Nhưng mà, không đợi hắn đi tỏa định Bạch Hổ Công Tước, hồng kim sắc thụ nhãn đã lại xuất hiện lần nữa. Hơn nữa, nó mới vừa xuất hiện, phía trước hắn liền trở nên hoàn toàn mơ hồ, Bạch Hổ Công Tước và Bạch Hổ Thân Vệ xa xa lập tức thấy không rõ. Thấy không rõ thì như thế nào tỏa định được?
Đồng dạng nhìn không rõ nào chỉ có hắn, tất cả hồn đạo sư đều có cảm giác giống nhau.
- Hỗn đản muốn chết! Đem nó oanh sát thành cặn bã cho ta.
Diệp Vũ Lâm gầm thét một tiếng, vô số hồn đạo xạ tuyến lập tức hóa thành một dòng lũ trên không trung, oanh kích về hướng hồng kim sắc thụ nhãn.
Nhưng thời điểm hồn đạo xạ tuyến vừa mới tiếp cận phía trước thụ nhãn mấy chục mét, thụ nhãn lập tức tan thành bọt nước, biến mất không thấy.
Nhưng mà, sự xuất hiện của nó cũng khiến hai đại quân đoàn hồn đạo sư đồng thời ngừng lại. Không đợi đám hồn đạo sư toát ra vẻ giật mình, hồn đạo xạ tuyến mới xuyên qua, hồng kim sắc thụ nhãn lại lặng yên không tiếng động hoành không xuất thế, hiện ra giữa không trung. Khiến ánh mắt đám hồn đạo sư trở nên lần nữa mơ hồ.
Đây là chuyện gì? Cho dù là huyễn cảnh cũng phải có hồn sư mới có thể thi triển ra a! Nguyên nhân vì sao bị công kích sẽ tự hành biến mất, công kích qua đi lại sẽ xuất hiện. Cuối cùng là dạng năng lực như thế nào?
Bọn hắn vốn không biết, đây mới là chỗ cường đại chân chính sau khi tinh thần của Hoắc Vũ Hạo tăng lên cảnh giới Hữu Hình Hữu Chất.
Hồng kim sắc thụ nhãn không thể nghi ngờ là do Hoắc Vũ Hạo huyễn hóa ra. Cũng không phải là thuần túy huyễn cảnh, chỉ cần Hoắc Vũ Hạo nguyện ý, nó liền có thể hóa thành chân thực. Mà huyễn cảnh lúc trước ảnh hưởng đến bọn hắn cũng đều là do thụ nhãn huyễn hóa ra.
Nhưng thụ nhãn này cũng không phải là bản thể của Hoắc Vũ Hạo, mà chính là tinh thần lực hữu hình hữu chất của hắn.
Hữu hình hữu chất và hữu hình vô chất khác biệt lớn nhất ở chỗ, hữu hình vô chất chỉ có thể làm thành tinh thần phân thân, có thể dò xét, có thể nhìn thấy, nhưng cũng chỉ có thể như thế. Mà bản thân tinh thần lực hữu hình hữu chất liền như là cảm giác cùng thân thể của Hoắc Vũ Hạo kéo dài ra, trong phạm vi nhất định có thể có được năng lực nhất định của Hoắc Vũ Hạo. Mà muốn thu hồi nó, chỉ cần một cái ý niệm trong đầu Hoắc Vũ Hạo là đủ rồi. Vừa thu vừa phóng liền khống chế được bước chân tiến tới của cả hai quân đoàn hồn đạo sư.
Nếu là một đối một, mười tên Hoắc Vũ Hạo đều không nhất định đánh thắng được một Tinh Không Đấu La. Nhưng mà, muốn nói các loại thủ đoạn mê hoặc, chỉ cần Hoắc Vũ Hạo toàn lực thi triển, vũ hồn Linh Mâu phối hợp tinh thần lực hữu hình hữu chất, trên chiến trường khổng lồ như thế, người nào muốn bắt hắn sẽ gặp muôn vàn khó khăn. Chỉ cần Hoắc Vũ Hạo không có ý định cứng đối cứng, ít nhất cũng phải là cường giả Siêu Cấp Đấu La trở lên mới có thể dùng tinh thần lực tỏa định hắn.
Người khác sợ Nhật Nguyệt Thần Châm, Hoắc Vũ Hạo cũng không sợ. Năng lực tỏa định cường đại nhất của Nhật Nguyệt Thần Châm đối với hắn là vô hiệu, trừ phi Tinh Không Đấu La nhắm chuẩn, hoặc là Tà Nhãn Bạo Quân Chúa Tể tự mình tỏa định mới được.
Muốn đối phó Hoắc Vũ Hạo, biện pháp tốt nhất là sử dũng hồn kỹ hoặc hồn đạo khí cường đại phạm vi lớn, mới có thể khiến hắn chỉ có thể bằng tu vi của bản thân chống đỡ. Nhưng Hoắc Vũ Hạo đối với vận mệnh có biết trước, gặp được loại tình huống này, còn sẽ không chạy sao? Cho nên lực chiến đấu của hắn trên chiến trường đối với cường giả không tính là gì, nhưng năng lực sinh tồn của hắn lại thậm chí có thể hơn đại đa số Phong Hào Đấu La.
Bất quá, thi triển năng lực tinh thần hữu hình hữu chất vẫn là tương đối hao tổn tinh thần lực, dù sao, phải thông qua tinh thần lực trực tiếp thi triển hồn kỹ, năng lực bậc này ngoại trừ Hoắc Vũ Hạo bên ngoài, cũng chỉ có đại năng Cực Hạn Đấu La mới có thể thi triển ra. Hoặc là có tu vi tinh thần lực cùng một cấp độ với hắn mới được. Luận tu vi tinh thần, Hoắc Vũ Hạo đủ để cùng Phong Hào Đấu La hệ tinh thần so sánh.
Hồng kim sắc thụ nhãn xuất hiện lần nữa, trước mắt lại hoàn toàn mơ hồ. Sắc mặt Tinh Không Đấu La Diệp Vũ Lâm cũng theo đó trở nên ngưng trọng lên, trong ngưng trọng càng mang theo vài phần tức giận mãnh liệt.
Với kinh nghiệm của hắn, làm sao lại không nhìn ra người xuất thủ kỳ thật không dám cùng bọn hắn cứng đối cứng. Nếu không cũng không cần cố lộng huyền hư như vậy. Với đội hình hai đại quân đoàn hồn đạo sư như vậy, đừng nói là một tên Phong Hào Đấu La. Cho dù là một tên Cực Hạn Đấu La ở chỗ này, hắn đều có lòng tin liều mạng một phen.
Hừ lạnh một tiếng, Diệp Vũ Lâm trầm giọng nói:
- Ngay phía trước, góc một trăm tám mươi độ, độ cao năm trăm mét đến một ngàn mét, oanh tạc toàn phương vị. Đem hắn tìm ra cho ta.
Dưới mệnh lệnh của hắn, tất cả hồn đạo sư đều hành động, hồn đạo xạ tuyến đều đổi thành hồn đạo pháo, từng khỏa Cao Bạo Đạn nhanh chóng tràn ngập toàn bộ không gian.
Khóe miệng Diệp Vũ Lâm toát ra một tia cười lạnh, hắn không tin như thế còn không thể đem người nổ ra. Ẩn thân cũng chỉ có thể trong phạm vi nhất định, nếu không thì làm sao thi triển hồn kỹ? Hắn đã tính phạm vi này vô cùng tốt.
Tiếng nổ kịch liệt làm cả bầu trời trở nên một phiến đỏ bừng, vụ nổ lớn sinh ra cơn bão năng lượng trên không trung điên cuồng tàn phá bừa bãi. Ánh sáng khủng bố không ngừng lóe lên, mỗi một lần lóe lên, không khí đều sẽ xuất hiện vặn vẹo kịch liệt.
Thời điểm Diệp Vũ Lâm hạ đạt mệnh lệnh, Hoắc Vũ Hạo đã quay đầu bay ra ngoài. Chiêu này của Diệp Vũ Lâm quá ác, hắn cũng không chịu nổi. Một khi lâm vào trong vụ nổ, hồn kỹ Mô Phỏng của hắn tất nhiên bị phá. Với thực lực của Diệp Vũ Lâm và mấy vị hồn đạo sư cấp tám, cấp chín bên cạnh hắn, một khi hắn bị định vị, chắc chắn liền bị hồn đạo khí cao giai oanh sát thành cặn bã.
Cho nên, hắn không thể không lui.
Trong tiếng bạo tạc liên tiếp, bảy, tám đạo thân ảnh cũng đã từ trong trận doanh hồn đạo sư bay ra, hơn nữa còn bay về phương hướng khác nhau. Thẳng đến đám Bạch Hổ Thân Vệ đang rút lui nơi xa.
Những hồn đạo sư này đều là cường giả trong cường giả của đế quốc Nhật Nguyệt. Tự nhiên hiểu được như thế nào đối phó huyễn cảnh hữu hiệu nhất. Bọn hắn lúc trước nhìn thoáng qua phía dưới cũng thấy được đám đại môn màu đen. Tuy không biết là cái gì, nhưng cũng có thể đoán được, một khi tất cả Bạch Hổ Thân Vệ toàn bộ lui vào đó, bọn hắn lần này truy kích chỉ sợ cũng không bao giờ còn có thể thành công. Cho nên, nhất định phải ngăn cản bọn hắn rút lui.
Hoắc Vũ Hạo toàn thân áo đen lúc này cũng chưa trở lại bên cạnh Bạch Hổ Công Tước, dưới loại tình huống này, hắn biết rõ sinh tử một đường. Chỉ có xuất kỳ chế thắng mới có thể kéo dài qua khoảng thời gian này.
Đối mặt bảy vị hồn đạo sư cao giai bay ra ngoài, Bạch Hổ Công Tước không hề sợ hãi, cứ thế bay vào không trung. Hai vòng hồn hoàn thứ ba, thứ năm trên thân mình tỏa sáng hào quang. Bạch Hổ Kim Cương Biến, Bạch Hổ Ma Thần Biến. Thân thể hắn lập tức biến thành người khổng lồ cao hơn ba mét, bắp thịt toàn thân hở ra, khí thế cường đại hỗn hợp sát khí đánh tới đám hồn đạo sư trước mặt.
Trong bảy vị hồn đạo sư bay ra, bao gồm Diệp Vũ Lâm ở bên trong, có ba vị là hồn đạo sư cấp chín, còn bốn vị khác cũng đều là hồn đạo sư cấp tám. Nếu như hồn đạo sư không sử dụng hồn đạo khí, với sức chiến đấu của vũ hồn của bọn hắn, Bạch Hổ Đấu La coi như một người không thể đơn đấu toàn bộ, nhưng cũng chênh lệch năm cấp hồn lực. Hồn đạo sư cao cấp bởi vì đem tinh lực đều dùng trong nghiên cứu hồn đạo khí, năng lực chiến đấu cá nhân là vô cùng nhỏ yếu.
Diệp Vũ Lâm đang bay ở trung ương, Nhật Nguyệt Thần Châm lơ lửng trên đỉnh đầu hắn đã bắt đầu lần nữa bổ sung năng lượng. Hắn cũng biết Bạch Hổ Công Tước khó đối phó, nếu không có lực phá hoại cường đại của Nhật Nguyệt Thần Châm, trong giây lát sẽ không thể nào đánh giết được hắn. Những người khác chỉ cần có thể ngăn chặn hắn, bản thân lại cho hắn một kích trí mạng là được rồi . Còn địch nhân núp trong bóng tối, chỉ cần hắn dám xuất hiện, liền lập tức sẽ bị định vị, đồng dạng oanh sát. Lúc này, cả hai kiện Nhật Nguyệt Thần Châm đều đồng thời bổ sung năng lượng.
Diệp Vũ Lâm cũng không biết chính là, kế hoạch này của hắn lại mang đến cho bản thân đại phiền toái.
Một đạo thân ảnh lặng yên không tiếng động đang hướng hắn áp sát. Luận thực lực hồn đạo khí, Diệp Vũ Lâm chính là cường giả hiếm thấy trên toàn đại lục. Nhưng muốn nói cảm giác, hắn chỉ sợ cùng Phong Hào Đấu La bình thường so sánh cũng không có ưu thế gì. Mà người đang áp sát hắn lại có tinh thần lực có thể khiến Thú Thần Đế Thiên cũng phải vì thế mà kinh ngạc, Tu La Chi Đồng a!
Hoắc Vũ Hạo rất rõ ràng mục tiêu của đám hồn đạo sư này là cái gì, chỉ cần Bạch Hổ Công Tước Đái Hạo vẫn còn, bọn hắn liền sẽ không từ bỏ công kích. Mà muốn cứu đi Bạch Hổ Công Tước, biện pháp tốt nhất là chiến đấu!
Đúng vậy, chiến đấu.
Hoắc Vũ Hạo lúc này liền đi theo sau lưng Diệp Vũ Lâm, cũng không sử dụng hồn đạo khí phi hành, mà bằng vào tu vi của bản thân. Diệp Vũ Lâm bay mặc dù rất nhanh, nhưng hắn bởi vì muốn bổ sung năng lượng và định vị cho Nhật Nguyệt Thần Châm. Cho nên, ngược lại là bay ở phía sau các hồn đạo sư khác. Là một điểm cuối cùng trong toàn bộ vòng vây.
Hoắc Vũ Hạo đối với tinh thần lực của bản thân đã tính toán đầy đủ, dưới tác dụng của hồn kỹ Mô Phỏng, hắn tự tin tới gần phạm vi cách Diệp Vũ Lâm năm mươi mét vẫn sẽ không bị phát hiện, nếu đến gần hơn sẽ phải so nhân phẩm. Hơn nữa hắn cũng tin tưởng, Diệp Vũ Lâm đối với bản thân nhất định đã có chỗ phòng bị.
Trong tất cả hồn đạo sư, uy hiếp lớn nhất đối với hắn và Bạch Hổ Công Tước cũng chính là vị Tinh Không Đấu La này. Công kích của Nhật Nguyệt Thần Châm thật sự là quá đáng sợ, tuyệt đại đa số Phong Hào Đấu La đều khó mà tiếp nhận uy lực một kích này. Chỉ có trước tiêu diệt hắn, mới có khả năng đào tẩu.
Năm mươi mét. Đến khoảng cách này, Hoắc Vũ Hạo không tiếp tục tiến lên, mà lặng lẽ đi theo Tinh Không Đấu La, đi theo bọn hắn cùng một chỗ tiếp cận hướng Đái Hạo.
Bạch Hổ Công Tước Đái Hạo vì không liên lụy thuộc hạ nên đã bay vào không trung. Mà đối với đám hồn đạo sư mà nói, Bạch Hổ Thân Vệ có chạy hay không căn bản không có quan hệ gì. Chỉ cần chặn giết Bạch Hổ Công Tước là đủ rồi.
Mắt thấy khoảng cách của song phương đã càng ngày càng gần, Nhật Nguyệt Thần Châm bổ sung năng lượng đã không sai biệt lắm.
Hai gã hồn đạo sư cấp chín và bốn tên hồn đạo sư cấp tám cơ hồ đồng thời xuất thủ. Không ngoài dự tính, bọn hắn xuất thủ hồn đạo khí đều mang tính khống chế. Từng đạo quang võng, Ma Tý Xạ Tuyến cường đại điên cuồng phóng về hướng Bạch Hổ Công Tước.
Đôi mắt hổ của Đái Hạo tỏa sáng hào quang, tà mâu song đồng lóe lên, quang diễm màu trắng trên người đồng dạng lóe lên, ở giữa không trung lắc mình một cái, phóng ra hồn kỹ thứ bảy, Vũ Hồn Chân Thân. Ngay lúc hắn dự định liều chết đánh cược một lần, đột nhiên, một màn kỳ dị xuất hiện.
Chỉ trong nháy mắt công phu, Bạch Hổ khổng lồ đột nhiên hư không tiêu thất. Mà Tinh Không Đấu La Diệp Vũ Lâm cũng cùng một khắc này lập tức cảm thấy tình huống vô cùng nguy hiểm.
Hai bóng người đồng thời thoáng hiện sau lưng Diệp Vũ Lâm, một đạo chính là Bạch Hổ Đấu La Đái Hạo đã hóa thân Bạch Hổ, mà một đạo khác thì là Hoắc Vũ Hạo toàn thân trong quần áo màu đen. Lần này thật sự quá đột nhiên, đột nhiên đến mức với thực lực của Diệp Vũ Lâm đều không có thể hoàn toàn kịp phản ứng.