Đấu La Đại Lục 2

Chương 779 - Mục Lão! Hoàng Kim Thụ! (1)

Công kích ở vị trí đầu tiên đều là hồn thú có tu vi ước chừng mười năm và trăm năm! Thực lực cũng không mạnh, thuộc về loại pháo hôi trong hồn thú. Đương nhiên, cho dù là pháo hôi, nhưng sức chiến đấu cũng phải viễn siêu người bình thường. Không phải hồn sư, dưới tình huống một đối một thì căn bản không cách nào chống lại.

Vèo, vèo, vèo, vèo, vèo, vèo, vèo. . .

Ba mươi hai kiện Chư Cát Thần Nỗ Pháo nhanh chóng phát ra tiếng rít. Từng đoàn cường quang không ngừng sáng lên từ trên đầu thành.

Bên dưới Chư Cát Thần Nỗ Pháo đều mang theo bánh xe kim loại và dây xích phụ trợ. Có thể tự do di chuyển trên đầu thành. Một khi di chuyển đúng chỗ, còn có thể thông qua cơ quan khống chế đem cố định lại.

Bản thân Chư Cát Thần Nỗ Pháo cấp sáu đã vô cùng cồng kềnh, lúc trước Hoắc Vũ Hạo, Hòa Thái Đầu bọn hắn mang đến Nhật Thăng Thành cũng bất quá là tiêu chuẩn bốn, cấp năm mà thôi. Đương nhiên, bọn hắn phát xạ chính là Định Trang Hồn Đạo Pháo Đạn. Nguyên nhân chủ yếu cũng bởi vì cấp sáu Chư Cát Thần Nỗ Pháo quá mức cồng kềnh.

Nhưng mà, thời điểm thủ thành, Chư Cát Thần Nỗ Pháo cấp sáu sẽ cần phải dùng nhiều hơn. Chư Cát Thần Nỗ Pháo cấp sáu có đến bốn mươi tám họng pháo, đường kính họng pháo càng lớn hơn rất nhiều so với cấp năm, hơn nữa, bởi vì bản thân có thể tích khổng lồ, hiệu quả làm lạnh cũng muốn tốt hơn nhiều.

Ba mươi hai kiện trọng pháo, mỗi một kiện đều có mười tám họng pháo đồng thời phát xạ. Lập tức, mọi người có cảm giác như vạn pháo tề minh.

Mấy trăm đạo hồng quang vẽ ra từng tia sáng thẳng tắp trên không trung, oanh kích thẳng đến đại quân thú triều.

Mỗi một kiện Chư Cát Thần Nỗ Pháo đều bao phủ một phiến khu vực, nhưng lại tuyệt không trùng lập. Với số lượng hồn thú khổng lồ của thú triều, cũng căn bản không cần nhắm chuẩn.

Đạn pháo của ba mươi hai kiện trọng pháo này không ngoài dự tính đều là Cao Bạo Đạn. Chỉ có Cao Bạo Đạn mới có thể bộc phát ra sức chiến đấu mạnh nhất trên chiến trường.

Ầm ầm, ầm ầm, ầm ầm, ầm ầm, ầm ầm, ầm ầm, ầm ầm, ầm ầm. . .

Hàng trăm viên đạn pháo do hồn lực áp súc thành dùng tốc độ kinh người oanh tạc đám hồn thú. Lập tức nhấc lên một phiến năng lượng kinh khủng phong bạo.

Mảnh này cơn bão năng lượng càng là tử vong phong bạo. Trong lúc nhất thời, tiếng nổ kịch liệt bao trùm nửa phần trước của chiến trường, hồn thú kêu thảm, gầm thét, tê minh, còn mang theo vô số tứ chi của hồn thú, khiến trên chiến trường trở thành một phiến huyết nhục văng tung tóe.

Cho dù là quân vệ thành Sử Lai Khắc bên này, cũng lần thứ nhất kiến thức uy lực kinh khủng của tất cả Chư Cát Thần Nỗ Pháo đồng thời phát xạ. Giả sử thú triều là hồng thủy, vậy một lượt bắn này giống như cứ thế mà đem hồng thủy cắt đứt. Thú triều vốn sôi trào mãnh liệt lập tức dừng lại một chút, lượng lớn hồn thú phía trước đã bị trọng pháo đánh chết.

Ngay sau đó, một cảnh tượng kỳ dị cũng theo đó hiện ra, từng vòng hồn hoàn với màu trắng, màu vàng làm chủ đạo nhao nhao từ vị trí bạo tạc bay lên. Từ số lượng hồn hoàn rậm rạp chằng chịt liền có thể mơ hồ nhìn ra, vừa rồi một đợt oanh kích này này mang đến bao nhiêu hồn thú tử thương.

Thì Hưng bay lơ lửng trên đầu tường thành Sử Lai Khắc, giận dữ hét lên:

- Nhìn thấy không? Đây chính là lực lượng của Sử Lai Khắc. Vì vinh quang của Sử Lai Khắc, quân vệ thành Sử Lai Khắc, thiêu đốt nhiệt huyết trong cơ thể các ngươi đi. Vì Sử Lai Khắc, chúng ta chắc chắn chiến đấu đến người cuối cùng, chắc chắn đốt hết giọt máu tươi cuối cùng. Chư Cát Thần Nỗ Pháo, đợt thứ hai, chuẩn bị phát xạ!

Sĩ khí lúc trước vốn có chút trầm thấp, sau một đợt phát xạ này, lập tức như được nhóm lên ngọn lửa. Nhìn vào hồn hoàn rậm rạp chằng chịt bay lên, lòng tin của các chiến sĩ Sử Lai Khắc lại cháy lên. Đúng vậy, Sử Lai Khắc là bất khả chiến bại. Thiên hạ đệ nhất học viện, nơi sinh ra Sử Lai Khắc Thất Quái đời thứ nhất, những người trong truyền thuyết đã thành Thần, thăng thiên. Đối mặt với Tinh Đấu thú triều lại như thế nào? Đối mặt thiên hạ đệ nhất hung thú lại như thế nào? Sử Lai Khắc sẽ không thua, vì vinh quang của Sử Lai Khắc mà chiến!

- Sát, sát, sát!

Vèo, vèo, vèo, vèo, vèo, vèo, vèo. . .

Chư Cát Thần Nỗ Pháo triển khai đợt phát xạ thứ hai, lại là mấy trăm viên Cao Bạo Đạn oanh kích về phía hồn thú.

Nhân loại đối với hồn thú nghiên cứu, từ khi có hồn sư cũng đã bắt đầu. Nhưng mà, hồn thú đối với nhân loại hiểu rõ lại có bao nhiêu đây?

Những người tiến về Tinh Đấu Đại Sâm Lâm săn giết cao giai hồn thú, cơ hồ đều là hồn sư. Yêu cầu của hồn đạo sư đối với hồn hoàn sẽ phải thấp hơn nhiều. Bởi vậy, trong giới hồn thú, bọn hắn vẫn luôn cho rằng nhân loại chỉ có hồn sư là cường đại. Nơi này là Tinh Đấu Đại Sâm Lâm, bất luận là đế quốc Tinh La, đế quốc Thiên Hồn, đều chưa từng sử dụng tới hồn đạo khí đại quy mô đối phó hồn thú.

Cũng vì nguyên nhân như thế, khi đợt Chư Cát Thần Nỗ Pháo thứ nhất khởi xướng oanh kích bên ngoài ba cây số, lập tức khiến cho quân tiên phong của thú triều bị trọng thương, không chỉ là khiến đại quân hồn thú có chút không rõ, ngay cả chỉ huy của bọn nó cũng như thế.

Đây là hồn kỹ gì? Vậy mà cường đại như thế? Có thể ở khoảng cách xa như thế, bao trùm rộng như thế, uy lực to lớn như thế? Cho dù là Phong Hào Đấu La, cũng gần như không có khả năng làm được a! Chỉ có cường giả tầng thứ Siêu Cấp Đấu La mới có thể. Nhưng mà, nếu như là Siêu Cấp Đấu La xuất thủ, hồn thú bên này cũng tự nhiên sẽ có phản ứng. Nhưng ngoại trừ Huyền lão cùng Đế Thiên đang chiến đấu trên bầu trời, căn bản cũng không có dao động hồn lực của Siêu Cấp Đấu La khác.

Ngay lúc đám hồn thú vẫn còn không hiểu cùng khiếp sợ, đợt Chư Cát Thần Nỗ Pháo thứ hai đã phát xạ tới.

Ầm ầm, ầm ầm, ầm ầm, ầm ầm, ầm ầm, ầm ầm, ầm ầm. . .

Một vụ nổ lớn kinh khủng lần nữa tàn phá bừa bãi, tiếng nổ kịch liệt lan tràn khắp chiến trường, trước mặt Cao Bạo Đạn cấp sáu oanh kích, hồn thú mười năm, trăm năm cơ hồ không có khả năng may mắn thoát khỏi. Cho dù là hồn thú cấp bậc ngàn năm, một khi đối mặt với nhiều uy lực của Cao Bạo Đạn điệp gia như thế, cũng khó có thể làm nên trò trống gì.

Trong lúc nhất thời, đại quân hồn thú tiên phong giống như lúa mạch bị gặt hái, ngã xuống một mảng lớn. Lại là lượng lớn hồn hoàn bay lên.

Trên đầu thành Sử Lai Khắc lập tức bộc phát ra vô số reo hò. Đại quân hồn thú cũng không phải là không thể chiến thắng a!

Chỗ cường hãn nhất của Chư Cát Thần Nỏ nằm ở chỗ nội bộ sử dụng cơ quan, nên thời gian phát xạ rất ngắn, nhất là phát xạ Định Trang Hồn Đạo Pháo Đạn càng là như vậy. Mà thời điểm phát xạ hồn đạo pháo, chỉ có một vấn đề là nhiệt độ cao.

Mỗi ba lượt phát xạ, Chư Cát Thần Nỗ Pháo liền cần làm lạnh từ một đến ba phút đồng hồ mới có thể lần nữa phát xạ. Nếu như cưỡng ép phát xạ, liền sẽ giảm xuống tuổi thọ sử dụng.

Cho nên, vừa nhìn tình thế ổn định lại, Thì Hưng lập tức tạm đình chỉ đợt phát xạ tiếp theo, cho Chư Cát Thần Nỗ Pháo trên đầu thành cơ hội làm lạnh.

Trong vòng mười năm gần đây, phương diện phát triển hồn đạo khí của học viện Sử Lai Khắc cũng đã tiến một bước dài. Nhất là sau khi Hiên Tử Văn gia nhập Đường Môn càng là như vậy. Chư Cát Thần Nỗ Pháo hoàn thiện, còn có lượng lớn trang bị vũ khí hồn đạo còn lại dùng để thủ thành, khiến thành Sử Lai Khắc trở nên càng gia cố vững chắc hơn.

Nhưng mà, trong lúc học viện Sử Lai Khắc bên này quần tình sôi trào, chiến ý dâng cao. Đột nhiên, phương hướng đại quân hồn thú nơi xa, có một đạo thân ảnh bích lục sắc bay lên không.

Cùng với đạo thân ảnh này bay len, từng tầng bích lục sắc gợn sóng bắt đầu nhộn nhạo lan tràn, bao trùm về hướng thú triều phía trước.

Những nơi Cao Bạo Đạn oanh tạc không chỉ có hồn thú chết đi, còn có lượng lớn hồn thú bị tạc thương. Nhưng mà, bích quang vừa chiếu xuống, thương thế của hồn thú đều dùng tốc độ kinh người khép lại. Kỳ lạ hơn dị chính là, đống hồn hoàn thế rậm rạp chằng chịt mà đều hòa tan trong bích quang, khiến bích quang trở nên càng thêm cường thịnh. Rất nhanh, từng đầu hồn thú thụ thương ngã trên mặt đất lập tức nhao nhao bò dậy, lần nữa phát ra tiếng rít gào.

- Nhân loại các ngươi nghiên cứu loại vũ khí tràn ngập tính chất phá hoại, một ngày nào đó sẽ dùng trên người hồn thú chúng ta. Vốn ta cũng không ủng hộ Đế Thiên phát động thú triều. Nhưng bây giờ, ta nhất định phải thừa nhận, nhân loại các ngươi tồn tại đã có thể uy hiếp đến sinh tồn của hồn thú chúng ta. Lần này Thánh Chiến, chúng ta chắc chắn toàn lực ứng phó.

Bích lục sắc thân ảnh trên không trung trở nên rõ ràng, rõ ràng là một cô gái bộ dáng nhân loại, đúng hơn phải nói là một tuyệt sắc mỹ nữ!

Một đầu tóc dài màu bích lục xõa sau ót, đôi mắt cũng cũng có màu bích lục, một thân váy dài màu xanh nhạt đem thân thể mềm mại thon dài của nàng hoàn mỹ phác hoạ ra, một cặp cánh tay tuyết trắng như ngó sen non để trần trụi bên ngoài, kỳ lạ nhất là, sau lưng nàng có một đôi cánh, một đôi cánh giống như đá quý điêu khắc thành.

Đôi cánh này là bích lục sắc, mỗi một phiến lông vũ nhìn qua đều huyễn lệ chói mắt, màu xanh lá tiên diễm ướt át tràn đầy khí tức sinh mệnh, càng phụ trợ cảm giác rung động lòng người giống như Nữ Thần Tự Nhiên của nàng.

Trên đầu thành Sử Lai Khắc, ánh mắt của Tống lão lập tức trở nên sắc bén, nàng điểm mũi chân trên mặt đất một cái, từ từ bay lên trên đầu thành Sử Lai Khắc, lơ lửng giữa không trung. Một tầng ánh sáng xanh sáng chói từ trên người nàng nở rộ ra.

Sau lưng Tống lão hiện lên quang ảnh lấp lóe, lộ ra một con diều hâu toàn thân bị ánh sáng xanh bao trùm.

Thanh Ảnh Thần Ưng, vũ hồn của Tống lão. Đỉnh cấp Thú vũ hồn thuộc tính Phong. Mẫn Công hệ đỉnh cấp vũ hồn.

Tống lão bay lên, cùng tuyệt sắc nữ tử xa xa giằng co, trầm giọng quát:

- Ngươi là Phỉ Thúy Thiên Nga, Bích Cơ?

Tuyệt sắc nữ tử cũng không nhìn về phía Tống lão, mà nhìn chăm chú vào thi thể hồn thú trong đại quân thú triều, trong ánh mắt tràn đầy thương xót.

- Không sai, ta chính là Bích Cơ.

Tống lão trầm giọng nói:

- Bích Cơ, nếu như ta nhớ không lầm, ngươi được xưng là hồn thú thiện lương nhất. Trong Thập Đại Hung Thú, cũng là đầu hung thú duy nhất không am hiểu chiến đấu. Nhưng địa vị của ngươi trong Thập Đại Hung Thú lại có thể cùng Đế Thiên so sánh. Bởi vì, ngươi đã từng trị liệu cho vô số hồn thú, vì chúng nó bảo trụ sinh mệnh. Nhưng mà, ta hỏi lại ngươi một câu, mạng của hồn thú các ngươi là mạng, chẳng lẽ mạng của nhân loại chúng ta lại không phải sao? Nếu như vừa rồi chúng ta không tiến hành công kích, bị hồn thú các ngươi xông lên đầu tường, chẳng lẽ chúng ta phải chịu cảnh sinh linh đồ thán sao?

- Ngươi cũng nghe được mệnh lệnh của Đế Thiên, hắn muốn huyết tẩy thành Sử Lai Khắc, đem nơi này san thành bình địa. Đế Hoàng Thụy Thú của các ngươi chết đi, chúng ta cũng thật lấy làm tiếc. Có lẽ, thật sự là do một tên nhân loại nào đó gây nên, nhưng mà, các ngươi lập tức vì vậy mà giận chó đánh mèo, nhắm đến tất cả nhân loại trong thiên hạ, có phải hay không quá mức rồi? Ngươi đã cũng là một tồn tại có lòng trắc ẩn, vì sao lại hồ đồ như thế.

Bình Luận (0)
Comment