Trên đỉnh Bạch Hổ Thánh Sơn, Cung Bạch Hổ uy nghiêm đứng sừng sững. Lúc này, cửa cung mở ra, Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng đứng ở ngoài cửa, mỉm cười nhìn Đường Tam.
Sau khi leo lên Bạch Hổ Thánh Sơn, Đường Tam sải bước về phía trước, cách Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng 10 mét thì dừng lại, khom người hành lễ.
Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng mỉm cười nói: "Tiểu tử, muốn cưới cháu gái ta, trước tiên ngươi phải vượt qua cửa này của ta mới được. Tiếp ta ba chưởng thì vượt qua khảo nghiệm."
"Mời ngài!" Đường Tam mỉm cười gật đầu.
Yêu Tinh Đại Lục tôn sùng thực lực, và không có gì thuyết phục người khác tốt hơn thực lực. Vì vậy khi các quý tộc kết hôn, việc thử và vượt qua khảo nghiệm là một nghi thức tất yếu. Lựa chọn một cường giả trong các trưởng bối nhà gái để khảo nghiệm nhà trai. Sau khi thông qua khảo nghiệm mới có thể kết hôn với tân nương.
Tất nhiên, hầu hết thời điểm đây chỉ là một hình thức. Dù sao trong một ngày vui như vậy, sẽ không ai đặc biệt làm tân lang khó xử.
Tuy nhiên, tình huống Hoàng Giả khảo thí Chuẩn Hoàng này là ngàn năm có một. Lúc này, ở những nơi đông đúc trong Tổ đình đều có màn hình thuỷ tinh phát sóng cảnh tượng này.
Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng hít sâu một hơi, không có sát ý bốc lên, nhưng đôi hổ mâu của hắn đã phát sáng. Khí thế mạnh mẽ từ trong cơ thể bộc phát, lúc này dường như Bạch Hổ Thánh Sơn đã dung hợp với hắn. Đứng trước khí tức Bạch Hổ to lớn này, trông Đường Tam thật nhỏ bé.
Đến rồi? Khán giả kinh ngạc nhìn tình huống trên màn hình thuỷ tinh, trong lòng chỉ thấy hưng phấn? Thật sự đến rồi! Người ta nói, xem nháo nhiệt không sợ phiền phức, ai không muốn càng nào nhiệt hơn một chút?
Đường Tam cũng sững sờ. Hắn đứng trước Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng nên có cảm giác sâu sắc hơn. Khí tức toát ra trên người vị miện hạ này không thể coi thường, rất có hương vị toàn lực ứng phó, không phải đơn giản là đi ngang qua sân khấu.
Ngay sau đó, Đường Tam không dám khinh suất. Toàn thân lóe lên quang mang màu vàng lam khí tức sinh mệnh nồng đậm bộc phát. Khảo nghiệm thành hôn không được sử dụng bất kỳ vũ khí nào, nếu không sẽ ảnh hưởng tới hoà khí hai bên. Nhưng hắn vẫn phóng thích khí tức của mình, đồng thời khi năng lượng sinh mệnh dâng trào, phía sau hắn xuất hiện quang ảnh Thuỷ Tinh Long hư ảo. Chỉ khi có Thuỷ Tinh Long che giấu, hắn mới có thể sử dụng các năng lực thuộc tính khác nhau mà không bị nghi ngờ.
Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng thở ra một hơi, đột nhiên gầm lên một tiếng, tay phải trực tiếp vỗ về phía Đường Tam.
Trên bầu trời, trong nháy mắt đã xuất hiện một con hổ khổng lồ dài cả ngàn mét lao xuống. Móng vuốt cực lớn đập xuống đầu Đường Tam. Mặc dù không có sát khí, nhưng khi hổ trảo này đánh ra, cả Tổ đình dường như vang vọng tiếng hổ gầm kinh thiên.
Đường Tam không dám khinh thường. Hắn phát ra một tiếng Long ngâm trong trẻo, Thuỷ Tinh Long phía sau hắn thay đổi và biến thành màu vàng. Ánh sáng vàng bùng lên, cũng đánh ra một trảo. Vân kiều phía sau phun trào như một dải lụa, năng lượng sinh mệnh được hội tụ và rót vào cơ thể hắn, trở thành một phần sức mạnh của hắn.
Quang Minh Thánh Long! Gió theo hổ, mây theo rồng!
Long ảnh to lớn hiện lên, Long trảo va chạm với hổ trảo. Lập tức, luồng khí màu trắng và vàng phóng lên trời, phản chiếu Long hổ, rung chuyển bầu trời.
"Ông ngoại, ngài làm thật sao?" Đường Tam bất đắc dĩ cười.
Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng nhìn Đường Tam hoá giải công kích của mình trong một lần thì đồng tử không khỏi co rút lại, "Lấy cháu gái ta dễ dàng như vậy sao? Tiếp ta một trảo nữa." Hai tay khép lại, ở hai bên người vẽ ra đường vòng cung, song trảo đồng thời vung ra. Sau đó, hai hổ trảo trên trời chạm vào nhau, không chỉ có hổ trảo sắc nhọn đánh tới, mà còn có một đạo lôi đình thô to từ trên trời đánh xuống.
Khá lắm, khi luận bàn với Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng, Đường Tam chưa từng gặp công kích như vậy. Giờ đây khi đối mặt với móng vuốt cực kỳ cường hãn này, hắn cũng hơi sững sờ.
Nhưng lúc này nhất định không thể lui. Đường Tam không lùi mà tiến lên một bước. Quang ảnh Thuỷ Tinh Long phía sau lại thay đổi, trở nên thâm thuý hơn. Thân ảnh màu vàng biến thành màu vàng sẫm, và ngay sau đó nó đã chuyển sang màu vàng cam.
Đường Tam giẫm chân phải xuống đất. Lấy chân phải hắn làm trung tâm, trên mặt đất nhanh chóng xuất hiện một pháp trận kỳ lạ. Sau đó, một chùm ánh sáng vàng cam khổng lồ bay vụt lên trời, toàn bộ Bạch Hổ Thánh Sơn vang lên một tiếng nổ nhẹ.
Dưới quang trụ khổng lồ tràn đầy khí tức thần thánh chiếu rọi, lôi đình bị thôn phệ và móng vuốt sắc nhọn bật ra xa. Đường Tam có vẻ vẫn vô sự như trước, còn Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng thu lại hổ trảo và mỉm cười.
Vừa rồi, Đường Tam không chỉ sử dụng thuộc tính thần thánh, mà còn sử dụng Chiến Tranh Tiễn Đạp, năng lực cường đại của Hoàng Kim Mãnh Mã tộc. Tất nhiên, những thứ này tự nhiên được giải thích là do Thuỷ Tinh Long phục chế. Dù sao, hắn đã sử dụng hai năng lực đó khi đối mặt với Quang Minh Long Vương Từ An Vũ (*).
(*) Theo bản convert là Ám Ma Đại Yêu Hoàng, nhưng mình thấy hình như bị nhầm nên sửa lại.
"Ông ngoại, ta xem như đã vượt qua khảo nghiệm chưa?" Đường Tam hỏi Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng.
Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng mỉm cười, nói: "Ngươi đã qua cửa, vào đi, còn có người chờ ngươi ở phía sau."
Đường Tam sửng sốt, còn có nữa?
Khi nói chuyện, Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng đã tránh sang một bên, mời Đường Tam vào Cung Bạch Hổ.
Hình ảnh cuối cùng phát sóng trên màn hình thuỷ tinh là cảnh Đường Tam đi vào Cung Bạch Hổ. Bên trong đó xảy ra chuyện gì, tất nhiên không thể phát sóng trực tiếp.
Tiến vào Cung Bạch Hổ, Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng cười nói: "Tiểu tử, thực lực của ngươi ngày càng mạnh. Ta thực sự già rồi. Sau này đừng tìm ta luận bàn. Ta không chấp nhận."
Dù mới thử một lần, nhưng Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng đã thực sự dùng một phần lực lượng của mình. Đường Tam giống như đang cố gắng hết sức chống cự, nhưng thân là Hoàng Giả, Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng sao không nhận ra được? Tiểu tử này dễ dàng chăn lại công kích của mình, chẳng những không sử dụng Thần Khí, mà cũng không sử dụng bao nhiêu thực lực thực sự của bản thân. Mặc dù bây giờ hắn chưa vượt qua thiên kiếp, nhưng hắn đã có sức mạnh của một Hoàng Giả. Trong tình huống một đối một, mình rất có thể không phải là đối thủ của hắn.
Đường Tam cười nói: "Hoá ra ngài chỉ muốn trốn thôi. Nếu ngài sợ thì quên đi."
Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng nhìn hắn chằm chằm, nói: "Ngươi nói ai sợ? Hừ, chờ sau khi ngươi kết hôn, tìm thời gian ta sẽ cho ngươi thấy thực lực chân chính của bổn Hoàng."
"Được." Đường Tam cười đồng ý.
Bạch Hổ Yêu Hoàng hừ một tiếng, "Ngươi còn biết dùng phép khích tướng với lão phu, chúng ta thoả thuận đi. Có thể luận bàn, nhưng chỉ một mình ngươi đến, cháu gái ta sẽ không tham gia. Nếu có nàng, ta sẽ bị bó tay bó chân, không thể phát huy được thực lực chân chính."
Đường Tam dở khóc dở cười nói: "Thì ra khi chỉ đánh ta, ngài có thể thoái mái hành động, đúng không?"
Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng cười ha ha, nói: "Đương nhiên, tiểu tử ngươi da dày thịt béo, thu thập ngươi đương nhiên là chuyện thoái mái nhất."
Vẻ lạnh lẽo ban đầu của Cung Bạch Hổ đã biến mất, nó được trang trí toả sáng lung linh, chủ yếu là màu vàng và màu bạc, ngoài ra còn có rất nhiều bảo vật quý hiếm.
Đây đều là của hồi môn Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng dành cho Mỹ công tử. Cháu gái kết hôn, ông ngoại là hắn cũng phải bày tỏ một chút.
Nghiệt duyên năm đó giữa Tô Cầm và Tinh Phượng Đại Yêu Hoàng không phải là nỗi đau trong lòng Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng sao? Nếu đã không chiếu cố con gái thật tốt, vậy hắn sẽ dành phần tình cảm đó lên cháu gái.
Được Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng dẫn đường, Đường Tam nhanh chóng đi đến đại điện. Sau đó, trên mặt hắn lộ ra vẻ ngạc nhiên.
Giữa đại sảnh rộng rãi trong Cung Bạch Hổ vang lên một giọng nói quen thuộc. Ngay khi nhìn thấy người đó đều cảm nhận được không khí dường như trở nên nóng hơn.