nội thì điểm danh dự này của Nhật Nguyệt đế quốc đã là cái gì?
"Khô Lâu Vương, vật lý phòng ngự, năng lượng phòng ngự đều rất mạnh. Am hiểu vật lý công kích. Khuyết điểm chắc là không biết viễn trình công kích." Hoắc Vũ Hạo nhìn đến Đường Đại biến hóa, lập tức hướng đồng đội làm ra nhắc nhở.
Đồng thời trong lòng hắn âm thầm nghi hoặc, xem ra Tà hồn sư cùng vong linh có quan hệ rất lớn. Chính mình từng gặp thủ đoạn khống chế linh hồn của ba huynh đệ Chung Ly. Hôm nay trận đấu, Vương Tiểu Lỗi rõ ràng có điểm giống vong linh sinh vật vu yêu. Mà hai người trước mắt này, võ hồn lại là Tăng Ác cùng Khô Lâu Vương. Ở vong linh sinh vật, cũng là giống loài mạnh mẽ, khó trách bọn hắn có thể đại biểu thế hệ trẻ ở Thánh Linh tông xuất chiến.
Thân thể khổng lồ của Khô Lâu Vương cùng Tăng Ác hoàn toàn che dấu Ngôn Phong cùng Cốc Vũ ở phía sau.
Đáng tiếc, bọn họ đối mặt đối thủ là Hoắc Vũ Hạo suất lĩnh Đường Môn, ở tinh thần dò xét toàn bộ phương vị bao trùm xuống, căn bản là không chỗ nào có thể che giấu.
Dưới chân Ngôn Phong, sáng lên một vòng băng hoàn lam quang. Quang hoàn cùng hồn hoàn xuất hiện trên người hắn, từng vòng tiếp nhau hướng ra phía ngoài mở rộng, mà thân thể hắn cũng trở nên cường tráng thấy rõ, mặt ngoài làn da bắt đầu hiện lên từng mảng long lân, áo bào đen của hắn cũng bị rách toác.
Hôm nay trừ bỏ Đường Nhã ra, thì Ngôn Phong là 1 tà hồn sư mà Hoắc Vũ Hạo nhìn thấy còn giống con người. Tướng mạo hắn đúng là vô cùng anh tuấn, cùng với lam sắc băng hoàn và long lân ở trên người xuất hiện, dáng người hắn đã trở nên cao lớn, ánh mắt cũng chợt trở nên lợi hại, hơi thở lãnh lẽo phát ra. Dưới chân một vòng hồn hoàn bay nhanh hiện lên.
Hai vàng, hai tím, ba đen, bảy hồn hoàn, Hồn Thánh.
Không ngờ lại là Hồn Thánh.
Đây chính là Tà hồn sư Hồn Thánh a, giống Đường Nhã lúc trước. Mọi người Đường Môn khi thấy trên người Ngôn Phong xuất hiện bảy hồn hoàn, biểu tình trên mặt cũng đều trở nên trầm trọng hẳn lên. Nếu không phải Bối Bối trước sau xử lý hai gã lục hoàn Tà hồn sư, lại làm cho thất hoàn Đường Nhã không tự khống chế được. Ở trận đấu đoàn đội, bọn họ có được hai Tà hồn sư cấp Hồn Thánh, còn lại tất cả đều là tà hồn sư cấp bậc Hồn Đế, chỉ sợ Đường Môn sẽ bị áp chế đến không có biện pháp.
Cho dù là hiện tại, cục diện cũng rất ác liệt.
Ngôn Phong là Hồn Thánh, Cốc Vũ ở bên cạnh hắn cũng giống hai người phía trước, cũng là một cường giả cấp bậc Hồn Đế, võ hồn của hắn là một thanh cốt trượng thật dài.
Bạch cốt hình thành cốt trượng dài chừng ba thước, đỉnh là một đầu lâu màu xám bạc, trong mắt đầu lâu thiêu đốt ngọn lửa tử sắc.
Đây là Tà hồn sư cường đại a!
Cốc Vũ giơ cốt trượng trên tay lên, Ngôn Phong hơi khom người, hai cánh thật lớn sau lưng nháy mắt mở ra.
Đó là một đôi cốt cánh cánh màu băng lam, tất cả cánh đều do xương màu xám xanh ngưng kết thành. Cốt cánh triển khai, rộng chừnng hai thước, đột nhiên vỗ, thân thể hắn đã bay lên không trung, lơ lửng ở tại phía trước Tăng Ác Lỗ Cảnh Cảnh cùng Khô Lâu Vương Đường Đại.
Mặt đất, khoảng không, viễn trình, bốn người hợp thành một tổ hợp toàn vẹn. Hơn nữa Đường Nhã vốn am hiểu khống chế giờ còn có Vương Tiểu Lỗi cũng am hiểu công kích từ xa và khống chế, cùng với công phòng nhất thể, tà ác mạnh mẽ Thực Não Thú hồn sư Cát Lợi. Đây là một đội ngũ khủng bố!
Có thể nói, bọn họ ở trong lịch sử của giải đấu Thanh Niên Hồn sư cao cấp toàn Đấu La Đại Lục, luận về sức chiến đấu cũng một trong những đội ngũ cực mạnh. Cho dù nói là mạnh nhất cũng không phải là không thể. **
**